Người phụ nữ này từ khi đi vào đã gọi rất nhiều rượu, bàn tay ngọc ngà của cô ta đặt trên quai hàm, xoay mặt vào tường, thỉnh thoảng nhấp một ngụm lớn rượu trong ly của mình. Hơn nữa rượu còn là rượu Brandi cùng Whisky, cả hai đều là những loại rượu tương đối mạnh, chứng tỏ tâm tình tối nay của người phụ nữ này cực kỳ không tốt.
Kiểu phụ nữ đi ra ngoài tìm kiếm sự kích thích là dễ dàng có được vào tay nhất. Chỉ cần cảm thấy hài lòng, lúc làm chuyện đó sẽ cực kỳ điên cuồng. Động tác táo bạo nào cũng dám thử nghiệm cả, thêm vào đó cũng không cần dùng các biện pháp an toàn. Còn có một kiểu đó chính là tâm trạng không tốt, một người phụ nữ trong cuộc sống hay trong tình cảm gặp phải vấn đề gì đó, tâm hồn của họ thường mờ mịt nhất, nội tâm trống rỗng, thích hợp để một người thợ săn giỏi có thể dẫn dụ. Cho dù các cô ấy có hơi rối rắm cũng không thể làm khó được.
Trương Húc Đông thích nhất kiểu phụ nữ thứ hai, bởi vì loại người này hiếm khi xuất hiện trong những trường hợp như vậy, trên dưới sạch sẽ. Sau này cũng không có phiền phức gì nữa, cùng làm với các cô ấy càng cảm thấy sung sướng đầm đìa. Anh gọi thêm một ly rượu Vodka mạnh nhất, đi đến bên cạnh cô gái kia, đặt ly rượu trước mặt cô ấy, nói: "Rượu này dễ say hơn đấy!"
Nhưng người phụ nữ đó nhìn cũng không thèm nhìn, đơn giản nói hai chữ: "Cút ngay!"
Đó là một chú ngựa mãnh liệt, Trương Húc Đông lại càng thêm hứng thú, ngược lại anh ngồi xuống nói: "Tôi có thể không nói gì cả, chỉ ngồi uống rượu cùng cô thôi!"
"Không cần!" Người phụ nữ này có cảm giác bài xích mãnh liệt, có lẽ tâm trạng của cô ta đã tồi tệ đến mức ngay cả nói cũng lười mở miệng.
Trương Húc Đông gọi cả một chai Vodka nồng độ cồn 96%, anh chỉ uống từng ngụm nhỏ, sau đó giống như anh đã nói vậy, không nói lời nào. Một lúc lâu sau, người phụ nữ cuối cùng cũng vươn bàn tay trắng nõn đó ra, nhấp một ngụm Vodka đã gọi cho cô ta.
"Cám ơn!" Người phụ nữ đó cuối cùng cũng ngẩng đầu lên, điều này càng làm cho Trương Húc Đông cảm thấy hài lòng. Gương mặt trái xoan quyến rũ mang theo chút ửng đỏ, trên mặt cô ta chỉ trang điểm nhẹ, một đôi mắt trong veo ngân ngấn nước, vành mắt hơi đỏ lên, so với những minh tinh màn bạc kia còn đẹp hơn vài phần.
"Anh cũng không vui sao?" Một lúc sau, đôi mắt đẹp của người phụ nữ nhìn về phía Trương Húc Đông hỏi.
Trương Húc Đông khẽ gật đầu, cười khổ nói: "Cuộc sống bình thản như nước, trong lòng hơi phiền muộn, cũng có chút nhàm chán, có lẽ cũng không vui nhỉ!"
Người phụ nữ kia cười giễu cợt, nói: "Anh đang giả bộ, tôi thấy anh muốn chuốc cho tôi say sau đó thừa dịp lợi dụng chiếm tiện nghi của tôi đúng không, đàn ông không có ai tốt cả!"
Trương Húc Đông không phủ nhận, cũng không hề lúng túng chút nào cả, anh nói: "Cô nói không sai, tôi tới quán bar này để tìm kích thích, tôi đã ngồi ở nơi này khoảng hai tiếng đồng hồ rồi. Thấy cô mới đến đây ngồi khoảng hai mươi phút, tôi chỉ là vì tình một đêm thôi, nếu cô không muốn tôi cũng sẽ không ép buộc. Loại chuyện này là cô tình tôi nguyện, sau này lập tức trở thành hai người xa lạ không có liên quan gì với nhau cả."
Người phụ nữ kia vò tóc, đối với giải thích của Trương Húc Đông cô ta hơi kinh ngạc, một người đàn ông bị cô nhìn thấu mà lại còn bình tĩnh như vậy, giống như vốn dĩ không cần che giấu chuyện gì cả vậy, cô ta nói: "Anh tình? Tôi nguyện? Người xa lạ?" Người phụ nữ kia tự lẩm bẩm một mình, sau đó có chút cười nhạt nói: "Đàn ông quả nhiên sẽ không chịu trách nhiệm!"
Trương Húc Đông nhún vai nói: "Tôi chỉ chịu trách nhiệm với người phụ nữ của mình, hiện tại tôi vẫn còn độc thân, cho nên tôi càng thích sự kích thích nguyên thủy hơn."
"À..." Người phụ nữ cười khổ hai tiếng, lại uống một ly rượu khác, vẻ khinh bỉ trên mặt càng thêm đậm hơn, nói: "Đàn ông các người chỉ giỏi dùng miệng lưỡi múa may đùa giỡn thôi, lúc chưa đến tay thì hận không thể dâng lên tận trời, còn sau khi đã có được rồi thì hoàn toàn coi thường. Còn muốn đi dụ dỗ phụ nữ khác nữa chứ, đàn ông các anh đều là đồ khốn kiếp!"
Trương Húc Đông châm điếu thuốc nói: "Người tổn thương cô không phải là tôi, tôi chỉ cho cô được một đêm yêu thương thôi!"
"Vậy thì sau này anh sẽ chịu trách nhiệm với người phụ nữ của mình sao, sau này không ra ngoài lêu lổng nữa à?" Người phụ nữ say rượu hé mắt nhìn chằm chằm Trương Húc Đông.
Trương Húc Đông cũng không trốn tránh khỏi ánh mắt này, lắc đầu nói: "Tôi cũng không biết, bởi vì trước mắt còn chưa tìm được người phụ nữ thích hợp với mình. Tppo là người không biết nói dối, làm sao mèo có thể không ăn thịt sống được chứ, trừ khi đó là một người không có năng lực!"
Hai tay người phụ nữ ôm lấy trán, thân thể không tự chủ được run lên, nhưng dường như đã sớm đưa ra quyết định. Cô ta trực tiếp cầm lên hơn nửa chai Vodka lên, nhét miệng chai vào cái miệng nhỏ nhắn của mình, lại bị Trương Húc Đông ngăn lại nói: "Cô không thể uống nữa! "
"Tại sao? Uống say không phải đúng ý anh rồi sao, anh có thể đưa tôi đi thuê phòng, làm chuyện mà anh muốn làm!" Người phụ nữ cầm chặt chai rượu trên tay, trong mắt mang theo vẻ quyến rũ khó cưỡng.
Trương Húc Đông gạt tàn thuốc đi, anh nhìn ra được trong lòng người phụ nữ này có chút bảo thủ. Giờ phút này đang ở trong giai đoạn giằng xé, trực tiếp nói: "Tôi thích cùng một người có cảm xúc mãnh liệt lên giường, chứ không thích cùng một người say không chịu hợp tác. Loại chuyện này đòi hỏi phải cần cảm xúc mãnh liệt mới có thể mang lại kích thích khoái cảm cho đối phương! "
"Nhưng nếu không uống say, tôi sẽ không lên giường với anh!"
"Vậy chúng ta hãy uống một ly rượu của cô!" Trương Húc Đông rót cho cô một ly rượu Brandi, rồi nhìn cô ta nói: "Nếu thế thì hai ta phải uống đến say tám phần mới có thể thả lỏng!"
"Được!" Người phụ nữ thoải mái đồng ý, giơ chiếc ly trên tay lên, cụng với Trương Húc Đông. Trương Húc Đông lộ ra một nụ cười mỉm, anh biết rằng đêm nay mình có thể phi nước đại rồi.
Khi rượu gần hết, dáng đi của người phụ nữ có chút lảo đảo, vì vậy Trương Húc Đông đã dìu cô ta ra khỏi quán bar. Nhưng mà anh đương nhiên sẽ không đưa cô ta đến nơi Mạnh Nguyệt đã sắp xếp cho mình, mà là tìm một khách sạn gần đó. Anh không muốn để cho người ta nghĩ rằng mình là một người xấu xa, tình một đêm chỉ là một cách để giải tỏa nỗi cô đơn trống trải, hơn nữa cũng không hy vọng có người phụ nữ nào sẽ tìm mọi cách để dây dưa với anh.
Phụ nữ là một sinh vật phiền phức, cũng là một sinh vật kỳ lạ. Khi anh không có được cơ thể của cô ấy, cô ấy kiêu ngạo giống như một con phượng hoàng, hoàn toàn xem nhẹ, thậm chí coi thường anh. Nhưng một khi anh có được thể xác của cô ấy, chạm vào linh hồn của cô ấy, cô ấy có thể dùng hết sức lực của mình cho anh. Trương Húc Đông cũng không muốn chôn một tai họa ngầm như vậy cho mình.
Cầm lấy thẻ phòng mở cửa ra, Trương Húc Đông chặn ngang ôm người phụ nữ này đặt trên giường. Dưới ánh đèn rực rỡ, đường cong của người phụ nữ này vô cùng hấp dẫn, cô ta khoảng 25, 26 tuổi, không e thẹn giống như những cô gái học sinh kia, cũng không nhão nhoẹt như phụ nữ trung niên, Trương Húc Đông thích nhất là độ tuổi này. Hơn nữa người phụ nữ trước mặt tướng mạo xinh đẹp như vậy, tuyệt đối là cực phẩm.
Khoảnh khắc được đặt ở trên giường, người phụ nữ ngạc nhiên bắt đầu co rúc vào phía trong giường. Thân thể hơi không phối hợp mà cứng đờ lại, hai tay ôm chặt trước ngực, có chút bối rối nhìn Trương Húc Đông. Cô ta cắn môi dưới, không ngừng khẽ lắc đầu.
Trương Húc Đông biết người phụ nữ này bảo thủ, nhưng không ngờ lại hối hận vào lúc này, anh liền bất đắc dĩ thở dài nói: "Ta đã nói đây là chuyện tôi tình cô nguyện, nếu như cô không muốn, vậy cô có thể rời đi!"
Người phụ nữ kia quan sát Trương Húc Đông một lần nữa, cảnh giác nói: "Anh nói thật sao?"
Trương Húc Đông gật đầu nói: "Chúng ta là tình một đêm, tôi sẽ không cưỡng ép một người phụ nữ không muốn, như vậy sẽ mất đi niềm vui ban đầu!" Vừa rồi, Trương Húc Đông vừa bắt đầu đi về phía phòng tắm nói: “Tôi đi tắm, cho cô chút thời gian suy nghĩ, nếu như sau khi tôi đi ra cô vẫn còn ở đây, vậy nghĩa là bản thân cô cũng nguyện ý!"
Nằm trong bồn tắm, Trương Húc Đông cảm giác được sự ấm áp của nước nóng, làm anh dần buông lỏng toàn thân. Anh trực tiếp để cho nước ngập toàn thân, lẳng lặng hưởng thụ sự yên tĩnh trong chốc lát. Anh không hy vọng nghe được bất kỳ âm thanh mở cửa rời đi nào cả. Có lẽ người phụ nữ kia vẫn còn quấn quýt trên giường, nhưng chỉ cần anh ở trong phòng tắm phát ra tiếng động gì đó, người phụ nữ có lẽ sẽ đột ngột phá cửa chạy mất.
Nhưng ngay sau khi Trương Húc Đông vừa mới hít thở bọt nước, cửa phòng tắm bỗng bị mở ra, chỉ thấy người phụ nữ với đôi má ửng đỏ, lỗ tai gần như rỉ máu, dùng giọng điệu nhỏ như muỗi kêu, nói: "Tôi muốn tắm cùng anh!"
Trương Húc Đông nở nụ cười nói: "Cầu cũng không được!"
Một buổi tối điên cuồng khiến Trương Húc Đông giải phóng toàn bộ những gì đã tích trữ trong cơ thể kể từ sau khi anh trở về từ Israel. Người phụ nữ này lúc đầu còn có chút ngại ngùng, nhưng dưới sự dẫn dắt của Trương Húc Đông gây ra, sự dè dặt của cô ta cũng tan tành, đáp lại một cách điên cuồng. Sau đó bắt đầu không ngừng đòi hỏi, nếu không phải Trương Húc Đông có thể trạng mạnh mẽ thì chỉ sợ đã sớm đầu hàng rồi!
Sáng sớm, Trương Húc Đông tỉnh dậy thật sớm theo thói quen. Cuộc sống đô thị bình yên nhưng không làm anh quên đi những năm tháng trước đây. Anh cũng không muốn vì sự bình yên này mà trở thành một thánh nhân, không dính đến nữ sắc là chuyện không thể nào.
Người phụ nữ mềm nhũn nằm trong vòng tay anh, sau sự vui sướng thoải mái tối hôm qua, cô ta dĩ nhiên đã vô cùng mệt mỏi. Cô ta không giống như Trương Húc Đông khôi phục nhanh như vậy. Hậu quả sự điên cuồng của người phụ nữ này rất rõ ràng, mệt mỏi đến mức không muốn nhúc nhích.
Hai cơ thể bị tấm chăn mỏng che đi bộ phận quan trọng, dấu tay đỏ nhạt lưu lại trên bộ ngực thơm tho. Hai viên anh đào nhỏ dính sát vào trong ngực Trương Húc Đông, hai chân vòng quanh đùi của Trương Húc Đông. Nếu anh muốn đứng dậy chí ít cũng phải dời cơ thể người phụ nữ này đi.
Tuy nhiên bây giờ chỉ mới sáu giờ, giờ làm việc là chín giờ, Trương Húc Đông còn không biết địa điểm của công ty là ở chỗ nào, nhưng mà anh nghĩ chắc cũng sẽ không xa lắm. Ôm cơ thể mềm mại thơm ngát kia vào ngực, ngón tay anh lướt trên làn da trắng mịn kia, người phụ nữ không khỏi rùng mình, hai tay ôm chặt lấy cổ của Trương Húc Đông.
Trương Húc Đông nhìn gò má của người phụ nữ xinh đẹp này, nhẹ nhàng hôn lên trán cô ta một cái. Sau đó vươn tay tắt điều hòa, sáng sớm vẫn còn hơi lạnh, anh lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Rất nhanh đã đến tám giờ, người phụ nữ vừa tỉnh lại. Mặc dù cô ta vẫn giữ nguyên tư thế mập mờ đó, nhưng Trương Húc Đông rõ ràng cảm giác được sự bất lực cùng mờ mịt, tự trách cùng đau đớn trong lòng người phụ nữ này.
Trương Húc Đông không mở mắt ra, cũng không nhúc nhích. Anh không phải thánh nhân, tại sao người phụ nữ lại thế này à, đây không phải là vấn đề anh cần quan tâm. Bọn họ chỉ là bèo nước gặp nhau, không cần thiết phải chịu trách nhiệm. Trương Húc Đông cũng không có nghĩa vụ này, anh đã trải qua đủ loại phong cảnh, cũng biết rõ định nghĩa của tình một đêm là gì.
Hơn mười phút sau, cảm giác được trên ngực hơi lạnh, còn có chút ẩm ướt, là người phụ nữ này khóc. Nhưng mà Trương Húc Đông sẽ không cho cô ta cái gì cả, cũng không cho được cô ta cái gì, ai cũng đã có được cái mình muốn rồi. Vì vậy anh giả vờ tiếp tục ngủ say.