Mục lục
Long Uy Chiến Thần - Uy Long - Huy Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Dừng lại đi! Dừng lại!"

Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm khóc thảm thương khi thấy Ánh Hạ bị chúng liên tục nện gậy sắt vào người.

Nhưng chúng nào lắng nghe những lời van xin thảm thiết của các cô?

Chúng vẫn tiếp tục đánh.

Tạ Ngọc Liên, Trương Minh Nghị, Phan Hoài Lan, Trương Minh Trí và những kẻ khác trong Trương gia quan sát trận đấu với một vẻ vô cùng thích thú. Nhìn cô bị lũ người kia vây đánh hội đồng chúng không hề cảm thấy chút áy náy, thương xót trong lòng. Tất cả đều xem cô là một tội đồ xứng đáng phải chết !

"Bang!" Một âm thanh lớn lạnh lẽo vang lên, Ánh Hạ bị đánh mạnh vào phía sau đầu bằng một thanh sắt.


Cú đánh quá mạnh, mắt cô hoa lên và cô từ từ ngã xuống bất tỉnh!

Ánh Hạ đã thực sự gục ngã. Đám đông dừng tay, nhìn tấm thân đầy máu của cô, lại hoảng sợ quay lại nhìn nhau, nhất thời đứng yên tại chỗ.

"Mang cô ta qua đây! Nhanh lên!" Cao Kim Bình hét lên giận dữ.

Để bắt được Ánh Hạ này, rất nhiều thuộc hạ của hắn đã bị giết, vậy làm sao hắn ta chịu bỏ qua cơ hội này để trả thù cô?

Nghe lệnh của Cao Kim Bình, hai gã đàn ông có vẻ mạnh bạo hơn lập tức nắm hai cánh tay Ánh Hạ và kéo cô về phía Cao Kim Bình.

Những vệt máu dài như vẽ khi chúng kéo lê cô trên mặt đất!

Thấy rằng Ánh Hạ cuối cùng cũng bị bắt, đám đông bu lại vây quanh.

Sau một lát, chúng đã kéo được Ánh Hạ đến trước mặt của Cao Kim Bình và Hoàng Minh Yên.



"Ánh Hạ, cô dám chống lại tôi sao? Đây chính là kết cuộc của một kẻ như cô đó!" Hoàng Minh Yên nhìn Ánh Hạ đang hấp hối trên mặt đất, khinh bỉ nói.

"Hoàng Minh Yên ! Đời còn dài lắm! Ông không thoát được quả báo đâu! Những kẻ như ông chắc chắn cũng không có kết cục tốt đẹp được đâu!" Mặc dù Ánh Hạ không thể di chuyển được nhưng cô vẫn có thể nói.

"Giám đốc Hoàng, không cần nói những lời vô nghĩa ấy với cô ta! Không phải ông nói rằng ông rất quan tâm đến nữ cấp dưới của mình sao? Hãy nhanh chóng bắt đầu khi cô ta còn sống nếu không đến lúc cô ta chết rồi lại không vui đâu."

Cao Kim Bình nhắc nhở Hoàng Minh Yên. Hắn không muốn chờ đợi thêm phút giây nào. Hắn muốn nhìn Ánh Hạ bị hành hạ, bị giày vò tới chết ngay lập tức!

Phải cho cô ta nếm mùi của tận cùng đau đớn! Bao nhiêu tay chân của hắn đã chết mà đổi lại chỉ bắt được một kẻ hấp hối thế này thì thật đáng hận! Thật đáng hận!

"Ai trong số các anh bắt được cô ta trước? Nếu các anh thích, tôi sẽ thưởng cô ta cho các anh." Hoàng Minh Yên không muốn Ánh Hạ chết như thế này, nên hắn cất tiếng nói với những kẻ đang đứng xung quanh.

Nhìn Ánh Hạ nhuộm đầy máu đỏ, chúng nhìn nhau ớn lạnh. Không kẻ nào dám bước lên nhận thưởng.

Tuy nhiên, trong số hàng ngàn người, sẽ luôn có một số kẻ đặc biệt bất thường, và chẳng mấy chốc, một vài kẻ đã bước ra khỏi đám đông.

"Tôi nhận!"

"Tôi bắt được cô ta trước, tôi phải được trước!"

"Tôi chém cô ta ngã xuống, nên tôi phải được!"

...

Hơn chục kẻ nhao nhao tranh giành làm kẻ đầu tiên.

"Đừng cãi nhau nữa. Nhiều thế này tốt nhất là nên rút thăm để xếp thứ tự!" Hoàng Minh Yên cất tiếng.

"Được rồi, rút thăm cũng được!"



Tất cả đều đồng ý rút thăm.

Lê Uy Long, Chu Nhược Mai, Ngô Vy và Nguyễn Tú Cẩm đều chết lặng, hận không thể nào moi tim, uống máu lũ người kia!

Đến con vật còn có lương tâm hơn đám người này. Chúng không đáng so với cả con vật!

Lúc này, Hoàng Minh Yên bắt đầu chủ trì cuộc bắt thăm một cách vui vẻ.

Hàng ngàn người háo hức chờ đợi kết quả bốc thăm. Ngay khi có kết quả bốc thăm sẽ có một màn biểu diễn hay đáng để xem.

Thấy Ánh Hạ sắp phải chịu đau khổ, Lê Uy Long vừa vật lộn để bẻ gãy số gông cùm vừa giận dữ nghĩ thầm: "Lưu Bảo Kim và Thiên Thành đang làm cái quái gì vậy? Làm sao mà tới tận bây giờ vẫn không thấy sư đoàn của bọn họ xuất hiện?"

Đúng lúc dòng suy nghĩ của Lê Uy Long vừa dứt, một tiếng gầm rung chuyển đất trời vang lên bên ngoài thung lũng Ngạc Na.

Tất cả những kẻ đang có mặt tại đây đều sững sờ khi nghe tiếng động! Chúng nhìn dáo dác xung quanh, không hiểu chuyện gì xảy ra.

Lê Uy Long vui mừng hết sức! Nghe thứ âm thanh quen thuộc này anh nhận ra ngay đó chính là sư đoàn của Lưu Bảo Kim mà anh vừa nghĩ tới!

Cuối cùng đội quân của anh cũng có mặt tiếp ứng!


Tiếng gầm từ xa vọng dần lại gần làm toàn bộ Thung lũng Ngạc Na rung chuyển!


Hàng nghìn con mắt trợn tròn nhìn về hướng phát ra tiếng động.


Hàng nghìn con người bắt đầu ớn lạnh và run lẩy bẩy chân tay !


Chúng thấy lớp lớp xe tăng, xe bọc thép và xe quân sự đang phi nước đại, lao về phía Thung lũng Ngạc Na nơi chúng đang đứng!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK