Mục lục
Long Uy Chiến Thần - Uy Long - Huy Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đúng vậy, khẩu hiệu của bọn họ chính là thuận theo điện Thiên Càng thì sống, nghịch điện Thiên Càng thì chết. Chỉ cần không gia nhập điện Thiên Càng bọn họ thì chính là kẻ địch của bọn họ.” Triệu Đình Vũ nói.

“Điện Thiên Càng này thật là hung hăng ngang ngược. Anh nói cho tôi xem rốt cuộc tổng bộ của bọn họ nằm ở đâu, để tôi dẫn người đi diệt bọn họ.” Trương Minh Nguyệt nói.

“Tôi cũng không biết rõ. Điện Thiên Càng này hành động vô cùng thần bí, không ai biết tổng bộ của họ ở đâu.” Triệu Đình Vũ nói.

“Tại sao bọn họ lại bí ẩn như vậy?” Trương Minh Nguyệt hỏi.

“Có lẽ bọn họ đang ấp ủ âm mưu động trời nào đó. Chỉ cần bọn họ thu nạp người, nếu người đó không chịu gia nhập thì chắc chắn sẽ bị tiêu diệt. Cho nên, không ai biết điện Thiên Càng này ở đâu, chỉ có người của điện Thiên Càng mới biết được.” Triệu Đình Vũ nói.

“Điện Thiên Càng này nhất định là một tà môn ngoại đạo. Tôi nhất định phải điều tra rõ ràng rồi tiêu diệt toàn bộ bọn họ.” Trương Minh Nguyệt nói.

“Bọn họ đến không dấu vết đi cũng không để lại dấu vết nào, vậy thì cô điều tra như thế nào?” Triệu Đình Vũ nói.

“Không phải bọn họ muốn giết chết anh sao sao? Lần này hành động của bọn họ đã thất bại, nếu vậy chắc chắn bọn họ sẽ tiếp tục phái người đến đây để giết anh. Chỉ cần bọn họ muốn tiếp tục giết anh thì chúng ta sẽ bắt sống bọn họ sớm thôi. Sau đó chúng ta sẽ ép cung bọn họ để hỏi ra nơi ẩn náu của điện Thiên Càng.” Trương Minh Nguyệt nói.

“Chị Minh Nguyệt muốn lấy tôi làm mồi nhử sao?” Triệu Đình Vũ nói.

“Cái gì mà muốn lấy anh làm mồi nhử? Không phải ngay từ lúc đầu bọn họ đã có ý định giết anh rồi sao? Tôi đây chỉ đang tính kế, chờ bọn họ tự mình đưa tới cửa mà thôi.” Trương Minh Nguyệt nói.

“Các người nhất định phải bảo vệ tôi và em gái tôi thật tốt đấy.” Triệu Đình Vũ nói.

“Sao anh lại sợ chết như vậy chứ?” Trương Minh Nguyệt hỏi.

“Bởi vì tôi đang bị thương! Nếu như tôi không bị thương thì đã tốt hơn rồi. Nhưng hiện tại, vết thương này của tôi còn chưa lành, tôi lại không thể chống cự. Đặc biệt là em gái tôi, cô nhất định không được để con bé gặp chuyện gì đâu đấy.” Triệu Đình Vũ nói.

“Biết rồi, yên tâm đi, chúng ta sẽ bảo vệ tốt hai anh em các người. Mà em gái của anh còn đang ở nhà vợ của Hộ soái, hơn nữa lại còn có rất nhiều hộ vệ, cho nên cô ấy đang rất an toàn. Còn anh, tôi sẽ ra lệnh cho cách binh linh đề cao cảnh giác, đồng thời tôi cũng sẽ phái thêm nhiều người đến để bảo vệ anh hơn.”  Trương Minh Nguyệt nói.

“Vậy thì tôi yên tâm hơn rồi.” Triệu Đình Vũ nói.

“Đúng rồi, không phải anh người của Ma Đao Môn sao? Tại sao tôi lại chưa bao giờ nhìn thấy anh dùng đao vậy?” Trương Minh Nguyệt hỏi.

“Bởi vì đao pháp của tôi rất kinh khủng. Một khi tôi xuất đao thì sẽ có mạng người phải mất. Mà tôi lại sợ khiến người ta mất mạng, cho nên những lúc bình thường tôi sẽ không dùng đao.” Triệu Đình Vũ nói với giọng điệu nghiêm túc.

“Thôi đi, anh đừng có tiếp tục nói như vậy nữa. Nếu đao pháp của anh thật sự lợi hại như anh nói, vậy thì tại sao Ma Đao môn mấy người lại có thể bị người ta tiêu diệt một cách dễ dàng như vậy chứ?”Trương Minh Nguyệt nói.

“Đó là bởi vì chúng tôi phải đối mặt với những cao thủ đỉnh cao nhất trong võ lâm. Hơn nữa, nhân lực của đối phương so với chúng tôi lại nhiều hơn rất nhiều. Cho dù, đao pháp của chúng tôi là lợi hại hơn nữa thì chúng tôi cũng không có khả năng địch lại cả thiên hạ này.” Triệu Đình Vũ nói.

“Ừm, anh nói cũng có đạo lý, tôi tạm thời tin tưởng anh. Cũng không còn sớm nữa, các người nghỉ ngơi sớm đi.” Trương Minh Nguyệt nói.

“Minh Nguyệt, cô muốn rời đi sao?” Triệu Đình Vũ hỏi.

“Đương nhiên, tôi còn không đi, chẳng lẽ ở đây chăm sóc anh đến bình minh sao?” Trương Minh Nguyệt nói.

“Vậy cô mau trở về nghỉ ngơi đi.” Triệu Đình Vũ nói.

“Tôi còn phải sắp xếp thêm mấy đặc công của tổ đặc công Shadow tới bảo vệ các người đã.” Trương Minh Nguyệt nói xong, liền rời đi.

“Tổ trưởng đi thong thả.” Lại Nhị và Diệp Hoài đồng thời nói.

Trương Minh Nguyệt đi ra ngoài bệnh viện rồi ra lệnh cho những binh lính này cẩn thận và đề cao cảnh giác hơn, phòng ngừa lại có thích khách tập kích.

Sau đó, cô ta lại phái thêm vài đặc công của tổ đặc công Shadow tới bảo vệ Lại Nhị, Triệu Đình Vũ và Diệp Hoài.

“Triệu Đình Vũ, thật không thể ngờ anh lại phải trải qua một biến cố bi thương đến như vậy.” Sau khi Lại Nhị biết được câu chuyện bi thảm của Triệu Đình Vũ, thì lại sinh ra một chút cảm thông với anh ta.

“Đúng vậy, thâm thù giết cả nhà, không độ trời chung. Một ngày nào đó, tôi nhất định phải chém chết toàn bộ người của điện Thiên Càng và thay bố mẹ tôi cũng như những người khác trong Ma Đạo môn báo mối thâm thù đại hận này.” Triệu Đình Vũ oán hận nói.

“Toàn bộ Ma Đao Môn của anh cũng không phải là đối thủ của điện Thiên Càng, vậy thì một mình anh sao có thể diệt được điện Thiên Càng?” Lại Nhị hỏi.

“Chỉ cần tôi có thể lấy lại ma đao của Ma Đao môn chúng tôi. Sau đó tôi sẽ , luyện thành tuyệt thế đao pháp của Ma Đao Môn chúng tôi. Như vậy, tôi sẽ có thể báo thù.” Triệu Đình Vũ nói.

“Ma đao môn các người, thật sự có ma đao sao?” Lại Nhị có chút kinh ngạc hỏi.

“Đương nhiên, nếu không có ma đao, như thế thì làm sao lại được gọi là Ma Đao môn chứ?” Triệu Đình Vũ nói.

“Ma đao của các người trông như thế nào?” Lại Nhị tò mò hỏi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK