Mục lục
Long Uy Chiến Thần - Uy Long - Huy Vũ (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Hà Ngọc Vinh nghe Phạm Cương nói nhưng câu này, cô cảm thấy rất khó chịu.

Lê Vĩnh Thiên cũng không tiếp tục nói về chủ đề này nữa. Tối ngày bị người khác thúc giục chuyện có con, trong lòng cứ muộn phiền lắm. Không phải anh không muốn Chu Nhược Mai sinh con, mà là ông trời cố tình trêu chọc con người, sự cố ngoài ý muốn luôn xảy ra vào thời khắc mấu chốt.

“Lúc tôi đi vắng, mọi người nhất định phải tuân theo công văn, không được phạm sai lầm, đừng để cho Ngụy Nghiêm nắm được cán dao. Hắn sẽ xử tội mọi người.” Lê Vĩnh Thiên dặn dò.

“Vâng. Vừa rồi khi chúng tôi tạm biệt Quốc vương Long Quốc, Quốc vương đã yêu cầu tôi đi về phía bắc để dẫn dắt Hộ soái.” Phạm Cương nói.

“Quốc vương Long Quốc đã cử Đội đặc nhiệm Phượng hoàng đến phía Tây. Tôi nghĩ Quốc vương Long Quốc đã cố tình chuyển chúng ta đi để ngăn chúng tôi không ở quá gần anh.” Hà Ngọc Vinh nói.

“Đây không phải là ý của Quốc vương Long Quốc, mà là ý của Ngụy Nghiêm. Ngụy Nghiêm đã yêu cầu ngài ấy làm việc này.” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Đúng, là Ngụy Nghiêm. Ngụy Nghiêm sợ rằng chúng tôi sẽ ở quá gần anh, sẽ gây ra rắc rối bất cứ lúc nào.” Hà Ngọc Vinh nói.

“Ừ, vậy cứ làm theo lệnh của Quốc vương Long Quốc, bảo mọi người đi đâu thì đi. Ngụy Nghiêm sẽ không thành công được bao lâu đâu. Nếu thật sự như chúng ta đoán, là hắn đã khống chế Long Cung, thì sớm muộn gì, toàn bộ nhà họ Ngụy của hắn cũng sẽ bị tiêu diệt.” Lê Vĩnh Thiên nói.

“Được rồi, Hộ soái, khi tôi không ở bên cạnh anh, anh  phải bảo trọng, nhất định phải cẩn thận. Tôi lo lắng Ngụy Nghiêm sẽ làm hại anh.” Hà Ngọc Vinh nói.

“Đúng đó, anh phải đề phòng. Hiện tại anh đã bị cách chức, không có ai ở bên cạnh bảo vệ anh. Tôi sợ Ngụy Nghiêm sẽ phái người giết anh. Dù sao Ngụy Nghiêm vẫn cho rằng anh chính cái gai trong mắt hắn. Đây là cơ hội tốt nhất để hắn ra tay với anh.” Phạm Cương cũng nói.

“Tôi sẽ cẩn thận, mọi người đừng lo lắng.” Lê Vĩnh Thiên nói.

Chưa kịp nhận ra thì xe đã đến sân bay.

Sau đó, Phạm Cương, Hà Ngọc Vinh và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng miễn cưỡng tiễn Lê Vĩnh Thiên lên máy bay.

Đội đặc nhiệm Phượng Hoàng cũng trao thanh kiếm Thần Tiểu Thính Vũ Lâu cho Lê Vĩnh Thiên và yêu cầu anh mang nó theo.

Vốn dĩ thì, Lê Vĩnh Thiên bây giờ đã bị cách chức, thì sẽ  không thể ngồi máy bay chiến đấu được nữa, chứ đừng nói đến việc mang theo kiếm lên là máy bay chiến đấu.

Tuy nhiên, việc cách chức Lê Vĩnh Thiên vẫn chưa được công bố chính thức nên mọi người có mặt tại sân bay vẫn nhận anh là người Hộ soái bảo vệ quốc gia, ai dám nói gì?

Cho dù những người ở sân bay biết Lê Vĩnh Thiên không còn là Hộ soái bảo vệ đất nước nữa, nhưng tất cả vẫn rất tôn trọng Lê Vinh Thiên, họ sẽ dành cho anh những đặc quyền.

Cứ như vậy, Lê Vĩnh Thiên đã ngồi lên máy bay chiến đấu và bay trở lại thành phố Đà Lạt.

Sau khi Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh bùi ngùi chia tay Lê Vinh Thiên, họ đã đường ai nấy đi.

Phạm Cương đã đi máy bay chiến đấu và bay về phía bắc. Trong khi đó, Hà Ngọc Vinh và đội đặc nhiệm Phượng Hoàng cũng lên máy bay chiến đấu và bay về phía tây.

Lúc này, trong Long Cung.

Sau khi Lê Vinh Thiên, Phạm Cương và Hà Ngọc Vinh rời khỏi Long Cung, Ngụy Nghiêm và các đại thần trong Long Cung vẫn chưa rời đi.

“Quốc vương Long Quốc, vì ngài đã bãi nhiệm Lê Vĩnh Thiên khỏi chức vụ Hộ soái bảo vệ đất, nên chúng ta cần  lập tức thông báo việc này với thế giới bên ngoài. Để cho dân chúng biết chuyện Lê Vĩnh Thiên đã bị cách chức và đã không còn là Hộ soái bảo vệ số một của Đại Long Quốc rồi.” Ngụy Nghiêm nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK