Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh sát lại phân công nhau hành động, điều tra tình hình thực tế của Hoàng Thắng Bình và vài người anh em đồng môn khác của ông ta.

Nhạc Dương đến huyện Thái Hồ tìm được trường dạy võ của Triệu Tiểu Lỗi ở đây. Trường dạy võ báo lại ông ta thật sự là thầy giáo của trường dạy võ này, có điều hai ngày cuối tuần này ông ta không có tiết dạy nên không đến trường học.

Vì thế Nhạc Dương lại đến nhà mà Triệu Tiểu Lỗi đã thuê ở gần trường dạy võ.

Triệu Tiểu Lỗi là người Sơn Tây, hiện tại đang sống cùng với vợ và con ở ngôi nhà thuê này, gia cảnh rất bình thường, tính tình hiền lành, các mối quan hệ ở trong trường học rất tốt. Nhưng mà đến nhà ông ta lại khóa cửa chặt, điện thoại cũng không gọi được. Người hàng xóm bên cạnh đó rất thấy vậy bèn bảo với anh ta, buổi chiều hôm kia cả nhà Triệu Tiểu Lỗi đã đi câu cá rồi. Con người Triệu Tiểu Lỗi bình thường không yêu thích thứ gì cả, chỉ rất thích câu cá, là một người nghiện câu cá.

Ở vùng ngoại thành thành phố Nam Hoa có một hồ nước gọi là hồ Vạn Phong, là thánh địa câu cá nổi tiếng của Nam Hoa. Không ít hội câu cá lựa chọn ngồi trên bờ hoặc là ngồi ở bè câu cá, qua đêm ở đó cũng là chuyện thường tình.

Nhạc Dương và cảnh sát địa phương cùng nhau tìm kiếm trên bờ hồ, vừa tìm vừa hỏi.

Có một người câu cá nói rằng buổi sáng hôm qua Triệu Tiểu Lỗi đã lái xe rời đi rồi.

Vì thế Nhạc Dương lại liên hệ với bộ phận quản lý của cảnh sát giao thông truy tìm tung tích của chiếc xe này. Rất nhanh sau đó đã có đáp án, sau khi chiếc xe này đi ra khỏi hồ Vạn Phong đã lái vào trong một thôn nằm ở phía tây thành phố Nam Hoa.

Nơi này tập trung số lượng lớn các điểm thu mua phế liệu và xưởng tháo dỡ xe ô tô, Nhạc Dương làm việc theo đúng quy trình, đặt mục tiêu tại xưởng tháo dỡ xe ô tô.

Xưởng tháo dỡ xe không có mối làm ăn nào, hai con chó lai sói hung dữ bị buộc ở trước cổng lớn đang thè cái lưỡi dài lười biếng nằm dưới đất. Phát hiện có người lạ tới, chúng nó lập tức nhảy dựng lên, sủa vang không ngừng, hoàn toàn chặn đường đi. Bao quanh tường là một hàng rào lưới thép gai sắc nhọn, ở góc còn có một tòa nhà được xây dựng giống như một tòa tháp quan sát.

Cảnh sát Hồ của đồn công an tiến lên gọi hỏi thăm nửa ngày cũng không có ai đáp lời, bên trong cũng không có bất kỳ người nào đi lại hoạt động.

“Bỏ đi đừng gọi nữa, bọn họ cố ý làm như vậy đấy.” Nhạc Dương chỉ vào camera giám sát trên tường vây cách đó không xa.

Kỳ thật loại xưởng nhỏ tháo dỡ xe này rất nhiều nơi đều giấu giếm những thứ không sạch sẽ gì, chuyên môn xử lý những ô tô không rõ nguồn gốc, đương nhiên sẽ không chào đón cảnh sát bọn họ.

“Vậy phải làm gì bây giờ? Hay là tôi gọi hỗ trợ?”

Cảnh sát Hồ hiểu được ý của Nhạc Dương. Ông chủ của xưởng tháo dỡ xe này có tên bên ngoài là Mặt Sẹo, đã bị cảnh sát tấn công rất nhiều lần, là tên lưu manh khét tiếng của vùng này. Ba năm trước bởi vì cố ý gây thương tích cho người khác nên phải ngồi tù hai năm, năm ngoái vừa mới được ra tù.

"Không cần."

Đám người tay sai không ra gì đều đã im lặng, Nhạc Dương dự đoán lúc này đám người này chắc chắn đang giở trò gì đó.

Tình huống khẩn cấp nhất định phải quyết đoán dứt khoát.

Nhạc Dương hít một hơi thật sâu, đi thẳng về phía hai con chó lai sói kia. Bọn chúng càng sủa lên dữ dội, nhe răng nhếch miệng lộ ra một miệng đầy răng màu vàng, không ngừng nhào tới phía trước định cắn người.

Nhìn thấy Nhạc Dương càng ngày càng gần, cảnh sát Hồ lo lắng không chịu được, nhanh chóng tìm một cây gậy gỗ nắm chắc trong tay chuẩn bị giúp đỡ.

Lúc này một con chó lại nhảy dựng lên, há to miệng lao về phía Nhạc Dương, Nhạc Dương khéo léo nghiêng người tránh được cái miệng to của con chó, sau đó túm lấy gáy nó nhấc bổng con chó to lớn lên, đồng thời giơ tay bóp chặt cái miệng rộng của nó ngậm vào nhau. Chỉ trong chốc lát con chó bị khuất phục, bốn chân của nó đá loạn không ngừng.

Cảnh sát Hồ bước tới, nhanh chóng rút ngắn sợi xích sắt lại, và gần như buộc chặt con chó trên cột.

Mà con chó còn lại chỉ có thể chắn được một nửa cửa lớn, mặc dù nó sủa vang dữ dội, nhưng hoàn toàn mất tác dụng.

“Làm cái gì đấy? Các người làm gì thế hả?”

Một tên mập mạp cởi trần trong tay cầm ống tuýp vọt ra ngoài, phát hiện Nhạc Dương mặc một thân quần áo bình thường, lập tức ra tay muốn đập ống tuýp vào đầu Nhạc Dương.

Nhạc Dương né tránh đòn tấn công, tóm được ống tuýp, nhấc chân đạp mạnh một cú vào giữa lòng ngực tên mập.

Tên mập kêu la một tiếng thảm thiết, người bay ra ngoài, ngã đập mạnh trên mặt đất.

Lúc này lại có hai người đàn ông lao ra, trong tay cầm một xích sắt, một trái một phải không quan tâm đến cảnh sát Hồ, hét lên một tiếng xông về phía Nhạc Dương.

Trong tay Nhạc Dương cầm ống tuýp, đầu tiên quật ngã một tên, ngay sau đó lại dùng ống tuýp ngăn cản một tên cầm dây xích sắt, ống tuýp lại đập một cú thật mạnh lên cổ của tên này.

“Ôi da…”

Người này hét lên thảm thiết một tiếng, cũng ngã rạp trên mặt đất. ANh ta chưa kịp đứng dậy đã bị ống tuýp chỉ thẳng vào mặt.

“Các người làm gì vậy? Điên rồi phải không, chúng tôi là cảnh sát.” Cảnh sát Hồ vội vàng đứng bên cạnh Nhạc Dương, nhỏ giọng báo cho anh ta biết đã gọi tiếp viện.

“Làm cái gì thế hả?”

Một tên mặt sẹo với cái bụng bia đang vội vã chạy qua đây, không ngừng mỉm cười xin lỗi.

“Ôi chao, cảnh sát Hồ, xin lỗi nhé, thật sự rất xin lỗi. Những người này của tôi đều là người mới đến, không quen biết anh nên đã không có chừng mực.”

Cảnh sát Hồ hừ lạnh một tiếng, rất không vừa lòng nói: “Mặt Sẹo, cảnh sát qua đây hỏi không mở cửa thì thôi đi, đằng này lại dám ngang nhiên đánh cảnh sát, lần này anh cứ chờ cái chỗ này bị đóng cửa đi.”

“Haiz, cảnh sát Hồ, là tôi sai, đều là lỗi của tôi, tôi xin lỗi anh.” Mặt Sẹo nói xong còn tự phạt chính mình hai cái bạt tai, vừa nói cũng đồng thời đánh giá Nhạc Dương.

Người này thật sự là một tay lão luyện ở đây, dám tấn công cảnh sát không kiêng nể gì như vậy, xem ra đằng sau còn có người chống lưng.

“Đừng xin lỗi nữa, tôi không có hứng thú nghe anh xin lỗi. Đã nhìn thấy chiếc xe này bao giờ chưa?” Nhạc Dương lấy một bức ảnh ra.

“Chưa thấy.”

Mặt Sẹo nghĩ cũng không thèm nghĩ, ngay lập tức trả lời lại Nhạc Dương. Lúc này Nhạc Dương phát hiện ánh mắt của tên mập có hơi kỳ lạ, rõ ràng anh ta đã nhìn thoáng qua căn nhà sắt cách đó không xa.

Nhạc Dương không nói gì, lập tức đi vào trong nhà sắt, bên trong có một người làm thuê đang cầm hàn điện trong tay, cửa xe tải van đã được tháo xuống, cách đó không xa là biển số xe, chính là chiếc xe của Triệu Tiểu Lỗi.

Mặt Sẹo đi theo sát vào trong, vẻ mặt có hơi khó coi.

“Không phải anh chưa từng thấy nó sao?” Nhạc Dương hỏi.

“Tôi thật sự chưa thấy bao giờ mà. Đây là tên mập thu gom, tôi không biết chuyện gì đâu. Mập, lăn ra đây cho ông, mau giải thích với cảnh sát đi.”

Mặt Sẹo không ngừng nháy mắt với tên mập, ý tứ vô cùng rõ ràng, đó là muốn đẩy tất cả mọi chuyện lên người tên mập.

Tên mập xoa ngực chẹp chẹp miệng.

“Đúng, xe này là tôi thu mua.”

“Thu mua lúc nào, người nào bán cho anh?”

“Quên… quên mất rồi, tôi thật sự không nhớ được.”

Tên mập lại bắt đầu giả câm giả điếc.

Nhạc Dương đi về phía tên mập, tên mập nhìn vào ánh mắt của anh ta, có hơi sợ hãi, liên tục lùi lại phía sau.

“Anh bạn, thu nhận tang vật thực chất là vi phạm pháp luật, hơn nữa vừa rồi anh còn tấn công cảnh sát, anh có biết hậu quả sẽ ra sao không? Không đúng, vừa rồi không phải là anh tấn công cảnh sát mà là chuẩn bị giết tôi. Tôi biết chuyện này không có liên quan gì đến người khác, chỉ là chủ ý của một mình anh, là anh đã xui khiến bọn họ làm như vậy đúng không? Giờ có thời gian rảnh thì gọi điện thoại về cho gia đình, bảo bọn họ chăm sóc người già trẻ nhỏ, còn anh thì đợi ngồi tù mọt gông đi.”

Tên mập vừa nghe những lời này đã choáng váng, vội vàng chỉ vào mặt sẹo gào toáng lên: “Là anh ta, đều là mặt sẹo bảo tôi làm, nói là muốn ra oai phủ đầu với các anh, để các anh không dám điều tra chúng tôi. Tôi không phải cố ý, tôi thật sự không cố ý làm vậy đâu.”

“Vô dụng!”

Mặt sẹo bất ngờ nhấc chân đạp một cú nhưng tốc độ của Nhạc Dương càng nhanh hơn, giơ chân quét một đường, mặt sẹo vướng chân ngã mạnh sấp mặt xuống đất, răng cửa đều gãy rụng, trong miệng toàn là máu.

Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!

Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK