Lưu Cường đã giết người, đây là lý do thực sự khiến anh ta phải bỏ nhà ra đi vào đêm khuya và mục đích anh ta đi theo con đường đó cũng để tránh camera.
Đoạn video được tìm thấy. Vương Hải Ba đã ghi lại rõ ràng toàn bộ quá trình phạm tội của Lưu Cường. Khi hai người đang lăn lộn trên giường, Tiểu Ngọc bất ngờ cầm con dao gọt hoa quả đâm vào cổ Lưu Cường, không ngờ bị Lưu Cường phát hiện được. Con dao gọt hoa quả xẹt qua cổ Lưu Cường nhưng không giết được Lưu Cường. Tiểu Ngọc gầm lên muốn giết Lưu Cường, hai người lao vào đánh nhau.
Nhưng Tiểu Ngọc làm sao có thể là đối thủ của Lưu Cường được? Con dao gọt trái cây bị hất ra, Lưu Cường tức giận bóp cổ Tiểu Ngọc, cuối cùng dẫn đến cái chết của Tiểu Ngọc. Trước khi chết, Tiểu Ngọc nhìn ra cửa, mở miệng muốn nói gì đó nhưng lại không nói được, cuối cùng bị Lưu Cường giết chết ngay trên giường.
Sau khi giết người, Lưu Cường trở nên choáng váng, luống cuống tát vào mặt Tiểu Ngọc, cố gắng đánh thức Tiểu Ngọc, thậm chí còn làm hô hấp nhân tạo cho Tiểu Ngọc. Anh ta mặc quần áo rồi ngồi yên trên ghế, toàn thân lạnh lẽo run rẩy. Phải mất gần mười phút sau Vương Hải Ba mới đẩy cửa bước vào, khi nhìn thấy thi thể của Tiểu Ngọc, Vương Hải Ba cũng sững sờ. Anh ta bước tới thăm dò hơi thở của Tiểu Ngọc, sau đó lập tức rút tay về như bị điện giật.
"Anh điên rồi sao? Anh giết người, anh giết người rồi!" Vương Hải Ba hét lên rồi liên tục lui về phía sau.
"Tôi biết, nhưng cô ta muốn giết tôi thì tôi phải làm sao đây? Tôi không cố ý, tôi không cố ý, anh phải giữ bí mật chuyện này, nếu không tôi sẽ tiêu đời."
Trong đoạn video, Vương Hải Ba lùi về bên cạnh chiếc điện thoại di động, giơ tay bí mật nhét chiếc điện thoại vào túi, đoạn video đến đây bị cắt đứt.
Từ đoạn video có thể thấy rằng Vương Hải Ba đích thật không giết người.
Lần lục soát này, Trương Lực đã có một khám phá bất ngờ. Anh ta tìm thấy ba hộp digoxin điều trị bệnh tim trong một chiếc túi to dưới giường của Vương Hải Ba.
"Anh xin lỗi Tiểu Ngọc, anh đúng là một tên cặn bã, nếu lúc ấy anh ở bên ngoài thì tốt rồi..." Trong phòng thẩm vấn, Vương Hải Ba bật khóc nức nở.
“Được rồi, đừng khóc, anh có bị bệnh tim không?” Tô Phỉ hỏi.
"Tôi không biết rõ nữa, có lúc tôi cảm thấy đau tim nên mua một ít thuốc về uống, có chuyện gì vậy?"
Có một số người là như thế, họ không biết mình đang bị bệnh gì. Thấy đau bụng thì mua thuốc dạ dày, thấy đau gối thì mua thuốc viêm khớp. Trừ trường hợp bất khả kháng, nếu không thì họ sẽ không đến bệnh viện để khám.
Đúng như Vương Hải Ba đã nói, nhưng vỉ digoxin anh ta mua lần này, anh ta chưa từng uống một viên, điều này có chút kỳ lạ.
Sát vách phòng thẩm vấn, Đường Đào và giáo sư Lôi đang chắp tay sau lưng quan sát cuộc thẩm vấn.
"Điều này kỳ lạ thật. Tại sao Tiểu Ngọc lại muốn giết Lưu Cường? Cô ta đã thu dọn đồ đạc xong xuôi và đặt vé máy bay ổn thỏa rồi. Điều này cho thấy cô ta đã chuẩn bị sẵn sàng từ lâu. Đây là một vụ giết người có chủ đích."
Giáo sư Lôi cau mày và tỏ vẻ hoang mang.
“Hay là không chịu được việc bị làm nhục?” Đường Đào nói.
"Hiện tại xem ra chỉ có lý do này mới có thể lý giải được. Không phải Vương Hải Ba đã nói Tiểu Ngọc đã sớm không chịu nổi Lưu Cường rồi sao. Con người Lưu Cường thô lỗ dung tục, hơn nữa một cô gái như cô ta làm sao có thể chịu nổi việc bị hai người đàn ông làm nhục?"
Đường Đào không trả lời câu hỏi của giáo sư Lôi, quay người bước vào phòng làm việc của Hàn Lệ.
“Pháp y Hàn, Lưu Cường và Tiểu Ngọc có bị bệnh tim không?” Đường Đào hỏi.
"Không có, nhưng Lý Sa Sa thì có bệnh tim."
"Xác định chưa?"
"Xác định rồi."
"Cảm ơn, cảm ơn nhiều."
Đường Đào nhanh chóng rời đi với vẻ mặt vui mừng. Nhìn bóng lưng của Đường Đào, Hàn Lệ có chút khó hiểu, không biết tên này nghĩ ra gì rồi.
Đường Đào vừa đi ra ngoài thì gặp Nhạc Dương đã trở về, trong tay anh ta cầm tài liệu điều tra mới nhất.
“Nhạc Dương, có phát hiện gì rồi?” Đường Đào vội vàng hỏi.
Nhạc Dương bước đến máy nước uống một ngụm nước lớn, thở phào một hơi.
"Để tôi nói cho anh biết, đoán xem tôi điều tra được gì. Tôi đã nhờ bạn thân Háo Tử kiểm tra kỹ chiếc Bentley của Lưu Cường và phát hiện ra chiếc xe này có vấn đề về hệ thống phanh. Nhưng lần này không phải do Lý Sa Sa làm mà chính cô ta cũng không có khả năng đó. Người làm việc này là một người rất chuyên nghiệp. Tôi hỏi Háo Tử thì cậu ta nói rằng người điều chỉnh phanh rất thông minh và thay đổi rất tinh tế. Chiếc xe này đi đường bình thường thì không có vấn đề gì, nhưng nếu đi đường dài đường dốc thì phanh xe sẽ không còn nhạy. Nếu xảy ra sự cố, chắc chắn sẽ chết. Mà con đường ra ngoại ô thành phố lại đúng là một đoạn đường dốc dài."
Nói xong, Nhạc Dương đưa báo cáo thẩm định cho Đường Đào.
"Có một tình huống khác. Tôi đã điều tra tài khoản ngân hàng của Lưu Cường, Tiểu Ngọc và Vương Hải Ba. Trong hai năm, Tiểu Ngọc đã lấy của Lưu Cường hơn năm trăm ngàn nhân dân tệ. Hầu như mỗi lần Lưu Cường chuyển tiền, tài khoản của Vương Hải Ba lại thêm một khoản tiền, rất đều đặn. Số thu của Vương Hải Ba lên tới ba trăm ngàn nhân dân tệ, hơn nữa mỗi lần đều được quy ra tiền mặt. Tiểu Ngọc có mở một cửa hàng hoa và tài khoản lại chỉ có hơn mười ngàn nhân dân tệ. Hóa đơn cho thấy khoản thanh toán cuối cùng của cô ta là cách đây một tuần, mỗi lần cô ta rút ba mươi ngàn nhân dân tệ. Và trong vòng năm giờ sau khi rút tiền, Vương Hải Ba lại có hơn ba mươi ngàn nhân dân tệ. Bọn họ chắc chắn là cùng một nhóm."
Đường Đào lật xem bản báo cáo và gật đầu liên tục.
"Tôi hiểu rồi, mọi chuyện đã rõ ràng, bản báo cáo cho tôi mượn một chút."
Không đợi Nhạc Dương đồng ý, Đường Đào đã cầm bản báo cáo bước vào phòng thẩm vấn.
"Này, chờ tôi đã, anh hiểu cái gì? Má, nói cho tôi biết với." Nhạc Dương xoa thắt lưng, bày ra vẻ mặt cạn lời.
"Lưu Cường này chính là một tên khốn. Trong mắt anh ta, Tiểu Ngọc chỉ là công cụ để phát tiết. Đôi khi còn ra tay đánh người, có lần cánh tay của Tiểu Ngọc bị đánh đến trật khớp..."
Vương Hải Ba khóc lóc kể lại cuộc đời đầy bi kịch của Tiểu Ngọc.
“Được rồi, đừng đóng kịch nữa!” Đường Đào đột nhiên cao giọng.
Cả Vương Hải Ba và Tô Phỉ đều sững sờ, Đường Đào nhìn chằm chằm vào Vương Hải Ba, trong ánh mắt anh tràn đầy sự phẫn nộ.
“Vương Hải Ba, anh thực sự đã nhập vai rất tốt, nhưng cho phép tôi dừng lại ở đây. Tôi hỏi anh, chủ ý đốt xác là của ai?” Đường Đào hỏi.
"Lưu Cường đó."
"Vậy à? Là anh mới đúng chứ. Thật ra mục đích rất đơn giản. Anh sợ chúng tôi nhìn thấy hình xăm trên người của Tiểu Ngọc, sợ chúng tôi phát hiện ra quan hệ giữa anh và cô ta nên đã xúi giục Lưu Cường đốt xác. Sau khi quay về, anh dùng dao cạo sạch hình xăm của chính mình. Đáng tiếc là những bức ảnh chụp Tiểu Ngọc và chậu hoa tường vi trắng vẫn tiết lộ bí mật của anh. Vậy đi, để tôi kể cho anh nghe một câu chuyện xưa."
Hiện trường trở nên rất yên tĩnh, màn trình diễn suy luận của Đường Đào lại sắp bắt đầu.
Đường Đào hít một hơi thật sâu và bắt đầu suy luận của mình.
"Nhiều năm trước có một đôi trai gái rất yêu nhau, thề nguyện bên nhau trọn đời, cùng nhau đến Thanh Châu. Nhưng chàng trai rất vô dụng, là một kẻ vô tích sự, thế nhưng anh ta lại có ước mơ làm giàu hão huyền. Sau khi lựa chọn kỹ càng, họ đặt mục tiêu vào Lưu Cường. Người đàn ông giới thiệu bạn gái của mình với Lưu Cường làm kẻ thứ ba. Cô gái liên tục đòi tiền Lưu Cường vì những lý do như cửa hàng hoa. Lưu Cường cảm thấy đau lòng cho cô gái, cộng thêm chàng trai châm ngòi thổi gió nên gần như xin gì được nấy. Trong hai năm, hai người bọn họ đã kiếm được hàng trăm nghìn từ Lưu Cường, đồng thời người đàn ông đó còn tiếp cận vợ của Lưu Cường là Lý Sa Sa và phát triển thành người tình của cô ta. Mục đích cũng gần giống như cô gái đó, là lừa tiền. Để lừa tiền, cô gái có thể làm bất cứ điều gì vì chàng trai, thậm chí là giết người. Vài ngày trước, chàng trai nói với cô gái quyết định giết Lưu Cường sau đó sẽ cao chạy xa bay. Cô gái đã rất hạnh phúc, thu dọn đồ đạc và mua vé máy bay. Tối hôm đó, chàng trai đưa Lưu Cường đến gặp cô gái. Sau khi Lưu Cường và cô gái “lên giường”, cô gái đã ra tay, không ngờ lại xảy ra kết quả ngoài ý muốn, cô gái đã chết. Chàng trai vừa thấy tình hình này thì hoảng hốt, vì thế anh ta vội vàng thay đổi kế sách, xúi giục Lưu Cường đốt xác cô gái để đề phòng cảnh sát vì hình xăm trên cơ thể cô gái mà điều tra ra anh ta. Lợi dụng kẻ hở khi Lưu Cường xử lý thi thể, người đàn ông chạy ra ngoài và lén động tay động chân vào chiếc Bentley của Lưu Cường, anh ta đã phá hủy hệ thống phanh của chiếc Bentley. Chàng trai đã lái xe một thời gian dài nên đã nắm rõ cấu tạo của chiếc xe Bentley, vì thế muốn làm việc này cũng rất dễ dàng. Trên đường trở về, anh ta đã lo lắng bị lộ nên ta đã chủ động chở Lưu Cường về, đồng thời hủy đi bản ghi camera hành trình để tránh xảy ra sự cố. Trên xe, chàng trai đã thuyết phục Lưu Cường lập tức trốn chạy, hơn nữa còn chỉ anh ta một con đường sáng, đó là vượt qua camera giám sát của ngoại ô thành phố để chạy trốn. Anh ta biết rất rõ rằng ở ngoại ô có một đoạn đường dốc dài, đến lúc đó, Lưu Cường đi theo con đường này chắc chắn sẽ dẫn đến tai nạn. Khi đó anh ta sẽ có bằng chứng ngoại phạm. Sự việc sẽ chuyển thành cô gái vì phải chịu nhục nhã trong thời gian dài nên đã ám sát Lưu Cường, không ngờ lại bị Lưu Cường giết ngược lại, sau đó Lưu Cường chạy trốn thoát thì xảy ra tai nạn. Vương Hải Ba, chắc anh rất rõ tôi đang nói về ai mà đúng không?"
Đường Đào ném báo cáo thẩm định và giao dịch ngân hàng ra trước mặt Vương Hải Ba.
Nhìn vào bản báo cáo, mặt Vương Hải Ba tái xanh, anh ta mấp máy môi, lắc đầu vài cái.
"Tôi... tôi và cô ấy đúng là người yêu, nhưng không phải như anh nói."
"Thật sao? Vậy thì anh cho tôi biết hàng trăm nghìn trong tài khoản của anh đến từ đâu? Hơn nữa digoxin của anh không phải chuẩn bị cho chính anh mà dành cho Lý Sa Sa. Lý Sa Sa bị bệnh tim, nếu dùng digoxin quá liều sẽ gây ra cái chết. Trên thực tế, anh không chỉ muốn giết Lưu Cường mà còn muốn giết cả Lý Sa Sa nữa. Tại sao anh lại muốn giết vợ chồng Lưu Cường? Giữa các người có bao nhiêu hận thù? Mục tiêu của anh không chỉ là bọn họ, mà còn có Tiểu Ngọc!"
Tất cả mọi người đều kinh hoàng trước những lời nói của Đường Đào. Vương Hải Ba cũng ngẩng đầu lên, trên khuôn mặt lộ ra biểu cảm khó có thể tin nổi.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !