Mọi người tập trung trong phòng họp, đầu tiên giáo sư Lôi tiến hành khái quát sơ bộ.
"Điều tra vòng ngoài đã được tiến hành khá đầy đủ rồi, tối qua có sinh nhật của một bảo vệ, tất cả mọi người đều tụ tập ăn lẩu trong lều, người có mặt ở đó đều có thể làm chứng cho nhau. Ngô Gia Hào bị đau răng nên không tham gia, mà ông ta còn ở một mình một lều cho nên không biết được động thái của ông ta. Những người khác trong đoàn làm phim cũng không có động cơ gây án, còn Lãnh Băng Lăng thì càng không có khả năng, về cơ bản có thể loại trừ khả năng hung thủ ở trong đoàn làm phim. Hàn Lệ, cô khái quát tình huống khám nghiệm tử thi một chút."
Hàn Lệ phóng đại ảnh chụp thi thể lên màn ảnh lớn, toàn thân Ngô Gia Hào phủ đầy vết bầm tím, có thể nói là vết thương chồng chất.
"Người chết Ngô Gia Hào, bốn mươi tám tuổi, giới tính nam, thời gian tử vong vào khoảng tám giờ tối qua, nguyên nhân tử vong do bị tên nhọn xuyên thủng đầu mà chết, tất cả vết thương trên người ông ta đều do tác động từ bên ngoài, trừ những vết bầm tím này ra thì xương sườn của ông ta có nhiều chỗ bị gãy xương, hai tay đều bị trật khớp, hai chân đều gãy, ngay cả xương cột sống cũng bị gãy, lá lách và thận bị vỡ dẫn đến xuất huyết nhiều, trước khi ông ta chết đã bị đánh đập, cho dù không bị tên nhọn đâm chết thì cũng sẽ chết vì mất máu quá nhiều."
Nhạc Dương tiếp tục bổ sung: "Hung thủ tuyệt đối là cao thủ vật lộn, bản thân Ngô Gia Hào là người luyện võ, có thể đánh ông ta thành ra thế này chứng tỏ thực lực của tên hung thủ này nhất định đã vượt xa Ngô Gia Hào, chúng tôi không thu thập được bất kỳ manh mối có giá trị nào trong lều của Ngô Gia Hào, cũng không có dấu vết xảy ra ẩu đả, tôi nghi ngờ hung thủ tập kích bất ngờ lúc Ngô Gia Hào tuần tra ban đêm để kiểm tra thiết bị. Hai người đánh nhau kịch liệt, Ngô Gia Hào bị quật ngã xuống đất, hai chân của ông ta bị gãy xương cho nên chỉ có thể bò đến dưới cây lớn tựa vào thân cây. Lúc này, hung thủ ở gần đó cầm cung nỏ bắn một mũi tên vào đầu Ngô Gia Hào giết chết ông ta, ông ta còn không kịp có thời gian để phản ứng, vì vậy sau khi chết, bắp thịt co lại nên vẫn duy trì vẻ mặt khủng bố trước khi chết, còn có hơn một trăm mũi tên giống với mũi tên đã giết chết Ngô Gia Hào trong hòm đạo cụ ở gần hiện trường, cực kỳ bình thường."
"Tôi điều tra quan hệ xã giao của Ngô Gia Hào, ông ta lưu trong điện thoại rất nhiều nhưng hầu như đều rất ít liên lạc, không có manh mối nào có giá trị. Tối qua, người cuối cùng Ngô Gia Hào liên lạc là vợ của ông ta - Vương Thái Linh, thời gian là bảy giờ, đúng rồi, Ngô Gia Hào còn có hai vị sư đệ, một người tên là Chu Hữu Ba, người còn lại tên là Triệu Tiểu Lỗi. Chu Hữu Ba mở một công ty bảo vệ ở thành phố Nam Hoa, công ty bảo vệ mà đoàn làm phim thuê chính là của anh ta, còn Triệu Tiểu Lỗi đang làm thầy giáo trong trường dạy võ ở huyện Thái Hồ."
Vì phần lớn chứng cứ ở hiện trường quay phim đều bị hủy hoại nghiêm trọng, hiệu quả cảnh sát điều tra quá thấp, xung quanh lại là rừng cây, không có giám sát hay người đi đường chứ đừng nói đến người tận mắt chứng kiến. Tin tức đoàn làm phim quay ở nơi này cũng không phải chuyện gì bí mật, Ngô Gia Hào là người làm việc lâu năm trong đoàn làm phim, hỏi thăm người trong đoàn làm phim là có thể dễ dàng tìm thấy Ngô Gia Hào.
Như vậy thì phạm vi điều tra sẽ rất lớn.
"Bác sĩ Đường thì sao? Anh có ý kiến gì không?" Giáo sư Lôi nhìn về phía Đường Đào.
Đường Đào cầm một bức ảnh lên, đó là biểu đồ phân bố nơi cắm trại của đoàn làm phim, qua bức ảnh có thể thấy lều của Ngô Gia Hào lẫn trong một đám lều vải, hình dáng bên ngoài không khác biệt gì nhiều với của những lều khác, cửa cũng không có đánh dấu.
"Mọi người không cảm thấy kỳ lạ à? Hung thủ không ra tay sớm chẳng ra tay muộn lại cứ phải chờ các nhân viên an ninh cùng đi ăn cơm mới ra tay, tôi tin chắc hẳn hung thủ đã ẩn nấp ở xung quanh nơi cắm trại từ trước, vừa trốn vừa âm thầm quan sát, kẻ đó đã nắm rõ thói quen sinh hoạt thường ngày của Ngô Gia Hào, bọn họ có quen biết nhưng không phải người rất thân quen, biết Ngô Gia Hào luyện gì không? Ông ta luyện quyền, là một võ sư, nhưng ông ta đã chết thế nào? Bị người dùng quyền cước đánh chết, dùng sở trường của mi đánh chết mi, gậy ông đập lưng ông, đối với một người luyện võ, không có thất bại nào nhục nhã hơn việc này. Đây giống như một tiền đạo đi làm thủ môn nhưng vẫn cản được bóng của đối phương ra ngoài, từ điểm này nhìn ra kẻ này hiểu Ngô Gia Hào rất rõ, biết rõ sở trường của ông ta, kẻ này cực kỳ tự tin vào bản thân, hơn nữa có thù oán sâu đậm với Ngô Gia Hào, nhất định phải giết chết ông ta mới có thể giải hận, kẻ này có thể là sư huynh đệ cùng thầy hoặc là người cùng nghề."
Cùng một thầy dạy hoặc cùng nghề, nếu vậy có thể khẳng định hung thủ cực kỳ nắm rõ năng lực của Ngô Gia Hào, Ngô Gia Hào đang ở đâu, đang làm gì đều rõ như lòng bàn tay, muốn ra tay sẽ dễ dàng hơn nhiều rồi.
Vậy thì phạm vi điều tra sẽ được thu nhỏ lại.
Nghe xong báo cáo của mọi người, giáo sư Lôi tiến hành tổng kết.
"Đây là vụ án cùng nhau lên kế hoạch cố ý giết người, hung thủ tàn nhẫn hung ác đồng thời còn có thù hận cực lớn với người bị hại. Tuy hiện giờ chứng cứ chúng ta nắm được rất ít nhưng không phải đã hết cách, quả thật trong núi thông suốt bốn phía nhưng đường vào núi thì chỉ có vài cái, giữa nơi xảy ra vụ án và khu vực thành thị có vài thôn xóm, nhất định hung thủ sẽ để lại manh mối nào đó, chuyện này tôi sẽ giao cho người bên đội hình sự đi xử lý. Nhạc Dương, Trương Lực hai cậu đi điều tra hai người sư đệ của Ngô Gia Hào, Tô Phỉ và bác sĩ Đường đi Nam Hoa một chuyến tìm sư phụ của Ngô Gia Hào là Chu Bán Sơn nói chuyện xem có tìm được đầu mối gì không, còn tôi sẽ phái người tiếp tục điều tra hiện trường xảy ra vụ án, tất cả mọi người đi làm việc đi, có gì liên lạc qua điện thoại."
Kết thúc cuộc họp, tất cả mọi người đi rồi chỉ có một mình Tô Phỉ ở lại.
Tô Phỉ có phần không vui nói: "Chú Lôi, chú có thể đổi người cộng tác với con không? Trương Lực hay Nhạc Dương đều được, chỉ cần không cùng nhóm với Đường Đào là được rồi, người đó bất chấp lý lẽ, rốt cuộc con cũng hiểu vì sao anh ta không thích hợp làm cảnh sát rồi. Chú không biết con ở bên cạnh anh ta xui xẻo thế nào đâu, hôm qua bị người ta đổ sơn, còn làm khóa của con bị kẹt, Đường Đào chẳng những không giúp con một tay mà còn mỉa mai con, bảo con chuyển chỗ đi."
Giáo sư Lôi nghe xong vui vẻ cười to, bộ dạng không tim không phổi.
"Chú Lôi, sao chú lại như vậy chứ, hay là con hợp tác với chú?"
"Không được, đây là công việc của con, không được mặc cả, tạm biệt."
Tô Phỉ ấm ức nhìn bóng lưng giáo sư Lôi rời đi, cô không thể hiểu nổi Đường Đào này có cái gì tốt để nhìn đâu, kệ đi, nhịn một lúc cho trời yên biển lặng, tìm cơ hội trừng trị anh ta sau cũng không muộn.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !