Mục lục
Truyện Người Yêu Chí Tử - Thẩm Mai Trang - Phó Kiến Hưng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 164

Tôi gật đầu: “Ừm!”

Xoay người đối diện với gương mặt đẹp trai của anh, tôi hơi mơ màng, theo bản năng chui vào lòng anh: “Hôm nay anh không đến công ty hả?”

Khoảng thời gian này chắc là anh rất bận.

“Ở nhà với em!” Anh nói, ôm tôi vào lòng, cười nhạt nói: “Anh định mai sẽ giao mọi việc trong công ty cho Cao Nghĩa, xin nghỉ thai sản!”

Tôi bật cười: “Cho nên anh định anh sinh à?”

Bàn tay to của anh đang vuốt ve bụng dưới, tôi có thể cảm nhận rõ ràng đúng là đứa trẻ này đang lớn lên từng ngày.

“Hình như không thể!” Anh hôn lên trán tôi, lên tiếng hỏi: “Đói không?”

“Không đói!” Mới ngủ dậy nên tôi ăn không vô.

Đã thức thì không ngủ tiếp được nữa, nhưng tôi luyến tiếc sự ấm áp được nằm trong chăn, không biết tại sao đã tháng bảy rồi nhưng tôi cứ thấy lạnh.

Tôi dịch người, áp sát người Phó Kiến Hưng, đụng trúng nơi đó của anh.

Anh hít một hơi, cúi xuống nhìn tôi: “Hết nhức tay rồi à?”

Người tôi cứng đờ, lùi về phía sau một chút lại bị anh ôm chặt: “Anh phải nhịn thêm sáu tháng nữa!”

Ừ thì!

Tay bị anh nắm chặt, tôi đã đoán được ý định của anh.

Khẽ cắn môi bảo: “Ảnh hưởng không tốt đến thai nhi!”

“Ai nói?” Anh cười khẽ, đã ấn tay tôi xuống dưới rồi.

“Bác sĩ Trình!” Đúng là sau bốn tháng thì sẽ ảnh hưởng ít nhiều.

Không khí hơi ướt át, anh làm một hồi, hơi thở gấp: “Cậu ta nói bậy!”

Vừa làm là làm hết một tiếng đồng hồ, tôi cũng không thể ngủ nướng được nữa, ngồi dậy vệ sinh một lúc, Phó Kiến Hưng lấy quần áo chuẩn bị đi tắm.

Tôi ra khỏi phòng tắm, xuống dưới nhà.

Dạo gần đây chị Trương bận nhiều việc, nghe nói là có cháu rồi nên bận chăm con dâu đang ở cữ, vì thế không có nhiều thời gian đến đây.

Phó Kiến Hưng định tìm người khác nhưng tôi không đồng ý. Thứ nhất là không quen, tôi không thích quá trình làm quen với người lạ lắm, thứ hai là có một tháng thôi, tôi thì mới mang thai bốn tháng, không lâu lắm nên không cần phiền phức đến vậy.

Chị Trương đã chuẩn bị rất nhiều món trong bếp, bình thường tôi tuỳ ý quen rồi, không hay vào bếp lắm, dù tôi có xuống bếp thì cũng nấu qua loa một gói mì.

Về điểm này, tôi và Mộng Thu kẻ cũng tám lạng người nửa cân, lúc trước bà ngoại luôn nói rằng bàn tay con gái mỏng manh lắm, đừng lúc nào cũng chỉ lo chuyện bếp núc, nên đọc sách và viết chữ nhiều vào.

Lâu dần tôi không hay vào bếp nữa, bây giờ nghĩ lại lúc trước bà ngoại thương tôi, không nỡ để tôi vào bếp nên mới nói vậy.

Dù sao cũng không đến công ty nên tôi dứt khoát ở nhà nấu món gì đó ăn, chuẩn bị một ít thức ăn, tôi cho dầu vào nồi.

Phó Kiến Hưng tắm xong xuống lầu, hình như anh còn sấy tóc, tôi hơi bất ngờ: “Hôm nay anh có việc gì à?”

Anh gật đầu, vào bếp thấy thức ăn chưa xào đặt trên tủ, nói: “Lát nữa anh phải ra ngoài một chuyến, em ở nhà có ổn không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK