Mục lục
Ảo Ảnh Chợt Lóe - Nhất Trản Dạ Đăng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Tiểu Viên đang diễn cảnh quay nặng ký này thì đã tiến vào một giai đoạn quên mình.

Tại thời điểm diễn 《 Hoắc 3 》, cô đã cảm nhận được loại cảm giác này, nhưng ở đoàn phim kia cô chỉ thể nghiệm được một lần. Ở đoàn phim này, cô đã tiến vào trạng thái còn muốn sớm hơn cô tưởng tượng.

Nghe thấy đạo diễn hô 'cắt' cô mới thở dài một hơi, rút bản thân thoát ra, lúc này mới phát hiện những người vây xem rất đông, hơn nữa đều nhìn cô chằm chằm với ánh mắt sáng rực. Tiểu Viên rụt đầu xuống, nhận ra rồi đỏ mặt lên muộn màng, càng bình phẩm càng thấy thẹn, cất bước liền chạy.

Đạo diễn tuyên bố kết thúc công việc, hiện trường trở nên ồn ào náo động, người thì thu gom đồ đạc, kẻ thì rời đi.

Trâu Nhất Nhụy nhìn bóng dáng Tiểu Viên mà tấm tắc cảm khái: “Khi diễn thì không thẹn thùng, ngược lại lúc này thì thẹn thùng rồi……”

Quách Chỉ Lộ khẽ nhún vai, tự lo chuyện mình mà đi mất.

Hà Thần Ảnh ở trong đám người nhếch môi cười, thật đáng yêu, cô ấy nghĩ.

Tiểu Viên liền về thẳng khách sạn, cũng chẳng nhìn lại trên màn hình theo dõi, trang điểm trang phục trang sức cũng chưa tháo tẩy, vẫn là sau đó Thái Quyển đã tới làm cho cô. Thái Quyển tháo gỡ trang sức cho cô, Điền Điền chuẩn bị nước ấm cho cô ngâm mình, hai người đều mím môi, dùng khóe mắt ngắm Tiểu Viên.

Tiểu Viên kịp thời chặn miệng bọn họ lại: “Được rồi, hai người không được cười em!”

“Tụi anh lại cũng chưa nói gì hết nha ~” Thái Quyển đằng hắng tỏ vẻ ngay thẳng.

“Chưa nói nha.” Điền Điền nói phụ họa.

“Cũng chưa hỏi nè.” Thái Quyển cười hì hì.

“Chưa hỏi nè……” Điền Điền kéo dài âm cuối phụ họa theo.

Tiểu Viên: “……”

Không bao lâu sau, Tiểu Viên liền đuổi bọn họ đi.

Thái Quyển vừa đi vừa nháy mắt với cô, tiếp đó làm cử chỉ khóa miệng, đá mắt nhướng mày mà cười đi mất.

Sau khi xối nước một cái, cô vào bồn tắm ngâm mình. Hôm nay quay cảnh ban ngày cùng ban đêm, thật ra cô đã rất mệt, nhưng đầu óc không biết vì cớ chi mà không tài nào thả lỏng xuống được.

Sau khi cô ngâm mình tắm xong thì đã thay đồ ngủ, leo lên giường nằm, sau cùng rốt cuộc nhịn không được đã nhấn gọi điện thoại âm thanh cho Vĩ Trang. Chê màn hình di động quá nhỏ, cô bèn xoay người móc IPad ra gác trên giường.

“Không phải người nói giữa tháng tìm thời gian qua đây sao” Tiểu Viên nằm bò ra nhìn người ấy, đôi mắt trong veo vẻo chớp chớp nhấp nháy: “Hôm nay cũng ngày 9 rồi.”

Vĩ Trang dường như đang ngồi bên bàn, góc nhìn có hơi xa, người ấy thoáng im lặng rồi nói: “Tạm thời vẫn không thể xác định một ngày nào.”

“À……” Tiểu Viên khẽ bĩu môi, lấy gối dài qua kê, cô nhoài qua gieo người lên: “Em biết người rất bận mà.”

Người ấy bận, mình cũng không bứt ra được, thật ra đều lý giải được, chỉ là có hơi tí thất vọng nhỏ.

“Phim quay đến chỗ nào rồi?” Âm sắc trầm thấp hơi lành lạnh của Vĩ Trang truyền đến từ màn hình bên kia.

Tiểu Viên khẽ cong khóe mắt, hứng thú lại đến, kể với người ấy cảnh diễn của Lương Tịch cùng Thái tử đã quay hôm nay, còn nói đạo diễn sắp xếp cùng điều động ra sao, tới phần sau biến thành màn độc diễn của cô.

Cứ nói rồi nói, Tiểu Viên bất chợt dừng lại, ánh mắt lặng lẽ ngắm nhìn Vĩ Trang.

Cô tự biết rằng mình đã không giống với bản thân hồi hai năm trước. Khi đó cô chưa từng yêu thích thật lòng một ai, cũng chưa từng có chuyện khiến cô mặt đỏ tim đập.

Cô có thể diễn, có thể nhập vai vào, đều là bởi vì người phụ nữ hiện tại đang video với cô.

“Đạo diễn sắp xếp như vậy?”

“Ừm, kỳ thật như vậy khá tốt, trước đấy em còn lo là cảnh tay đôi, kết quả là em độc diễn, còn tốt còn tốt!”

Tiểu Viên âm thầm hít sâu một chút, thử hỏi người ấy: “Người biết là cái cảnh nào chứ?”

“…… Ừ.”

Màn hình hai bên yên lặng mấy giây.

Gương mặt của Tiểu Viên lại nóng lên lần nữa, chỗ này không nói rõ, cái đồ tồi này rốt cuộc có hiểu hay không đây.

Cô kề mặt tới gần gối ôm, nhìn từ góc độ này, mái tóc đen nhánh của Vĩ Trang dán lên bên cổ trắng mịn, hướng lên một góc, là cánh môi hơi mỏng màu nhạt.

Lại hướng lên trên một chút, là đôi con ngươi sâu thẳm tĩnh lặng kia của người ấy. Có lẽ có chút gợn sóng, cũng có lẽ không có, chỉ là người ấy đang nhìn cô chăm chú.

Tiểu Viên cảm thấy bản thân càng lúc càng vô dụng, khi vừa mới bắt đầu gặp mặt người ấy, bản thân còn dám đối diện với người ấy, bây giờ bị người ấy nhìn một cái thì liền đỏ mặt tía tai.

Độ nóng trên mặt Tiểu Viên lại vọt cao lên đến mấy độ lần nữa, cô cúi gằm mắt: “Người nói không thể xác định một ngày nào đến thành phố Tây, vậy liệu người có thể……” Cô cố ý vô tình thoáng ngừng lại ở chỗ này, hơi chờ đợi.

May mắn là không chờ quá lâu, Vĩ Trang hỏi: “Cái gì?”

“Vậy người có thể video với em nhiều hơn chứ?” Tiểu Viên hơi cắn môi, khóe mắt đuôi mày đầy ý cười: “Mỗi tuần một lần? Không, hai lần? Ừm, hay là ba lần đi?”

Vĩ Trang khẽ nhướng mày.

Tiểu Viên dúi mặt thoáng núp vào hướng chỗ gối ôm, tiếng cười len lỏi ra: “Em đếm ba giây, người không lên tiếng phản đối thì em coi như người đáp ứng rồi đấy một, hai ba! Ha ha ~”

Cô vốn hoàn toàn không có ngắt nghỉ, cũng chẳng cho người ta thời gian phản ứng thì liền tự mình quyết định rồi, chỉ là lòng còn hơi chột dạ, chỉ dám vùi trong gối ôm cười trộm.

Ánh mắt Vĩ Trang chợt lóe, trái lại cũng không mở miệng phản đối. Trong lúc Tiểu Viên cúi mặt xuống thì khóe môi cô ấy gợi lên một độ cong khe khẽ nhàn nhạt.

Cảm xúc căng chặt cao cao trong lòng Tiểu Viên cuối cùng hạ xuống —— hóa ra cô chính là muốn chia sẻ cùng Vĩ Trang, hóa ra cả ngày nay cô vượt qua được vui vẻ, qua đến mức không vui, cô làm được chuyện đáng tự hào gì hay là chuyện xấu hổ gì, những cái này cô đều muốn chia sẻ với người ấy.

Chỉ có làm xong cái bước tiến “chia sẻ với người ấy” này, cái ngày đây mới xem như là kết thúc. Tới lúc này, sự mệt mỏi rã rời kiểm soát được cơ thể của cô, mí mắt của cô bắt đầu trở nên nặng nề.

Tiểu Viên không nỡ tắt video đi, cứ câu được câu chăng mà tìm chủ đề, dần dần tiếng nói của cô chìm thấp xuống.

Vĩ Trang nhìn cô nghiêng đầu, một giây trước còn đang lẩm bẩm trong miệng, giây tiếp theo đã nằm nhoài trên gối ôm, cứ như vậy mà ngủ rồi.

Vĩ Trang lẳng lặng nhìn cô trong chốc lát, nâng ngón tay lên thoáng tì môi mình, tinh thần trôi dạt đi lúc nào không hay. Bỗng chốc, cô ấy thu tầm mắt về, ngón tay thon dài hạ xuống, làm một động tác mà chính cô ấy cũng không nghĩ tới —— lưng ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa gương mặt cô gái trên màn hình……

Một tuần ba lần video?

Thật sự đối với Tiểu Viên, kể ra thì cũng có hơi khó khăn.

Cùng với việc phần diễn đoạn sau của cô càng ngày càng nhiều, thì cô về được tới khách sạn càng lúc càng muộn, có khi còn cần phải dàn cảnh diễn cùng Chu Ngộ, hơn nữa phân cảnh của cô đa số là quay đêm.

Cái khiến cô vui vẻ chính là, nếu cô video với Vĩ Trang, chỉ cần bấm gọi thì Vĩ Trang sẽ tiếp lên.

Đương nhiên Tiểu Viên cũng sẽ cố gắng hết mức lựa trước 12 giờ, thời điểm chỉ có một mình cô ở đó thì mới yên tâm cùng trò chuyện với người ấy. Đa số thời gian đều là cô đang nói, Vĩ Trang đang nghe.

Thái Quyển có biết cô đang trò chuyện với Vĩ Trang, nhưng Điền Điền thì không rõ lắm người video với cô là ai, chẳng qua cô bé biết đúng mực, đều sẽ lui ra ngoài thật sớm.

Hôm nay khi Tiểu Viên đang nói tình tiết câu chuyện với Vĩ Trang đến say mê, nhớ mang máng là Điền Điền nói với cô rằng đã xả nước sẵn rồi, để cô tranh thủ ngâm mình một chút khi còn nóng. Thế là cô cứ thế mà tự nhiên đi vào phòng tắm, cứ vậy mà thản nhiên kê IPad đàng hoàng, vẫn còn đang nói chuyện cùng Vĩ Trang mà chả hay chả biết: “Cho nên á, Lương Tịch người này cũng thảm lắm……”

Chờ khi cô gỡ hết nút trên áo rồi, bả vai có cảm giác mát mẻ thì mới đột nhiên phát hiện hình như không đúng lắm, thoáng cứng đờ, sắc mặt lúng túng khẽ liếc nhìn màn hình IPad.

Chỉ ngó một cái, đến biểu cảm của người nọ cô cũng chưa thấy rõ thì đã xoay ngược về, trái tim nhảy vọt lên cổ họng. Khoảnh khắc càng đòi mạng là cô cũng chẳng nghe được Vĩ Trang nói gì, nhưng cô vô cùng xác định rằng Vĩ Trang đang nhìn mình.

“Kia…… khụ…… thế……” Tiểu Viên xoay người đi với động tác cứng đờ, ngắc ngứ hơn mấy giây, mới nói: “Vậy em trước hết…… tắm rửa, ừm, em bận rồi, cúp trước đây.”

Cô hít vào một hơi, túm chặt quần áo lại, luống cuống tay chân nhấn nút đỏ trên màn hình IPad.

“Phù ~” chờ khi IPad úp xuống, cô che mặt lại lập tức nhũn ra trên sàn phòng tắm, bịt kín mặt.

Không được nha, tuy rằng cái gì…… cũng từng rồi, nhưng vẫn thật xấu hổ mà!

Cô ngẩn ngơ bước vào gian tắm vòi sen, nước từ trên vòi sen tuôn xuống, bọt nước dính đầy cả khuôn mặt cô.

Bỗng nhiên có ý nghĩ kỳ dị chợt lóe ngang qua, cảnh tượng vừa rồi kia, liệu Vĩ Trang có cho rằng cô đang quyến rũ người ấy hay không?

Cái này nếu thật sự là quyến rũ thì có tác dụng chứ?

Cũng không biết người ấy ở bên kia có thấy được hay chưa nhỉ?

Tiểu Viên lắc đầu quầy quậy, bọt nước rơi xuống ào ào.

A a a! Không thể lại nghĩ ngợi lung tung nữa!

Thật ra thì Vĩ Trang đều thấy được toàn bộ rồi.

Rất rõ ràng, lúc ấy Tiểu Viên cũng chẳng để ý, nhưng chuyện xảy đến cũng rất đột ngột, mà cái góc độ kia lại khéo vừa vặn, mặt bên của nửa vòng cung trắng như tuyết, vài sợi tóc thuận theo động tác của cô buông xuống ở 'mũi quả đào'.

Nói thật thì, Vĩ Trang cũng rút tầm mắt đi không kịp chút xíu.

Nhưng một thoáng khẩn trương sau đó của cô, dưới động tác hoảng loạn cuống quýt, hai khỏa tròn non mềm như tuyết kia cũng hơi hơi nhảy nhảy, suốt quá trình đều thu hết vào đáy mắt……

Hai ba giây sau, video mới tối đen xuống.

Vĩ Trang vẫn chưa bao giờ gặp được kiểu tình huống này, khêu gợi thì khêu gợi đấy, nhưng sao mà có hơi…… không nói rõ được……

Ngốc nghếch.

Trong không gian chỉ có một mình cô ấy, đôi mắt ngập tràn ý cười, ngôn ngữ cơ thể cũng dịu xuống, tay chống cằm, nhẹ giọng nở nụ cười.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK