Mục lục
Ảo Ảnh Chợt Lóe - Nhất Trản Dạ Đăng (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tuy rằng bối cảnh của 《 Cung đình thâm sâu 》 là vương triều hư cấu, nhưng đối với lễ nghi cung đình cùng với tư thái hình thức chuẩn mực thì hết sức coi trọng. Nhân vật Tiểu Viên diễn là nội thị hầu hạ Thái tử, cô lại là thế vai, cho nên thời gian huấn luyện là dài nhất.

Ngày huấn luyện đầu tiên, ưu tiên hàng đầu là phải thử trang phục và định kiểu hóa trang. Tiểu Viên chẳng ngờ rằng tổng biên kịch và đạo diễn cũng đã tới, ở bên ngoài chờ xem tạo hình cuối cùng của cô. Tiểu Viên vẫn hơi có chút hồi hộp.

Chờ khi thay quần áo vào, kích cỡ rộng thùng thình một chút, một nhà tạo mẫu đứng sát sau lưng, một vị khác thì nhìn đánh giá: “Ừm…… chị Viên à, dáng người lại tốt quá, đến lúc đó có thể phải mặc buộc ngực xuống, chính là sẽ không thoải mái lắm.”

“A, không sao, mặc thì mặc thôi.” Tiểu Viên không có ý kiến.

“Tôi nhìn qua thì quần áo cũng không cần quá vừa người, Lương Tịch vốn dĩ chính là kiểu cao gầy, chùng ra một chút thì cũng có thể che đi một tí đặc trưng nữ tính.”

“Đế giày có thể phải cao thêm một chút, lúc lên hình sẽ càng cao hơn.”

“Tôi đo chị một chút, để xác định cỡ giày thử xem.”

Đợi đo xong, chuyên viên trang điểm tiến đến gần cô, quan sát cô tỉ mỉ: “Chị Viên à, lại ngồi xuống đi, tôi nhìn xem……”.

Truyện đề cử: Thần Y Ở Rể

Thầy hoá trang là chuyên gia trang điểm kiểu cổ đại trong giới, người sinh ra vào thời kỳ những năm 60, năm nay hơn 50, chăm sóc giữ gìn được trông giống mới đầu 30.

Tiểu Viên cũng không dám nhận một câu “chị Viên” của ông ấy, bèn vội vàng nói: “Thầy à, ngài gọi tôi Tiểu Viên là được rồi.”

Thầy hoá trang cười cười: “Được, Tiểu Viên. Để tôi vẽ lông mày của cô trông khí khái một chút……” Ông ấy miệng nói chuyện, động tác lại nhẹ nhàng uyển chuyển nhanh như cắt, cọ trang điểm, mút xốp và bình phun sương luân phiên tự nhiên.

Tiểu Viên nhìn chính mình trong gương, bị thuyết phục bởi kỹ thuật của chuyên viên trang điểm.

“Nốt ruồi này, tôi còn đang do dự coi có phải che khuất đi hay không, cá nhân tôi cảm thấy không cần che.” Chuyên viên trang điểm giơ cọ trang điểm hỏi hai vị trợ lý: “Hai người cảm thấy sao?”

“Em cảm thấy phải che khuất đi, có hơi gái tính chút xíu, à, nhưng mà em vẫn rất thích nốt ruồi này nha.”

“Em cũng thích, Lương Tịch vốn dĩ chính là nam sinh nữ tướng, ngoại hình đẹp có một không hai. Thầy à, em cảm thấy vẫn là giữ nguyên đặc sắc của chị Viên đi.”

“Chờ chút đi ra ngoài hỏi thử ý kiến của đạo diễn.”

“Tôi muốn giữ nguyên, lão Từ ý kiến ông sao?” Chuyên viên trang điểm hỏi ông ta.

Khi nhìn dáng vẻ mặc Duệ Tát (*) với mặt ngoài thuần màu đen của cô, đầu tiên Từ Thù Dân sửng sốt, tiếp theo vuốt cằm nhìn cô chằm chằm như có suy nghĩ gì. Từ Mộc Dịch thì vỗ tay cười, cả khuôn mặt là nỗi kinh ngạc vì vẻ đẹp xuất sắc: “Quao, trời ạ, bố già, bố xem, khi trước bố còn lo lắng về ngoại hình của Tiểu Viên, bây giờ không cần lo lắng nữa rồi đi, í, bố à, bố già……”

(*) Duệ Tát (曳撒) một dạng Hán phục, được biến đổi từ trang phục của người Mông Cổ Trung Á sau khi tiếp nhận thẩm mỹ truyền thống của dân tộc Trung Hoa, sau đó được tích hợp vào hệ thống văn hóa quần áo của nhà Minh. (lược dịch theo zhihu)

Từ Thù Dân hoàn toàn không rảnh phản ứng với cậu, thoáng phất tay về phía cậu, rồi lẩm bẩm trong miệng mà đi mất.

“Rất tốt rất tốt, thầy à, ngài cứ ra quyết định đi, tôi cảm thấy như vậy đã là rất tốt rồi,” Từ Mộc Dịch cười cười khẽ gật đầu với bọn họ, rồi xoay người bước nhanh đuổi theo Từ Thù Dân: “Bố à, bố đợi con chút nào……”

Tiểu Viên đang khó hiểu, thầy trang điểm ngược lại gật đầu hiểu rõ: “Lão Từ chắc hẳn là đi sửa kịch bản rồi, chúng ta không cần phải quan tâm.”

Quả nhiên qua mấy ngày sau, Tiểu Viên đã nhận được kịch bản phiên bản cuối cùng, cô nóng lòng mở ra, lần này vừa đọc thì liền không cách nào buông xuống được. Mấy tập của phiên bản đầu cô xem khi trước cũng đã đủ xuất sắc, phiên bản cuối cùng này càng hấp dẫn người ta hơn, cô vừa mở ra thì liền không tài nào thả xuống được nữa.

Vai trò Lương Tịch ở trong này là nhân vật trung tâm của chuỗi mắt xích nha, còn muốn quan trọng đến hơn cô tưởng tượng nhiều.

Hoàng đế Nguyên Khánh đế của vương triều Đại Sùng thân thể suy nhược, cơ thể yếu ớt, con trai nối dõi không đông. Dưới danh nghĩa thì có ba vị Công chúa, hai người Hoàng tử, một là Thái tử do Hoàng hậu sinh ra, chưa tới 'nhược quán chi niên' (*), nhị Hoàng tử là Trịnh Quý phi sinh ra, mới chín tuổi.

(*) Nhược quán chi niên (弱冠之年): ý chỉ các chàng trai vừa bước vào tuổi trưởng thành (đầu 20), cơ thể chưa phát triển hoàn toàn.

Nguyên Khánh đế không yêu sắc đẹp, không thích chính sự, không giỏi viết văn, cô độc một mình ưa nuôi chim trồng hoa.

Hoàng hậu là do Tiên hoàng chỉ hôn, Quý phi dung mạo khuynh quốc khuynh thành, so với Hoàng hậu thì càng được sủng ái hơn. Lại thêm một tầng nữa, Quý phi chính là chất nữ (cháu gái) của Thái hậu, cho nên là dù nhị Hoàng tử tuổi còn nhỏ, thì đến tột cùng người kế vị đế quốc to lớn này sẽ là ai, vẫn chưa có kết luận.

Trong triều, các vị đại thần đều có lòng riêng, vương triều Đại Sùng ngoài mặt gió êm sóng lặng, thật ra có không ít đá ngầm.

Nguyên Khánh đế cũng không phải Thái hậu sinh ra, mà là gởi nuôi từ nhỏ trong cung của bà, cũng không phải vị hoàng tử được chọn hàng đầu của Tiên đế. Ông văn đức võ lược (văn thơ – phẩm chất – võ thuật – mưu lược) đều không tính xuất sắc, tư chất bình thường. Sở dĩ ông có thể lên ngôi cao là bởi vì các huynh đệ khác tranh đấu, tới rồi cuối cùng người thì chết, kẻ thì tàn, chỉ còn lại có một mình ông. Mấy năm đầu sau khi đăng cơ, chính sự vẫn do Thái hậu nắm giữ khống chế, mãi cho đến khi chất nữ nhà mẹ đẻ của Thái hậu vào hậu cung, chính là Trịnh Quý phi sau này. Thái hậu mới dần dần buông tay đại quyền.

Đây là một bộ phim quyền mưu chốn cung đình, nhân vật bên trong rất nhiều, quan hệ rắc rối phức tạp. Tiểu Viên nhịn không được vừa xem vừa lấy bút liệt kê, vẽ sơ đồ quan hệ nhân vật, để tiện cho mình hiểu rõ.

Nguyên Khánh đế là thầy Tằng Lý sắm vai, Hoàng hậu là Hà Thần Ảnh, Trịnh Quý phi là Trịnh Hoàn, mà Thái hậu là Chu Ngạc Hoa.

Đây là sắp xếp đội hình diễn viên hàng đầu của giới nghệ sĩ, đều là tiền bối của tiền bối với tiền bối của Tiểu Viên.

Các diễn viên nữ khác đa số đều là đồng lứa với cô. Diễn công chúa Sùng An do Hoàng hậu sinh ra là Trâu Nhất Nhụy, diễn công chúa Sùng Bình do Trịnh Quý phi sinh ra là Quách Chỉ Lộ, mà Lục Tĩnh Niên thì diễn cung nữ Tố Hà.

Đối thủ có phần diễn nhiều nhất với cô chính là Chu Ngộ đóng vai Thái tử. Chu Ngộ đầu 30 tuổi, tuổi thật ra cách biệt đến hơi xa so với của Thái tử, không phù hợp với nhân vật này. Nhưng tuyển vai cho thành viên chính đoàn phim đã tuyển hồi lâu, diễn viên nam dưới 30 tuổi đều đã thử vai một lần, có vài diễn viên còn không phải chỉ một lần. Nếu không phải kỹ thuật diễn xuất không đạt, thì chính là khả năng thoại không qua cửa; Nếu không quá lùn, thì là quá cao, làm sao cũng chẳng chọn được người thích hợp.

Cuối cùng đành phải chọn Chu Ngộ, người đã từng một lần đạt được Thị đế (nam diễn viên chính xuất sắc nhất mảng truyền hình).

Vóc dáng anh ta hơn 1m7, da dẻ trắng nõn, dáng người thon gầy, mặt nhỏ, mặt mày tuấn tú sạch sẽ, chỉ là đôi mắt anh ta to, lại ưa cười, hễ khi cười khóe mắt có không ít nếp nhăn. Tiểu Viên nghe Trâu Nhất Nhụy, cái người sưu tập chuyện hóng hớt này tiết lộ, Từ Thù Dân kêu anh ta gần nhất phải bớt cười, tốt nhất đừng cười nữa, mà Từ Mộc Dịch thì trực tiếp tặng anh ta một hộp mặt nạ dành cho mắt, làm cho Chu Ngộ dở khóc dở cười.

Tiểu Viên sau khi biết cũng đã cười nửa ngày.

Đa số các diễn viên trong đoàn đều đang tiến hành huấn luyện lễ nghi và tư thái. Từ Mộc Dịch không có việc thì tới đây, cùng trò chuyện tán gẫu, ăn uống với mọi người. Cậu có vẻ ngoài trắng nõn, đeo cặp mắt kính gọng tròn, khi cười rộ lên thì đôi mắt một mí híp lại thành hai đường chỉ, một dáng vẻ động vật vô hại, rất mau liền đã làm quen với đoàn phim, mọi người đều kêu cậu là “Đạo diễn tiểu Từ.”

Đạo diễn tiểu Từ thật sự không có làm giá, có hôm chạy tới xem Tiểu Viên huấn luyện, mở mồm liền kêu cô là đàn chị, Tiểu Viên cũng làm cậu ngạc nhiên.

Cậu cười hi hi, nói: “Tôi cũng là Hoa hí, hệ đạo diễn, thấp hơn ba khóa so với chị.”

Nụ cười của Tiểu Viên hơi chút miễn cưỡng, người so với người thật khiến người ta tức chết mà. Người ta mới tốt nghiệp thì đã có thể quay phim hàng đỉnh cao như vậy, có đoàn đội hàng đỉnh chóp như thế, cô thật sự không dám nhận câu đàn chị này.

Cô càng cảm thấy vị đạo diễn tiểu Từ này là một nhân vật thần kỳ. Hiện tại cậu chưa có tác phẩm trong giới mà tên tuổi đã nổi tiếng trước, những người đang đồng hành đều biết chỗ dựa của cậu là bố. Hiện tại mọi người khách khí với cậu, nguyên nhân một phần cũng là vì bố cậu. Chờ đến hôm tuyên bố chính thức, chắc chắn cậu sẽ chịu phải chỉ trích càng nhiều hơn.

Nhưng hoàn toàn đều chẳng nhìn ra bất kì áp lực gì trên người cậu, vừa nhìn tới cậu thì chính là cười ha ha, so với ánh nắng tháng sáu còn muốn xán lạn hơn. Cũng không biết nên nói là nội tâm của cậu to lớn mạnh mẽ, hay là không tim không phổi……

Suy nghĩ vừa phát ra trong phút chốc này đã bị cô thu về lại thật nhanh, tiếp tục xem cốt truyện kế tiếp. Tiểu Viên phát hiện Từ Thù Dân đem phần diễn của Lương Tịch điều chỉnh lại một ít, cũng không có tăng thêm cảnh diễn bao nhiêu, chỉ là một ít tuyến truyện ẩn trước kia được viết ra càng rõ ràng hơn một tí.

Sau khi xem xong, Tiểu Viên sững sờ đến cắn đỏ cả ngón tay.

Dùng lời theo cách hiểu của người hiện đại mà nói, thì Lương Tịch chính là một gián điệp 'nhiều mang'.

Hắn mười mấy tuổi đã vào cung, được sắp xếp ở bên cạnh Thái tử, hầu hạ Thái tử nhiều năm. Thái Tử đối xử trìu mến với hắn, có khả năng còn có chút tình cảm không thể miêu tả.

Hoàng hậu vẫn luôn nghi ngờ Lương Tịch là tay trong do Trịnh Quý phi đặt cạnh Thái tử. Trịnh Quý phi cũng cho là như vậy, bà ta cho rằng Lương Tịch là tay trong của Thái hậu đặt ở chỗ Hoàng hậu.

Trịnh Quý phi và Thái hậu, mối quan hệ của đôi cô chất (dì cháu) này cũng không hề giống như người ngoài tưởng tượng, hai người cũng không phải chung một lòng. Cho nên Trịnh Quý phi muốn đem Lương Tịch biến thành tay trong chân chính của mình.

Nhưng trên thực tế, Lương Tịch đều không phải là tay trong của Hoàng hậu, Thái hậu và Trịnh Quý phi.

Chủ nhân chân chính hắn nguyện trung thành là một ai đó khác.

Lương Tịch vòng quanh đối phó giữa thế lực ba bên trong đây, dụ dỗ Thái tử, giả bộ tận trung với Hoàng hậu, thiết kế làm Trịnh Quý phi và Thái hậu lục đục.

Hắn vẫn luôn mang mặt nạ giả dối mà sống, tất cả mọi người đều nhìn không thấu được hắn, kết cục cuối cùng cũng thật thê thảm. Xem đến cuối, đôi mắt Tiểu Viên rưng rưng, nhịn không được thở dài sâu thật sâu.

Lương Tịch quả thật là một nhân vật rất hay, cả đời hắn đều bất hạnh. Bởi vì dung mạo cực kỳ xuất chúng, nên bị người sắp đặt tiến cung. Chính từ cái ngày hắn thành một quân cờ bị giam cầm ở trong cung kia, thì chỉ có thể nghe theo sắp xếp của chủ nhân hắn.

Sau đó, một lần ngoài ý muốn, hắn cứu được cung nữ Tố Hà bị người ức hiếp. Tố Hà là một cung nữ không có gì đặc biệt, tâm nguyện lớn nhất là sau khi đến tuổi ra ngoài cung thì tìm một phu quân lập gia đình.

Hắn cảm nhận được sự dịu dàng ấm áp hiếm có ở trên người Tố Hà, hy vọng mộng tưởng của nàng trở thành sự thật. Tố Hà cảm kích cứu giúp của hắn, cùng nhiều lần giúp đỡ âm thầm, giữa hai người có một tia tình cảm chân thành khi cùng nhau vượt khó khăn mà chẳng hay chẳng biết.

Tiểu Viên thở dài vài tiếng, lấy bút chấm chấm khoanh khoanh trên kịch bản, bắt đầu làm chú giải. Lời thoại quan trọng thì dùng bút đỏ đánh dấu ra, chỗ chưa hiểu lắm thì dùng bút xanh đánh dấu lại.

Tiếp đó cô ngẫm nghĩ, rồi cầm lấy bút gel đen tổng kết 'tuyến tình cảm' của Lương Tịch, thống kê một chút cảnh quan trọng, vừa thống kê lại giật bắn mình.

Cô từng xem phim truyền hình do Từ Thù Dân viết trước kia, ông ta vô cùng am hiểu kể ra câu chuyện lẫn kết hợp với tình cảm. Cốt truyện thì xuất sắc, tình cảm thì triền miên sâu nặng, ấn tượng tạo cho Tiểu Viên đều là hết sức cao sang đẳng cấp, ngay thẳng, sâu sắc, quy củ……

Nhưng Lương Tịch trong đây có mập mờ với Thái tử, với Hoàng hậu cũng có……

A, Lương Tịch với mẹ con bọn họ đều……?

Còn cả, Lương Tịch và Tố Hà cũng có một ít cảnh diễn thân mật.

Những cái này đều cần cô phải đi diễn, nhưng cô là thế vai, bản thân cô là nữ mà.

Cô diễn cùng Thái tử Chu Ngộ —— tuy rằng diễn chính là BL (tình trai), có thể khán giả trông thấy có vẻ càng giống như là một kiểu BG (tình trai gái) trá hình.

Cô và Hà Thần Ảnh, Lục Tĩnh Niên —— tuy rằng diễn giống như là BG, nhưng khán giả sẽ thấy có vẻ như là GL (tình gái) chăng?

Bởi vì là cô diễn, cho nên kịch bản này Từ Thù Dân càng giống như là BL, BG, và GL viết trộn lẫn lại, thế này thì cũng kích thích quá rồi đi?

Đây chiếu được sao? Có thể qua thẩm duyệt sao?

Từ Thù Dân năm nay đã hơn sáu mươi tuổi, sinh lực sáng tác của ông ta chẳng hề suy yếu và lạc hậu một chút nào, hết sức bắt kịp thời đại.

Tiểu Viên thán phục, lão Từ ngài thật sự quá trào lưu rồi.

– ——–

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK