Lời vừa dứt, trợ lý Mộc đã mở sẵn cửa xe cho Cẩn Y, ba phút đối với cô chỉ bằng cái chớp mắt vậy nên đại não chưa kịp hoạt động cô đã lao ra ngoài như một cơn gió. Khu vực này quanh năm không mất điện, để sắp xếp thời gian cho cô chạy cũng không dễ dàng gì nhưng lời cảm ơn, e là không kịp nói với anh ta rồi.
Ngô Hiểu quay đầu nhìn cái bóng nhỏ kia mất hút trong màn đêm, đáy mắt trộn lẫn chút luyến tiếc và cưng chiều. Xe của anh rời đi trước khi đèn sáng trở lại, nghĩ đến ngày mai lại thấy phấn khích hơn.
– Mộc Vu, bên Vân Dung thế nào rồi?
Xưa nay Ngô Hiểu ghét nhất là phải tranh giành với người khác, gói thầu lần này đối với anh có cũng được không có cũng chả sao. Một CFCC anh có thể dễ dàng bóp trong lòng bàn tay, Dương Phong muốn giãy giụa là điều không thể nhưng bây giờ anh đã không còn đấu với hắn về tài chính nữa mà còn vì phu nhân của mình.
Vậy nên để ngăn quyền lực của hắn ngày càng lớn mạnh anh phải có bằng được gói thầu lần này, tạo thêm nhiều mối quan hệ thì hắn mới không còn đường lui nữa.
Mộc Vu ngồi ở ghế lái vừa chăm chú nhìn đường, vừa báo cáo lại chi tiết.
– Trương Khải Mưu rất tâm huyết với công trình lần này, vậy nên ông ta rất coi trọng những ai có chiến lược rõ ràng trong quá trình xây dựng và phát triển khu đô thị Vân Dung sau khi nó hoàn thành. Dương Phong nói sẽ mời chuyên gia nước ngoài về thiết kế bản vẽ để cứu vớt tình hình, chúng ta hiện giờ chỉ bỏ ra tiền vậy nên chưa chắc sẽ thắng được hắn.
Trương Khải Mưu là bên kêu gọi mời thầu, người này không khó nói chuyện nhưng lại rất kỹ tính. Thời Vạn có thể bỏ cái giá hời để giành được quyền đầu tư nhưng xây dựng một khu đô thị không phải dễ, chưa kể các chi phí phát sinh và nếu không tính toán kỹ thì chẳng những không thu được lợi nhuận mà thất thoát thêm tài chính là điều khó tránh khỏi.
Ngô Hiểu trầm ngâm không lên tiếng, lợi hại của việc này anh đã suy nghĩ rất kỹ càng, chuyện mà anh đã nhúng tay vào chỉ thành chứ không được bại.
…
Cẩn Y chạy một mạch từ ngoài cổng lên tới phòng không dám dừng lại thở. Nhân lúc đèn còn chưa sáng, cô ném giày xuống gầm giường rồi chạy ra ngoài đứng trên tầng hai hét lên thất thanh.
– Tiểu Mai, lửa, cháy nhà rồi, lửa, dập lửa đi.
Đúng lúc này có điện trở lại, Dương Phong cũng vừa về tới nhà. Người giúp việc chạy lên lầu đỡ Cẩn Y đang thở dốc, trán lấm tấm mồ hôi, cánh môi tái nhợt như đang rất hoảng sợ.
Dương Phong ném áo vest vội vã chạy lên lầu xem thử, thấy Cẩn Y toàn thân sợ hãi liền bế cô vào phòng sai người làm chuẩn bị nước ấm tỉ mỉ lau mồ hôi cho cô.
Hắn bận tối mặt tối mũi ở công ty nhưng camera ở nhà luôn canh chừng quan sát. Đang bình thường đột nhiên mất điện hắn có hơi nghi ngờ nên về nhà sớm xem thử, lúc sắp tới nơi thì lại mất điện lần hai. Hắn sợ phòng làm việc có người đột nhập nhưng khi thấy Cẩn Y hốt hoảng như vậy có lẽ là hắn nghĩ nhiều rồi, bệnh của cô ấy cũng không phải đơn giản.
Dương Phong không rời đi ngay mà ở lại nhìn Cẩn Y ngủ, cô cũng không dám đuổi, sợ hắn lại nghi ngờ. Một hồi thấy cô đã ngủ say rồi hắn mới nhẹ nhàng rời đi, cửa phòng vừa đóng, cô gái trên giường liền ngồi bật dậy.
Nếu cô đoán không lầm thì hắn ta đang nghi ngờ cô, xem ra phòng làm việc của hắn đang giữ bí mật gì đó mà không thể để người khác biết.
…
Dương Phong lên tầng ba lấy một đoạn băng dính dán lên các phím bấm trên khoá mật mã để lấy dấu vân tay, sau đó gọi Từ Khâm đem đi phân tích xem thử có ai động vào hay không. Hắn là người tỉ mỉ, cẩn trọng sẽ không thừa.
….
Sáng hôm sau lúc Cẩn Y xuống nhà thì Dương Phong vẫn còn ngồi ăn sáng, cô đọc thông tin trên mạng nói rằng hôm nay là phiên đấu thầu cuối cùng chọn ra nhà thầu cho khu đô thị Vân Dung. Ngô Hiểu nói Dương Phong đang đau đầu để giành nó về tay mình, sao bây giờ hắn lại ung dung như vậy? Chẳng lẽ nắm chắc phần thắng rồi sao?
Cô chậm rãi tiến tới gần bàn ăn, Dương Phong lập tức đứng lên kéo ghế cho cô ngồi. Hắn ngồi bên cạnh vén mấy sợi tóc qua tai cô nhẹ giọng.
– Anh đã sắp xếp lịch với các thầy ở Hoà An tự xong rồi, cuối tuần này anh sẽ đưa em tới làm lễ cầu siêu cho ba mẹ, cũng cầu phúc cho em. Đừng suy nghĩ về chuyện cũ nữa, sẽ làm bệnh của em nặng thêm.
Hắn thật sự rất yêu cô, chỉ muốn nâng niu cô như một cánh én nhỏ. Trước đây ngày ngày hắn đều nghĩ làm cách nào để nhanh đưa cô về làm thiếu phu nhân của nhà họ Dương nhưng khi nguyện ước thành sự thật rồi thì cô lại biến thành bộ dạng này, lúc nào cũng hoảng sợ. Nếu biết trước sẽ có ngày này thì hắn đã không để cô nhìn thấy đám cháy đó, để bây giờ cô bị ám ảnh, nhìn đâu đâu cũng thấy lửa.
Cẩn Y nghe mấy lời giả tạo của Dương Phong mà muốn dùng con dao cắt bít tết trên tay đâm giữa sọ hắn. Chính hắn đã phóng hoả giết chết ba mẹ cô mà bây giờ lại tỏ ra hiểu chuyện giúp họ mau siêu thoát, hắn muốn cầu phúc cho cô hay đang cố loại bỏ bóng ma trong lòng mình. Ồ, không đúng, hắn đã là quỷ thì làm gì biết sợ ma.
Cảnh tượng trước mặt này ai nhìn vào cũng phải ganh tỵ, vì Vương Cẩn Y mồ côi cha mẹ lại được một thiếu gia danh tiếng lẫy lừng cưng yêu chiều chuộng nhưng đâu ai biết máu hận trong lòng cô gái được hưởng diễm phút kia đã đọng thành sông. Khổ một nỗi cô không thể để nó chảy ra, mà phải kìm nén nặn trên môi một nụ cười gượng gạo để đáp lại với hắn.
Cẩn Y tựa cằm lên vai Dương Phong lí nhí nói hai từ “cảm ơn” rồi mang cái giọng buồn não nề bắt đầu gây chia rẽ.
– Anh à, có phải anh hết thương em rồi không? Có phải anh đã tìm được người khác xứng đáng hơn em không?
Dương Phong kéo khuôn mặt Cẩn Y nhìn hàng mi đang rủ xuống lo lắng hỏi.
– Sao em lại nói vậy?
Hai mắt Cẩn Y ửng đỏ sụt sùi trả lời.
– Chị Diệp… Chị Diệp nói là chị ấy mới xứng đáng làm thiếu phu nhân của nhà họ Dương. Có phải anh đã tìm được người thay thế em rồi không? Nếu vậy, em… Không làm phiền hai người nữa đâu.
Cẩn Y cúi đầu, vô cùng chán ghét màn kịch nhảm nhí do mình dựng lên nhưng hai thuộc hạ thân cận nhất của Dương Phong chính là Diệp Lăng Lăng và Từ Khâm, loại dần những cánh tay đắc lực của hắn, sẽ khiến sức mạnh của hắn suy giảm. Hơn nữa có mù mới không biết Diệp Lăng Lăng có tình ý với Dương Phong, chỉ cần làm cô ta tức điên lên biết đâu cô ta sẽ tìm tới cô mà trả thù.
Dương Phong kéo Cẩn Y vào lòng vỗ về, hơi không tin chuyện Diệp Lăng Lăng dám ngang nhiên nói những lời khiếm nhã như vậy trước mặt Cẩn Y nhưng cô gái này bản tính lương thiện, sẽ không vu oan cho người khác. Hôm qua Từ quản gia cũng có nói là Diệp Lăng Lăng gây chuyện trước, xem ra phải dạy dỗ cô ta một bài học mới được.
– Em đừng suy nghĩ lung tung, Diệp Lăng Lăng chỉ là thư ký của anh thôi, cô ta làm sao sánh bằng em được. Để cô ta rửa chân cho em còn không xứng, anh chỉ yêu một mình em thôi.