Sáng sớm hôm nay, mặt trời mọc lên từ hướng đông, ánh mặt trời tỏa khắp muôn nơi, Hoàng Lương đón ánh mặt trời trong một ngày tốt đẹp sau tết âm lịch, và cũng chính thức bắt đầu một ngày làm việc mới
Ngày đầu tiên thành ủy chính thức đi làm, khắp nơi đều là tiếng chào hỏi và chúc tết, suốt buổi sáng, dường như không có chuyện quan trọng gì xảy ra, nhưng đến buổi chiều, không khí chút tết và chào hỏi qua đi, đất bằng nổi gió, đối với thông tin chủ tịch thành phố Hô Diên có thể bị điều đi, giống như hàm ý mùa đông có ở khắp nơi, lặng yên không một tiếng động nhưng đã truyền khắp mọi ngõ ngách ở thành ủy,
Buổi sáng mọi người chúc tết và hỏi thăm nhau, chủ đề mọi người nói đều là Hoa tửu tương và kẻ bạc tình, đối với vụ Hoa Tửu Tương, mọi người nhìn nhau hiểu ý cười, không dám cười lớn, nụ cười mang nhiều ẩn ý, đối với triển vọng của Trần Vũ Tường đều không lo lắng và vui sướng khi người gặp họa, đối với kẻ bạc tình, mọi người đều cười ha ha, trong tiếng cười có sự cười nhạo, đối với việc Quan Doãn thiếu niên không phong lưu chỉ xem là trò cười, vốn không xem là vấn đề chính trị, dù gì Quan Doãn vẫn chưa kết hôn.
Có một số người muốn lợi dụng vụ việc kẻ bạc tình để đả kích Quan Doãn, không đạt được kết quả như mong muốn, đa phần mọi người đối với lịch trình tình cảm lần thứ ba nở hoa của Quan Doãn chỉ biết cười, cũng không tìm hiểu kĩ, làm cho một số người muốn lợi dụng vụ việc này để nói xấu Quan Doãn đành phải thất bại.
Điều kì lạ là, thơ của Hùng tâm vương lang và phong lưu bạch lang lại không được truyền ra ngoài, cũng biết là Vương Hướng Đông có ý muốn giấu diếm không truyền ra ngoài, hay là Quan Doãn có tài khống chế, xem hiệu quả về sau, làm cho Bạch Sa lo lắng đề phòng nay thở phào nhẹ nhỏm, và cũng làm cho Vương Hướng Đông tính toán nguyên buổi sáng phải âm thầm gật đầu, trong lòng có thiện cảm hơn đối với Quan Doãn, Quan Doãn biết làm việc, dám nhận trách nhiệm, không lấy việc Hùng Tâm vương lang và phong long bạch lang ra nói, chẳng khác nào là chừa đường sống.
Chẳng qua là lúc ăn cơm trưa, về việc Hô Diên Ngạo Bác có khả năng bị điều đi, thông tin Trịnh Thiên Tắc có khả năng đảm nhiệm bí thư đảng ủy công an, và Vương Hướng Đông không được làm trưởng ban thư ký thành ủy, đã bắt đầu truyền ra ngoài, không phí nhiều thời gian mà đã truyền khắp các văn phòng ở thành ủy
Trận gió này giống cuồng phong vậy, nháy mắt đem hai vụ việc hoa tửu tường, kẻ bạc tình che giấu mất, trở thành một vụ việc mật thiết mà mỗi người trong thành ủy đều quan tâm
Nói giỡn, hoa tửu tường và kẻ bạc tình nói chung cách xa chúng ta, thành ủy điều chỉnh bộ máy dân sự mới mới là việc liên quan tới lợi ích của chúng ta. Thành ủy gió nổi mây phun, đều đang thịnh truyền việc Hô Diên Ngạo Bác bị điều ra khỏi Hoàng lương và Hoàng Lương sau thời đại của Hô Diên Ngạo Bác sẽ như thế nào, rốt cuộc thì thế cục sau này sẽ như thế nào. Ai sẽ tiếp nhận chức chủ tịch thành phố v.v…
Bị ảnh hưởng từ lời đồn, không ít thế lực trung gian tinh thần rối loạn, đột nhiên điện thoại trên bàn của Quan Doãn reo chuông liên tục, phó chủ tịch thành phố và các cục trưởng của các cục lớn đều gọi điện tới, hẹn trước thời gian để báo cáo công việc cho bí thư Tưởng, làm cho Quan Doãn bận đến không kịp thở.
Song trong lúc bận rộn, trong lòng Quan Doãn đã chắc chắn, Tưởng Tuyết Tùng mượn tay hắn để tấn công chính diện, thật sự có hiểu quả, bây giờ Hô Diên Ngạo Bác nhất định cũng đã hổn hển và sứt đầu mẻ trán rồi
Quan Doãn đoán đúng rồi, ngày đầu tiên đi làm, Hô Diên Ngạo Bác tinh thần khỏe khoắn bước vào văn phòng, trong tiếng hỏi thăm và khen tặng của mọi người, y chuẩn bị chắc chắn để bắn phát súng đầu năm, y chuẩn bị chiều nay triển khai họp hội nghị thường vụ, nghiên cứu ý tưởng phát triển khu kinh tế mới, và cũng là hội nghị quan trọng lật lá bài quyết định giữa y và Tưởng Tuyết Tùng, đến buổi chiều, sau khi nghe được các tin đồn vô căn cứ, y suýt tí nữa tức giận đến nhảy lên tại chỗ.
Ai nó y sẽ bị điều đi khỏi Hoàng Lương, là ai nói bậy bạ thế?
Bây giờ điều đi khỏi Hoàng Lương, dù có cho y làm bí thư thành ủy của Ngưu Thành, y cũng không chịu làm, y ở Hoàng Lương khổ cực kinh doanh ba năm, mắt thấy sắp đến thời gian thu lợi, muốn y tay trắng ra đi, chẳng khác nào y chắp tay nhận thua Tưởng Tuyết Tùng, y mà cam tâm mới lạ.
Hơn nữa y cố gắng một hai năm nữa, là có thể lên chức bí thư thành ủy Hoàng Lương, là thành phố kinh tế lớn thứ ba tỉnh yến, từ trước bí thư thành ủy Hoàng Lương đều có cơ hội thăng tiến, trong khảo hạch của ban tổ chức tỉnh ủy, cũng đối xử khác với các khu vực khác. Mà căn cứ điều lệ trước, bí thư thành ủy Thành Ngưu hết nhiệm kỳ đều trực tiếp đến hội đồng nhân dân tỉnh hoặc mặt trận tổ quốc dưỡng lão, bắt y đến Ngưu Thành, muốn làm xấu y, đừng có mơ
Hô Diên Ngạo Bác là người như thế nào, chỉ cần nghĩ thì sẽ biết phía sau những người cố ý loan tin đồn là muốn làm lung lây lòng tin của những thế lực trung gian, để trong trận chiến cuối cùng, càng nhiều những thế lực trung gian sẽ đứng về phía Tưởng Tuyết Tùng, nghĩ vậy, y lại càng tức giận, không cần nghĩ cũng biết đây là việc do ai làm, ngoại trừ người thâm độc vô cùng như Tưởng tuyết Tùng thì còn ai có thể ở sau lưng đâm y một dao.
Tuy nói như vậy, Hô Diên Ngạo Bác cũng chưa yên tâm lắm, liền gọi điện thoại đến tỉnh ủy tìm hiểu sự thật, kết quả làm y thật bất ngờ chính là: lãnh đạo tỉnh không trả lời câu hỏi của y, chỉ đáp lại một cách lập lờ, bây giờ từ trung ương đến tỉnh ủy đều rất chặt, phải nghiêm cấm truyền bá các lời đồn đại nhảm nhí, đặc biệt là cán bộ lãnh đạo phải lấy mình làm gương, không được dẫn đầu nói lung tung
Bị lãnh đạo tỉnh chửi một trận không rõ lý do, y cảm thấy như bị giội một gáo nước lạnh vào mặt, lạnh đến tận tim, làm sao như vậy được, sao lãnh đạo tỉnh thay đổi rồi, chẳng lẻ sự ủng hộ của lãnh đạo tỉnh đối với y đã giảm bớt, không thể nào, thái độ của lãnh đạo tỉnh ủy luôn rất có nguyên tắc, không phải như đứa trẻ con nói đổi là đổi được.
Nhưng khó hiểu vẫn là khó hiểu, Hô Diên Ngạo Bác không dám trực tiếp gọi cho số một tỉnh ủy, tuy số một tỉnh ủy đối với y không tệ, nhưng nếu phó chủ tịch tỉnh thường trực Lưu Minh quan hệ mật thiết với số một tỉnh ủy đã lên tiếng, y không thể vượt cấp lên được nữa, một là không thể đắc tội Lưu Minh, hai là có thể làm cho số một không vui.
Lưu Minh thân là ủy viên thường vụ tỉnh ủy, phó chủ tịch thường trực tỉnh, địa vị trong tỉnh ủy rất quan trọng, xếp hạng trong tỉnh ủy rất cao, tư cách lớn, phân lượng trong tỉnh ủy gần như đầy đủ hết.
Bắc kinh tai mắt rất nhiều, Hô Diên Ngạo Bác trong lòng cũng đã có tính toán, y cũng nghe nói số một và số hai tỉnh ủy sang năm sẽ đến Bắc Kinh, nhưng thông tin ở Bắc Kinh không thể đến Hoàng Lương nhanh như vậy được, Hoàng Lương tuy gần Bắc Kinh, nhưng cũng không thể Bắc Kinh vừa có động tĩnh gì, Hoàng Lương liền được biết cả.
Nghĩ không thông, không thể hiểu nổi, chẳng lẽ thông tin chuyển y đến Ngưu Thành không phải là lời đồn vô căn cứ, mà là có chuyện này thật sao? Không nghĩ càng tốt, vừa nghĩ như vậy, trong lòng Hô Diên Ngạo Bác đã rối loạn cả lên
Người làm quan thì không được mất bình tĩnh, nếu như mất bình tĩnh, thì sẽ mất phương hướng, người trong quan quan trường, mỗi bước đi đều phải thận trọng, nếu như mất phương hướng, rất dễ hành động sai. Chỉ cần đi sai một bước, thì có thể cả bàn đều thua, Hô Diên Ngạo Bác tuy trong lòng chắc chắn việc điều y đi Ngưu Thành, Trịnh Thiên Tắc vào thường vụ và Vương Hướng Đông làm trưởng ban thư kí thành ủy chỉ là tin đồn, nhưng nay y không thể xác thực được tin đó từ tỉnh ủy, trong lòng ít nhiều cảm thấy bất ổn.
Nghĩ cũng tội nghiệp, đừng nghĩ chủ tịch thành phố ngồi trên cao phong quang vô hạn, nhưng có điều mà người ngoài không biết, chỉ cần tỉnh ủy không ủng hộ, trong lòng chủ tịch thành phố lo lắng, sẽ nơm nớp lo sợ, cuộc sống còn không ổn định bằng một cụ già bán bánh nướng trên hè phố.
Lúc xế chiều, Hô Diên Ngạo Bác vẫn triển khai họp thường vụ chính phủ như dự định, thảo luận vấn đề ý tưởng phát triển khu kinh tế mới, do tinh thần y không ổn định, lại do trợ thủ đắc lực của y là phó chủ tịch thành phố Vu Văn Khải đã bị Tưởng Tuyết Tùng điều đi trường đảng học tập, sự khống chế của y đối với bộ máy chính phủ suy giảm mạnh, chủ yếu cũng là do tinh thần y hoảng hốt, vẫn là không dám khẳng định thông tin điều y đi Ngưu Thành là thật hay giả, hội nghị thường vụ chính phủ đầu năm họ khá thất bại, nhanh chóng kết thúc, không đạt được bất kì thống nhất nào
Sau khi tan họp, Hô Diên Ngạo Bác về văn phòng, ngồi lặng người trên ghế, quan hệ của y với mấy phó trưởng ban tổ chức tỉnh ủy rất bình thường, không tiện trực tiếp gọi điện thoại hỏi họ tìm hiểu sự thật, nếu y với Hồ Tuấn Nghị có quen biết thì tốt rồi, Hồ Tuấn Nghị nói chuyện rất thẳng thắng, một là một, hai là hai, tuyệt đối nghiêm túc
Chỉ tiếc là, y và Hồ Tuấn Nghị không hề quen biết.
Đúng, không biết có thể nói bóng gió với Hạ Đức Trường để hỏi thăm một chút, trước mắt Hô Diên Ngạo Bác bỗng nhiên sáng ngời, Hạ Đức Trường là người dây dưa, nguyên tắc không mạnh, nếu y thể hiện một chút dựa ý, có lẽ sẽ moi được một chút thông tin từ Hạ Đức Trường.
Vấn đề điều động là việc lớn, không làm rõ bước tiếp theo, những việc làm của y ở Hoàng Lương đều không có ý nghĩa, nghĩ vậy, Hô Diên Ngạo Bác ổn định tinh thần, gọi đến số của Hạ Đức Trường.
-Chào trưởng ban Hạ, tôi là Hô Diên Ngạo Bác,
Hô Diên Ngạo Bác tự giới thiệu, nói chuyện rất khách khí, thể hiện thái độ rất kính trọng, rõ ràng là đang nịnh bợ Hạ Đức Trường, sau đó đề tài vừa chuyển, hỏi
-Không biết Ban tổ chức đối với việc điều chỉnh cán bộ ở Hoàng Lương, có kế hoạch thế nào?
Chỗ thông minh của Hô Diên Ngạo Bác là mượn việc đìều chỉnh cán bộ của Hoàng Lương để dò la việc điều chỉnh bộ máy thành ủy Hoàng Lương.
Hạ Đức Trường nói chuyện rất bình thản, nghe không được nhiều cảm xúc, có lẽ là sau hai việc lớn là Hạ Lai nhẩy lầu và ra nước ngoài, tâm tính của y trầm tĩnh rất nhiều rồi, hoặc có lẽ là y vẫn còn đau thương chuyện con gái ra nước ngoài, tóm lại y thản nhiên nói:
-Đồng chí Hô Diên, việc điều chỉnh cán bộ tại Hoàng Lương, Ban tổ chức sẽ tôn trọng quyết định của thành ủy Hoàng Lương.
Hô Diên Ngạo Bác thấy Hạ Đức Trường giả bộ như không nghe rõ, nên đành nói rõ hơn:
-Sao tôi nghe nói tỉnh ủy có ý muốn điều chỉnh bộ máy thành ủy Hoàng Lương? Mong trưởng Ban Hạ chỉ thị.
- …
Hạ Đức trường im lặng một lát, nói một câu,
-Đợi thông tin đi
Sau đó liền cúp điện thoại
Cầm trên tay chiếc điện thoại, trong lòng Hô Diên Ngạo Bác trầm xuống, chẳng lẽ thông tin của Tưởng Tuyết Tùng là chính xác, vấn đề là, nếu thật sự điều chỉnh y, tại sao y không biết trước gì cả?
Hô Diên Ngạo Bác là người trong cuộc thường mê muội, chủ yếu là y cũng nghe qua thông tin là do Quan Doãn say nên vô tình nói ra, và lúc đó Trịnh Thiên Tắc và Vương Hướng Đông đều có mặt, tuy y cũng nghi ngờ Quan Doãn giả bộ phối hợp với Tưởng Tuyết Tùng để lừa y, nhưng mọi việc trong quan trường thật giả lẫn lộn, thà tin có còn hơn không, chẳng may sa chân một bước, là coi như mất hết tất cả.
Đúng lúc đang suy nghĩ không yên, Trịnh Thiên Tắc gõ cửa bước vào, vừa vào là khóa cửa ngay, gã hạ giọng, mặt đầy căng thẳng và lo lắng nói:
-Trịnh Lệnh Đông xuất hiện rồi
-Sao lại thế này
Hô Diên Ngạo Bác hoảng hốt
-Nếu tôi đoán không lầm, bị người của Quan Doãn giành trước một bước
Trịnh Thiên Tắc oán hận nói
-Bước tiếp theo phải làm gì?
Làm sao bây giờ?
Trong mắt Hô Diên Ngạo Bác đột nhiên hiện lên một tia hàn quang.