Mục lục
[Dịch] Thể Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

-Cút…

Trong kết giới văng vẳng tiếng rống giận. Tiếng rống giận này khiến kết giới Quân Uy bố trí ra rung động mãnh liệt, cơ hồ như sắp bị nát vụn đến nơi. Quân Uy biến sắc, thoái lui. Gương mặt y đỏ bừng, suýt chút nữa thổ máu tươi.

Hầu hết một vạn cường giả trong kết giới bị tiếng rống giận dữ này chấn động đến ngất xỉu. Một số ít cường giả cấp đỉnh là mặt mày tái nhợt, khoé miệng trào máu tươi, khiếp sợ nhìn Lôi Cương lúc này sát khí bao phủ toàn thân. Lôi Cương giờ chẳng khác nào Ma thần giáng lâm, toàn thân hắn hết sức bá đạo, khí thế uy mãnh bạo phát. Mọi người trong kết giới đều cảm thấy bị uy hiếp tột bậc.

Cốt lân giáp đang bao phủ toàn thân Lôi Cương nhanh chóng lui về trong cơ thể, để lộ cả người hắn. Chỉ có điều, diện mạo của hắn giờ khiến tất cả mọi người đều khiếp sợ. Luồng sát khí nồng nặc che phủ từ đầu đến chân hắn, biến cả người hắn đen kịt. Luồng sát khí này cơ hồ làm cho da thịt Lôi Cương cũng bị hoá đen. Đến khi nó lan đến đỉnh đầu hắn, khí thế phát ra lại càng mạnh mẽ hơn.

Quân Uy trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào Lôi Cương đen sì như không thể tin vào mắt mình. Y ngắc ngứ nói:

-Ma…Ma…Ma….

Gương mặt Quân Uy trắng bệch, mồ hôi chảy tòng tòng trên trán, toàn thân run rẩy. Dường như y còn không dám hít thở nữa, trừng trừng nhìn Lôi Cương đang nhắm nghiền mắt.

-Làm sao có thể? Làm sao có thể thế được!

Quân Uy rít gào lên.

Khoảng khắc toàn thân Lôi Cương bao phủ cả một màu đen kịt, Hạo Huyền Lôi phủ đã mấy nghìn năm chưa mở đột nhiên mở ra. Một bóng người màu xám từ trong đó bay ra, ngưng tụ lại thành một vị lão giả áo xám. Lão giả vừa xuất hiện đã nghiêm nghị ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu Lôi Cương. Đôi tay lão nhanh chóng tạo thành thủ quyết, một sức mạnh thuần khiết nhập vào đỉnh đầu Lôi Cương.

Luồng khí đen sì đang lan dần lên trên đỉnh đầu Lôi Cương chợt dừng lại. Sát khí toàn thân hắn đột nhiên tăng lên mạnh mẽ, ngưng tụ lại thành một con hắc long. Con hắc long này rít gào lên một tiếng rồi bay đến định nuốt lấy lão giả áo xám ngồi xếp bằng trên đỉnh đầu Lôi Cương.

Lão giả mở bừng đôi mắt, quát khẽ nói:

-Chỉ là một chút tàn hồn của Vạn ma chi tổ cũng muốn khoe khoang trước mặt lão phu sao?

Nói chưa dứt lời, lão giả áo xám đã giơ tay phải lên, từng đợt sấm sét từ trong các đám mây đen nháy mắt liên tục nổ ra. Lão giả áo xám chợt quát to:

-Thiên lôi toái ma!!

Lôi điện trong không trung nhanh chóng tụ tập lại trên tay phải của lão giả. Mọi người chợt nhận thấy tay phải lão biến thành một con lôi long khổng lồ màu tím. Lão giả áo xám khẽ quát lên, cường lực ẩn chứa trong tay phải lão ập đến đỉnh đầu Lôi Cương.

-Rầm rầm…

Mặt đất dưới chân Lôi Cương mạnh mẽ nứt ra, nhưng thân thể hắn không bị rơi xuống dưới, mà vẫn đạp khoảng không. Luồng khí đen sì vừa lan đến cổ hắn bị một đòn của lão giả áo xám đẩy lùi xuống chân Lôi Cương. Nhưng luồng sát khí càng lúc càng nồng nặc mạnh mẽ phát ra, khiến cả kết giới gần như đều bị sát khí đen sì bao lấy.

-Ngao…

-Rống….

Từng tiếng gào khóc thảm thiết vang lên, tựa như tiếng của loài mãnh thú thét gào. Ngoài Quân Uy đang ở bên ngoài, tất cả mọi người ở trong kết giới đều ngất đi. Quân Uy nhìn chằm chằm luồng khí này, thất kinh hồn vía. Y nằm mơ cũng không ngờ được, tên tiểu tử vô danh tiểu tốt trước mặt y lại ẩn chứa sức mạnh đáng sợ như vậy, hơn nữa còn có một lão cường giả thần bí thủ hộ cho hắn.

-Tàn hồn của Vạn ma chi tổ sao??

Quân Uy thất kinh hồn vía, trừng mắt nhìn cuộc đại chiến đang hiển hiện. Y là cường giả thất giới, nhưng y chỉ có đủ tư cách giễu võ dương oai ở thát giới, ra ngoài thất giới, y cũng không có năng lực gì! Cái tên Vạn ma chi tổ vang dậy như sấm bên tai. Trước mặt người này, Quân Uy chỉ như một tiểu hài nhi ba tuổi mà thôi! Uy danh của người này đã đủ khiến y thất kinh hồn vía rồi, nhưng y càng sợ hãi hơn, không biết lão giả áo xám này rốt cuộc là kẻ nào? Sao lão lại có thể không chút kiêng sợ Vạn ma chi tổ như thế?

-Vạn ma chi tổ, nếu ngươi muốn tìm người, cả thế gian rộng lớn này ngươi đều có thể. Nhưng riêng người này, bất kể thế nào ngươi cũng không thể động đến được!

Lão giả áo xám nhìn sát khí đen thùi toả ra từ trong người Lôi Cương, nghiêm nghị, khẽ quát.

-Cút!!

Một tiếng gào khóc thảm thiết của mãnh thú liên tục vang lên. Sát khí đen sì từ trong người Lôi Cương phát ra hình thành một đám mây đen khổng lồ mang hình một gương mặt trong kết giới. Gương mặt vừa hình thành, lão giả áo xám đã biến sắc, giận dữ hét lên. Toàn thân lão phát ra ánh sáng năm màu cuồn cuộn, chống lại khí thế của khuôn mặt ma này.

-Vạn ma chi tổ! Người này ngươi không thể động đến được!

Lão giả áo xám kiên quyết nói.

Đôi mắt của gương mặt ma do sát khí hoá thành chợt loé lên, nhìn chằm chằm lão giả áo xám!

-Bản tổ muốn thứ gì, ngươi có tư cách ngăn cản hay sao!

Một giọng nói mạnh mẽ cất lên như sấm chớp ầm ầm vang dội.

-Vạn ma chi tổ. Người này là truyền nhân của lão chủ nhân. Thỉnh Vạn ma chi tổ nể mặt chủ nhân buông tha cho hắn!

Sắc mặt lão giả áo xám nhợt nhạt, lão thấp giọng nói. Thực lực của tàn hồn của Vạn ma chi tổ rất mạnh, lão không thể chống đỡ nổi, chỉ còn cách nhẫn nhịn. Nếu không, một khi loại bỏ tàn hồn này, chắc chắn sẽ kinh động đến Vạn ma chi tổ chân chính.

Lão giả áo xám này chính là Vân Ngục.

Lúc này, Vân Ngục lấy ra một lệnh bài màu tím, trên đó có khắc một chữ “Hạo” như rồng bay phượng múa.

-Của Hạo Huyền lão ca sao? Người này là đệ tử của Hạo Huyền lão ca sao?

Gương mặt ma này thốt lên kinh ngạc.

-Ngươi là Vân Ngục đúng không?!

Gương mặt ma quét mắt nhìn Vân Ngục, rồi chợt điên cuồng tấn công lão.

Vân Ngục khẽ biến sắc, ánh mắt loé lên phẫn nộ, gầm nhẹ nói:

-Vạn ma chi tổ, lúc xưa chủ nhân đối với ngươi không tệ. Hôm nay đã biết được thân phận của thiếu chủ, ngươi còn dám chiếm lấy hắn sao?

-Vân Ngục, không phải bản tổ không nể mặt Hạo Huyền lão ca, nhưng ngươi cũng biết trên người này có cái gì chứ? Hạo Huyền lão ca đã chết, chi bằng ngươi thành toàn cho bản tổ đi.

Giọng nói của gương mặt ma lại vang lên. Lời nói còn chưa dứt, sáu luồng khí đen đã thoát ra khỏi gương mặt ma ngưng tụ lại thành ma long rít gào, định nuốt lấy Vân Ngục.

Vân ngục biến sắc, gầm nhẹ một tiếng. Lôi điện trong không trung loé lên, Lôi long màu tím ầm ầm lao đến tấn công ma long mới hình thành.

-Chống đối cũng vô ích mà thôi!

Giọng nói của gương mặt ma một lần nữa lại vang lên. Luồng khí đen sì dưới chân Lôi Cương một lần nữa lại bốc lên, lan lên đỉnh đầu hắn. Vân Ngục còn đang chống đỡ lại đòn tấn công của ma long, luồng khí đen sì này đã lan đến khuôn mặt Lôi Cương, lan đến trán hắn. Vân Ngục biến sắc, gầm nhẹ một tiếng. Thân thể lão biến thành năm con thần long liên tiếp tấn công ma long.

-Vù vù…

Một âm thanh âm u phát ra từ cơ thể Lôi Cương. Trên trán Lôi Cương chợt xuất hiện một hòn núi nhỏ to bằng móng tay cái. Ngọn núi này phát ra ánh sáng sáu màu, đẩy lùi luồng sát khí đen sì trên mặt Lôi Cương xuống.

-Dừng lại ngay!! Vạn tiên chi tổ. Tên chết tiệt này!!

Sáu con ma long trong Vạn ma chi tổ rít gào lên, không cam lòng.

Dưới ánh sáng sáu màu, da thịt Lôi Cương đã khôi phục lại nguyên dạng ban đầu. Dịch thể trong thần hồn một lần nữa lại thu hồi lại trong thần hồn, cuối cùng nhập hẳn vào trong thần hồn.

Đến khi sát khí trong kết giới hoàn toàn biến mất, tia sáng sáu màu cũng nhạt dần rồi biến mất. Ngọn núi nhỏ trên trán Lôi Cương cũng lùi lại vào trán hắn. Vân Ngục vừa hoá thành năm con rồng cũng hoá lại thành hình người, đứng trước mặt Lôi Cương. Lão âm trầm nhìn chằm chằm vào Lôi Cương đang nhắm mắt. Đột nhiên lão nhận ra lão đã không thể nhìn thấu hắn nữa rồi. Bây giờ mới qua một vạn năm, lẽ nào hắn đã mạnh lên nhiều đến thế? Chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân lão chủ nhân để mắt đến hắn hay sao?

-Vạn ma chi tổ, Vạn tiên chỉ tổ, cả hai lão tổ đều ngụ trong một cơ thể? Không rõ đây là phúc hay hoạ đây? Rốt cuộc là vì sao? Tại sao Vạn ma chi tổ lại bất chấp ân đức của lão chủ nhân mà quyết tâm đoạt xá?

Vân Ngục lẩm bẩm nói. Ngay lúc lão còn đang lơ đãng, ánh mắt lão đã quét đến phân thân hành thổ không nhúc nhích ngồi xếp bằng phía sau. Lão kinh ngạc, cuối cùng trợn trừng mắt, thối lui vài bước, run rẩy toàn thân, không tin vào mắt mình nữa. Lão nhìn phân thân hành thổ một hồi lâu, rồi lẩm bẩm nói:

-Chuyện này…Thảo nào…Thảo nào Vạn ma chi tổ quyết tâm đoạt xá của hắn. Cơ duyên của người này sâu nặng như vậy, ngay đến ta còn không thể tin được nữa là…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK