Mục lục
[Dịch] Thể Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Thí nhợt nhạt, chăm chú nhìn thanh cự chuỳ trong không trung. Lão không hề muốn rút lui, ngược lại càng muốn xem tên tiểu tử này rốt cuộc đã đạt đến sức mạnh cỡ nào. Lão tuyệt đối tin tưởng, người có thể chiến thắng được lão ở Vô Thượng giới này không có được mấy người. Tuy rằng uy lực một đòn tấn công của Lôi Cương có thể huỷ thiên diệt địa, nhưng chỉ cần lão có thể chịu được luồng áp lực đó là có thể thoát khỏi phạm vi của cự chuỳ, có thể hoá giải đòn thế.

Tử Thí còn đang nghĩ cách chiến đấu tiếp thì chợt phát hiện thanh cự chuỳ ở trong không trung đã đứng yên, khiến lão hết sức nghi hoặc. Chẳng lẽ tên tiểu tử này vừa sử một đòn đã bị phản đòn sao? Cho dù là như thế, Tử Thí vẫn hết sức hài lòng với Lôi Cương, thậm chí lão còn có chút vui mừng. Ánh mắt của nữ nhi của lão thật không kém chút nào. Tử Thí không phải người cuồng vọng, lão biết, Lôi Cương chỉ trong thời gian ngắn có thể đạt đến thành tựu như vậy quả đáng ngạc nhiên. Tư chất như vậy đủ để xứng đôi với Tử Vận a.

Lão đột nhiên nghĩ đến một chuyện, có nên gả Tử Vận cho Lôi Cương hay không? Tử Vận không còn sống được bao lâu nữa, một ngày nào đó nếu nàng chết, Tử gia sẽ không thể mượn sức một thiên tài như vậy. Không thể không nói, Tử Thí là một vị tông chủ tốt, cũng là một vị phụ thân tốt. Nữ nhi lão sắp chết đến nơi mà còn muốn mượn nữ nhi giúp lão lợi dụng một thiên tài.

Chỉ có điều, Tử Thí không biết được một chuyện, Tử Vận mà chết thì chỉ càng làm tăng thêm hận thù của Lôi Cương với Tử gia mà thôi. Lúc này, phân thân hành hoả đã ngưng tụ lại thành Thánh khí Viêm Long nhất mạch trong cự chuỳ. Hắn vừa lĩnh ngộ được chiến kỹ truyền thừa đệ nhị của Viêm Long nhất mạch trong khoảnh khắc hắn gọi ra sấm sét.

Thật ra, khi trước Lôi Cương đối mặt với Quân Uy, nếu hắn vận dụng thánh khí Viêm Long nhất mạch thì đã không thê thảm đến vậy. Chẳng qua thời gian quá cấp bách, Lôi Cương không kịp nghiên cứu kỹ Viêm Long chiến kỹ. Lúc này, hắn vừa vận dụng chiến kỹ truyền thừa đệ nhất đã cảm nhận được sức mạnh cường đại của Viêm Long nhất mạch. Đặc biệt phân thân hành hoả của Lôi Cương đã đạt đến khả năng hỗn độn hoả long lực lại có thể kết hợp với huyết mạch của hắn, một đòn đánh ra càng cường đại hơn.

Viêm Long nhất mạch, chiến kỹ truyền thừa đệ nhị, toái hư không!

Lúc này, Lôi Cương đang bị vây trong một không gian rực hoả diễm trong suốt, tựa như hắn đang lĩnh ngộ lôi đình vậy. Một con thần long dài vạn trượng lơ lửng trong không trung, một luồng khí cuồng bạo phát ra bốn phương tám hướng, khiến hắn khiếp sợ. Đột nhiên, con thần long vạn trượng trước mặt hoá thành một nam tử khôi ngô, cao đến mười trượng. Lôi Cương ngạc nhiên nhìn, người nam tử này chợt rút ra một thanh chuỳ khổng lồ. Ánh sáng từ cự chuỳ toả ra bốn phía, trên thân chuỳ có khắc rất nhiều hoa văn hoạ tiết, một luồng khí tức đáng sợ từ thân chuỳ phát ra.

Hai tay của nam tử khôi ngô này chợt vỗ lên thanh cự chuỳ. Cả cự chuỳ dường như nháy mắt giật mình tỉnh giấc, phát ra một tiếng rít gào như của mãnh thú Hồng Hoang, rồi biến thành một con mãnh thú dài trăm trượng. Con mãnh thú này điên cuồng cuốn lấy người nam tử khôi ngô. Luồng ánh sáng chói mắt phát ra, trước mắt Lôi Cương xuất hiện một người nam tử mặc chiến giáp màu trắng cao đến mười trượng. Trước ngực người này có một con mãnh thú đang há miệng rộng, đôi mắt nó như nhìn thấu linh hồn người. Lôi Cương kinh hãi.

-Truyền thừa, chiến kỹ đệ nhị, toái hư không!

Nam tử khôi ngô chợt gầm nhẹ. Một sức mạnh bạt núi từ Hồng hoang phát ra. Cả người y vững chãi tựa như một ngọn núi khổng lồ, dần dần, tay phải y ngưng tụ thành quyền đánh về phía trước. Một quyền này khiến Lôi Cương nhìn tưởng chừng rất chậm nhưng kỳ thực lại nhanh đến mức hắn nhìn không rõ nổi. Không gian nháy mắt nát vụn. Thần trí Lôi Cương quay trở lại trong cơ thể.

Hít một hơi thật sâu, phân thân hành hoả của Lôi Cương rời khỏi cự chuỳ, lơ lửng trong không trung. Hắn nhìn Tử Thí đang kinh ngạc, nhìn hắn chằm chằm, chất cao giọng nói:

-Gia chủ Tử gia, ngươi còn muốn đánh nữa hay không?

Tử Thí vẫn đang mải suy nghĩ làm cách nào để trói buộc Lôi Cương vào Tử gia nghe vậy, mỉm cười, cao giọng nói:

-Sao lại không đánh?

Lúc này, Tử Thí vươn tay phải, một thanh thần khí xuất hiện. Lão nhìn Lôi Cương đầy chiến ý cùng khí phách.

Lôi Cương ngưng thần, khẽ nhếch miệng cười nhạt. Hai tay hắn chợt đánh vào cự chuỳ bên cạnh.

-Rống…

Một tiếng rít gào của mãnh thú từ Hồng Hoang vang vọng phía chân trời. Một luồng khí tức hết sức mạnh mẽ điên cuồng phát ra, các cường giả Vô Thượng giới khiếp sợ. Tử Thí đứng gần đó thiếu chút nữa bị tiếng rống giận này ép cho thất khiếu chảy máu. Lôi Cương còn hoảng sợ hơn. Hắn biết được thanh cự chuỳ hoá thành mãnh thú sẽ rống lên nhưng không ngờ tếng rống lại đáng sợ như vậy.

Một con mãnh thú cao đến năm mươi trượng xuất hiện bên cạnh Lôi Cương. Đôi mắt đỏ như máu của nó nhìn hắn chằm chằm. Lôi Cương cảm thấy như bị cả bầu trời đè xuống. Hắn chưa kịp phản ứng nhiều, con mãnh thú này đã gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt bao phủ toàn thân Lôi Cương. Ánh sáng màu vàng đất chói mắt phát ra, một bộ chiến giáp màu trắng xen lẫn màu vàng đất bao bọc lấy phân thân hành hoả của hắn. Trước ngực bộ chiến giáp có một con cự thú hồng hoang khổng lồ há miệng, nhìn rất sống động, đôi mắt nó tựa như đang nhìn chằm chằm Tử Thí trước mặt.

Tử Thí hít một hơi thật sâu, khi nãy con mãnh thú do cự chuỳ hoá thành rống lên khiến lão không kịp phản ứng gì nhiều. Lúc này, lão lại cảm nhận được một luồng khí thế hết sức mạnh mẽ bao phủ toàn thân, ép lão rơi xuống mấy thước mới đứng lại được trên không. Lão khiếp sợ nhìn Lôi Cương trong bộ chiến giáp. Luồng khí tức này khiến lão cảm thấy hết sức áp lực. Trong lòng lão không chỉ thoáng hối hận, mà còn không phục, không cam lòng. Lôi Cương chỉ tu luyện trong thời gian ngắn chừng hơn vạn năm mà còn mạnh hơn lão đã tu luyện cả trăm vạn năm. Lão gầm nhẹ một tiếng, hai tay khoa lên một nửa cung tròn trong không trung. Sấm chớp ầm vang trên trời, một luồng sấm sét từ trên trời giáng xuống. Tử Thí gầm nhẹ một tiếng, nháy mắt bị luồng sấm sét này bao trọn lấy. Nhưng khi luồng sấm sét này dần biến mất, lão đã xuất hiện với chiến giáp màu tím do sấm sét tạo thành bao phủ toàn thân. Một luồng khí tức mạnh mẽ, bá đạo từ người lão phát ra.

Tử Thí đã dốc toàn bộ sức mạnh. Lúc này, lão đã coi Lôi Cương là một đối thủ ngang hàng.

Người của Tử gia đang ở trong kết giới chờ đợi đã lâu, nóng ruột, đều bay cả ra ngoài kết giới. Nhưng vừa bay ra ngoài, bọn họ còn chưa kịp thấy gì, đã buộc phải quay trở lại trong kết giới. Khí thế bên ngoài khiến khí huyết bọn họ sôi trào, cơ hồ như muốn phun ra máu huyết vậy. Bọn họ thất kinh, đặc biệt là Tử Lôi. Y đã nhận ra Tử Thí đang dốc toàn bộ sức mạnh của lão. Tử Lôi hít một hơi thật sâu, lo lắng nhìn Tử Vận, than thở:

-Tử Vận, muội đã tìm ra một người thế nào vậy? Không ngờ hắn lại có thể buộc sư tôn phải dốc toàn lực.

Tử Vận rùng mình, không tin được nhìn Tử Lôi, lạc giọng, nói:

-Phụ thân dốc toàn lực???

-Đúng.

Tử Lôi nghiêm nghị, gật đầu.

Tử Vận vừa định ra khỏi kết giới ngăn cuộc chiến, đã bị Tử Lôi kéo lại. Y thấp giọng nói:

-Bằng vào tính cách của sư tôn, nếu không bị ép buộc đến đường cùng, nhất định sư tôn sẽ không dốc toàn lực đâu. Hơn nữa, người còn gọi ra chiến giáp thiên lôi nữa!

-Chiến giáp thiên lôi?

Tử Vận che khuôn miệng nhỏ nhắn, khiếp sợ nói. Nàng vội vàng chạy đến sát ranh giới của kết giới, nhìn Lôi Cương vẫn đứng bên dưới như trước. Hắn đang đứng cùng phân thân mộc hành, nhìn lôi long trên trời, tươi cười. Cho dù như thế nào, nàng cũng không ngờ được rằng, tên tiểu tử năm xưa nay đã mạnh đến nỗi có thể đẩy phụ thân nàng vào bước đường cùng, mà chỉ dùng hai phân thân của hắn a.

-Tên tiểu tử năm xưa nay đã thực sự mạnh đến vậy rồi sao? Huynh đã trở thành cường giả thật rồi sao?

Tử Vận thầm lẩm bẩm nói.

Lúc này, Lôi Cương hết sức kích động. Khoảnh khắc con mãnh thú do thanh cự chuỳ hoá thành biến thành chiến giáp, Lôi Cương cảm nhận được sức mạnh của phân thân hành hoả tăng gấp trăm lần. Hắn mừng rỡ, song quyền nắm chặt. Không gian lại vừa vang lên tiếng vỡ vụn. Lôi Cương chậm rãi chuyển tầm mắt nhìn phía trước, Tử Thí toàn thân được sấm sét bao phủ, hàng nghìn hàng vạn con rồng trong trời đất cử động, luồng khí thế phát ra mãnh liệt.

-Tiểu tử, đã rất nhiều năm rồi chưa có kẻ nào ép được ta phải dốc toàn lực. Hôm nay, lão phu sẽ cho ngươi biết được vì sao Tử Thí ta lại có thể trở thành gia chủ Tử gia!

Tử Thí toàn thân bao bọc trong sấm sét cất giọng nói. Giọng nói của lão trầm vang như tiếng trời đất rít gào. Lão bước từng bước một về phía Lôi Cương, sấm sét cũng theo chân lão bắn về phía hắn.

Một luồng sức mạnh cường đại ùn ùn kéo đến. Lôi Cương ngưng thần.

-Toái…

Lôi Cương gầm nhẹ. Một luồng ánh sáng bao phủ khắp toàn thân hắn chợt bùng phát mãnh liệt. Bầu trời đang tĩnh lặng, đột nhiên các linh khí hành hoả, hành thổ trong chu vi trăm vạn dặm nháy mắt bị hút lấy, nhập vào trong cơ thể Lôi Cương. Tử Thí ngưng thần, lão chợt phát hiện sức mạnh của lão như đang bị cản lại.

-…Hư không!

Một tiếng rít gào vang lên. Tử Thí hốt hoảng, nhìn luồng sức mạnh đẩy tung mặt đất vỡ vụn lao tới. Lão kinh hồn táng đảm, gầm nhẹ một tiếng, hàng vạn con rồng trong bầu trời rít gào, điên cuồng nhập vào trong cơ thể lão.

Lôi Cương chậm rãi đánh ra một quyền. Một quyền này nhìn rất chậm, nhưng nháy mắt đã bộc phát. Cự quyền của người khổng lồ đánh ra, tựa như một luồng sức mạnh huỷ diệt lao đến chỗ Tử Thí. Lão hoảng hốt, nổi giận gầm lên một tiếng. Hàng vạn con rồng ngưng tụ thành một con lôi long dài vạn trượng tấn công quyền của Lôi Cương.

-Rầm rầm.

Tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Một quyền của Lôi Cương nháy mắt hoá thành khổng lồ, to đến vạn trượng, nuốt lấy con lôi long, tiếp tục lao đến phía trước.

Tử Thí điên cuồng gắng chống lại cự quyền đang bay tới. Nhưng lão không kịp phản ứng gì nhiều, một luồng sức mạnh nặng hàng tỉ cân đã ập xuống. Chiến giáp thiên lôi nháy mắt bị nghiền nát, Tử Thí phun máu tươi, hôn mê ngay trên không.

Cũng may, một quyền này khôgn thực sự nhắm đế Tử gia, nếu không, bao nhiêu công lao tích cóp của Tử gia trong vô số năm sẽ bị phá huỷ trong nháy mắt. Thế nhưng, quyền này cũng khiến trận pháp bảo vệ Tử gia bị nghiền nát, một luồng chấn động biến rất nhiều nơi của Tử gia trở thành đống gạch vụn. Vô số cao thủ đều giật mình tỉnh giấc. Bọn họ còn chưa kịp phản ứng gì, thất khiếu đã chảy máu, chết ngất.

Các cường giả ở Vô Thượng giới đều cảm nhận được sức mạnh huỷ thiên diệt địa của chiêu toái hư không này, giật mình tỉnh giấc. Bọn họ không thể tin nổi, nhìn chằm chằm về phía đông Vô Thượng giới.

Lôi Cương mặc chiến giáp đứng trên không, nhìn chu vi cả vạn trượng xung quanh không có một bóng người, thất kinh hồn vía. Đây chính là sức mạnh của chiến kỹ đệ nhị của Viêm Long nhất mạch, toái hư không sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK