Mục lục
[Dịch]Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mộ Dung Nghiên bị mẹ của cô kéo thẳng đến bệnh viện để siêu âm kiểm tra.

Mặc dù siêu âm ra không phải có thai, nhưng cũng không thể kiểm tra ra lý do khiến cho bụng của cô tự dưng nhô cao lên như phụ nữ có thai là gì, cô cũng không dám quay lại trường học, nên trốn ở trong nhà không dám bước ra khỏi cửa.

Tục ngữ nói, chuyện tốt không ra cửa, tiếng xấu đồn xa.

Không biết tại sao, tin tức cô còn nhỏ mà đã mang thai tự nhiên lại nhanh chóng lan ra khắp trường học của cô cùng với trường trung học Nam Thành cũ.

Một số người trong khu này cũng nghe thấy tin.

Mặc dù mẹ của Mộ Dung Nghiên đã cố gắng đi giải thích khắp nơi rằng không phải cô có bầu mà chỉ là bị bệnh, nhưng chẳng ai tin lời bà nói.

Mộ Dung Nghiên cảm giác mình sắp phát điên lên đến nơi, có mấy lần suýt tự tử thì đều bị người nhà phát hiện ra rồi cứu chữa kịp thời.

- Haiz, không biết A Nghiên nó trúng tà gì nữa. Vân Thanh, con mời người bạn rất lợi hại của con đến đây xem giúp A Nghiên đi.

Bà nội nhà Mộ Dung cầu thần khấn phật mãi mà không có hiệu quả, cuối cùng nghĩ đến Dương Tử Mi, bảo Mộ Dung Vân Thanh đi mời cô ấy đến xem thử cho Mộ Dung Nghiên, xem xem rốt cuộc Mộ Dung Nghiên bị cái gì.

- Trước kia A Nghiên nó suốt ngày làm chuyện có lỗi với Tiểu Mi nhà người ta, không biết cô ấy có chịu đến không nữa, để con đi xem thử.

Mộ Dung Vân Thanh nói với vẻ vô cùng bất đắc dĩ.

- A Nghiên đúng là không biết điều chút nào, đang yên đang lành lại đi gây sự với thầy bói nhà người ta làm gì không biết nữa.

Bà nội nhà Mộ Dung lầm bầm:

- Nhưng dù thế nào đi nữa, dẫu có phải trả giá đắt cỡ nào đi chăng nữa, con cũng phải mời cô bé ấy đến cho bằng được, để xem thử cho cháu gái A Nghiên của mẹ một lần, nhất định không được để con bé gặp chuyện chẳng lành.

- Dạ.

Mộ Dung Vân Thanh vô cùng bất đắc dĩ, đành bấm gọi số của Dương Tử Mi, kể lại đầu đuôi sự việc, mời cô sang đây xem thử.

- Mộ Dung tiên sinh à, xem như nể mặt anh, tôi sẽ tha thứ cho sự vô lễ của cháu gái anh, nhưng không có nghĩa là tôi đồng ý ra tay giúp cô ta đâu.

Dương Tử Mi nói với giọng điệu lạnh nhạt.

- Dương tiểu thư, thật xin lỗi, A Nghiên nó không hiểu chuyện, anh là chú lại không biết đường dạy nó, mong em có thể nể mặt anh, có thể tha thứ cho nó một lần được không?

Từ giọng điệu của Dương Tử Mi thì Mộ Dung Vân Thanh có thể đoán ra được ít nhiều Mộ Dung Nghiên biến thành như thế là có liên quan phần nào đến Dương Tử Mi.

Dương Tử Mi nghe Mộ Dung Vân Thanh nói thế thì biết thừa là anh ta đã đoán được đây là do cô gây ra, nên cô thản nhiên nói thẳng:

- Đúng vậy, lần này cô ta trở thành như thế là do em gây ra đấy. Em đã từng bảo anh cảnh cáo cô ta, bảo cô ta cẩn thận tránh xa em ra một chút, đừng có kiếm chuyện với em nữa, nhưng cô ta vẫn cứng đầu như thế, cứ tiếp tục tới trường em để đặt điều, muốn em phải khó xử, nếu như em mà vẫn tha thứ cho cô ta nữa thì đúng là có lỗi với chính bản thân mình rồi.

Cô kể lại chuyện Mộ Dung Nghiên tới trường học của cô bịa đặt chuyện cô sinh con cho Mộ Dung Vân Thanh nghe.

Mộ Dung Vân Thanh nghe xong thì không nói gì hết, chỉ im lặng một lúc lâu.

- Anh cũng biết, với khả năng của em mà muốn hủy cô ta đi chỉ là chuyện vặt mà thôi. Nếu như không phải cô ta cứ hết lần này đến lần khác nhằm vào em như thế thì em căn bản chẳng muốn ra tay với cô ta làm gì.

Dương Tử Mi nói với giọng điệu cũng bất đắc dĩ không kém.

- Haiz.

Mộ Dung Vân Thanh thở dài một hơi:

- Vậy thì cứ để nó bị trừng phạt đi vậy.

- Xem như nể mặt anh, em cũng không muốn ép cô ta quá đáng, được rồi, bây giờ em sẽ qua bên đó, giải trừ cái bùa này cho cô ta, nhưng lần sau nếu như cô ta mà còn không biết hối cãi, cố tình tìm đường chết nữa thì em có thể sẽ phải khiến cho cô ta cả đời không dám ngẩng mặt lên nhìn người đấy.

- Trải qua chuyện lần này, anh nghĩ chắc là nó sẽ biết điều hơn rồi. Nếu như nó vẫn cứng đầu thì sau này em cứ mặc tình xử lý.

Mộ Dung Vân Thanh nói.

- Tục ngữ có câu, tự gây nghiệt, không thể sống, mong là sau này anh chớ có trách em.

Dương Tử Mi nói.

- Sẽ không đâu.

Mộ Dung Vân Thanh đáp:

- Tha cho nó một lần này, từ nay về sau, nó lại làm chuyện điên khùng gì nữa, dù em có làm gì nó anh cũng không trách em, chỉ có thể trách bản thân nó không biết điều mà thôi.

- Được, vậy bây giờ em sẽ qua ngay.

Tuy rằng tính tình của Mộ Dung Nghiên ương bướng đánh chết không đổi như thế, nhưng dù sao thì cũng chỉ là một đứa trẻ, Dương Tử Mi cũng không muốn ép cô ta quá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK