Mục lục
[Dịch]Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thấy cô đã trở lại dáng vẻ thân thiện, đáng yêu như trước đây, Long Trục Thiên bất giác nở nụ cười ấm áp.

Sau khi xuống núi, Long Trục Thiên đưa Dương Tử Hi cho Dương Tử Mi ẵm.

Dương Tử Mi đưa tay đón lấy thân người bé bỏng của em mình. Thấy Dương Tử Hi tuy đã ngủ say nhưng vẻ hoảng sợ trên mặt vẫn còn, tim cô thắt lại. Cô lo lắng là chuyện hôm nay sẽ ảnh hưởng đến tâm lý sau này của cô bé.

- Nếu em lo lắng thì có thể mời các thầy thôi miên đến để giúp xóa đi chuyện hôm nay trong đầu con bé.

Thấy Dương Tử Mi có vẻ lo lắng không yên, Long Trục Thiên quay sang nói.

Dương Tử Mi từng học qua một loại bùa chú. Loại bùa chú kia có thể xóa đi ký ức trong đầu người khác. Tuy nhiên, trước giờ cô chưa từng dùng qua nên cũng không biết hiệu quả của nó thế nào. Cô lo là nếu dùng bùa chú đó trên người em cô thì sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của não bộ.

Thế nên cô không muốn làm vậy với Tử Hi. Cô chỉ mong là sau khi trải qua chuyện này, em cô có thể vượt qua những trở ngại về tâm lý để mạnh mẽ hơn lên. Nếu như không thể thì cô mới dùng đến cách kia.

Nghĩ ngợi một chút, cô đưa tay tháo đồng tiền Khai Nguyên Thông Bảo đang đeo trên cổ do sư phụ cô tặng xuống và đeo vào cổ em mình.

Khai Nguyên Thông Bảo không phải là loại tiền đồng cổ quý giá gì nhưng đồng tiền Khai Nguyên Thông Bảo mà cô đang đeo rất khác với những đồng tiền khác. Nó là một pháp khí may mắn rất đặc biệt, hơn nữa còn hấp thu nguyên khí của cô từ mười năm nay nên nó có tác dụng trừ tà và tăng sự dũng cảm cho người đeo.

- Em cũng tặng quà cho anh đi.

Long Trục Thiên đột nhiên lên tiếng.

Dương Tử Mi ngước nhìn anh hỏi:

- Anh muốn tặng gì?

- Em tặng gì anh cũng nhận.

Long Trục Thiên đáp.

Dương Tử Mi đột nhiên nhớ lại đồng tiền đặc biệt mà lúc trước cô mua được ở phố Văn Lai. Lúc này đây, cô rất muốn tặng đồng tiền đó cho Long Trục Thiên.

Nhưng, sao cô lại tặng đồng tiền đó cho anh chứ?

Đồng tiền đó cô chỉ dành tặng cho người cô yêu thôi.

Bất giác, cô lại nghĩ đến Mẫn Cương. Nhớ lại nụ cười ấm áp như hoa anh đào của Mẫn Cương, tim cô cũng thấy ấm áp hẳn.

Nhớ lại kiếp trước, mỗi khi thầm gọi tên Mẫn Cương hay nhớ đến hình ảnh của anh là tim cô như bị mèo cào. Cảm giác rất khó diễn tả thành lời

Giờ nghĩ lại, cô đã biết cảm giác đó chẳng qua cũng chỉ là một cảm giác ấm áp bình thường đối với người mà cô trân quý.

Thấy Dương Tử Mi thoáng bối rối, Long Trục Thiên có hơi thất vọng. Nhưng anh cũng không nói gì nữa mà chỉ tiếp tục lái xe.

Xe dừng lại trước cửa khu nhà Dương Tử Mi ở. Long Trục Thiên cúi người định ẵm Dương Tử Hi lên nhưng đúng lúc má của anh lại vô tình chạm nhẹ vào má của Dương Tử Mi.

Thời gian như ngừng lại. Không khí trở nên đặc biệt đến bất thường.

Một cảm giác, tâm trạng khác lạ xuất hiện trong lòng của cả hai người.

Tim của Dương Tử Mi đột nhiên đập liên hồi, mặt và tai hơi ửng đỏ, hơi thở đột nhiên gấp gáp hơn.

Long Trục Thiên đưa mắt nhìn cô. Ánh mắt tràn đầy tình cảm của anh tưởng như muốn nuốt chửng cô vậy. Ánh mắt đó khiến Dương Tử Mi vô cùng bối rối, không biết phải làm sao cho phải.

- Cô bé ngốc!

Long Trục Thiên lên tiếng phá tan bầu không khí khó xử kia. Mọi việc cũng trở lại bình thường như lúc đầu.

Bị mắng là đồ ngốc, tâm trạng của Dương Tử Mi cũng bình thường trở lại và bắt đầu mắng thầm trong bụng.

Bóc!

Long Trục Thiên đột nhiên đưa tay búng nhẹ vào vầng trán trắng như sứ của Dương Tử Mi. Búng xong, anh khẽ cười. Nụ cười khiến ánh mắt trước nay vốn lạnh lùng khó đoán của anh kia cũng trở nên ấm áp hơn. Nụ cười khiến đôi mắt với hàng mi dài đẹp kia cũng nheo nheo cười theo vẻ rất thân thiện.

Dương Tử Mi phát hiện, nụ cười của Long Trục Thiên rất đẹp. Nụ cười nhẹ nhàng, ấm áp như ánh nắng đầu xuân kia khiến cả khuôn mặt của anh đẹp rạng ngời và cũng sống động hơn hẳn.

Tuy nhiên, nụ cười đó cũng nhanh chóng biến mất. Sau khi bế Dương Tử Hi ra khỏi xe, Long Trục Thiên lại quay lại dáng vẻ lạnh lùng, khó gần như vẻ ban đầu. Ánh mắt ấm áp kia cũng không còn mà thay vào đó là sự sắc lạnh như mắt của một con đại bàng cô độc. Lúc này đây, anh bí ẩn không khác gì một thanh kiếm cổ chưa được tuốt khỏi vỏ vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK