Tinh Thần gia tộc là thượng cổ đại gia tộc chuyên tổ chức đấu giá hội nói, vật phẩm bán đấu giá đều là nhất đẳng bảo vật, rất nhiều thứ chỉ nghe thấy trong truyền thuyết đều có thể gặp được, có lúc thậm chí còn mua được cả Cực phẩm nguyên thạch và Hồn tinh, tựa hồ chỉ có ngươi không nghĩ ra chứ không phải họ không làm được.
Loại đấu giá hội cấp bậc này cho dù là ai đều muốn đi xem, nói không chừng sẽ gặp được thứ mình vẫn tìm kiếm.
Đương nhiên, khác với phổ thông đấu giá, Tinh Thần đấu giá hội không lấy hoàng kim và bạc, cái cần là nguyên thạch hoặc là lấy vật đổi vật.
Ngoại trừ Cực phẩm nguyên thạch, Trương Hiểu Vũ còn có hơn năm trăm vạn khối Hạ phẩm nguyên thạch, Trung phẩm nguyên thạch có hơn bảy mươi vạn khối, Thượng phẩm nguyên thạch cũng có hơn vạn khối, lần này hắn đem đi bảy thành nguyên thạch làm vốn.
Khi cách đấu giá hội còn có một ngày, Trương Hiểu Vũ mang theo Tiểu Hắc và Hắc Nguyệt tôn giả đi tới nơi tổ chức đấu giá hội, đó là ở hoàng thành Đại Thân Quốc. Đi ở trên đường phố náo nhiệt, Trương Hiểu Vũ mỉm cười nói: "Đại Thân Quốc này là lần đầu tiên ta tới, quy mô hoàng thành tựa hồ còn muốn lớn hơn cả hoàng thành của Thiên la quốc !".
Hắc Nguyệt tôn giả nói: "Tuy nhiên so với nơi tổ chức đấu giá hội ở ngoài cấm chế thì ở đây không tính toán là cái gì, nơi lớn nhất từng tổ chức đấu giá hội là một hòn đảo lớn, ngươi chưa nhìn thấy chứ, thật là hùng vĩ đến cực điểm, cả hòn đảo được các công trình kiến trúc chỉnh tề vây quanh, trung tâm có một tòa kiến trúc rộng mấy nghìn mét vuông làm trung tâm đấu giá, nó có thể chứa được hơn trăm vạn người, từ xa xa nhìn lại giống như tiến vào nơi ở của thần vậy”.
"Tinh Thần gia tộc này ở ngoài cấm chế sao lại có được đại uy thế như vậy”.Trương Hiểu Vũ có chút hiếu kỳ hỏi.
Hắc Nguyệt tôn giả nói: "Luận về thực lực thì Tinh Thần gia tộc vị tất đã có thể bài danh hàng đầu thế nhưng người ta lại có một lão tổ tông là một trong tứ Đại thiên tôn ngoài cấm chế, trêu chọc không được”.
"Tứ Đại thiên tôn, lẽ nào đều là Võ tôn đã ngoài Tự nhiên chi đạo đệ tam trọng ”.
"Tự nhiên chi đạo đệ tam trọng đối với bọn họ mà nói thì tính toán là cái gì chứ, phải biết rằng ở ngoài cấm chế, Võ tôn tuy không phải như củ cải trắng, chỗ nào cũng thấy nhưng thật sự không ít, có thể được xưng là tứ Đại thiên tôn, người nào không phải đã đạt được Tự nhiên chi đạo đệ tam trọng đỉnh, tu vi là đỉnh phong Võ tôn, Hồn lực đã ngoài mười lăm tầng, mặt khác còn nắm giữ được một môn Thuộc Tính áo nghĩa cực kỳ lợi hại. Có thể nói, Tự nhiên chi đạo đệ tam trọng Võ tôn phổ thông gặp phải bọn họ thì hầu như không có lực hoàn thủ bởi vì bọn họ đều là cực hạn tồn tại trong Võ tôn rồi, chỉ sợ cũng chỉ Võ đế mới có thể đẩy bọn họ vào chỗ chết”. Hắc Nguyệt tôn giả cực kỳ ước ao nói.
"Hết thảy đều đạt được cực hạn, cái này không dễ dàng như vậy, nhất là Hồn lực có thể đạt được ngoài mười lăm tầng, cái này rất tốn thời gian ”.
Hắc Nguyệt tôn giả quay lại nhìn Trương Hiểu Vũ nói: "Tứ Đại thiên tôn này nếu nói về thiên phú thì cũng không yếu hơn ngươi, hầu như đều tiến vào Võ tôn chi cảnh khi ba mươi tuổi, đều là thiên tài ở ngoài cấm chế, đương nhiên, lúc đó người có danh hào này không ít nhưng tối hậu chỉ bốn người bọn họ trổ hết tài năng mà trở thành cực hạn tồn tại trong Võ tôn ”.
Địa điểm tổ chức Đấu giá hội ở hoàng thành Đại Thân Quốc có diện tích cực lớn, có thể chứa được hơn hai mươi vạn người, phía ngoại vi có một bức tường cao vây quanh. Tuy đấu giá hội đến ngày mai mới cử hành nhưng toàn bộ trung tâm bán đấu giá đã bị đệ tử Tinh Thần gia tộc tiếp quản, tại mỗi lối vào đều có trọng binh bảo vệ.
Trương Hiểu Vũ hơi thoáng nhìn đã có thể nhận ra, đám đệ tử Tinh Thần gia tộc tinh nhuệ này thực lực thấp nhất đều là Đại võ sư, hơn nữa mỗi hai mươi Đại võ sư phối với một Võ vương, mỗi một trăm Đại võ sư phối một Võ hùng, xem ra tại trung tâm thì thực lực của đám hộ vệ càng cao hơn hẳn.
Trương Hiểu Vũ nghi hoặc nói: "Tinh Thần gia tộc này sao lại điều tới nhiều cao thủ như vậy, bọn Kỳ Lân Phủ cũng chỉ có không tới ngàn người mà”.
Hắc Nguyệt tôn giả giải thích nói: "Việc kiến tạo Truyền tống trận cự ly xa cần không ít Cực phẩm nguyên thạch, Tinh Thần gia tộc ở ngoài cấm chế hàng năm đều tổ chức một lần đại hình đấu giá hội, Cực phẩm nguyên thạch tự nhiên cũng thu nạp được không ít, về điểm này thì các Thượng cổ môn phái khác không bằng được”.
Mấy người nghỉ ở trong một cái tửu lâu phụ cận trung tâm đấu giá chờ đấu giá hội ngày mai mới bắt đầu.
Trong lúc này, ngoại trừ Nam vực cao thủ ra, cao thủ ở một số địa phương khác nghe được tin tức thì cũng chạy tới, về phần một số ít do ở quá xa nên chỉ có thể đành thở dài bỏ qua Tinh Thần đấu giá mà thôi, đối với bọn họ mà nói đây là một tổn thất không nhỏ.
Cách Đại Thân Quốc hơn mười vạn dặm, trên biển đang có lưỡng đạo lưu quang bay đi với tốc độ gấp hơn ba lần tốc độ âm thanh, bằng mắt thường căn bản là vô pháp quan sát được lưu quang trong chốc lát, chỉ vừa kịp thấy trước mắt lóe lên, khi nhìn lại thì đã không thấy đâu nữa, dường như là sinh ảo giác vậy.
Bên trong lưỡng đạo lưu quang này có hai bóng người một đỏ một trắng, tuy không thấy rõ diện mục thế nhưng trên người đều toát ra một cổ khí thế kinh khủng và âm trầm phảng phất như lệ quỷ vậy.
"Bạch Ma, hai người chúng ta còn chưa từng bị thiệt thòi lớn như vậy, ta nhất định phải đem Thiên Công Tộc toàn bộ tiêu diệt, hút khô khí huyết bọn họ”. Nhân ảnh mặc hồng sắc trường bào kia ngữ khí tàn bạo sử dụng Hồn lực dẫn âm nói.
Người mặc bạch bào cũng sử dụng Hồn lực dẫn âm trả lời nói: "Thiên Công Tộc ơi Thiên Công Tộc, dĩ nhiên ngay cả Tiểu yên diệt pháo cũng nghiên cứu chế tạo thành công, nếu như không phải Cốt nguyên lực của ta đã đạt tới lục cấp Võ tôn thì đã bị trọng thương, thậm chí là tử vong rồi”.
"Lần này là do chúng ta sơ ý mà thôi, lần sau nếu gặp lại Tiểu yên diệt pháo tất nhiên sẽ không chật vật như thế nữa”. Hồng bào nhân ảnh tuy ngoài miệng nói như vậy nhưng kỳ thật trong lòng vẫn cực kỳ kiêng kỵ, không chắc chắn là sẽ không đi trêu chọc Thiên Công Tộc làm gì, ai biết bọn họ còn nghiên cứu ra cái gì nữa.
Người mặc bạch bào thanh âm chợt lạnh xuống nói: "Nhất mạch nhi tử của Bạch Cốt ta, này một đời Bạch Cốt Chân Quân lại bị người ta giết, nếu ta biết được kẻ nào làm thì ta sẽ rút xương hắn”.
"Việc này cứ từ từ đã, Tinh Thần đấu giá hội mới là đại sự, không biết có thứ tốt cho chúng ta hay không”.
"Hồng Ma, trên người ngươi và ta nguyên thạch cũng không nhiều, có phải là lại muốn hạ độc thủ sau đấu giá hội không ”.
Hồng bào bóng người hắc hắc cười nói: "Loại sự tình này cũng không phải mới là một hai lần”. "Sở dĩ vậy nên danh tiếng chúng ta mới thối như thế”.
...
Bóng đêm lặng yên rồi biến mất, cùng ngày tế hiện lên nhất mạt ngân bạch sắc thì, yên lặng hoàng thành tựa hồ bị rót vào bồng bột sinh cơ, trong nháy mắt đó là náo nhiệt. Vắng vẻ trên đường cái nhanh chóng bị các nơi tuôn ra bóng người sở tràn ngập, mà những người này ảnh sở đi phương hướng không hề ngoại lệ, đều là lộ thiên bán đấu giá trung tâm.
Tuy nói là Đại Thân Quốc có rất nhiều phú hào hữu danh nhưng rõ ràng đấu giá hội lần này không phải vì bọn họ mà chuẩn bị, mà là vì các môn phái và gia tộc có nguyên thạch mà chuẩn bị do đó trước đấu giá hội đều là người mặc trang phục võ giả hoặc trang phục môn phái đi vào mà có rất ít thường nhân đi vào.
Ánh bình minh huy xuyên thấu qua cửa sổ, ôn nhu chiếu vào người một lam y thanh niên đang ngồi khoanh chân trên giường. Lam y thanh niên chậm rãi mở mắt ra, xích hồng sắc lóng lánh từ mắt rọi ra rồi một cổ khí tức Ma thần duy ngã độc tôn từ trong cơ thể tản ra trong nháy mắt tràn ngập toàn bộ gian phòng.
Sau khi ăn xong sáu giọt máu huyết của Lam Sí Hồng Giác thú và sáu giọt máu huyết của Huyền Minh Thiên Độc Thú, Thần Ma chân lực của Trương Hiểu Vũ không sai biệt lắm đã đạt được tiêu chuẩn mười lăm đạo, mà khi mới vừa đạt được đệ nhất biến thì bất quá mới là thập đạo mà thôi. Cái này khiến cho hắn cảm thấy cảnh giới tựa hồ lại muốn đột phá, sợ là chỉ cần tìm được một ít máu huyết nữa là có thể tiến vào Bất phôi thân hậu kỳ cảnh giới rồi.
Chỉ là hoang thú có được Tiểu Vũ trụ lực lượng quá ít, trong đó đại bộ phận đều là quá thấp giai, chân chính phù hợp với nhu cầu của Trương Hiểu Vũ chỉ có vài loại thế nhưng muốn đánh chết như Huyền Minh Thiên Độc Thú lúc trước thì không có nhiều khả năng.
Nhảy xuống giường, Trương Hiểu Vũ đi vào phòng tắm sau đó thay một bộ quần áo màu xanh, chỉnh lại quân dụng một chút rồi quay sang Tiểu Hắc nói: "Đi thôi, Tiểu Hắc!".
"Sớm quá!" Tiểu Hắc hữu khí vô lực nói.
Không rảnh dài dòng với nó, Trương Hiểu Vũ trực tiếp túm lấy nó đưa lên vai trái mình rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
Trong đại sảnh tửu lâu, Hắc Nguyệt tôn giả đang ngồi ăn sáng, hắn nhìn thấy Trương Hiểu Vũ đi ra thì cười nói: "Ta đang muốn đi gọi ngươi đó”.
Trương Hiểu Vũ ăn chút điểm tâm rồi ngồi đối diện với Hắc Nguyệt tôn giả nhìn ra bên ngoài đông nghịt, liếc mắt nhìn không thấy giới hạn đầu mà không khỏi sợ hãi than một tiếng: "Bọn người kia thật đúng là một lũ điên cuồng”.
Hắc Nguyệt tôn giả đã ăn xong bữa sáng, hắn xoa xoa miệng nói: "Chỉ cần là đấu giá hội do Tinh Thần gia tộc tổ chức là đủ để điên cuồng rồi, đợi lát nữa bán đấu giá bắt đầu ngươi cũng sẽ điên cuồng thôi”.
Nga! Thật sự có loại chuyện này ư, Trương Hiểu Vũ sờ sờ cằm cười nói: "Ta ngược lại rất mong mình có thể điên cuồng, cái đó nói rõ là trong đó có cái gì có thể hấp dẫn được ta”.
"Ngày đó khi lần đầu tiên tham gia Tinh Thần đấu giá hội ta cũng điên cuồng không gì sánh được, đáng tiếc đến lúc tối hậu lại không lấy được cái gì, đây là nỗi khổ không có tiền mà. Trương Môn chủ nếu như có nhiều nguyên thạch thì tốt nhất là xài hết những nguyên thạch này rồi hẵng ly khai, bằng không về sau tiếc đến chết đó”. Hắc Nguyệt tôn giả lộ ra thần sắc hồi ức rồi chợt trêu chọc nói.