Một cái hỏa cầu khổng lồ tựa như thái dương sinh ra, vài người gần nhất mặc dù tỉnh táo lại trong thời khắc mấu chốt, nhưng mà bọn họ lại không kịp trốn, chỉ có thể hoảng sợ nhìn thân thể mình bị nhiệt độ cao cực nóng cùng trùng kích khủng bố đốt thành tro tàn, thi cốt vô tồn.
Trong chuyện này kể cả Đại Tự Tại Cung Phong Tôn Giả, Kỳ Lân Phủ Từ trưởng lão, Tán Tôn Liên Minh Liệt Hỏa Đao Tôn cùng với Hải Thiên Tôn Giả, bọn họ bất hạnh trở thành nhóm người đầu tiên thí nghiệm uy lực Tinh Thần Phá.
Nhóm thứ người hai rời đi xa hơn một chút, là ở vào khu vực biên giới hỏa cầu, nhưng mà trọng thương là tránh không được, nguyên một đám miệng phun máu tươi thịt nát, đơn giản bị đánh bay đi ra ngoài, trong đó kể cả Kỳ Lân Phủ Ngưu Tôn Giả, Cung Trưởng Lão, Tán Tôn Liên Minh Hồng Hoa Tôn Giả, Hôi Ưng Tôn Giả, Hồng Bạch Nhị Ma, còn có Thủy Tôn Giả được Nội Cung Tôn Giả đặt ở phía sau, đều trực tiếp trọng thương.
Trong mọi người cũng chỉ có Nội Cung Tôn Giả, Thổ Tôn Giả, Kỳ Lân Phủ hai vị lão giả, Hỏa Hành Liệt năm người bởi vì thanh tỉnh nhanh nhất, mới tránh khỏi trúng nguy hiểm trực tiếp, đương nhiên, Tinh Thần Phá công kích tuyệt đối không phải đơn giản như vậy, chỉ thấy trong nháy mắt hỏa cầu khổng lồ sinh ra, một vòng năng lượng quang hoàn cũng ầm ầm nổ tung, hung hăng bổ vào trên thân năm người, mà những Võ Tôn trọng thương kia lại càng bị thương nặng hơn.
Trên khuôn mặt tái nhợt hiện lên sợ hãi lẫn vui mừng, Trương Hiểu Vũ biết mình đã xem thường uy lực Tinh Thần Phá, thực tế dưới lúc bọn hắn vội vàng không kịp chuẩn bị, Tinh Thần Phá đã sinh ra hiệu quả thần kì, trong nháy mắt đánh chết bốn người, bị thương nặng bảy người, mà ngay cả năm người mạnh nhất cũng chật vật không chịu nổi.
Tiểu Hắc thân thể nhỏ đi, nhảy đến trên vai trái Trương Hiểu Vũ, há to mồm nói: "Lão đại, ngươi từ khi nào đã lợi hại như vậy!"
"Lực bạo phát rất mạnh, nhưng mà tiêu hao chân lực cũng quá nhiều." Vẻn vẹn thi triển một lần Tinh Thần Phá cũng đã tiêu hao Thần Ma Chân Lực tiêu chuẩn ba mươi của Trương Hiểu Vũ, nói cách khác lấy chân lực của Trương Hiểu Vũ trước mắt chỉ có thể thi triển ba lượt Tinh Thần Phá, hơn nữa thi triển Tinh Thần Phá có gánh nặng đối với thân thể rất lớn, ít nhất Trương Hiểu Vũ đã cảm giác được mệt nhọc, cái chuyện này ở lúc bình thường căn bản không thể xảy ra.
Kỳ Lân Phủ hai vị lão giả là hai người duy nhất không có bị tổn thương, hai người như nhìn quỷ giống nhìn chằm chằm vào Trương Hiểu Vũ, bọn họ tự nhiên tinh tường sự hình thành của năng lượng quang cầu, nhưng mà uy lực của nó lại ngoài tưởng tượng của bọn họ, lấy bọn họ đã đạt tới cảnh giới thể chi đạo trọng thứ hai cũng không nhịn được sinh ra kiêng kị vô cùng đối với Trương Hiểu Vũ, trong lòng biết người này cũng không phải bọn họ có thể tùy ý vuốt ve.
Nội Cung Tôn Giả, Thổ Tôn Giả cùng với Hỏa Hành Liệt đều bị một ít vết thương nhẹ, nhưng mà thân thể tổn thương căn bản không cách nào so sánh với sự khiếp sợ trong lòng, điều này sao có thể, loại thực lực này đã đạt tới cao thủ Võ Tôn tự nhiên chi đạo trọng thứ ba, sao có thể xuất hiện ở trên người một thanh niên chưa tới ba mươi tuổi.
Hỏa Hành Liệt sắc mặt phức tạp: "Khó trách Trương Môn Chủ không để cho Hỏa Hành Liệt ta mặt mũi, thì ra là đã tính trước, tâm cơ như vậy xác thực làm cho người ta bội phục.”
Trương Hiểu Vũ trì hoãn khí huyết đang sôi trào, ánh mắt như điện nói: "Không phải người Đại Tự Tại Cung sẽ tha các ngươi một con đường, hiện tại có thể ly khai.”
Kỳ Lân Phủ lão giả thần sắc âm lãnh cười hắc hắc nói: "Thực lực ngươi nhiều nhất cũng tương đối cùng một người trong chúng ta, ta không cho rằng ngươi còn có thể thi triển lần thứ hai, muốn hù dọa. . ." Rồi đột nhiên, ánh mắt hắn phóng đại, mấy chữ còn lại rốt cuộc không nói được nữa, sắc mặt âm trầm vô cùng.
Liếc qua năng lượng quang cầu dần dần hình thành trên tay phải, Trương Hiểu Vũ cười lạnh nói: "Có đi hay không là chuyện của các ngươi, nhưng không biết cuối cùng có thể có mấy người còn sống sót.”
"Mã Tôn Giả, không nên nghe hắn nói chuyện giật gân, ta cũng không tin lấy tốc độ của chúng ta, công kích của hắn còn có thể làm chúng ta bị thương." Nội Cung Tôn Giả trong lòng lạnh như băng, không thể ngờ được thời khắc mấu chốt lại lật thuyền trong mương, thua bởi một tiểu quỷ, không giết hắn thì sau này Đại Tự Tại Cung tất nhiên sẽ trở thành trò cười của thế lực khác.
Hỏa Hành Liệt bắt đầu có chút hối hận, vì ham một cây Tử Diễm Thảo đắc tội một cường giả có thể đưa hắn tới tử địa, cái này đáng giá sao? Chỉ là trước mắt đã không có đường rút lui, thù hận dù sao đã kết xuống, chỉ có liều lĩnh đưa đối phương vào chỗ chết.
Chứng kiến năm người mơ hồ có ý định ra tay lần nữa, Trương Hiểu Vũ nói với Tiểu Hắc: "Còn có bao nhiêu thời gian có thể thi triển thần thông choáng váng lần thứ hai.”
"Còn có nửa khắc đồng hồ!" Cái sừng trên đỉnh đầu Tiểu Hắc lập lòe tia sáng dưới ánh mặt trời, tán ra hàn ý vô cùng lạnh lẽo.
Âm hiểm nhìn năm người, Trương Hiểu Vũ nói: "Ta đây tiến vào đại trận một hồi, năm người các ngươi cứ chờ chết đi!" Nói xong, cất bước tiến nhập trong đại trận, làm cho người liên quan trợn mắt há hốc mồm.
Đến lúc này, năm người mới ý thức được, thì ra ở vào hoàn cảnh xấu đã biến thành bọn họ, trước kia có mười sáu vị Võ Tôn còn có hi vọng nhanh chóng phá vỡ đại trận, nhưng mà lúc này chỉ còn lại có năm người bọn họ có thể chiến đấu, muốn phá vỡ đại trận gần như là chuyện không thể nào, còn đối với phương tùy thời cũng có thể đi ra đánh giết một cái trong bọn hắn.
Tiến vào trong đại trận, thanh âm Trương Hiểu Vũ nhàn nhạt truyền ra: "Người Đại Tự Tại Cung, các ngươi nghe kỹ, từ hôm nay trở đi, Trương Hiểu Vũ ta chính thức không chết không ngớt với các ngươi, hy vọng các ngươi bảo vệ mạng mình cho tốt, không nên bị ta gặp được." Lời nói này nói cho mọi người, Trương Hiểu Vũ hắn đã muốn toàn lực ứng phó đánh chết người của Đại Tự Tại Cung, những người khác nếu không sợ chết, cũng có thể thử xem.
Nội Cung Tôn Giả thẹn quá hoá giận, cao giọng nói: "Ta lại muốn nhìn ngươi làm sao đánh chết người Đại Tự Tại Cung ta, nói thật cho ngươi biết, trong Đại Tự Tại Cung, cao thủ tu vi ở phía trên ta còn có rất nhiều, hy vọng đến lúc đó ngươi cũng có thể kiêu ngạo như vậy, chúng ta đi.”
Tất cả thế lực lớn mang theo tôn giả bị thương chuẩn bị rời đi, nguyên một đám trong lòng thầm kêu xui xẻo, đồng thời cũng đem Trương Hiểu Vũ xếp vào loại nhân vật không dễ chọc.
"Địa Ngục Bào Hao!”
Đúng lúc này, chuyện làm cho người khiếp sợ xảy ra, bây giờ đã trôi qua nửa khắc, Tiểu Hắc lại thi triển thần thông lần nữa, trực tiếp làm chóng váng phần đông tôn giả đang muốn rời đi.
"Ta đã nói rồi, không phải người Đại Tự Tại Cung có thể rời đi, nhưng các ngươi hết lần này tới lần khác không nghe, Tinh Thần Phá!" Trên bàn tay năng lượng quang cầu cũng không thu liễm, Trương Hiểu Vũ trực tiếp đẩy đi ra ngoài.
Tia sáng xích hồng sắc chói mắt tràn ngập cả không trung, một đoàn hỏa cầu lớn cỡ ngàn mét cực nóng sinh ra, trong mười hai người còn thừa lại hơn một nửa bị hỏa cầu thôn phệ, trong đó kể cả vị Nội Cung Tôn Giả kia cùng với Mã Tôn Giả Kỳ Lân Phủ.
Khi hỏa cầu bùng đến, Hồng Ma điên cuồng thi triển ra Huyết Ma Giải Thể Đại Pháp, vô số đạo bóng dáng huyết sắc bay vút mọi nơi, muốn thoát đi ra, nhưng mà lần này tử thần sẽ không buông tha hắn, toàn bộ huyết ảnh bị thiêu đốt sạch sẽ, chết đến không thể chết lại.
Lúc năng lượng quang hoàn đem người còn lại đánh bay ra, Trương Hiểu Vũ từ trong nguyên giới xuất ra Trảm Ma Kiếm, giơ lên cao, quét ngang ra.
"Trảm Ma Kiếm Cương!”
Một đạo xích hồng sắc kiếm cương tựa như lưu tinh đánh trúng Thổ Tôn Giả Đại Tự Tại Cung cùng với Thủy Tôn Giả được hắn đỡ.
Thổ Tôn Giả cả người bị chém bay ra ngoài, máu tươi văng khắp nơi, mà Thủy Tôn Giả sẽ không có vận khí tốt như vậy, mặc dù không có bị đánh trúng trực tiếp, nhưng mà trên Trảm Ma Kiếm Cương ẩn chứa lực đạo chấn động đem nàng chia năm xẻ bảy, đi đời nhà ma.
"Trương Hiểu Vũ, ngươi giết nữ nhi cung chủ, ngươi nhất định phải chết! Cung chủ sẽ không bỏ qua cho ngươi." Nói chuyện là Nội Cung Tôn Giả, hỏa cầu khủng bố như vậy vẫn chưa thể đưa hắn tới tử địa.
Trương Hiểu Vũ quát lớn: "Người cản sát người, thần cản sát thần, đi chết đi." Lại là một đạo Trảm Ma Kiếm Cương bắn ra, trực tiếp khóa chặt bóng lưng Nội Cung Tôn Giả lại.
"Cực Kim Chi Mâu!”
Nội Cung Tôn Giả toàn thân tiêu biến một nửa, tay phải còn có thể nhúc nhích lập tức kết ấn, một đạo trường mâu ám kim sắc nghênh đón Trảm Ma Kiếm Cương đánh đi qua.
Phanh!
Trường mâu ám kim sắc trực tiếp bị nát bấy, Trảm Ma Kiếm Cương có chút ảm đạm vài phần, nhưng vẫn như cũ chém lên trên người Nội Cung Tôn Giả.
Chỉ là Nội Cung Tôn Giả bị chém ra lại biến thành hư ảnh, biến mất vô hình, Nội Cung Tôn Giả thật đã biến thành lưu quang màu vàng ở không trung.
Sau đó Mã Tôn Giả cũng từ trong hỏa cầu bắt đầu tan rã thoát ly bay ra, điên cuồng hướng về xa xa lao đi, trong lòng đã sớm đem Nội Cung Tôn Giả mắng tới đời tổ tông, loại nhân vật nguy hiểm này lúc nào đến lượt bọn họ có thể trêu chọc, chỉ có chờ cao thủ đứng đầu chính thức trong môn phái đến đây mới có thể đánh chết hắn.
Thật ra nếu như tiếp tục phóng thích Tinh Thần Phá lần thứ ba, Trương Hiểu Vũ có nắm chắc chém giết tuyệt đại bộ phận, người có thể đào tẩu chỉ còn ba người, có điều nếu đối phương giết ngược lại hắn cũng có nguy hiểm. Vẫn nên đề phòng một chút tốt hơn, trừ phi nắm chắc có thể đem tất cả mọi người giết chết trong nháy mắt.
Ở dưới sự đột kích thành công của Trương Hiểu Vũ, cuối cùng sống sót chỉ vẹn vẹn có Nội Cung Tôn Giả, Thổ Tôn Giả, Kỳ Lân Phủ hai vị lão giả, còn có Hỏa Hành Liệt tổng cộng năm người, mà năm người này lại có ba người đã mất đi sức chiến đấu, nếu như không phải tốc độ không đủ nhanh, Trương Hiểu Vũ tuyệt đối sẽ không thả bọn họ đi.