Mấy ngày trước, khi Phong Vân Vô Ngân đang quan sát Thực Thi Ngốc Ưng thì đã gặp hai gã “Vương đại ca” và “Lý huynh đệ”. Khi đó Phong Vân Vô Ngân cũng không để tâm nhiều, chỉ cho rằng tình cờ gặp phải mà thôi. Nhưng lúc này, mấy chục gã đệ tử kỳ cựu của Nham Thạch Thành đều tập trung tại khu vực này thì lại rất đáng phải chú ý.
- Nhiều người như vậy đều tập trung tại đây, bọn chúng muốn làm gì? lẽ nào cũng muốn hái trung cấp Man Lực Quả như ta? Cái này.... có lẽ không phải?
Phong Vân Vô Ngân trong lòng không ngừng nghi hoặc, đột nhiên ẩn mình sau một gốc cây lớn, 416 hạt Thiên Địa Đan Điền rời khỏi thân thể, tạo thành trạng thái toàn thân không chút huyền lực ba động, giống như một khúc cây khô, không chút sinh khí để không cho đám đệ tử kia phát hiện ra được.
Yên lặng quan sát!
Lúc này, trong đám đệ tử kỳ cựu kia có một gã trung niên nam tử chừng hơn ba mươi tuổi đứng ra, hắn mặc một thân hắc bào, hông đeo một thanh trường đao, toàn thân tỏa ra cửu phẩm sơ cấp huyền khí ba động, đưa mắt nhìn quanh một lượt rồi lên tiếng nói:
- Chư vị, xin hãy nghe ta nói.
Thanh âm của hắn không hề lớn, rõ ràng từng chữ một, nhưng lại truyền tới bên tai tất cả mọi người ở đây.
Tất cả đều đưa mắt nhìn về phía nam tử đó, tất cả đều ngừng bàn luận, dáng vẻ im lặng lắng nghe.
Trung niên nam tử hài lòng gật đầu, tiếp tục nói:
- Ta nghĩ tất cả mọi người tập trung ở đây, mục đích cũng đều là để làm việc cho Long Bá Thiên đại nhân. Long Bá Thiên đại nhân ở trong Nham Thạch Thành địa vị cao quý, đương nhiên là nhất hô bách ứng. Và đương nhiên, làm việc cho nhân vật có thân phận cao quý như Long Bá Thiên đại nhân cũng sẽ được hưởng không ít lợi lộc. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ, Long Bá Thiên đại nhân sẽ cho mọi người chép một quyển huyền cao cấp huyền khí tu luyện bí kíp....
- Ồ! Huyền cấp cao cấp bí kíp! Hơn nữa còn là huyền khí tu luyện bí kíp quý hiếm nhất. Thật là tốt biết bao!
- Có quyền huyền cấp cao cấp huyền khí tu luyện bí kíp này, chỉ cần chăm chỉ tu luyện là ta sẽ có cơ hội đột phá rào cản bát phẩm, đạt tới cảnh giới huyền khí cửu phẩm.
- Cho dù là cuốn bí kíp chép tay như vậy, đem ra bán đấu giá cũng có thể đổi được mười mấy chục vạn lượng vàng. Hì hì, đúng là huyền cấp cao cấp bí kíp!
..........
Tất cả lại đều thầm thì thào bàn tán, ánh mắt đều lộ ra vẻ thèm muốn.
Huyền cấp cao cấp vũ kỹ bí kíp có sức hấp dẫn rất lớn đối với võ giả, hơn nữa còn là bíp kíp tu luyện huyền khí. Thông thường, bíp kíp cùng đẳng cấp, giá trị cao nhất chính là huyền khí tâm pháp, sau đó là các loại vũ kỹ bí kíp công kích, vũ kỹ bí pháp phòng ngự hoặc là thân pháp bí kíp.
- Chư vị xin hãy im lặng!
Trung niên nam tử hơi nói to hơn một chút:
- Ở trên tầng không trong khu rừng trước mặt có một đàn Thực Thi Ngốc Ưng, vừa rồi ta đã đếm kỹ rồi, số lượng tới 125 con. Long Bá Thiên đại nhân yêu cầu giết 100 còn Thực Thi Ngốc Ưng, bởi vậy, chúng ta chỉ cần tiêu diệt đám Thực Thi Ngốc Ưng ở trong khu rừng trước mặt này là hoàn thành nhiệm vụ, có thể tới chỗ Long Bá Thiên đại nhân để lĩnh thưởng. Nhưng Thực Thi Ngốc Ưng phòng ngự cường hãn, lông cứng như thép, móng vuốt vô cùng sắc bén, có thể chém gang chặt thép, hơn nữa, một con Thực Thi Ngốc Ưng từ trên không lao xuống, lực lượng đó không thể coi thường, ít nhất cũng tới ba bốn ngàn cân.
Ngưng lại một lát, hắn tiếp tục nói:
- Muốn diệt đàn Thực Thi Ngốc Ưng ở phía trước quả thực không phải là việc đơn giản, chỉ dựa vào lực lượng của một người , e rằng Long Bá Thiên đại nhân đích thân tới cũng khó mà làm được. Bởi vậy, tất cả chúng ta một khi đã muốn có được phần thưởng của Long Bá Thiên đại nhân, tập trung tại đây thì cần đồng tâm hiệp lực, hỗ trợ lẫn nhau. Đợi tới khi chiến đấu chắc chắn sẽ có tử thương, tới lúc đó có người nhát gan tháo lui thì sẽ nguy to. Bởi vậy ta nói trước, nếu ai sợ thì bây giờ hãy rút lui, đừng để tới khi chiến đấu rồi mới quay đầu bỏ chạy, làm tổn thương tới sĩ khí của mọi người .
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, có người thực sự lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng đa số đều hi vọng có thể thừa nước đục thả câu. Phần lớn đều nghĩ rằng, sợ gì chứ, chúng ta ở đây có tới hơn bốn chục người , tu vi yếu nhất cũng là bát phẩm sơ kỳ, còn có mấy gã cửu phẩm sơ kỳ ở đây, giết mấy con Thực Thi Ngốc Ưng cũng không phải là không thể làm được. Cho dù có tử thương thì cũng chưa chắc đã tới lượt ta.
Trung niên nam tử đó kinh nghiệm đầy mình, chỉ nhìn qua sắc mặt mọi người thì lập tức đã phát hiện ra phần lớn mọi người ở đây đều mang hi vọng ăn may, không hề có quyết tâm và dũng khí tử chiến cùng Thực Thi Ngốc Ưng. Hắn nhíu mày lại, trong lòng thầm kêu không ổn.
Bên cạnh trung niên nam tử có một thiếu phụ xinh đẹp, một nam tử cường tráng chừng hơn ba mươi tuổi, hai người này đều có tu vi cửu phẩm sơ kỳ.
- Khâu đại ca, ta thấy những người này đều không đáng tin lắm.
Thiếu phụ đó cũng nhíu mày lại.
- Vậy.... vậy đợi thêm một lát, xem có người có tu vi tương đương chúng ta, thậm chí cao hơn cả chúng ta tới giết đàn Thực Thi Ngốc Ưng này không.
Trung niên nam tử có tên ‘Khâu đại ca’ lắp bắp nói, hắn biết rõ sự khát máu và đáng sợ của Thực Thi Ngốc Ưng, một khi chiến đấu xảy ra, đám bát phẩm võ giả kia sẽ tử thương vô số, tới lúc đó bọn chúng mà sợ hãi tháo lui thì phải làm thế nào?
- Không đợi được nữa rồi.
Nam tử cường tráng nói:
- Đã đợi mấy ngày rồi, người muốn tới giết Thực Thi Ngốc Ưng thì đã đều tới rồi, đợi thêm nữa e rằng sẽ sinh biến.
- Ồ? Sao lại nói vậy?
Thiếu phụ và ‘Khâu đại ca’ đều nhìn về phía nam tử cường tráng.
- Các người có lẽ đều biết Long Bá Thiên đại nhân vì sao cần thi thể của 100 con Thực Thi Ngốc Ưng chứ? Long Bá Thiên đại nhân tu luyện Hậu Thổ Thần Công, nghe nói đã sắp tới đại thành cảnh giới, chỉ còn thiếu mấy vị đan dược và thi thể của 100 con Thực Thi Ngốc Ưng làm chất phụ trợ mà thôi. Lần này, Long Bá Thiên đại nhân ra ngoài rèn luyện quay về đã chuẩn bị đủ mấy vị đan dược kia, chỉ còn đợi thi thể của 100 con Thực Thi Ngốc Ưng là có thể đạt tới cảnh giới Hậu Thổ Thần Công đại thành, thực lực sẽ tăng gấp bội. Long Bá Thiên đại nhân là người nóng tính, mấy ngày đã trôi qua, nếu chúng ta còn không săn được thi thể của 100 con Thực Thi Ngốc Ưng thì e rằng Long Bá Thiên đại nhân sẽ đích thân mời cường giả cùng đẳng cấp tới săn bắt, tới lúc đó, hắn có chịu thực hiện lời hứa, cho chúng ta chép quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp kia hay không cũng khó mà nói trước được.... Tóm lại..... liều thôi! Mọi người kề vai hiệp lực chiến đấu thôi!
Nam tử cường tráng nghiến răng nói, ánh mắt tràn ngập chiến ý.
- Thôi được! Không đợi nữa, cùng với đám bát phẩm võ giả này liều một phen vậy.
Gã ‘Khâu đại ca” kia cũng hạ quyết tâm, trong lòng thầm nghĩ:
- Nếu có thể đoạt được quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp đó, luyện tới trình độ nhất định thì chưa biết chừng có thể khiêu chiến với một trong thập đại cao thủ của Nham Thạch Thành, thay thế vị trí của hắn.
- Được rồi, các vị, nếu không có ai muốn rút lui thì tất cả mọi người xông lên thôi. Nhớ kỹ, nơi yếu nhất của Thực Thi Ngốc Ưng chính là chỗ lông màu đỏ trên cổ nó, một đòn mất mạng.
Gã ‘Khâu đại ca’ đó quay đầu nói với mấy gã bát phẩm võ giả. Nói xong, hắn rút thanh trường đao ở hông ra, huyền khí tuôn ra trên lưỡi đao, lập tức quang mang thôi động.
- Được rồi, động thủ thôi!
Mấy chục gã bát phẩm võ giả cũng đều rút binh khí ra nắm ở trong tay, huyền khí toàn thân cũng đều ngưng tụ, dáng vẻ căng thẳng.
Phong Vân Vô Ngân ẩn mình ở cách đó mấy chục mét, tuy không nghe rõ những người đó nói gì, nhưng thấy bọn chúng rút binh khí ra, thôi động huyền khí thì biết rằng, đám người đó chuẩn bị chiến đấu.
Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân thầm nghĩ.... Ồ, lẽ nào, bọn chúng muốn tiêu diệt đàn Thực Thi Ngốc Ưng đó?
Nghĩ như vậy, trong lòng Phong Vân Vô Ngân dâng lên niềm vui sướng tột độ.... nếu thực sự như vậy thì thật là tốt biết mấy! Đàn Thực Thi Ngốc Ưng đáng ghét đó tụ tập tại trên tầng không của rừng Man Lực Quả, không chịu rời đi, hắn muốn tiến vào rừng Man Lực Quả, ngoài cách tiêu diệt bọn chúng ra thì quả thực không còn cách nào khác. Tuy hắn đã luyện thành Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu Kiếm Pháp, nhưng cũng không dám đi khiêu chiến với một đàn Thực Thi Ngốc Ưng, điều đó chẳng khác nào lấy chứng chọi đá, tự tìm cái chết. Nếu đám người này tới giết Thực Thi Ngốc Ưng, bọn chúng chém giết cùng Thực Thi Ngốc Ưng, còn hắn sẽ nhân cơ hội từ phía sau lẻn vào trong khu rừng, hái Man Lực Quả thì chẳng phải rất tuyệt sao?
Phong Vân Vô Ngân càng nghĩ càng vui mừng, chỉ đợi đám võ giả đó tiến vào khu vực rừng Man Lực Quả là hắn sẽ lập tức theo sau.
Còn đám võ giả kia quả thực cũng đã chuẩn bị tiến vào rừng Man Lực Quả, giết Thực Thi Ngốc Ưng.
Đúng lúc đó...........
- Ha ha, đám nhóc con các ngươi sao vẫn chưa động thủ?
Một thanh âm lạnh lùng vang lên, rồi lập tức, một trung niên nam tử thân hình cao gầy từ quả núi ở phía bên trái xuất hiện.
Hắn cao tới gần 2m, nhưng người vừa cao vừa gầy, giống như một cây sậy, lưng đeo một thanh phương thiên họa kích dài chừng 3m, bước đi như hổ, vô cùng oai vệ.
- Là ..... Tây Môn đại nhân..... Tây Môn đại nhân xếp thứ mười trong thập đại cao thủ trong hàng ngũ đệ tử kỳ cựu của Nham Thạch Thành....
Có vài bát phẩm đệ tử không kìm được lên tiếng.
Ở trong Nham Thạch Thành, ngoài đệ tử kỳ cựu tu vi đã đạt tới thập phẩm ra thì còn có thập đại cao thủ, đó đều là những võ giả đã đạt tới cảnh giới cửu phẩm đỉnh cao, hàng năm tỉ thí để xếp ra thứ hạng.
Nam tử cao gầy này xếp thứ mười trong thập đại cao thủ, thân phận không hề tầm thường.
Hắn mặt dài như ngựa, dáng vẻ vô cùng hoạt kê, nhưng ánh mắt sáng quắc, trên mặt tràn ngập hung uy sát khí, khiến người khác lạnh cả tóc gáy.
Phong Vân Vô Ngân cách hắn mấy chục mét nhưng vẫn cảm nhận thấy sự đáng sợ của nam tử cao gầy này.
Phong Vân Vô Ngân ngưng thầm nín thở, không dám loạn động.
- Tây Môn Thiên đại nhân.... ngài tới rồi!
Ba gã cửu phẩm võ giả gồm Khâu đại ca, thiếu phụ xinh đẹp và nam tử cường tráng đều vô cùng cung kính tới trước mặt nam tử cao gầy, cúi đầu vái chào.
Nam tử cao gầy vẻ mặt âm trầm, cười nói:
- Sao, ta không nên tới sao? Lẽ nào, các người muốn bài xích ta?
Ánh mắt hắn nhướn lên, sát khí tỏa ra, vô cùng âm độc hiểm ác.
- Không... không dám!
Ba gã cửu phẩm sơ kỳ võ giả trong lòng run sợ, lắp bắp lên tiếng.
- Hừ! Ta cũng đoán các người không dám! Hơn nữa, các người có bản lĩnh giết 100 con Thực Thi Ngốc Ưng sao? Thôi cũng được, hôm nay để ta đưa các ngươi hoàn thành nhiệm vụ của tên Long Bá Thiên đã công bố.
Nam tử cao gầy mắt lộ tinh quang, khẽ bĩu môi:
- Mẹ kiếp, tên Long Bá Thiên thật là keo kiệt, quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp đó hắn đoạt được sau khi giết chết mấy gã tán tu, hắn lại không muốn luyện, bảo hắn cho lão tử mượn chép một bản hắn lại không chịu, lão tử lại không đánh được hắn, chẳng có cách nào khác, đành phải đích thân đi giết Thực Thi Ngốc Ưng vậy.
- Mẹ kiếp, các ngươi nghe cho rõ đây, lát nữa tận lực giết Thực Thi Ngốc Ưng, kẻ nào dám tháo chạy lão tử sẽ đích thân giết hắn.
Nam tử cao gầy hô lớn với tất cả mọi người có mặt ở đó, sau đó quay người đi về phía rừng Man Lực Quả.
- Đi theo ta!
Đám người thấy có cường giả như vậy dẫn đầu cũng không sợ hãi nữa, nắm chặt binh khí, vội vã theo sau.
Phong Vân Vô Ngân thầm lắc đầu, không ngờ lại xảy ra diễn biến bất ngờ nư vậy, đột nhiên lại xuất hiện một cường giả có khí tức vô cùng cường hãn, toàn thân tràn ngập sát khí như vậy.
Nhưng hắn cũng nhất định phải đoạt được trung cấp Man Lực Quả, nên cũng không sợ hãi, đợi tới khi đám võ giả kia đã vòng qua một quả núi, lại gần rừng Man Lực Quả, Phong Vân Vô Ngân cũng lập tức hấp thu Thiên Địa Đan Điền vào trong cơ thể, thi triển thân pháp, chậm rãi theo sau.
Đám võ giả đó, do hán tử có tên Tây Môn Thiên xếp thứ mười trong thập đại cao thủ dẫn đầu, trực tiếp vòng qua một ngọn núi, tiến về phía khu rừng Man Lực Quả, ai ai cũng thầm vận huyền khí, điều chỉnh thân thể tới trạng thái tốt nhất, tay nắm chặt binh khí, một trận chiến sinh tử giữa võ giả và đàn hung thú chuẩn bị diễn ra.
Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, theo sát phía sau như một cái bóng, rất nhanh đã bò lên trên ngọn núi đó, cúi thấp người xuống, tỉ mỉ quan sát.
Nhìn xuống phía dưới, mấy chục gã võ giả đã tiến đến một khu đất trống ở bên ngoài khu rừng Man Lực Quả.
Đám Thực Thi Ngốc Ưng trong khu rừng không ngừng kêu lên, tỏa ra từng trận hung sát khí tức ghê người , vô cùng khủng bố, nhục thể của bọn chúng vô cùng cường hãn, hai cánh vỗ đập khiến không khí bị xé nát, tạo thành những tiếng kêu rợn người , không ngừng vang lên như từng đợt thủy triều, khiến cho không khí càng trở nên khủng bố.
Nhìn thấy đám Thực Thi Ngốc Ưng đen sì dày đặc trên không trung, những âm thanh quái dị không ngừng vang lên, có không ít võ giả tâm thần không kiên định đã hồn siêu phách lạc, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra, nếu không phải có Tây Môn Thiên đang có mặt tại đây thì e rằng đã có không ít người bỏ chạy rồi.
Đúng lúc đó, Tây Môn Thiên hô lớn:
- Nơi này địa thế rộng rãi, là nơi thích hợp để chiến đấu. Giết cho ta..........
Tiếng hô vừa vang lên, phương thiên họa kích trên lưng hắn lập tức lóe lên từng tia thiểm điện màu tím, những tiếng xì xì không ngừng vang lên, huyền khí toàn thân hắn đột nhiên tăng vọt, trên thân thể cũng hình thành hàng trăm hàng ngàn tia thiểm điện, trên đỉnh đầu xuất hiện một bước tượng lôi thần mờ ảo, uy áp cuồn cuộn tuôn ra. Khu rừng Man Lực Quả ở phía trước mặt hắn trở nên nghiêng ngả, lá cây không ngừng rơi xào xạt.
Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy cảnh tượng đó, trong lòng không khỏi thầm chấn kinh, thực lực của gã cao gầy này quả thực cao hơn nhiều lần so với Đường Thanh. Lợi hại! Quá lợi hại! Hắn rốt cuộc là người thế nào?
Sát khí và tia thiểm điện của Tây Môn Thiên trong nháy mắt đã làm kinh động đám Thực Thi Ngốc Ưng trên không, những tiếng “két két.....” ớn lạnh thấu xương không ngừng vang lên, trong nháy mắt, đám Thực Thi Ngốc Ưng liền lao xuống phía khu đất trống mà đám võ giả đang đứng.
- Ầm!
Hơn một trăm con Thực Thi Ngốc Ưng như một đoàn quân được huấn luyện cẩn thận, chỉnh tề lao xuống, tốc độ nhanh như thiểm điện, đôi cánh dang rộng ma sát vào không khí không ngừng lóe lên những tia lửa khét lẹt. Mỗi một con Thực Thi Ngốc Ưng lao xuống, lực lượng đều đạt tới 3,4000 cân, bởi vậy, bọn chúng từ trên không lao xuống chẳng khác nào những quả đạn pháo, khiến không khí không ngừng vang lên những tiếng “ầm ầm”.
Uy thế đó, thực sự vô cùng khủng khiếp, không thể ngăn cản.