Mục lục
[Dịch] Bá Khí (Thiên Địa Bá Khí Quyết)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tử Viêm viện trưởng, nhanh chóng linh hồn truyền âm với Phong Vân Vô Ngân, hơn nữa hạ đạt chỉ lệnh. . . Giây sát hai tên thiên tài áo trắng này! Một lần hành động dương danh!

Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân lộ ra nụ cười quỷ dị, hơi chút nhẹ gật đầu. Chợt, hắn lạnh lùng nhìn về phía hai thiên tài áo trắng. . . Quả thật, hai người này, dù sao cũng không phải đi ra từ học phủ chính quy, khí tức khó tránh khỏi có chút hương vị miệng cọp gan thỏ, so ra th hai tên thiên tài áo trắng này quả thật không bằng Đại sư huynh nội môn đệ tử đã chết trong tay Phong Vân Vô Ngân...

- Ầm ầm! Ầm ầm!

Hai tên thiên tài áo trắng kia, một trái một phải, phân biệt áp về phía Phong Vân Vô Ngân, trên đỉnh đầu bọn hắn lao tới Giao Xà h ư ảnh nguy nga dữ tợn, thuần túy do Đế cấp pháp tắc vừa thô vừa to tại thành, đang gào thét, phát ra một ít văn minh khí tức, cướp lấy Thiên địa Tạo Hóa, Quỷ Phủ Thần Công.

- Nếu Tử Anh học phủ đã xem nhẹ Giao Xà học phủ chúng ta như thế, không xem Giao Xà học phủ chúng ta là chính thống, cho rằng là đường ngang ngõ tắt, như vậy. . . Hắc hắc, cứ giết mấy tiểu gia hỏa này đi

Cầu viện trưởng của Giao Xà học phủ, từ sâu trong hốc mắt tán loạn ra ngọn lửa phẩn khởi, ánh mắt nhìn về phía Tử Viêm viện trưởng, liếm láp bờ môi, âm thanh tiêm khí mà nói:

- Tử Viêm viện trưởng, muốn trách thì phải trách tên này quá ngông cuồng thôi. Đợi lát nữa, nếu có gì sơ xuất, tổn thương tánh mạng, vậy thì ngươi cũng đừng tìm đến Giao Xà học phủ gây phiền toái đấy. . . Việc này, Hồng Đao Giáo Chủ có thể làm chứng.

Đôi mắt Tử Viêm viện trưởng lưu động ánh quang, cười cười bách hoa nở rộ:

- Sinh tử bất luận. . . Cầu viện trưởng quá cũng xem thường độ lượng của bổn tọa rồi. . .

- Viện trưởng đại nhân. . . Tiểu tử này, thật có chút cổ quái ah. . .

Lúc này, mấy tên thiên tài của Hồng Tuyết học phủ lạ cùng lúc truyền âm với Hồng Đao Giáo Chủ.

- Không sao.

Khóe miệng Hồng Đao Giáo Chủ nhếch lên:

- Dù cổ quái thế nào cũng chỉ là một thánh giai, hai tên tiểu tử của Giao Xà học phủ tuy rằng cũng không chịu nổi một kích, nhưng cảnh giới dù sao cũng đạt tới Chuẩn Thần, hợp lực đối phó một thánh giai, phải nên nắm chắc thắng lợi trong tay mới phải.

Đúng lúc này. . .

- Sát! ! ! !

Oanh!

Hai tên thiên tài áo trắng của Giao Xà học phủ đồng thời phát một tiếng hô, tả hữu giáp công, đánh ra tuyệt thế sát chiêu, Giao Xà quay cuồng, hồng trần xóc nảy, khó bề phân biệt, nghiền áp công kích về phía Phong Vân Vô Ngân!

Thanh thế hung mãnh! Bất quá, cũng không phải là Thần giai võ thuật gì cả, chỉ là Thiên gia võ thuật tương đối tiếp cận Thần giai võ thuật thôi.

- Ha ha ha! Ngây thơ!

Phong Vân Vô Ngân vì đạt được mục đích giây sát nên cũng không vô lễ, lập tức hấp thu Thần Lực Chùy nhập vào cơ thể, lực lượng liên tiếp kéo lên, cuối cùng đạt tới 11000 Long! Quanh thân cao thấp, truyền ra khí tức Viễn Cổ thê lương, mang theo tất cả, thôn Nhật nạp Nguyệt, nuốt trôi nước biển, ưng kích trời cao. . .

- PHỐC! ! ! !

Tay phải Phong Vân Vô Ngân tùy tiện một trảo, trước mặt lực lượng vĩ đại hằng cổ, công kích của tên thiên tài bên phải trực tiếp bị Phong Vân Vô Ngân chộp vào lòng bàn tay, lập tức bóp vỡ. Đủ loại sát thuật, toàn bộ đều tan đi, ngay sau đó, Phong Vân Vô Ngân duỗi cánh tay ra, trực tiếp chộp tên thiên tài kia vào tay. . .

Phanh! ! ! ! ! !

Bạo lực bóp vụn

Tên thiên tài kia trực tiếp bị tay phải Phong Vân Vô Ngân bóp thành bột mịn, thần hồn câu diệt!

Cùng lúc đó, Hoàng Kim Kiếm Cốt trong cơ thể Phong Vân Vô Ngân hoán phát ra một đám hào quang gần như Kiếm Thần, vạn kiếm quy nhất, cái gì Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới thánh hỏa, Hoàng Tuyền chi thủy, vĩnh hằng thần phong, sa mạc phong bạo, toàn bộ đều hiện lên. Còn có bổn nguyên băng sát, bổn nguyên phong sát đáng sợ nữa. . .

Một kiếm xuất, thiên hạ có tuyết, mọi âm thanh đều im lặng

Thời gian và không gian chi lực nhàn nhạt khiến tên thiên tài áo trắng đứng bên trái Phong Vân Vô Ngân, vội vàng không kịp chuẩn bị. . .

PHỐC!

Trước khi công kích của hắn đánh trúng Phong Vân Vô Ngân, đã bị iếm thuật của Phong Vân Vô Ngân dùng một thời gian chênh lệch vi diệu, sinh sinh chặt đứt cánh tay phải. . .

NGAO! ! ! ! !

Tên thiên tài kia phát ra một tiếng gào thét như dã thút trước khi chết, sau một khắc. . .

- Rống! ! ! !

Từ Đan điền Phong Vân Vô Ngân, yêu thai Giao Long lập tức tuôn ra, miệng lớn hơi mở, thôn tính tứ hải, trực tiếp nuốt sống tên thiên tài kia vào bụng! Lập tức tiêu hóa!

- Rống!

Ngay sau đó, yêu thai Giao Long lại cuốn một cái, hút luôn thi thể vụn vắt của tên bị Phong Vân Vô Ngân bóp chết lúc trước vào bụng.

Giao Long muốn lột xác thành thần thú, cũng phải cần đại lượng dinh dưỡng, lần này liên tục nuốt luôn hai tên Chuẩn Thần, có chút ít còn hơn không.

Hai tên thiên tài áo trắng này, cơ hồ là đồng thời bị Phong Vân Vô Ngân đánh gục, hài cốt không còn!

Giây sát! Giây sát tuyệt đối!

- Ha ha. . . Đa tạ rồi.

Phong Vân Vô Ngân mây trôi nước chảy cười cười, cả người lẫn vật vô hại.

- Hí! Lợi hại ah!

Trương thị huynh đệ, Trương Hà, Trương Hải kia trao đổi ánh mắt với nhau một cái, liền từ trong mắt của nhau thấy được một ít kiêng kị, liền linh hồn truyền âm nói:

- Chậc chậc, Tử Viêm tiện nhân kia, không biết từ chỗ nào lung lạc được một thiếu niên anh kiệt như vậy nữa!

- Cái gì? ! ! !

Lúc này, Cầu viện trưởng của Giao Xà học phủ, tản mát ra biểu lộ kinh hãi như bị tâm thần:

- Không có khả năng! Chỉ là một thánh giai, rõ ràng, rõ ràng tiêu diệt hai thiên tài kiệt xuất nhất của bổn tọa. . . Rống!

Dưới nộ hỏa công tâm, tay phải Cầu viện trưởng trực tiếp một trảo, vậy mà chụp vào Phong Vân Vô Ngân:

- Nạp mạng đi!

Một trảo này, thần mang sáng chói, có chứa lực lượng thay đổi thời không, nhảy lên không gian, Giao Xà quay cuồng, xé rách vũ trụ.

- Cút đi!

Tử Viêm viện trưởng mắt hạnh trừng lớn, đột ngột thổi ngụm khí, một cổ hương khí như lan như xạ dâng lên mà ra. Trong trường hợp đó, mùi thơm này cứng lại không tiêu tan, chẳng những tinh khiết và thơm u nhã, hơn nữa còn ẩn chứa một loại lực lượng pháp tắc nữa. . .

- PHỐC ~~~~~~~~~~

Cầu viện trưởng kia rõ ràng bị một ngụm hương khí này xa xa thổi bay đi như một tờ giấy mỏng, cũng không biết đã bị thổi bay đi chỗ nào rồi nữa.

- Ân?

Hồng Đao Giáo Chủ kia nhăn hai mắt lại, càng thêm cẩn thận nhìn vào Phong Vân Vô Ngân, trong hai mắt vụt qua sát cơ.. . .

- Tốt, Vô Ngân, vậy mới tốt chứ!

Sau khi Tử Viêm viện trưởng thổi Cầu viện trưởng bay đi liền thập phần thân mật vỗ vỗ bả vai Phong Vân Vô Ngân, trong mắt toát ra thần sắc phi thường thưởng thức, ưa thích, ôn nhu nói:

- Vô Ngân, ngươi đã đoạt được thể diện cho học phủ, ngươi giỏi lắm!

Ngừng lại một chút, Tử Viêm viện trưởng như cười mà không phải cười nhìn Hồng Đao Giáo Chủ:

- Hồng Đao Giáo Chủ, ngươi muốn châm ngòi thổi gió, tiêu hao thực lực của Tử Anh học phủ ta, cũng nên tìm một ít học phủ đủ sức nặng mới phải. . . Chỉ là loại học phủ như Giao Xà học phủ cũng dám không biết lượng sức? Ha ha ha. . . Chết cười bổn tọa rồi. . .

Hồng Đao Giáo Chủ không nghĩ tới, mình châm ngòi ly gián, muốn nhờ thế lực khác, bôi nhọ Tử Anh học phủ, ngược lại lại khiến Tử Anh học phủ nổi lên danh tiếng, tăng lên sĩ khí trước khi bước vào cuộc chiến. Thật sự là ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo.

Sắc mặt Hồng Đao Giáo Chủ lạnh lại:

- Coi như các ngươi gặp may mắn!

Hắn vung tay lên, dẫn đầu thủ hạ 8 tôn đệ tử, trực tiếp rời đi, bay về phía trước.

- Ai. . . Hồng Tuyết học phủ, đích thật là binh hùng tướng mạnh ah. . .

Đợi đến lúc Hồng Đao Giáo Chủ thuấn di phi hành về phía trước, Tử Viêm viện trưởng nhịn không được dịu dàng thở dài, trong mắt cũng hiển ra chút sầu lo, chợt nói:

- Đi, chúng ta cũng tiếp tục phi hành a!

XÍU... UU! ~~~~~~

Kết quả là, Tử Viêm viện trưởng, liền mang theo bọn người Phong Vân Vô Ngân theo sát sau bọn người Hồng Đao Giáo Chủ, tiếp tục phi hành tiến lên.

Trên đường đi, Phong Vân Vô Ngân liền chứng kiến, trong vũ trụ hư không, bốn phương tám hướng, ngày càng nhiều võ giả phi hành về phía trước. Trong những võ giả này, không thiếu Thần giai!

Thời gian dần trôi qua, chỉ nhìn thấy cuối cùng phía trước, dần xuất hiện hình thức ban đầu của một tinh cầu. . .

Tinh cầu này, to lớn không gì sánh được! Chỉ xem xét từ xa thôi thì diện tích của có đã gấp Hỏa Nguyên đại lục không biết bao nhiêu lần rồi! Sợ là hơn mấy trăm mấy ngàn lần a!

Mặt ngoài tinh cầu này, mờ mịt nhấp nhô thất sắc sương mù, che chắn ánh sáng, phóng nhãn xem xét, liền khiến người khác có cảm giác như rơi vào mộng ảo vậy.

Loáng thoáng, có thể xuyên thấu qua sương mù như đan thành lưới, che chắn trong ánh sáng nhìn thấy một ít tình huống bên trong. . . Bên trong tinh cầu này có sông núi, hải dương, dòng sông, rừng rậm, hang động đá vôi, vương quốc, triều đình, tông môn, học phủ. . .

Hơn nữa, từ trong tinh cầu này còn phát ra văn minh khí tức cổ xưa, cùng với khí tức năng lượng tôn quý mà cao cấp nữa. . .

Khiến người ngẩn người mê mẩn!

- Hí! ! ! ! Văn minh thật sáng chói ah!

Phong Vân Vô Ngân, cũng nhịn không được rút một luồng lương khí. Trong nội tâm, nhịn không được so sánh tinh cầu trước mắt và Hỏa Nguyên đại lục, hắn được ra một kết luận. . . Hỏa Nguyên đại lục, chẳng khác nào là thâm sơn cùng cốc! Còn khỏa tinh cầu này lại là hoàng cung! Phồn hoa thịnh thế! Thế giới cực lạc!

- Thái Vương Tinh Cầu! Cái này là Thái Vương Tinh Cầu! Là hạch tâm của phiến tinh vực này a! Vô Thượng hánh địa ah! Mỗi người đều muốn tiến vào Thái Vương Tinh Cầu ah!

Ngay cả Tử Viêm viện trưởng, thanh âmc cũng lộ ra dồn dập mà kích động, giống như một nử tử trong đêm tân hôn vậy. . .

- Tiểu Oa Nhi. . . Cái kia. . . Đó chính là quê quán của lão đầu tử. . .

Lúc này, Chúc lão lại lần nữa từ trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân lộ ra thanh âm, thanh âm của hắn, lộ ra phi thường thâm thúy, nhớ lại, có một loại thương cảm, một loại hồi ức. . .

- Ai. . . Lão đầu tử vốn tưởng rằng cuộc đời này vĩnh viễn không thể quay về nữa, không thể tưởng được. . . Thật tốt quá. . . Thật tốt quá. . . Tiểu Oa Nhi, ngươi nhìn rõ ràng ah! Đó chính là Thái Vương Tinh Cầu! Là cơ cấu quyền lực cao nhất vị diện này! Ngươi nếu có thể tiến vào Thái Vương Tinh Cầu tu hành, sinh tồn, vậy thì có nghĩa này ngươi đã có được địa vị cực cao trong vị diện này rồi. . .

Thái Vương Tinh Cầu, đã đến!

Một đoàn võ giả đang phi hành, trông thấy hình thức ban đầu của Thái Vương Tinh Cầu, bị quang mang mỹ lệ nó phát ra mị hoặc không khỏi dừng phi hành lại, ổn định thân hình, ngưng mắt nhìn về Thái Vương Tinh Cầu ở phía trước. Trong ánh mắt tất cả đều toát ra thần sắc hướng tới. Mà ngay cả loại thần cấp thấp như Tử Viêm cũng phải ngẩn người mê mẩn. . .

Mỗi người đều muốn tiến vào Thái Vương Tinh Cầu!

- Ân. . . Chỉ mong lần này đạt được tuyệt hảo số mệnh, có thể thông qua tuyển bạt, đạt được cơ hội tiến vào Thái Vương Tinh Cầu. . . Tuy rằng, loại khả năng cực kỳ bé nhỏ. . .

Trương Hà trong cặp huynh đệ sinh đôi kia liền thở dài nói.

Trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, Chúc lão nhịn không được mỉa mai nói:

- Chỉ với loại rác rưởi này mà cũng dám hy vọng xa vời tiến vào Thái Vương Tinh Cầu sao? Chết cười lão tử rồi!

- Tốt rồi, chúng ta bây giờ tuy rằng có thể trông thấy Thái Vương Tinh Cầu, bất quá, khoảng cách chân thật với Thái Vương Tinh Cầu vẫn còn phi thường xa xôi. . . Cũng không biết có bao nhiêu năm ánh sáng nữa. . .

Tử Viêm viện trưởng thu liễm tầm thần kích động, nhắc nhở mọi người:

- Tiếp tục phi hành thôi! Không nên bị vẻ bề ngoài mỹ diệu của Thái Vương Tinh Cầu mê hoặc! Tuyển bạt lần này hung hiểm hơn bất cứ lần nào lúc trước! Tỉ lệ tử vong cao tới chín thành! Chúng ta nhất định phải chú ý cẩn thận mới được!

XÍU... UU!

Nói xong, Tử Viêm viện trưởng cũng không lưu luyến nữa, Thần Quang khẽ quấn, mang theo mọi người tiếp tục phi hành về phía trước.

Giữa đường xá, Tử Viêm viện trưởng tận lực bảo trì khoảng cách với đám nhân mã Hồng Tuyết học phủ đối đầu ở phía trước, cái này cũng khiến cho Chúc lão có thể linh hồn truyền âm với Phong Vân Vô Ngân mà không sợ bị Hồng Đao Giáo Chủ phát giác.

- Tiểu Oa Nhi, Hồng Đao lão tổ ở phía trước. . . Hận ah! Hắn là dựa và thần cách của lão tử mới đạt tới Thần giai ah! Lúc trước, lão đầu tử bị một đám cừu gia vây công, Thần cách trong cơ thể bị cưỡng ép đánh tan. . . Tên Hồng Đao Giáo Chủ kia cũng không phải cừu gia của lão đầu tử, không tham gia lần vây công lúc trước, bất quá, tuyết đối có liên quan lớn lao đến cừu gia lão đầu tử a! Thần Cách của lão đầu tử bị đánh thành 8 khối lớn và 4 khối nhỏ, thần cách trong cơ thể Hồng Đao Giáo Chủ chính là một khối trong 8 khối lớn. . . Hắn dựa vào mảnh vỡ thần cách này để đạt được địa vị của mình. . . Đạo tặc! Thật sự là một tên đạo tặc vô sỉ! Không chết không ngớt ah! Tiểu Oa Nhi, ngươi nhất định phải thay lão đầu tử đánh chết tên Hồng Đao Giáo Chủ, thay lão đầu tử đoạt lại mảnh vỡ thần cách a! ! ! ! ! !

Chúc lão gầm hét lên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân rất hiếm khí thấy Chúc lão thất thố kíc động như thế.

Bất quá cũng có thể hiểu được. . . Thần cách của mình bị đánh nát, dung hợp vào thân thể người khác, lực lượng của mình, biến thành lực lượng người khác, vinh quang của mình bị biến thành vinh quang người khác. . .

Loại chuyện này, đừng nói là Chúc lão rồi, đổi thành bất cứ người nào cũng đều như thế cả.

- Chúc lão, ngươi yên tâm. . . Lần này, ta nhất định sẽ diệt sát Hồng Đao Giáo Chủ! Nhất định!

Phong Vân Vô Ngân trịnh trọng thề nói.

Một già một trẻ này kịch liệt đối thoại với nhau, mắng cho Hồng Đao Giáo Chủ ở phía trước đến thương tích đầy mình. Nếu ngôn ngữ có thể giết người thì giờ này khắc này Hồng Đao Giáo Chủ đã bị phanh thây xé xác rồi. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK