Mục lục
[Dịch] Bá Khí (Thiên Địa Bá Khí Quyết)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Chỗ dựa vững chắc của đại sư ca Tào Huyền, kẻ đứng đầu thập đại cường giả đệ tử ngoại môn?

Phong Vân Vô Ngân khẽ nhíu mày. Chẳng qua chỉ suy nghĩ một chút liền thấy thoải mái. Học phủ Tử Anh này được xưng là một trong tứ đại học phủ của đại lục Hỏa Nguyên, toàn bộ tạp dịch, ngoại môn đệ tử, nội môn đệ tử, trưởng lão... tổng cộng lại cũng không thua kém gì một triều đình hay một tông môn. Quan hệ giữa mọi người không phức tạp mới là lạ.

Tào Huyền có chỗ dựa, điều này cũng không kỳ quái.

- Hiên Viên sư huynh, Tào Huyền kia có chỗ dựa... việc này... cũng không có cách nào. Ta đã triệt để đánh chết hắn rồi, cho dù đắc tội với chỗ dựa của hắn, cũng không thể vãn hồi. Nếu như cho ta thêm một cơ hội nữa, ta cũng sẽ giết chết Tào Huyền như trước! Tuyệt đối không nói hai lời!

Phong Vân Vô Ngân nói như đinh đóng cột.

- Có đảm phách!

Hiên Viên sư huynh lên tiếng tán tụng một câu. Chẳng qua sắc mặt của hắn cũng lập tức trở nên nghiêm trọng, sâu bên trong mắt thoáng hiện ra một chút kiêng kỵ.

Phong Vân Vô Ngân nhìn thấy vẻ mặt này của Hiên Viên sư huynh, trong lòng khẽ động... Thoạt nhìn Hiên Viên sư huynh đối với chỗ dựa kia của Tào Huyền cũng phải cực kỳ lưu ý, thậm chí còn có cảm giác được chút e ngại. Hiên Viên sư huynh là nhân vật nào? Một trong những tinh nhuệ của Học phủ Tử Anh! Là đại năng một tay che trời! Ngay cả hắn cũng đều cảm thấy một chút sợ hãi, vậy thì chỗ dựa của Tào Huyền kia rốt cuộc là thần thánh phương nào?

- Vô Ngân sư đệ, hẳn là ngươi vẫn còn chưa biết chỗ dựa của Tào Huyền kia là ai, có phải không?

Hiên Viên sư huynh ngước mắt ngưng trọng nhìn vào Phong Vân Vô Ngân.

Không đợi Phong Vân Vô Ngân trả lời, Hiên Viên sư huynh đã lập tức trầm giọng nói:

- Đông Mục Dã...

- Đông Mục Dã?

Phong Vân Vô Ngân thấy có chút hồ đồ. Hắn cũng chưa từng nghe qua, không biết cái tên "Đông Mục Dã" hay "Tây Mục Dã" này đến tột cùng là ai?

- Học phủ Tử Anh, kẻ đứng đầu thập đại đệ tử tinh nhuệ, được xưng là một trong những thiên tài xuất sắc nhất học phủ Tử Anh, huyết mạch Thần giai, thành danh khi còn là thiếu niên, vượt cấp giết người dễ dàng như ăn cơm uống nước... Ở trong học phủ Tử Anh, vững vàng đứng ở vị trí cao thủ thứ hai, thực lực vượt qua rất nhiều trưởng lão, vẻn vẹn chỉ đứng dưới viện trưởng... Tính cách âm lãnh, kết bè kết cánh, một tay che trời... Trên Cao Thủ bảng của tứ đại học phủ Đại lục Hỏa Nguyên luôn chiếm được vị trí trước thứ năm. Cái tên Đông Mục Dã không chỉ như sấm bên tai ở trong học phủ Tử Anh, cho dù là ở học phủ khác cũng vẫn có thể uy danh chấn nhiếp kẻ khác...

- A? Cường giả đứng thứ hai của Học phủ Tử Anh? Đứng đầu Thập đại đệ tử tinh nhuệ? Đứng vị trí trước năm trên Cao Thủ bảng Tứ đại học phủ? Hắc hắc, chẳng trách, chẳng trách, ngay cả vô thượng đại năng như Hiên Viên sư huynh cũng đều kiêng kỵ...

Phong Vân Vô Ngân cả kinh, liền thốt lên:

- Hiên Viên sư huynh, không biết ngài ở trong hàng thập đại đệ tử tinh nhuệ học phủ Tử Anh đứng thứ mấy?

- Thứ tám. Trên Cao Thủ bảng Tứ đại học phủ xếp thứ 33.

Hiên Viên sư huynh cũng không quanh co, cao giọng trả lời.

Lúc này Phong Vân Vô Ngân cũng đã cảm thấy đau đầu... Từ vị trí xếp hạng giữa hai người Hiên Viên sư huynh cùng Đông Mục Dã mà xem, Đông Mục Dã còn hơn xa Hiên Viên sư huynh mấy dặm.

Khi đối mặt với Hiên Viên sư huynh, Phong Vân Vô Ngân đã có một loại cảm giác phải ngửa mặt nhìn núi cao, không thể nào chiến thắng được. Thậm chí hắn còn cảm thấy Hiên Viên sư huynh nếu như muốn giết mình, cũng chỉ là động một ý niệm trong đầu, tùy ý miểu sát mà thôi.

Nếu như đối mặt với Đông Mục Dã còn cường đại hơn Hiên Viên sư huynh, vậy đó là khái niệm gì?

- Vậy... vậy Tào Huyền kia là gì của Đông Mục Dã?

Phong Vân Vô Ngân nuốt một ngụm nước bọt, có chút khó khăn dò hỏi.

Hiên Viên sư huynh khẽ nhún hai vai:

- Không nói rõ được, có lời đồn, nói rằng Tào Huyền là con tư sinh của Đông Mục Dã, nhưng cũng có lời đồn Tào Huyền là đệ tử ký danh của Đông Mục Dã, hoặc là quan hệ chú cháu, quan hệ ông cháu. Thậm chí còn có lời đồn hoang đường nhất, Đông Mục Dã rất thích nam sắc, Tào Huyền kia bị đồn đại là... là Đông Mục Dã... Ha ha, ngươi rõ rồi chứ, Vô Ngân?

- Sax, không phải chứ? Tào Huyền vậy mà lại là tình nhân của Đông Mục Dã? Hai đại nam nhân... Việc này...

Phong Vân Vô Ngân nghẹn họng nhìn trân trối.

- Vô Ngân sư đệ, đây chỉ là lời đồn của mọi người mà thôi, cũng không ai kiểm tra được, mà cũng chẳng có ai dám đi kiểm tra Đông Mục Dã. Chẳng qua Đông Mục Dã mấy năm gần đây thực sự là tính tình đại biến, yêu thích nam sắc, cũng có truyền thuyết, hắn có nuôi một đám tuấn nam, đồng nam ở trên một tiên đảo nào đó ngoài hải ngoại, cả ngày rượu thịt chè chén, dâm ô cực độ...

- Ghê tởm! Ghê tởm!

Phong Vân Vô Ngân liên tục nhổ phì phì:

- Sư huynh, cứ vậy thoạt nhìn, bất kể Tào Huyền có phải là nhân tình của Đông Mục Dã hay không, nói chung giưa hai kẻ đó đều có quan hệ sâu xa. Vậy lần này ta thực sự gặp rắc rối lớn rồi...

Phong Vân Vô Ngân thực sự là không biết nên khóc hay cười.

- Bởi vậy, Vô Ngân sư đệ, ngươi ở bên trong học phủ, thoạt nhìn qua thì phong quang vô hạn, đứng vị trí thứ nhất của đệ tử ngoại môn, chẳng qua dòng chảy ngầm cũng đã bắt đầu cuồn cuộn, không được lạc quan...

Hiên Viên sư huynh tỏ ra lo lắng. Chẳng qua trong mắt hắn lại lộ ra một chút quang mang may mắn:

- Vô Ngân, hiện tại liền phải nhìn vào số phận của ngươi. Đông Mục Dã kia quanh năm không ở trong học phủ. hắn thần thông quảng đại, thủ đoạn thông thiên, mạnh mẽ mở ra một đường hầm thiên ngoại, tiến vào một chiến trường vực ngoại, chém giết đám ma hồn, ma vương, tà vật, tu luyện cùng tầm bảm. Nếu như lần này hắn không quay về học phủ trong một thời gian dài, nói không chừng, ngươi có thể tránh khỏi một kiếp. Chẳng qua, chỉ sợ hắn bất chợt trở về, nghe được tin tức Tào Huyền bị ngươi giết, đánh chó còn phải ngó mặt chủ, đến lúc đó không chừng sẽ đối phó với ngươi. Với thủ đoạn cùng nhân mạch của hắn, sợ rằng viện trưởng cũng sẽ không vì ngươi mà kết thù kết oán cùng với loại thiên tài biến thái như Đông Mục Dã. Ta nói cho ngươi biết, vị trí viện trưởng tiếp theo, Đông Mục Dã đã coi như đồ trong túi, toàn bộ học phủ Tử Anh không kẻ nào có tư cách tranh đoạt cùng hắn.

- A! Nếu như tên này lên làm viện trưởng học phủ, ta lại càng không có chốn dung thân...

Phong Vân Vô Ngân rốt cuộc cũng đã cảm giác được một chút uất ức.

Đúng lúc này!

- Rống!!!

Đan điền của Phong Vân Vô Ngân đột nhiên cuộn lên, sau một cú bạo tạc đinh tai nhức óc, một con giao long ngang tàng trực tiếp từ trong đan điền hắn xông thẳng ra ngoài!

- Rống!

Giao long lượn lờ ngang trời, thể tích đã đạt tới hơn mười vạn thước, trong mỗi một khối lân phiến toàn thân đều tràn ngập hung uy của pháp tắc Đế giai. 5 đạo kiếp số Đế giai uốn lượn, gia trì, quân quýt xung quanh giao long.

Toàn thân giao long, mỗi một đường nét đều đã có được một chút ý vị của chân long. Thổ nạp thành sông, xoay thân thành biển. Mỗi lần hít thở đều mang theo cả nhật nguyệt tinh thần, ngân hà vũ trụ.

Đế giai ngũ kiếp!

Giao long yêu thai của Phong Vân Vô Ngân, sau khi hấp thu thôn phệ đầu hoàng lang Đế giai tứ kiếp kia của Hoàng Bá Luân, vậy mà thăng cấp liền hai giai, đạt được tới cảnh giới đáng sợ Đế giai ngũ kiếp! Chỉ còn một bước là sẽ trở thành thần thú!

Long uy nhàn nhạt tỏa ra khắp nơi!

- A? Vô Ngân... Tốt! Tốt lắm! Yêu thai của ngươi, dĩ nhiên đã tiến hóa được tới trình độ này, dường như đã thoáng có được chút khía tức Thần giai. Đế giai ngũ kiếp, một đại trợ lực!

Hiên Viên sư huynh liên tục thổn thức cảm thán.

- Chỉ bằng dựa vào yêu thai thuật này, Vô Ngân sư đệ đã có thể đặt chân ở trong học phủ.

Chúc lão ẩn giấu ở sâu bên trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân lại càng đắc chí, phi thường đắc chí:

- Ha ha ha! Nhóc con, lúc trước lão đầu tử gieo yêu thai vào trong cơ thể ngươi, nhưng cũng không thể ngờ được, yêu thai của ngươi lại có thể tiến hóa được tới trình độ này. Tiếp tục tiến hóa nữa, liền trở thành thần thú... hắc hắc. Chỉ cần con giao long này trở thành thần thú, có thể từ giao hóa rồng, diễn hóa trở thành cự long chân chính...

Phong Vân Vô Ngân nhìn giao long trên bầu trời, tâm tình vốn đang có chút khẩn trương liền lập tức thư thái trở lại, nhếch miệng cười:

- Nếu đã đắc tội Đông Mục Dã, vậy thì cũng đã đắc tội rồi. Từ nay về sau ta càng thêm hăng hái tu luyện. Đông Mục Dã kia nếu như tìm tới cửa, muốn khinh nhục ta, đánh chết ta, ta tự nhiên sẽ phản kháng, thà chết chứ không chịu khuất phục. Cho dù có chết cũng phải kéo theo vài cái đêm lưng.

Phong Vân Vô Ngân nghiến răng nghiến lợi phát thệ, khí phách hào hùng, thập phần hung mãnh.

Phong Vân Vô Ngân để giao long bay lượn một vòng liền thu vào trong đan điền.

- Vô Ngân, ngươi hãy tĩnh dưỡng ở đây mấy ngày. Ta đã đạt được tin tức của chấp pháp đường chủ, việc của ngươi đã báo cáo lên trưởng lão viện của học phủ, các vị trưởng lão đều đặc xá cho hành vi phạm tội của ngươi. Đồng thời cũng thừa nhận thân phận đứng đầu đệ tử ngoại môn của ngươi. Ngươi sớm muộn gì cũng sẽ trở thành đệ tử nội môn, phúc lợi lúc đó sẽ cực kỳ hậu hĩnh. Nếu như ta đoán không sai, ngươi sẽ nhận được một khối lãnh địa, một động phủ, rất nhiều tài nguyên tu luyện, mà quan trọng nhất chính là có thể chọn một môn công pháp Thần giai tàn thiên. Nói chúng, có rất nhiều chỗ tốt.

Nghe thấy Hiên Viên sư huynh giảng giải những thứ này, Phong Vân Vô Ngân hai mắt liền bừng sáng, trong lòng ngứa ngáy khó chịu.

...

Ở một vực ngoại tinh không các học phủ Tử Anh cực kỳ xa xôi.

Một trùng động thời không, bị một vị đại năng vô thượng mở ra, nối liền vực ngoại tinh không này cùng với học phủ Tử Anh.

Trên một hòn đảo ở vực ngoại tinh không này, có rất nhiều kiến trúc, có cả đường xá, người người qua lại, tất cả tạo thành một kết cấu văn minh, tựa như đã tự thành một quốc gia. Ở ngay trên hòn đảo này, độ nồng đậm của thiên địa linh khí cũng không hề thua kém học phủ Tử Anh.

Một tòa kiến trúc rộng lớn nhất trên đảo chính là một tháp cao.

Tháp cao này có tới 88 tầng, đâm tới tận mây.

Từng vầng sáng quang mang thần thánh gia trì ở trên thân tháp, hiện ra vô số ký hiệu, đồ đằng, văn tự thần bí, sông dài núi rộng...

Trong một cung điện của tháp cao tầng thứ 88.

Trong cung điện, khắp nơi tỏa ra mùi hương thơm son phấn, mùi thơm ngào ngạt, khắp nơi treo đầy những dải lụa đủ màu sắc, trang hoàng rấ hoa mỹ.

Ở giữa cung điện có bày một chiếc giường lớn, dùng khăn sa màu hồng làm rèm, vây kín xung quanh chiến giường này, chẳng qua vẫn có thể thấy được trên giường có vài bóng người đang triền miên cùng nhau, dính chặt vào một chỗ. Còn có những tiếng rên rỉ và thở dốc từ bên trong màn thấu ra, mang theo một loại ý vị kiêu xa.

Lúc này bên dưới đại điện, có mấy người đang khoanh tay đứng thẳng rất quy củ. Mấy người kia bộ dáng đều bất phàm, toàn bộ đều là nam tử khí vũ hiên ngang, toàn thân đều chứa một loại ý vị phản phác quy chân.

Một trong số đó, không ngờ lại chính là chấp pháp đường chủ của học phủ Tử Anh!

Đừng thấy chấp pháp đường chủ này ở trong học phủ Tử Anh quyền cao chức trọng, hơn nữa còn lạnh lùng nghiêm khắc, thiết diện vô tư. Thế nhưng bây giờ lại tỏ ra vô cùng e dè, tay chân cũng không được tự nhiên, không biết nên đặt ở đâu cho tốt.

Mấy người khác cũng đều sợ hãi rụt rè giống với chấp pháp đường chủ này.

Bỗng nhiên...

Soạt!

Màn được vén lên, trên giường lộ ra mấy bóng người.

Chỉ thấy 4 thanh niêm nam tử cả người trần trụi, ngồi vây quanh ở trên giường. 4 thanh niên nam tử này diện mạo anh tuấn tiêu sái nói không nên lời, vô cùng phong lưu phóng khoáng. Mỗi một người đều là tuấn mỹ nhất đẳng, anh dũng bất quần. Ngay cả da thịt cũng trắng nõn nuột nà, so với da thịt nữ nhân còn muốn nhắn nhụi hơn.

Ở giữa 4 nam tử tuấn mỹ kia, mơ hồ hiện ra một bóng người mặc y sam màu đỏ. Đột nhiên, người mặc áo đỏ kia lên tiếng:

- Chư vị, bản nhân cảm nhận được, Tào Huyền, Tiểu Huyền Tử, dao động sinh mệnh, linh hồn ấn ký, đột nhiên biến mất. Là triệt để biến mất, hoàn toàn không lưu lại chút gì, không thể nào sống lại được nữa, đây là có chuyện gì? Tiểu Huyền Tử nhà ta gặp phải bất trắc sao?

Thanh âm này phi thường sắc nhọn. Lúc này, 4 thanh niên tuấn tú kia khẽ động thân thể, mở ra một lối cho người mặc áo đỏ kia.

Một màn khiến cho kẻ khác kinh hãi xuất hiện!

Người mặc áo đỏ kia cũng là một nam nhân! Yết hầu có gồ lên! Mặc dù đang ngồi ở trên giường thế nhưng dáng người cũng phải cao tới hơn hai thước.

Nhưng hắn lại vẽ mày kẻ mắt, tô son đánh phấn, hơn nữa còn mặc cả đồ của nữ nhân!

Trên bộ quần áo màu đỏ của hắn cũng thêu đầy hoa lá, bách điểu triều phượng.

Lúc này nam tử kia, một tay khẽ vuốt mái tóc mình, một tay cầm lược gỗ nhẹ nhàng chải vuốt, động tác mười phần quyến rũ, ánh mắt hắn vô cùng mị hoặc, khóe miệng nhếch lên một nụ cười thiên kiều bá mị...

Nếu như tất cả những thứ này xuất hiện trên người một nữ nhân, vậy thì sẽ hiện ra một bức tranh cực kỳ hoàn mỹ. Thế nhưng... hết thảy lại xuất hiện trên người của một nam nhân!

Quả thực khiến cho kẻ khác lông tóc dựng đứng!

- A Dã, sao ngươi không ngủ thêm một chút nữa đi? Triệu kiến đám xú nam nhân này làm gì?

Một thanh niên tuấn mỹ ở cạnh nam nhân áo đỏ nhíu mày nói.

- Ừm, xảy ra chút chuyện, bởi vậy triệu kiến đám người này tới hỏi cho rõ ràng...

Nam tử áo đỏ tỏ ra cảm kích liếc nhìn 4 thanh niên tuấn mỹ.

Ánh mắt 5 người này giao nhau, ôn nhu lưu luyến, tràn đầy yêu thích...

Một màn này khiến cho đám người chấp pháp chủ cảm thấy lạnh cả sống lưng, , dạ dày cuộn lên, trong lòng sợ hãi, tựa hồ lập tức có thể nôn mửa, thế nhưng vẫn chỉ có thể nhẫn nại chịu đựng, đồng thời còn phải cố gắng nặn ra được nụ cười miễn cưỡng.

- Chấp pháp đường chủ, công đức đường chủ, trưởng lão đường chủ, khảo hạch đường chủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK