Nơi Bàn cờ đi qua, không gian rối rít tổn hại, tạo thành một lĩnh vực đặc thù, trực tiếp trấn áp Phong Vân Vô Ngân.
- Thiên giai đao kỹ. . . Ma Nhãn Thương Hồn Đao!
Một cái Ma Nhãn Thương Hồn Đao, đã rất siêu thoát rồi một loại đao pháp ý nghĩa, mà có thể sáng tạo ra lĩnh vực đao pháp. Xem ra ánh sáng ma nhãn ngưng tụ ra tới bàn cờ, thật ra chính là một lĩnh vực, trấn áp vạn cổ, coi rẻ hết thảy.
Người đang xem cuộc chiến, toàn bộ cũng đều bái phục một đao kia, ngay cả Vạn Thiên Sơn, Ngọc Yêu Nhiêu, Lưu Niên công tử, thành danh Vô Biên Hải Vực đã lâu đều là nhân vật cấp Lĩnh Tụ, hiện tại cũng đang suy tư. Nếu như một đao kia oanh hướng bản thân, mình có thể đón đở hay không?
Phong Vân Vô Ngân gương mặt yên tĩnh như giếng nước, đã tiến vào trạng thái tử chiến, trên đỉnh đầu hắn kiếm ý kế tiếp kéo lên, ngưng tụ ra một đạo trường kiếm rộng vài trượng, ngàn dặm quang, Thời Không Phong Bạo xoắn động, Phong sát tịch quyển, quét ngang hết thảy, trực tiếp quét nhập ma nhãn lĩnh vực.
- Phá cho ta!
- Phốc ~~~~~~~~~~.
Một kiếm quét qua, Phong sát đến vô cùng vô tận, thổi toái hết thảy, hung hăng quét qua ma nhãn.
- Ha ha ha! Chính Khí cảnh giới, thúc dục Chính Khí thành kiếm, chỉ bất quá 10 phân thuộc về 9 kiếm ý, có thể ngăn cản thánh quang đao ý Bổn thiếu gia sao? Đây là đang nằm mơ, quá không biết rồi. Quá ngây thơ rồi!
Bạch Quang hung hăng ngang ngược cười lớn lên.
Rõ ràng trong lúc đó, chỉ thấy một kiếm Phong Vân Vô Ngân, cắt ngang mà qua, cắt toái hư vô, thế nhưng đem ma nhãn trận pháp chặt đứt, một chút ma nhãn cũng bị cắt phát.
- Thiếu gia! Cẩn thận Phong sát kia. Kiếm ý của hắn cùng kiếm pháp, cũng không có gì, nhưng Phong sát cực kỳ lợi hại!
Hắc bạch hai tên đao bộc, không nhịn được cao giọng nhắc nhở.
Một kiếm này của Phong Vân Vô Ngân, đem ma nhãn Bạch Quang đả thương hồn đao, phá vỡ một nửa.
Bất quá, còn sót lại lực lượng tà ác, ma nhãn hồn đao còn dư lại uy lực, cuồng bạo, tốc độ không giảm, hướng về phía Phong Vân Vô Ngân.
- PHÁ...
Phong Vân Vô Ngân tay phải đánh ra, 1О8 con rồng hình dạng chân khí, ngưng tụ ra một bàn tay khổng lồ, long khí vờn quanh, Chân Long niệm chú, sức mạnh to lớn vô cùng, xé nát một mảnh bầu trời, trực tiếp đem ma nhãn trận pháp, chộp vào trong lòng bàn tay.
- Sát Thần Quyền Pháp, Băng Liệt Thức, nắm cho ta!
Bàn tay khổng lồ che trời đem tất cả ma nhãn, Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, Kinh Vĩ, toàn bộ nắm ở trong lòng bàn tay, Bàn tay khổng lồ che trời, có thể trích tinh cầm nguyệt, không gì làm không được, cũng có thể đánh nát một vị diện cỡ nhỏ.
- Ô ô. . . Ô ô. . .
Lúc này bàn tay khổng lồ che trời nắm tới, ma nhãn trận pháp kia, bắt đầu nhăn nhó, vô số không gian toái phiến, rối loạn Thời Không trùng động, cũng hiện lên. Những thứ ma nhãn kia, cũng phát ra thanh âm gào thét.
- Ân?
Bạch Quang trố mắt nhìn.
- Đúng là có mấy phần bản lãnh, bất quá, vẫn là muốn chết!
Rõ ràng trong lúc đó, tay phải Bạch Quang ngưng kết làm một thánh quang bàn tay to, trực tiếp đem thánh quang vòng tròn trên đỉnh đầu, đoản đao bên trong giống như đao quang tảng sáng trước ánh ban mai, quán xuyên thiên địa. Bạch Quang cầm đao nơi tay, diệt sạch hết thảy, một ác ma hư ảnh cao vài chục trượng, cũng từ trong hư không đi ra.
- Chết đi! Ma Nhãn Thương Hồn Đao! Tối chung áo nghĩa! Mạt sát linh hồn!
Một đao của Bạch Quang chém giết ra ngoài, vô cùng vô tận ma nhãn, lần nữa ra đời, những ma nhãn này, bắn ra từng sợi ánh sáng âm u, đâm thẳng linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
- Một kiếm Huy Hoàng, chém giết cho ta.
Đối mặt một kích mạnh nhất Bạch Quang, Phong Vân Vô Ngân không dám chậm trễ, kiếm ý phát huy đến mức tận cùng, trên đầu toàn bộ cũng là tầng tầng lớp lớp bóng kiếm Huy Hoàng, Thời Không Phong Bạo tịch quyển, vô số hư không đứt gãy cũng sinh ra.
Trực tiếp một kiếm, cứng rắn chém Ma Nhãn Thương Hồn Đao của Bạch Quang.
Đầy trời cũng là Phong sát!
- Khanh! ! ! ! ! ! !
Đao kiếm chạm vào nhau.
Một đao một kiếm kia uy lực ngang nhau.
Rõ ràng, khóe miệng Bạch Quang, nộ ra vẻ tàn khốc.
- Ha ha ha! Ngu ngốc! Ma Nhãn Thương Hồn Đao Bổn thiếu gia lợi hại nhất không phải là đánh chết nhục thân địch nhân, mà là. . . Hủy diệt linh hồn kẻ địch, Ha ha ha ha.
Trong khoảnh khắc, vô cùng vô ánh đao tận âm u, mờ ảo kích bắn ra, thế nhưng thấm quá kiếm quang Phong Vân Vô Ngân, trực tiếp rót vào linh hồn Phong Vân Vô Ngân.
Vô số ma nhãn dữ tợn, đang ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân hiển hiện ra, phát ra tới ác ma cười nhạo, muốn cắn nuốt linh hồn Phong Vân Vô Ngân, để cho Phong Vân Vô Ngân biến thành một thể xác không có linh hồn.
- Không xong!
Dưới trận, Chúc Lão kinh hãi.
Chiến Tần đế quốc hoàng đế, cũng không nhịn được từ trên bảo tọa kim loan, đứng lên.
- Hỏng bét! Đây là linh hồn công kích tà ác, so với nhục thể công kích, còn muốn đáng sợ vạn lần. Một khi linh hồn bị ăn lên, cả người sẽ phá hủy, biến thành một khôi lỗi, ngược lại sẽ bị Bạch Quang thao túng.
Một trận cảm giác âm lãnh, bắt đầu từ từng cái trong lỗ chân lông toàn thân Phong Vân Vô Ngân thẩm thấu ra ngoài. Đầu óc của hắn, trong nháy mắt xuất hiện trạng thái chân không, những ma nhãn kia, tán phát ra đao pháp tà ác, khuấy động ở trong linh hồn Phong Vân Vô Ngân, Thời Không Phong Bạo, Thiên Giới Thánh Hỏa, cũng lướt ra.
Bạch Quang dừng lại công kích, cười gian nói.
- Ha ha ha ha, Phong Vân Vô Ngân, trong khoảnh khắc này ngươi cũng sẽ bị Ma Nhãn Thương Hồn Đao Bổn thiếu gia luyện hóa linh hồn, trở thành một ngu ngốc, tùy ý để Bổn thiếu gia tới khống chế! Ha ha ha ha!
Lúc này hắc bạch đao bộc kia bèn nhìn nhau cười.
- Ha ha, trong gia tộc lại nhiều ra một tên khôi lỗi chiến sĩ rồi. Nhớ năm đó, Ma Nhãn Thương Hồn Đao lão gia chém giết ra ngoài, trực tiếp luyện hóa 24 linh hồn tên Thánh Giai cường giả, chế tạo ra 24 tên Thánh Giai khôi lỗi chiến sĩ, vì gia tộc cống hiến. Phong Vân Vô Ngân này, là khôi lỗi chiến sĩ đầu tiên thiếu gia luyện hóa.
Phong Vân Vô Ngân mỉm cười, vô cùng ngạo mạn, sau đó hắn chậm rãi duỗi ra đầu ngón tay, Gia Luật Hồng lúc này bị nhục nhã, bị giày vò muốn chạy trốn, hắn ngước mắt nhìn Bạch Quang.
- Bạch Quang, ngươi là tạp chủng.
- Ha ha ha ha. . . . Không tệ! Ngươi rất tốt! Chẳng qua bổn thiếu gia sẽ để cho ngươi chết vô cùng tiêu sái, chết rất thống khổ! Ha ha ha. . . . .
Bạch Quang sau khi nghe thấy Phong Vân Vô Ngân chửi mình là tạp chủng cũng không tỏ ra tức giận, mà cười to ra.
Phong Vân Vô Ngân nhìn Bạch Quang một cái, sau đó nói:
- Bạch Quang, ngươi không nên quên, ban đầu thời điểm ở sân thí luyện khôi lỗi, ta so với ngươi kém xa, đương nhiên, cho dù phụ thân ngươi là cấp Đế thì như thế nào? Ngươi chẳng qua là mẹ của ngươi bị phụ thân ngươi dùng Bá Vương U Ngạnh Thượng Cung mới có ngươi mà thôi, ngươi không phải tạp chủng thì ai là tạp chủng đây? Đến đây đi, ngươi là cấp Thánh một chuyển, ta sẽ toàn lực ứng phó.
Bạch Quang đưa ánh mắt nhìn xuống quần hùng, cất cao giọng nói.
- Phong Vân Vô Ngân là vật gì? Hèn mọn như chó, tự cho là được một chút kỳ ngộ rồi, đã mưu toan ở trước mặt Bổn thiếu gia lớn lối. Hắn cũng không muốn nghĩ hắn là cái có tu vi gì, Tiên Thiên Chính Khí, thật là buồn cười, hắn nghĩ hắn là có huyết mạch gì.
Bạch Quang cực kỳ đắc ý, giống như tất cả danh tiếng của Phong Vân Vô Ngân lúc trước, đã thành chăn đệm hoàn mỹ cho hắn quật khởi.
Tất cả danh tiếng, vinh quang, cũng chuyển dời đến sang hắn.
- Bổn thiếu gia quật khởi, không ai có thể ngăn cản!
Lúc này giọng nói của Bạch Quang cực kỳ lớn lối, nhưng lấy nội tình hắn mà nói, không có ai cảm thấy buồn cười.
Lúc này trận doanh Ngạo Hàn Tông, đám người Mộc Tu Trưởng lão, rốt cục dài thở phào nhẹ nhỏm. Mộc Tu Trưởng lão ngoan thanh nói.
- Phong Vân Vô Ngân phản tặc này, rốt cục đền tội. Linh hồn cũng bị Bạch Quang luyện hóa, thật là nhân tâm đại khoái!
Trưởng lão còn lại, cũng đều liên tục đồng ý.
Bên trong trận doanh Chiến Tần đế quố, Lâm Lang công chúa gấp đến độ gào khóc, hai hàng lông mày Chiến Tần đế quốc hoàng đế khóa chặc, lẩm bẩm nói.
- Đây là chuyện gì xảy ra? Chẳng lẽ Phong Vân Vô Ngân quả thật bị Bạch Quang sát thương linh hồn?
Còn lại đám đế quốc hoàng đế, bây giờ lại mơ hồ cảm thấy một chút không ổn. Bạch Quang quật khởi, thật sự quá mạnh mẻ rồi. Hơn nữa, hắn tính cách kiêu ngạo, quá ngang ngược càn rỡ, có dã tâm thật lớn. Hắn quật khởi, đã uy hiếp đến các đại đế quốc Huyền Tôn đại lục rồi.
Có hoàng đế, thậm chí sinh ra ý nghĩ như vậy. Phong Vân Vô Ngân mặc dù ngang tang độc ác, giết người như cây cỏ, nhưng không có hứng thú cầm quyền, nếu là Phong Vân Vô Ngân nhất cử đánh chết Bạch Quang, ngược lại đối với bố cục Huyền Tôn đại lục, thăng bằng, sẽ không ảnh hưởng.
Ở bên cạnh bên Thanh Đế phân thân, Ngọc Yêu Nhiêu có chút khinh thường nói.
- Phong Vân Vô Ngân, thật là không chịu nổi một kích!
Thanh Đế phân thân khẽ mỉm cười.
- Tốt lắm, đại thế đã định, chờ Bạch Quang từ trên người Phong Vân Vô Ngân, tìm ra Tàng Bảo Đồ, cùng chìa khóa, chúng ta nên ngồi xuống thương nghị thượng cổ Kiếm Đế bảo tàng rồi. Đây mới là chuyện tình trọng yếu nhất. Huyền Tôn đại lục phân tranh, cùng Vô Biên Hải Vực chúng ta, không có bất cứ quan hệ nào.
Bạch Quang dương dương tự đắc, dùng ánh mắt đùa cợt, nhìn chằm chằm vào Phong Vân Vô Ngân, lúc này hắn chợt nghiêng đầu, nhìn về phía trận doanh Chiến Tần đế quốc, đưa tay chỉ hướng Lâm Lâm công chủ.
- Ngươi đang ở đây khóc cái gì? Bổn thiếu gia đánh chết Phong Vân Vô Ngân, mạnh thế quật khởi, các ngươi cũng hẳn là bái phục, ngươi tại sao muốn khóc? A... Ngươi đang ở đây vì Phong Vân Vô Ngân ti tiện này khóc sao? Ngươi có tội, ngươi biết không? Ngươi là Chiến Tần đế quốc công chúa? Hảo, bắt đầu từ hôm nay, ngươi làm nha hoàn bên cạnh Bổn công tử.
Bạch Quang lại muốn yêu cầu Chiến Tần đế quốc công chúa, thiên chi kiêu nữ, làm nha hoàn của hắn.
- Càn rỡ!
Lúc này ở bên trong trận doanh Chiến Tần đế quốc, văn võ bá quan, đồng thời biến sắc, cùng nổi giận kêu lên.
- Bạch Quang, ngươi đây là đang khiêu khích đế quốc tôn nghiêm, ngươi cho là trẫm không tồn tại sao?
Chiến Tần đế quốc hoàng đế, ánh mắt u lãnh, hung hăng nhìn chằm chằm Bạch Quang, bên trong đôi mắt lửa giận, giống như tùy thời cũng muốn phun ra ngoài, muốn đem Bạch Quang đốt thành tro bụi.
- Ngươi đây là đại nghịch bất đạo!
Bạch Quang lông mày khẽ hơi vén lên.
- Chiến Tần đế quốc hoàng đế, ngươi đang ở trước mặt Bổn thiếu gia om sòm cái gì? Cái gì đại nghịch bất đạo? Chiến Tần đế quốc là ai sáng lập? Có lẽ là một tên viễn cổ Đế Giai, bất quá, đã phi thăng đến vị diện khác rồi. Bây giờ Chiến Tần đế quốc còn dư lại những thứ cao thủ gì? Thánh Giai? Thật là buồn cười! Chiến Tần đế quốc, có cái nội tình gì mà ở trước mặt Bổn thiếu gia kêu gào? Không có Đế Giai trấn giữ, cái gọi là đế quốc, không khả năng đạt tới trình độ bất hủ, sớm muộn là bị tiêu diệt mất! Chờ Bổn thiếu gia lịch lãm mấy năm nữa, liền hướng phụ thân đại nhân xin chỉ thị, đích thân diệt Chiến Tần đế quốc.
- Cái gì?
Lời vừa nói ra, không đơn thuần là Chiến Tần đế quốc hoàng đế, ngay cả những đế quốc hoàng đế khác, cũng la hoảng lên.
Dã tâm của Bạch Quang, đã bành trướng đến nghĩ hủy diệt Huyền Tôn đại lục rồi.
- Bạch Quang, chúng ta cũng biết, ngươi truyền thừa Bạch Cốt Đao Đế gia tộc huyết thống rồi, có một thượng cổ đại gia tộc làm chỗ dựa. Nhưng các ngươi thuộc về thế lực Vô Biên Hải Vực, tại sao muốn mơ ước cơ nghiệpuyền Tôn đại lục? Có còn quy củ hay không?
Một thanh âm ùng ùng vang lên, Man Long đế quốc hoàng đế, mặt đen lên, khiển trách.
- Quy củ? Thế lực mạnh nói, chính là quy củ. Bổn thiếu gia chính là quy củ!
Bạch Quang vẻ mặt ngạo mạn vô cùng.
Hắc bạch hai tên đao bộc, bèn nhìn nhau cười.
- Thiếu gia thật là khí phách. Lão gia nếu là biết thiếu gia làm ra cái đại sự này, nhất định cao hứng phi thường. Thiếu gia đây là đang làm vẻ vang thay gia tộc. Không thể, hôm nay những thứ cẩu hoàng đế kia, nếu muốn đối với thiếu gia xuất thủ, hai người anh em chúng ta, liều chết cũng bảo vệ thiếu gia, không tiếc vận dụng cấm pháp, cũng muốn đại khai sát giới.
Hắc bạch hai bộc ánh mắt lập tức trở nên cực nóng, từ đỉnh đầu của mình ba thánh quang đại bàn, cũng hiện ra cổ đao ý, tựa hồ là muốn trực tiếp xuất thủ, thay Bạch Quang thanh tảo hết thảy chướng ngại.
Lấy Chiến Tần đế quốc hoàng đế cầm đầu mười ba tên hoàng đế, đồng thời đứng lên, bọn họ rốt cục ngồi không yên, muốn đứng áp khí diễm Bạch Quang.
Trong lúc này, một tiếng cười lạnh vang lên.
- Bạch Quang, ngươi tạp chủng này, ở chỗ này làm loạn cái gì? Ngươi đây là đang muốn chết sao.
Vừa dứt lời, một đạo kiếm quang hùng tráng, hoành không xuất thế, như sông dài quán nhật, ưng đánh trường không, ngang nhiên chém giết hướng Bạch Quang không trung chém tới.
Một kiếm này bên trong ẩn chứa rất nhiều áo nghĩa sâu xa kiếm pháp, bên trên kiếm quang, quấn quanh lấy quy xà, long hổ, tia chớp, mây mù, thoáng động, tầng tầng lớp lớp quang ảnh hiển hiện ra, hạo hạo đãng đãng, mỗi một đạo quang ảnh huy hoàng cũng như một dòng sông dài.
Vô cùng vô tận Phong sát kèm theo Thời Không Phong Bạo, luyện hóa hết thảy Thiên Giới Thánh Hỏa.
Một đạo kiếm quang này, giống như từ trên trời bay tới, tốc độ cực nhanh, luyện kiếm thành ti, kiếm khí lôi âm, quỷ thần đều diệt.
Một kiếm bay tới, Kiếm Thần hàng thế.
Sau đó hóa thành vũ trụ hồng hoang, kiếm thế giới.
Mọi người ở đây, cũng bị một kiếm này làm cho kinh sợ, ánh mắt nhìn lại, chỉ thấy, hai mắt Phong Vân Vô Ngân ngưng tụ ra từng đạo thần quang, làm gì có bộ dáng đần độn.
Lúc này trong con mắt Phong Vân Vô Ngân, xuyên suốt ra ngoài kiếm chi áo nghĩa sâu xa, kiếm chi Huy Hoàng, kiếm chi vinh quang, giống như Kiếm Thần nhập vào thân.
Mới vừa rồi, hoàng kim ý chí Kiếm Tiên Đồ Lục, đã xua tan Ma Nhãn Thương Hồn Đao trong linh hồn rồi, sau đó hoàng kim năng lượng như cũ đầy đủ, lập tức triển khai lĩnh ngộ kiếm ý. Thiên chuy bách luyện trong nháy mắt trợ giúp Phong Vân Vô Ngân thành công lĩnh ngộ ra ngoài 9 phân quy 8 kiếm ý, đản sinh ra Thiên Giới Thánh Hỏa.