Mục lục
[Dịch] Bá Khí (Thiên Địa Bá Khí Quyết)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm. Khu rèn luyện dã ngoại

Những giọt sương như trân châu khiến khu rèn luyện dã ngoại như được gột rửa, hiện ra một màu xanh tinh khiết. Phong Vân Vô Ngân ngồi xếp bằng trong sơn cốc, hương thơm dịu nhẹ của cỏ cây bao quanh hắn. Trước tiên, hắn tu luyện một lục Thiên Địa Bá Khí Quyết, huyền khí có chút tăng tiến. Từ sau khi vào trong khu rèn luyện dã ngoại này, Phong Vân Vô Ngân đã luyện hóa ba mươi mấy cỗ thi thể của võ giả, lại còn luyện hóa cánh tay phải của Lãnh Như Sương, nên huyền khí tu vi cũng tăng lên không ít.

Phong Vân Vô Ngân mở mắt ra, lôi từ trong nạp giới ra Kiếm Tiên Đồ Lục.

Sau khi phát hiện ra vô số điều tinh diệu của Kiếm Tiên Đồ Lục đối với việc tu luyện kiếm đạo, Phong Vân Vô Ngân đã mấy lần nóng lòng không chịu nổi, lôi ra xem, nhưng đều bị làm cho toàn thân khí huyết nhộn nhạo, lục phủ ngũ tạng vô cùng khó chịu, khiến hắn sợ hãi vội thu Kiếm Tiên Đồ Lục lại, không dám nhìn thêm chút nào nữa.

Những lúc rảnh rỗi, Phong Vân Vô Ngân cũng đã ngồi xem xét về Kiếm Tiên Đồ Lục, cuối cùng cũng đã có một vài phát hiện...

- Lúc có được Kiếm Tiên Đồ Lục, mình chỉ có thể nhìn ra được 68 vị trí xuất kiếm, sau đó không thể nhìn thêm nữa, tinh thần lực như thể bị cạn kiệt; sau đó, huyền khí tu vi của mình có chút tăng tiến, lại nhìn thêm ra được hơn trăm vị trí xuất kiếm nữa.... đến bây giờ, luyện hóa mấy chục cỗ thi thể, lại khổ công tu luyện mấy ngày Thiên Địa Bá Khí Quyết, tuy mình vẫn chưa đột phá lên thất phẩm, nhưng huyền khí tu vi đã tăng tiến không ít.

Nghĩ như vậy, Phong Vân Vô Ngân không chút ngần ngại, lôi Kiếm Tiên Đồ Lục ra, chăm chú xem xét.

Lần này, Phong Vân Vô Ngân quả nhiên không còn cảm giác khó chịu như thể sức lực toàn thân bị hút cạn kiệt, tâm trí của hắn hoàn toàn chìm đắm vào trong Kiếm Tiên Đồ Lục, từ trong tư thế ý cảnh của kiếm tiên, cảm nhận kiếm ý, cảm thụ vị trí xuất kiếm.

Dần dần chìm đắm vào trạng thái vô nhân vô ngã, vô sinh vô tử.

Lần này, Phong Vân Vô Ngân liền một lúc lãnh ngộ ra 189 vị trí xuất kiếm. Rồi, kiếm tiên ở trong đồ lục chợt động, tư thế phiêu dật, toàn thân tiên khí vây lượn, vung kiếm thi triển bộ Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu kiếm pháp, đột nhiên, vân vụ ở trong bức tranh liền tụ thành tầng tầng lớp lớp, khiến kiếm tien như thể đang múa kiếm giữa tầng mây, phiêu diêu ẩn hiện, rất khó đoán biết.

Phong Vân Vô Ngân nhìn say mê ngây ngốc, hai đạo kiếm ý trong linh hồn hoàn toàn dung nhập vào trong bức tranh, vào trong nhất cử nhất động của kiếm tiên. Phong Vân Vô Ngân như thể một đứa trẻ khát sữa, tham lam hấp thu từng tia kiếm ý, từng chiêu kiếm thế của kiếm tiên, không thể dứt ra nổi.

Cũng không biết là qua bao lâu, linh hồn của Phong Vân Vô Ngân chợt truyền tới một trận đau nhói, cả người như bị hút cạn hết tinh lực, toàn thân vô lực, hắn vội vàng thu bức tranh lại, rồi nằm kềnh ra đất nghỉ ngơi.

Không lâu sau, cảm giác khó chịu như nước triều rút đi, Phong Vân Vô Ngân vẫn nhắm nghiền mắt, toàn thân đắm chìm vào trong ký ức, nhớ lại kiếm thế và ý cảnh khi kiếm tiên múa kiếm vừa rồi, nhớ lại những kinh nghiệm có được qua trận chiến với Lãnh Như Sương, đao ý và kiếm ý giao đấu kịch liệt cùng nhau, cảm giác sinh tử ngàn cân treo sợi tóc. Dần dần, hai đạo kiếm ý ở trong linh hồn ngày càng trở nên tinh luyện, thuần khiết.

Rồi đột nhiên.........

- Rắc!

Một thanh âm như tiếng vỏ trứng vỡ vang lên.

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân dâng lên cảm giác kỳ quái, như thể có một sinh mệnh mới được sinh ra.

Trong linh hồn bỗng nhiên xuất hiện thêm một đạo kiếm mang.

Ba đạo kiếm mang xuất hiện trong linh hồn của Phong Vân Vô Ngân.

Ba phần kiếm ý.

Phong Vân Vô Ngân đột nhiên mở mắt, trong ánh mắt, kiếm ý ngang dọc, “xoẹt xoẹt xoẹt”, ánh mắt hắn quét qua, không ngờ chém nát lá cây đang rơi xào xào ở trong rừng.

Hắn tung mình bật dậy, đồng thời, trường kiếm ở trên lưng cũng “keng” một tiếng tự động thoát ra khỏi vỏ, Phong Vân Vô Ngân đưa tay ra một cái, kiếm nắm trong tay, rồi chỉ một giây lát sau, trong sơn cốc, kiếm khí dày đặc, kiếm ý ngưng tụ trên lưỡi kiếm, tỏa ra quang mang thần kỳ.

Phong Vân Vô Ngân thi triển Thiên Biến Vạn Huyễn Vân Già Vụ Nhiễu kiếm pháp, khắp cả sơn cốc vân vụ tràn ngập, kiếm khí tỏa ra khắp bốn phía, chém nát cỏ cây cành lá bốn xung quanh bay lên mù mịt, nhưng lại không hề rơi xuống, mà ngưng tụ thành bao nhiêu hình kiếm.

- Giết!

Phong Vân Vô Ngân hô lớn một tiếng, kiếm hình do vô số cát bụi của cỏ cây ngưng tụ thành đột nhiên bắn ra bốn xung quanh, rồi đột nhiên, không khí trong rừng bị cắt nát, những cây cổ thụ to cũng bị những kiếm hình này chặt nghiêng ngả, cành lá rơi tả tơi, cảnh tượng vô cùng thê thảm.

- Keng!

Phong Vân Vô Ngân tùy tiện vung tay ném ra một cái, trường kiếm trong tay như thể có mắt, tự động quay về vỏ kiếm, kiếm khí đang tràn ngập trong rừng cũng đột nhiên biến mất, kiếm hình do mảnh vụn cỏ cây tạo thành cũng tan ra, trải đầy mặt đất.

- Kiếm pháp và kiếm ý của ta đều đại tiến. Nếu lúc này nữ tử kia lại chiến đấu với ta, ta có tám phần chắc chắn có thể giết chết nàng ta.

Phong Vân Vô Ngân khẽ cười, ngưng lại một lát, rồi khẽ nhíu mày:

- Chỉ có một thiếu sót duy nhất là huyền khí tu vi của ta quá thấp, không thể nào thi triển kiếm ý và kiếm thế trong thời gian dài được....

Cần phải biết rằng, thôi động kiếm ý, đưa kiếm ý vào trong kiếm pháp là một việc rất hao tổn huyền khí. Nhất định phải có huyền khí hùng hậu làm hậu thuẫn.

Trong lúc này, tầm quan trọng của huyền khí cảnh giới liền thể hiện ra.

Tới nay, Phong Vân Vô Ngân đã lãnh ngộ ra ba phần kiếm ý, huyền khí cảnh giới lại không tăng lên theo, bởi vậy, hắn chỉ cần thôi động một lần ba phần kiếm ý, huyền khí toàn thân như thể bị hút cạn một phần ba. Tiêu hao cực lớn.

Phong Vân Vô Ngân ngồi xếp bằng, lôi từ trong nạp giới ra mấy viên trung cấp hồi huyền đơn để khôi phục huyền khí, nuốt vào, lặng lẽ bổ sung huyền khí đã bị tiêu hao.

Đồng thời, Phong Vân Vô Ngân thi triển linh hồn lực, tỏa ra bốn phương tám hướng, Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp tiến hành thăm dò xem xét tất cả mọi sinh cơ trong phạm vi 100 km.

Đột nhiên, Phong Vân Vô Ngân phát hiện, ở một nơi cách hắn hơn chín mươi km, mấy đạo khí tức của nhân loại võ giả đang nhanh chóng lại gần.

- Ồ? Là bốn đạo khí tức của cửu phẩm huyền khí võ giả, còn có bảy đạo khí tức của bát phẩm huyền khí võ giả.... Lẽ nào có kẻ rèn luyện đang lập đội đi săn hung thú ở gần đây?

Phong Vân Vô Ngân thầm nghi hoặc:

- Không đúng, khu vực này cũng không hề có hung thú ẩn mình. .... Ồ, trong bốn đạo khí tức của cửu phẩm võ giả kia, có một đạo, không ngờ, không ngờ rất quen thuộc. Đúng rồi! Ta nhớ ra rồi. Chính là khí tức của nữ nhân điên đã bị ta chém đứt cánh tay.

Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân chợt sáng rực lên.

- Ồ, thì ra lập đội để truy sát mình! Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp này tìm được từ trong nạp giới của nữ nhân điên kia, có lẽ, nàng ta cũng đã tu luyện công pháp dò thám đặc biệt này, bởi vậy.... Nàng ta nhất định có thể thăm dò ra vị trí của mình... Đợi đã, lại có thể mấy đạo khí tức của cửu phẩm huyền khí võ giả, và mấy đạo khí tức của bát phẩm huyền khí võ giả.

Phong Vân Vô Ngân thi triển Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp, phát hiện võ giả đang hướng về phía hắn ngày càng nhiều.

- Nhiều võ giả như vậy, chỉ riêng cửu phẩm võ giả đã tới 13 người . Mình tuy kiếm ý đại tăng, nhưng cũng không thể liều lĩnh đối đầu được.

Phong Vân Vô Ngân nhíu mày suy nghĩ:

- Nhưng, nếu cứu thoái lui như vậy, chẳng khác nào con chó mất nhà, mình quả thực không cam tâm. Ồ.... đúng rồi, mình có cách rồi. Ha ha ha! Các ngươi muốn bao vây ta, thì hãy cứ tới đây! Có Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp, ta muốn chơi với các ngươi thế nào cũng được.

Nghĩ như vậy, Phong Vân Vô Ngân cũng không chút chần chờ, lập tức đứng dậy, thi triển thân pháp, bay ra khỏi sơn cốc, khóe miệng vẫn còn một nụ cười tà dị.

.................

Ở một khu vực cách Phong Vân Vô Ngân mấy chục km.

Lãnh Như Sương và Vị Ương Nghị đang bay nhanh đi.

Ở phía sau bọn chúng có một đám bát, cửu phẩm võ giả đang theo sát. Những võ giả này vừa bay vừa thấp giọng nói với nhau......

- Mọi người nhìn xem! Là Lãnh Như Sương và Vị Ương Nghị! Bọn chúng là siêu cấp cường giả do Tây Môn đại nhân bồi dưỡng, ta nghe nói Tây Môn đại nhân đã từng ra tay với Phong Vân Vô Ngân, hiển nhiên là cũng muốn bắt sống Phong Vân Vô Ngân, mang tới chỗ của Long Bá Thiên đại nhân để chép lấy quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp đó. Bây giờ, Lãnh Như Sương và Vị Ương Nghị lao đi nhanh như vậy, phần nhiều là đang làm việc cho Tây Môn đại nhân, đi truy sát Phong Vân Vô Ngân.

- Nghe nói Lãnh Như Sương tu luyện một môn công pháp có thể truy tung, chúng ta đi theo nàng ta, chắc chắn không sai. Chưa biết chừng nàng ta đã cảm nhận được khí tức của tên tiểu tử Phong Vân Vô Ngân rồi cũng nên.

- Đúng! Mọi người đi theo! Nhưng.... cánh tay phải của Lãnh Như Sương sao lại bị cụt mất rồi? Chậc chậc, cường giả như nàng ta, ở trong Nham Thạch Thành cũng là hạng không tầm thường, có kẻ nào có thể làm bị thương nàng ta được? Chém đứt cánh tay phải của nàng ta? Lẽ nào là người trong thập đại cao thủ ra tay?

- Cũng chưa biết chừng, ngoài thập đại cao thủ ra, còn có đám thập phẩm cao thủ cũng có thể đả thương Lãnh Như Sương. Ngoài ra, một vài cửu phẩm đỉnh cao cường giả cũng có bản lãnh đả thương được Lãnh Như Sương.

- Đúng rồi, các ngươi thử xem xem, có thể là Phong Vân Vô Ngân làm được không?

- Không thể nào! Phong Vân Vô Ngân tuy rất cường hãn, nhưng tuyệt đối chưa đến mức có thể chém đứt một cánh tay của Lãnh Như Sương được. Hơn nữa, chúng ta nhiều người như vậy, lập đội đi bắt sống Phong Vân Vô Ngân, hắn có mạnh hơn nữa thì cũng vô ích.

- Ha ha, lần này, Long Bá Thiên đại nhân đã tuyên bố, bất kể là đơn độc hành động hay là lập đội, chỉ cần bắt sống được Phong Vân Vô Ngân,, hắn sẽ cho mọi người chép quyển huyền cấp cao cấp huyền khí bí kíp đó. Mọi người cùng hợp lực, tất cả đều có lợi lộc.

...........

Ở phía sau đám bát, cửu phẩm võ giả này, dần dần có ngày càng nhiều võ giả tập trung lại, tất cả đều vô chùng hăm hở, không ít kẻ còn không ngừng hô lớn:

- Mọi người thi triển thân pháp theo kịp người ở phía trước, có lẽ sẽ tìm được tới vị trí của Phong Vân Vô Ngân. Theo sát lên, đừng để bị rớt lại. Tốc độ của ai chậm, tới lúc bắt được Phong Vân Vô Ngân rồi, Long Bá Thiên đại nhân cho chép bí kíp thì sẽ không có phần của người đó đâu.

- Tốc độ nhanh lên! Đừng rớt lại phía sau!

...........

Dần dần, phía sau Lãnh Như Sương và Vị Ương Nghị liền có ngày càng nhiều võ giả bay theo, tập hợp thành đội ngũ, thanh thế vô cùng hùng hổ, khiến cho hung thú trên đường đi cũng sợ hãi trốn hết trong hang ổ.

Ở phía trên cùng của đội ngũ, Lãnh Như Sương và Vị Ương Nghị không thèm để ý tới đám võ giả phía sau, cả hai chỉ vừa bay nhanh, vừa nói chuyện với nhau....

- Như Sương, nàng đã cảm nhận được vị trí của Phong Vân Vô Ngân chưa?

- Ở phía trước khoảng 90 km. Lục phẩm huyền khí ba động, rất dễ nhận biết. Ồ? Tiểu tử đó đang thi triển thân pháp, bay về phía trước. Lẽ nào.... lẽ nào hắn đã phát hiện ra chúng ta đang truy tìm hắn?

- Không thể nào!

Vị Ương Nghị kiên quyết phủ định.

- Hắn không tu luyện Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp, sao có thể ở ngoài mấy chục km, phát hiện ra chúng ta đang truy đuổi hắn được.

Sắc mặt Lãnh Như Sương trở nên âm trầm:

- Nạp giới của ta bị Phong Vân Vô Ngân cướp mất, quyển Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp bí kíp ta cũng để ở trong nạp giới, lẽ nào......

- Hoàn toàn không thể!

Sắc mặt Vị Ương Nghị hoàn toàn không đồng tình.

- Lẽ nào, chỉ trong một đêm hắn đã luyện thành Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp? Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp, yêu cầu đối với người tu luyện vô cùng hà khắc, cần phải có linh hồn thiên phú, linh hồn phải cường hãn hơn nhiều người bình thường mới có thể tu luyện thành. Tu luyện Thiên Thị Địa Thính Đại Pháp tới trung kỳ mới có thể cảm nhận được sinh cơ trong phạm vi 100 km. Năm xưa nàng đưa bí kíp của công pháp này cho ta xem, ta khổ luyện ba tháng, bởi linh hồn thiên phú không tốt nên còn chưa thể nhập môn. Linh hồn thiên phú của nàng cao hơn ta cả chục lần, cũng phải mất thời gian một năm mới có thể tu luyện công pháp này tới trung kỳ. Lẽ nào nàng tin rằng, Phong Vân Vô Ngân chỉ trong một đêm đã có thể luyện thành. Nếu thực sự như vậy, ta nghi ngờ hắn có phải là người nữa hay không!

- Cũng đúng, vậy chúng ta mau tăng tốc truy đuổi.

...........

Phong Vân Vô Ngân vừa thi triển đại thành Tật Phong Bộ thân pháp, nhanh chóng tiến về phía trước, vừa cho linh hồn lực tỏa ra, cảm nhận mọi sinh cơ trong phạm vi 100 km.

- Mẹ kiếp, người truy đuổi ngày càng nhiều, đã lên tới mấy chục người rồi.

Phong Vân Vô Ngân cảm nhận thấy khí tức của mấy chục võ giả đang không ngừng theo sát hắn.

- Cũng tốt. Người truy đuổi càng nhiều càng tốt.

Khóe miệng Phong Vân Vô Ngân lộ ra nụ cười tà dị, rồi đột nhiên chuyển hướng, lao về phía một dãy núi hùng vĩ phía bên trái.

Phong Vân Vô Ngân đang bị một dám võ giả của Nham Thạch Thành bao vây truy đuổi. Lúc này, tu vi của hắn đại tăng, đã hoàn toàn khác trước, bởi vậy bá khí trong lòng cũng tăng lên gấp bội, đâu chịu dễ dàng bị ức hiếp. Hắn liền thi triển Tật Phong Bộ, lao vào một dãy núi trùng điệp.

Dãy núi này là dãy núi rộng lớn nhất trong khu rèn luyện dã ngoại, thậm chí có thể nói, dãy núi này chiếm một phần ba diện tích của khu rèn luyện dã ngoại.

Thế núi hiểm trở, trùng trùng điệp điệp, cổ thụ chọc trời, mây gai chằng chịt, nước suối trong vắt....

Ở trong núi còn có mấy dãy khoáng mạch.

Nhưng, dãy núi này lại có rất ít người đặt chân tới. Nguyên nhân không có gì khác, ở trong núi, có thập phẩm hung thú xuất hiện.

10 phẩm hung thú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK