Mỗi ngành mỗi nghề đều có những hình thức hoạt động riêng, cũng có những quy tắc chơi riêng của chính mình! Trên thế giới này người chơi cờ bạc có bao nhiêu? Bao nhiêu kẻ đánh đến táng gia bại sản, bao nhiêu kẻ phất lên làm giàu chỉ sau một đêm, mấy nhà sung sướng mấy nhà sầu lo, trong chuyến đi này được nhìn thấy không ít! Đánh bạc, không chỉ có sức hấp dẫn bằng những món lợi nhuận khổng lồ, hơn nữa còn có một loại kích thích khác nữa, đây là nguyên nhân làm cho người đời trầm luân trong cơn mê muội.
Đánh bạc, sớm đã thịnh hành trên toàn thế giới, một ngành công nghiệp khổng lồ như vậy làm sao có thể không có quy tắc ngầm của riêng mình cho được? Kỳ thật, bởi vì cờ bạc có thể làm cho nền kinh tế tăng vọt cho nên ở rất nhiều nơi quy tắc ngầm của sòng bạc đã được hợp pháp hóa. Myanmar là quốc gia tiếp giáp với cùng Vân Nam, Bangladesh vân vân, sòng bạc ở những nơi này mỗi ngày đều có thể nhìn thấy không ít xe cao cấp có màn che của cán bộ chính phủ ra vào. Đương nhiên, bọn họ đánh chính là đồng tiền mồ hôi nước mắt của dân chúng, thậm chí vào năm 2001, Hongkong còn công khai tổ chức một lần Đại Hội Thần Bài, đương nhiên chỉ trong khu vực Châu Á. Trong lần đại hội đầu tiên tổ chức ở Ma Cao, bằng loại hình Baccarat, thương nhân Hongkong, anh bạn Chu, đã thành công đánh bại một trăm chín mươi chín đối thủ, anh dũng đoạt được danh hiệu Thần Bài Châu Á, hơn nữa còn thắng được năm triệu đôla Hongkong tiền thưởng.
Còn như Đại Hội Thần Bài mang tính quốc tế đã được tổ chức từ rất sớm, phát động với khí thế hừng hực, cho đến hiện tại đã là lần thứ ba mươi sáu.
Đại Hội Thần Bài toàn thế giới không phải là tầm thường, có rất nhiều cao thủ đến từ khắp các quốc gia. Trên thực tế Đại Hội Thần Bài này đã có chút vượt qua thế vận hội Olympic, một khi tham dự, con mẹ nó, thật sự là liên quan đến vinh quang của dân tộc.
Mỗi quốc gia đều có tuyển thủ tham gia đại hội, nhưng càng nhiều đó là các đại phú ông đến xem đại hội, những phú ông này cũng đến từ khắp mọi nơi trên thế giới. Tới đây thứ nhất là vì muốn được nhìn thấy phong thái của Thần Bài, hai là vì tham gia đặt cược bên ngoài vòng đấu.
Thử nghĩ mà xem, một hảo thủ người Trung Quốc, cũng được xưng là một nhân vật có uy tín và danh dự, ở trước mặt rất nhiều đồng bào của mình mà thua cuộc, quả thực là rất mất thể diện, hơn nữa là việc vô cùng tổn thương đến lòng tự tôn! Càng mất thể diện chính là, Trung Quốc dân số đông đảo nhưng nhân tài đánh bài lại tỷ lệ nghịch với số dân, trước Đại Hội Thần Bài lần thứ ba mươi sáu còn không một tuyển thủ nào người Trung Quốc tiến được vào vòng bát cường (tứ kết).
Đại Hội Thần Bài lần này, các tuyển thủ Trung Quốc vốn còn ôm hi vọng liều mạng xông vào bát cường, nhưng sau khi bị nhục ở Kim Ngọc Thiên Đường tại Nam Thành, lòng tin của đám người này khuyết thiếu không ít. Có một vài kẻ đã từng gặp qua Lâm Bắc Phàm ở Kim Ngọc Thiên Đường, ở trong sòng bạc khi nhìn thấy Lâm Bắc Phàm thì đều giật mình hoảng sợ, chẳng lẽ tên khốn này điên rồi? Thực sự cho rằng bằng vận may là hắn muốn gì có nấy sao?
Hai mươi tên tuyển thủ đến từ khắp mọi nơi trên thế giới, ở vòng đấu loại có thể tự mình lựa chọn hình thức đánh bạc, ví dụ như xúc xắc, mạt chược, Baccarat, Texas Hold'Em vân vân, hệ thống sẽ đem đối thủ có cùng sự lựa chọn cách chơi tùy ý ghép tổ cùng đánh một trận.
Lựa chọn của tiểu Lâm ca chính là Stud Poker, cũng chính là một loại Texas Hold'Em.
Chi tiết cách chơi, xin mời các bạn đọc ở đây
Hướng dẫn cách chơi Poker Texas Hold'em
Stud Poker quy tắc để học để chơi
Sau khi nói ra bản thân định chơi cái gì, Lâm Bắc buông tay mặc kệ tất cả, đợi đến lúc thi đấu tự nhiên sẽ có người đến gọi hắn. Anh bạn Thiết Đầu hiện tại đang mở sòng ở bên ngoài vòng thi đấu, đặt cược cho Lâm Bắc Phàm tấn cấp qua được vòng thi thứ nhất.
Mặc dù vòng thứ nhất thuộc về vòng đấu loại, nhưng nơi này đều là những nhân vật lớn tiếng tăm lừng lẫy cả! Cho dù là vòng thứ nhất nhưng cũng vô cùng phấn khích! Cho nên, anh bạn Thiết Đầu mở nhà cái, làm ăn đặc biệt tốt! Uhm, không kém lắm gần hai tỷ tiền đặt cược, có một tỷ chín trăm năm mươi triệu là đặt tiểu Lâm ca thua, dù sao tiểu Lâm ca là khuôn mặt lạ hoắc không có danh tiếng gì nên tự nhiên là chẳng có ai xem trọng hắn. Năm triệu mua Lâm Bắc Phàm thắng, chẳng qua chỉ là một vài tên đại lục phú hào Trung Quốc ném đi ít tiền để an ủi đồng bào mình mà thôi.
Quả thật, nếu như toàn bộ hai tỷ đặt cược này đều đặt tiểu Lâm ca thua như vậy cũng rất không thú vị!
Đường Thiết Sơn không ở đây, Trương Minh Thắng, tên mập mắt ti hí này rốt cuộc cũng có cơ hội đích thân hầu hạ Lâm Bắc Phàm. Trên thực tế, đây cũng là lần đầu tiên Trương Minh Thắng đến Las Vegas, lần đầu tiên được đi vào một sòng bạc siêu khủng bố này, sòng bạc này không phải là loại sòng bạc mà có thể tùy tiện gặp được trên các con hẻm nhỏ, mà là thiên đường nơi hạ giới, xa hoa làm người ta phát run.
Sau khi đi vào sòng bạc, nếu không có bồi bàn giúp đỡ, cho dù anh đi ở bên trong đó suốt một ngày cũng đừng mơ tưởng đi ra được!
Hai người Lâm Bắc Phàm và Trương Minh Thắng đều được mở rộng tầm mắt! Chẳng qua hai người đều vô cùng ăn ý, đối với thiết kế hào hoa bên trong sòng bài chỉ liếc mắt nhìn một cái rồi thôi, đối với đám nữ nhân nước ngoài da thịt như ẩn như hiện sau tà áo thì hai mắt lại tỏa hào quang. . .
Hai giờ chiều, trận đấu thứ nhất của Lâm Bắc Phàm, hai người Lâm Bắc Phàm và Trương Minh Thắng được an bài vào trong một căn phòng lớn diện tích khoảng hai ngàn thước vuông. Số người tham gia loại Stub không ít, khoảng bốn trăm người chơi, cứ tám người ngồi một bàn, đều do hệ thống bố trí một cách ngẫu nhiên.
Ngoại trừ hai trăm tuyển thủ, trong phòng lớn còn có gần hai trăm người xem, ánh mắt của mỗi người đều tập trung trên người tuyển thủ mà mình đã đặt cược, thỉnh thoảng lại chụm đầu giao lưu với vị bằng hữu ngồi bên cạnh, bàn luận một chút cách nhìn của mình.
Hình như chẳng có ai nhìn Lâm Bắc Phàm, cho dù nhìn cũng xem như hắn không hề tồn tại.
Tiểu Lâm ca không được để ý tới.
Một hai người đồng bào ánh mắt nhìn mình cũng tràn ngập vẻ thất vọng và nuối tiếc, ngẫu nhiên có vài ánh mắt của mấy người ngoại quốc, hoàn toàn là miệt thị trắng trợn, càng nhiều là coi thường! Đây là đãi ngộ là tuyển thủ Trung Quốc tham gia Đại Hội Thần Bài thường nhận được!? Tiểu Lâm ca thực sự tức giận rồi! Dám làm nhục người Trung Quốc ta, ông mày nhất định phải cho chúng mày đẹp mắt!
Quy tắc trận đấu vô cùng đơn giản, loại trực tiếp.
Tám người, mỗi người có mười vạn tiền vốn, bốn tên đầu tiên thua sạch tiền vốn của mình bị loại khỏi vòng đấu, bốn người còn lại thăng cấp đấu vòng tiếp theo.
Tiểu Lâm ca bình tĩnh ngồi xuống trước bàn, kéo lại cà vạt, vỗ mạnh tay phát ra một tiếng 'ba'. Trương Minh Thắng tâm tư nhanh nhậy, vội vàng móc ra một điều thuốc lá châm lên đưa cho Lâm Bắc Phàm, sau đó lại cung kính lui xuống.
Vài người khinh thường liếc nhìn Lâm Bắc Phàm một cái, tên da vàng này cũng dám kiêu ngạo như vậy?
Đám người xem trong phòng lao xao một trận. Một vài người đồng bào cũng nhíu mày, nếu có thực lực thì không sao, không có thực lực vậy thì quá dọa người rồi!
Trận đấu chính thức bắt đầu, Trương Minh Thắng lùi lại phía sau ba thước, đứng bên cạnh Lâm Bắc Phàm là một nữ phục vụ cao gầy, tóc vàng, da thịt mềm mại, nhiệm vụ chủ yếu là phiên dịch lời nói của Lâm Bắc Phàm sang tiếng Anh cho người chia bài.
Sau khi phát xong lượt bài úp, vòng thứ hai là bài ngửa, quân bài ngửa của Lâm Bắc Phàm là một quân Q bích. Trước mặt tám người, quân bài ngửa lớn nhất là Át tép, tên khốn đó mỉm cười, con bài chưa lật cũng lười xem, trực tiếp ném ra một ngàn tiền vốn.
Những người khác lần lượt nhìn lá bài tẩy của mình, có người buông tha, có kẻ theo cược.
Đợi đến phiên tiểu Lâm ca, hắn ngay cả xem con bài lật cũng chả thèm xem, trực tiếp đẩy ra toàn bộ số tiền vốn của mình.
Mọi người đều dùng ánh mắt kinh hãi nhìn Lâm Bắc Phàm, tên chim lợn này Show hand (tất tay) sao?
Chỉ là, một lát sau, vang lên tiếng cười ha hả của mọi người. Đặc biệt là đám người ngồi xem, rất nhiều người ngoại quốc không chỉ nhìn Lâm Bắc Phàm cười mà còn khi nhìn về phía người Trung Quốc đang có mặt trong phòng lớn đều lộ ra tia cười khinh thường.
- Tiên sinh, đây là Đại Hội Thần Bài, vòng thứ nhất là Show hand, vô luận là thắng hay thua, vận khí chiếm phần rất lớn. Vì đánh ra kỹ thuật và tâm lý cho nên vòng đầu tiên không đặt cược Show hand.
Mỹ nữ tóc vàng mặc dù kinh ngạc tên gà mờ Lâm Bắc Phàm ngay cả quy tắc thi đấu cũng không hiểu, nhưng vẫn rất nhiệt tình dùng tiếng Trung lưu loát giải thích cho hắn,
- Vòng thứ nhất tối đa đặt cược một ngàn, vòng thứ hai tối đa đặt năm ngàn, vòng thứ ba được đặt Show hand, tiền đặt cược cao nhất là một vạn. Tiền đặt cược toàn cục lớn nhất là một vạn sáu ngàn tiền vốn.
Phải cám ơn tiểu Nguyệt rồi, nếu không phải cô bé này luyện hóa da mặt mình đến mức đao súng bất nhập, chỉ sợ hôm nay phải lúng túng một phen rồi! Lâm Bắc Phàm cũng không có cảm giác xấu hổ một chút nào mà rít mạnh một hơi thuốc, đặt điếu thuốc sang một bên, nhún vai nói:
- Không sao cả!
- Lão đại, bỏ qua đi, chơi với đám người này cũng không cần quá cao, chỉ cần đơn giản thăng cấp là được.
Tiểu Kim dùng truyền âm nhập mật đề nghị,
- Đợi đến khi bài của anh tốt nhất trong bàn liền chém bọn chúng.
Nữ nhân tóc vàng thấy Lâm Bắc Phàm nói không sao cả, sửng sốt một lát, cười nói:
- Xin hỏi tiên sinh là cảm thấy theo cược hay là buông tha đây?!
- Show hand không được thì còn chơi cái gì nữa?
Lâm Bắc Phàm đem tiền vốn lấy trở về,
- Ván này ông không chơi.
Kế tiếp, mỗi một ván Lâm Bắc Phàm đều thả bài, cứ như vậy mỗi một ván hắn tổn thất một ngàn tiền vốn đặt cược cơ bản, sau mười sáu ván, tiểu Lâm ca đã tổn thất một vạn sáu ngàn tiền vốn.
Rất nhiều người đã bắt đầu cho rằng Lâm Bắc Phàm là một công tử ăn chơi nhiều tiền không có chỗ tiêu, cho nên mới chạy đến chỗ này quấy rối. Đám người ngồi xem trong phòng ở bên ngoài đặt Lâm Bắc Phàm thua, mỗi một người đều rộ ra vẻ tươi cười 'quả nhiên không ngoài dự liệu của ta'.
Cuối cùng, ở ván thứ mười bảy, Lâm Bắc Phàm rốt cuộc cũng nhận được nước bài lớn nhất trên toàn bàn chơi.
Tiểu Lâm ca còn không xem con bài tẩy, sau khi con bài ngửa được phát ra là át tép, cao nhất. Khi tất cả mọi người đều cho rằng tiểu Lâm ca sẽ vứt bài đi thì tiểu Lâm ca lại trừng mắt, cười nói:
- Con mẹ nó, tôi cũng có lúc lên tiếng à? Con người tôi hoặc là không nói, nếu đã lên tiếng phải thật độc ác, một ngàn.
Nói xong, tiểu Lâm ca đưa tay khua khua trong không trung.
Nữ lang tóc vàng vội vàng đi lên, đem một ngàn tiền vốn đổ vào chính giữa bàn chơi.
Quả nhiên là một tên ngu ngốc, chẳng lẽ lá bài thứ nhất rất lớn, năm cây bài tổ hợp lại cũng rất lớn sao? Huống chi người này ngay cả con bài tẩy của mình cũng chưa xem! Trong mắt của tất cả mọi người đang có mặt ở đây, ngoại trừ Trương Minh Thắng vẫn đang cười như địa chủ được mùa, những người khác đều đang chửi Lâm Bắc Phàm ngu ngốc, rất nhiều đồng bào Trung Quốc đều lắc đầu quay đi không nhìn Lâm Bắc Phàm, tên ngu ngốc này lại làm mất mặt trước đám ngoại quốc.
Sau khi bỏ ra một ngàn tiền vốn, Lâm Bắc Phàm không thèm liếc những người bên cạnh lấy một cái, cũng không thèm nhìn chiếu bạc, lại càng không nhìn xem quân bài tẩy của mình là lá bài gì. Tên khốn này quay đầu sang nhìn chằm chằm vào cô gái tóc vàng, nghi ngờ nói:
- Ồ, thoạt nhìn tiểu thư rất quen mặt à nha!
Án theo quy định thì cô gái tóc vàng này không thể nói chuyện với tuyển thủ, nhưng lại không thể cự tuyệt phục vụ khách nhân, trong lúc nhất thời làm cho cô ta có chút kinh ngạc. Nhưng bằng tố chất tâm lý tốt đẹp, cô ta rất nhanh khôi khục trở lại, mỉm cười tự nhiên nói:
- Thật sao? Đây là vinh hạnh của tôi. Chỉ là lá bài thứ ba của tiên sinh đã được phát tới, còn nữa, còn cả quân bài tẩy của tiên sinh, chẳng lẽ tiên sinh không có ý định nhìn xem một chút sao?
- Nếu nhìn rồi tôi sợ rằng tôi sẽ mất đi dũng khí đặt cược, cứ như vậy, ở trước mặt cô tôi chẳng phải là đánh mất hết thể diện sao?
Phong cách của Tiểu Lâm ca biến hóa hàng ngàn hàng vạn lần, rít mạnh một hơi thuốc, sau đó xua tay, kiêu ngạo nói:
- Bài này không cần phải nhìn, chơi vậy mới kích thích. Nói với người chia bài, đến lượt tôi đặt thêm năm ngàn, còn vòng tiếp theo trực tiếp Show hand, không cần làm ảnh hưởng đến tâm tình của tôi là tốt rồi.