Kim Ngọc Thiên Đường quả thật là thiên đường trong nhân gian ở Nam thành, bên trong xa hoa thế nào thì không cần phải nói nhiều. Trong Nam thành, những người có thể tiến vào Kim Ngọc Thiên Đường để tiêu xài cũng không có nhiều lắm, nhưng ở những huyện thị phụ cận cũng không thiếu những phú hộ giàu có nghe danh mà đến. Những người đàn ông thuộc tầng lớp làm công, nếu muốn nghĩ dựa vào thực lực của mình để tiến vào Kim Ngọc Thiên Đường giải trí thì bắt buộc phải tan gia bại sản. Nếu nói lời không hay thì loại người cả năm không dư được trăm vạn tốt nhất không nên đi vào cửa chính của Kim Ngọc Thiên Đường.
Nhưng tình huống xảy ra ngày hôm nay lại hơi ngoài ý muốn.
Hai mươi mấy tên thanh niên quần áo không ngay ngắn, thậm chí cũng không được sạch sẽ. Đám người này nếu gặp người tinh mắt thì sẽ đoán ra ngay đây là một đám côn đồ ăn chơi lêu lổng, nếu dùng lời nói ở Nam thành thì đây chính là một đám quỷ chết sớm ăn no không có việc gì làm và không biết chính mình có được bao nhiêu cân lượng.
Trên mặt đám thanh niên này cũng hiện lên vẻ sợ hãi thật sâu. Tuy bọn họ còn trẻ, tuy bọn họ rất lông bông, tuy bọn họ có nhiệt huyết...Nhưng Kim Ngọc Thiên Đường tuyệt đối là một tồn tại mà bọn họ không dám mơ tới, ít nhất là bây giờ cũng không dám. Nhiều người có nằm mơ cũng không ngờ có quan hệ với Đường Thiết Sơn, chỉ tính riêng con trai của Đường Thiết Sơn là Phong Thiếu thì có bao nhiêu người được ngang hàng với hắn? Nhưng hôm nay thủ hạ thân tín của Phong Thiếu là Lão Thất lại tự mình đứng trước cửa lớn Kim Ngọc Thiên Đường, tự mình cung kính mời đám thanh niên côn đồ này vào trong.
Phong Thiếu gọi người này lão Lão Thất, nhưng trong miệng người khác thì lại phải gọi là Thất ca. Nếu Thất ca đứng trước mặt thì ngay cả Liêu Thiên Cửu cũng phải nể mặt vài phần.
Đám thiếu niên của Hồ Điệp Bang lúc này chẳng biết nên làm thế nào.
Đám người này đều hết sức lo lắng nhưng cũng cực kỳ mong đợi. Vì để bọn họ tiến vào Kim Ngọc Thiên Đường chỉ có hai khả năng, một là Liêu Thiên Cửu một diệt cỏ tận gốc đối với Hồ Điệp Bang, còn khả năng còn lại chính là đại ca Hồ Điệp Bang -- Lâm Bắc Phàm.
Tuy vậy, ngay từ đầu đám thiếu niên này có đánh chết cũng không ngờ được hôm nay có chuyện gì đang xảy ra.
Ngoài những thiếu niên của Hồ Điệp Bang, người của Liêu Thiên Cửu cũng chia nhau ngồi trên bốn chiếc xe đi đến Kim Ngọc Thiên Đường. Người tới ngoài Liêu Thiên Cửu và địa chủ còn có bốn người đàn ông vạn vỡ, nói trắng ra bốn tên kia chính là bảo tiêu của Liêu Thiên Cửu.
Sau khi sáu người này tiến vào Kim Ngọc Thiên Đường thì đã đi nhanh đến tụ hội ở tầng trệt. Hai nhân viên phục vụ bình thường lập tức không khách khí mà ngăn bốn thủ hạ của Liêu Thiên Cửu lại.
- Phong thiếu gia mời hai người Liêu tiên sinh, những người khác nếu không có thiếp mời thì đành phải xin lỗi vậy.
Liêu Thiên Cửu và địa chủ đưa mắt nhìn nhau, cũng không nói gì.
Nhưng một tên đàn ông trong số bốn tên thủ hạ lại cảm thấy khó chịu, Đường Thiết Sơn đúng là đại ca Nam thành, nhưng lão đại của chính mình cũng là đại ca Nam thành, chẳng qua chỉ là hai con đường khác nhau, nếu quả thật muốn chơi thì ai sợ ai chứ? Lúc này ngay cả một con chó giữ nhà cũng dám ngăn cản chính mình là thủ hạ chủ lực của Liêu Thiên Cửu, tên này cảm thấy mất hứng, hắn hừ lạnh một tiếng nói:
- Huynh đệ, chúng ta và Cửu ca cùng một nhóm.
Tên phục vụ kia dùng ánh mắt khinh miệt nhìn, sau đó nói:
-JB và trứng cũng ở cùng với nhau, JB tiến vào nhưng trứng có được tiến vào không?
-Ngươi... ....
-Khụ, các ngươi cứ tùy tiện dạo chơi bên ngoài Kim Ngọc Thiên Đường đi, đây là địa bàn của Đường tiên sinh!
Đầu láng Liêu Thiên Cửu lập tức quát thủ hạ.
Thật ra trong lòng Liêu Thiên Cửu cũng cảm thấy không vui, hắn thấy chính mình đã có danh tiếng ở Nam thành, thậm chí cũng cảm thấy Đường Thiết Sơn chẳng có gì là giỏi giang. Không phải trước đây Đường Thiết Sơn cũng cùng đi trên con đường giống mình sao? Nhưng tên kia khôn khéo, sau khi kiếm đủ tiền vào tạo dựng được quan hệ thì bắt đầu chuyển sang kinh doanh... ....
Bề ngoài Liêu Thiên Cửu trông rất thô lỗ, đầu bóng lưỡng, vẻ mặt dữ tợn, trên má trái còn có một vết đao dài hơn mười phân. Ngay cả trán cũng có một hình xăm hình chữ thập như ngón tay, rõ ràng là loại cùng hung cực ác.
Liêu Thiên Cửu cũng không biết Phong thiếu gia mời mình đến đây làm gì. Ngay từ đầu hắn đã chẳng dám không nể mặt Phong Thiếu gia, nhưng sau khi suy nghĩ thật lâu thì cảm thấy không ổn, lúc này đúng giờ mới lên xe đến đây. Không thể không nói, nếu thật sự phải đánh giá thì Liêu Thiên Cửu hắn vẫn còn thua Đường Phong rất xa, nếu như đối mặt với Đường Thiết Sơn thì kết quả thế nào khỏi nói cũng biết... ....
Cũng còn một người nữa đang mang theo một bụng tức giận.
Người này chính là Long Yên Nguyệt, đệ nhất phó cục trưởng cục công an khu Bản Kiều trong Nam thành.
Chính trị thì ra là như vậy, cha của Long Yên Nguyệt là Long Thiên Hữu chính là cục trưởng cục công an Nam thành. Một người có uy tín danh dự và thực quyền như vậy tất nhiên sẽ có quan hệ với Đường Thiết Sơn. Nếu Yên Nguyệt thấy Đường Thiết Sơn thì phải cung kính xưng một tiếng bá phụ, nhưng nàng lại không cho rằng mình có liên quan gì đến lão già Đường Thiết Sơn quần áo lụa là kia.
Nếu không phải cha bắt buộc thì nàng cũng không muốn đến buổi party tối nay.
Sau khi tiến vào cửa sau Kim Ngọc Thiên Đường, Long Yên Nguyệt trực tiếp đi thẳng lên lầu tám.
Lầu tám chính là tầng cao nhất ở Kim Ngọc Thiên Đường, trên đó đều là văn phòng của nhân viên công ty, còn có một phòng họp rất lớn. Khi Long Yên Nguyệt tiến vào phòng họp thì đột nhiên tức cười phát hiện ra, trong phòng đã có rất nhiều người ngồi.
Liêu Thiên Cửu và địa chủ, lại có một vài tên côn đồ nhìn rất quen mắt.
Đây là chuyện gì đang xảy ra? Một số lưu manh thấp kém nhất cũng có tư cách tiến vào Kim Ngọc Thiên Đường, hơn nữa lại là phòng họp sao? Long Yên Nguyệt không phải loại người ngu ngốc, rất nhanh nàng đã cảm giác được tối nay nhất định có chuyện chấn động xảy ra.
Mọi người đảo mắt nhìn nhau, cứ coi như Liêu Thiên Cửu và một đám lưu manh của Hồ Điệp Bang ai tốt hơn, ai cũng nghĩ rốt cuộc kẻ nào mới là diễn viên chính của đêm nay? Nhưng ai cũng biết, kẻ đó tuyệt đối không phải là Phong thiếu gia... ....
Dù sao Liêu Thiên Cửu cũng là đại ca một phương, sau khi thấy Long Yên Nguyệt thì khóe mắt đột nhiên khẽ co giật. Sau đó hắn lập tức khôi phục lại trạng thái bình thường, hắn đứng lên quay đầu nhìn Đường Phong nói:
-Đường Phong, ngươi định làm gì?
Long Yên Nguyệt cũng một bụng lửa giận, tên nào dám để mình đường đường là một trưởng công an vào tụ họp cùng một chỗ với bọn lưu manh đầu đường xó chợ chứ? Nha đầu này dựng ngược lông mày, nàng giương cặp mắt lạnh lẽo nhìn Đường Phong nói:
-Đường Phong, chuyện hôm nay là ý của Đường bá phụ hay của ngươi?
Đường Phong cũng không thèm quan tâm đến Liêu Thiên Cửu, hắn chỉ hướng về phía Long Yên Nguyệt khẽ gật đầu rồi nói:
-Có thể nói là ý của cha ta.
Đường Thiết Sơn.
Vì sao Đường Thiết Sơn lại tập hợp tất cả các thế lực, đủ mọi hạng người vào đây chứ?
Những tên côn đồ Hồ Điệp Bang đều câm như hến, ngay cả thở mạnh cũng không dám. Tuy nhiệt độ trong phòng họp được điều hòa rất thích hợp mồ hôi lạnh đã sớm chảy ròng ròng trên đầu đám người này, thậm chí còn có một vài tên cảm thấy run rẩy.
Cuối cùng, đúng bảy giờ tối, Đường Thiết Sơn mặc một bộ tây phục màu đen chậm rãi tiến vào phòng họp.
Tất cả mọi người đều cảm thấy không thể tự chủ được, cảm thấy bị khí thế mạnh mẽ đè ép.
Người đứng trên đỉnh núi, quả thật có một loại khí tức giống như vương giả... ....
Đường Thiết Sơn quét mắt nhìn qua tất cả mọi người rồi lộ ra một nụ cười hối lỗi. Lão dùng giọng không nhanh không chậm nói:
-Chư vị, quả thật rất có lỗi, Đường mỗ cũng chỉ nhận lời ủy khác của người khác mà thôi, nên bắt buộc phải mời chư vị đến Kim Ngọc Thiên Đường, đa tạ mọi người đã có mặt. Nếu có chỗ nào đắc tội thì xin bỏ quá cho.
Nói xong Đường Thiết Sơn chắp tay lại.
Đám thiếu niên Hồ Điệp Bang đã cảm thấy khó thở, hôm nay bọn họ mới chính thức biết được thế nào mới gọi là nhất đại kiêu hùng. Tuy Liêu Thiên Cửu là loại người trời sinh hung ác cực điểm nhưng nếu so với Đường Thiết Sơn thì vẫn còn kém rất xa.
Nhưng khi mọi người nghe thấy Đường Thiết Sơn nói chỉ làm việc theo lời ủy thác của kẻ khác thì lập tức tim đập chân run, rốt cuộc kẻ đó là ai? Kẻ nào có năng lực lớn như vậy, có thể làm Đường Thiết Sơn phải ra mặt, hơn nữa còn phải chắp tay bỏ ra phòng họp của Kim Ngọc Thiên Đường?