Bốn người bọn họ ở bộ công an đều là người có máu mặt bây giờ lại chỉ vì bốn chén rượu mà tranh cãi xem ai trả tiền, không ai muốn chi cả. Nhưng rượu đã uống rồi phải tính sao? Đây là quán bar, ra tay cũng là một ý kiến hay nhưng chỉ e rằng hôm sau trên báo đã có tin tức về hộ, nói rằng bốn quan chức của bộ công an uống rượu nhưng không trả tiền, e rằng đến lúc đấy bộ công an sẽ giết họ diệt khẩu, để khỏi mất mặt.
Lôi Bằng Phi dứt khoát làm bộ không trả tiền, kéo khóa áo thật kín như xã hội đen, rất dõng dạc nói: “ Ba người các cậu đừng hòng mà trốn không trả tiền, Bằng Phi tôi nói trả tiền lúc nào?”
Vệ Dung khinh bỉ nhìn hắn, mở miệng nói:" Lão Lôi, ông đừng có giở trò bỉ ổi, khi nãy chúng tôi nghe rõ ông nói ba hai nghìn là chuyện nhỏ, không phải sao?”
Trần Bách Vinh cùng Từ Hải Thanh cũng gật đầu, tỏ vẻ chính tai nghe thấy Lôi Bằng Phi nói vậy.
"Nhưng tôi đâu có ý nói là tôi sẽ trả hộ các cậu?"Lôi Bằng Phi mặc dù trông thô kệch nhưng mà lúc nào tranh luận còn mồm mép hơn cả mấy vị luật sư nổi tiếng, có thể nói trắng thành đen. Hóa ra người lúc cuống cái gì cũng có thể nói được.
Bọn họ nghe xong kinh ngạc, há hốc mồm kính phục.Vốn dĩ Lôi Bằng Phi chỉ là một người thích đao kiếm, chém giết, ở bộ công an cũng không phải là quan chức gì, thậm chí bị người khác coi nhẹ nhưng mà xem ra không giống nhơ bọn họ đã nghĩ, ai ngờ hắn ngoài động tay chân ra còn biết động não, thậm chí lúc này còn hơn cả mấy người bọn họ.
Từ Hải Thanh đỏ mặt ngượng ngùng, mình là người của bộ công an, vậy mà lại vì mấy chén rượu mà tranh cãi, không ra thể thống gì, chuyện này truyền ra ngoài thì mất mặt lắm. Hắn nhìn mấy người khoát tay nói:" Thôi, thôi, để tôi trả cho, xem ra câu lạc bộ đêm này đúng là thượng đẳng, một chén rượu mà cũng đắt vậy, chẳng trách công tử nhà giàu Cao Nham lại hay đến đây"Hắn trong lòng cũng đau khổ, chuyện này là chuyện gì vậy chứ? Đúng là kì quái.
Bọn họ thấy tiền rượu đã có người đài thọ nên gật đầu đồng ý.
Kỳ thật mâu thuẫn trong bộ công an đã tồn tại từ lâu, nhưng bởi vì cục an toàn trực tiếp quản lí các cấp cho nên hai bên tuy có mâu thuẫn nhưng cũng đều phải nhịn. Mặc dù công an bộ có mối quan hệ mật thiết với Cao Chí Bình nhưng con hắn Cao Nham ngang ngược không ai bằng, hình ảnh của hắn ở bộ công an cũng chẳng tốt đẹp gì, nếu như không phải Cao Chí Bình đích thân hạ lệnh thì bọn họ cũng không thèm điều tra.
"Mấy vị tiên sinh, nhìn mấy anh chắc là người ngoại tỉnh?"Khi bốn người bọn họ đang định hỏi mấy người xung quanh thì một giọng nói du dương cùng mùi hương bay đến khiến bọn họ thấy tâm trạng vui vẻ, mắt sáng lên.
Trước mắt bọn họ là bốn cô gái trẻ chỉ khoảng hai mươi tuổi, ăn mặc rất đẹp, khuôn mặt trắng trẻo, xinh xắn khiến người ta cảm thấy hấp dẫn, thân hình gợi cảm, ngực căng đầy, tất cả đều hiện ra trước mặt bọn họ.
Lôi Bằng Phi chưa từng gặp ai như vậy, hắn nhất thời cảm thấy mũi mình hơi ngứa ngứa, máu chảy ra từ hai lỗ mũi, hắn vội vàng móc khăn tay ra lau, ấp úng nói:" Các cô làm gì ở đây vậy?”
Mấy cô gái thấy dáng bộ của họ như vậy cười cười, một người trong số họ ngồi xuống cạnh nói: “ Vị này xem ra rất có con mắt, e rằng đây là lần đầu tiên mọi người tới đây?”
Lôi Bằng Phi chưa từng ngồi gần phụ nữ như vậy, trống ngực đập nhanh mạnh, mặt đỏ lên. Mùi hương hấp dẫn của cô gái bay vào mũi hắn,khiến cho hắn thấy rạo rực, nếu như không phải hắn có kinh nghiệm thì sợ rằng sớm đã thành con thú rồi.
"Tôi, tôi lần đầu tới đây, muốn xem một chút."Lôi Bằng Phi lắp bắp nói.
Cô gái kia thấy dáng bộ của hắn, không nhịn được cười, chủ động nắm tay hắn nói:" Vị này, thẹn thùng gì chứ? Đàn ông đến đây không phải là để thả lỏng, thư giãn sao? Sao anh phải lo lắng vậy? Đến đây đi, em mời anh một chén, được chứ? Thư giãn đi nào.”
"Chuyện này hay là thôi đi!"Lôi Bằng Phi mặc dù cũng rung động trước cái đẹp nhưng mà nghĩ đến giá rượu ở đây hắn không đủ dũng cảm. Hắn đâu thể để một cô gái trả tiền rượu hộ mình, huống hồ nhỡ người ta nói không có tiền thì mình có thể giết chết cô ta sao? Mình không thể làm thế được.
Cô gái kia thấy vậy, khẽ hờn dỗi nói:" Vị tiên sinh này, có phải anh coi chúng tôi là những người chuyên đi mê hoặc đàn ông không? Em nói cho anh biết, gia đình bọn em đều khá giả, nhưng muốn đến đây hưởng thụ không khí, bọn em không cần các anh trả tiền đâu. Em mời.”
"Tôi không có ý như vậy."Lôi Bằng Phi thấy nàng tức giận, vội vàng khoát tay giải thích nói.
Mấy cô gái khác cũng ngồi xuống cạnh ba người còn lại nói:" Đúng vậy, chúng em mặc dù không phải là giàu có nhưng mà tiền rượu vẫn có thể trả được.”
Trần Bách Vinh mặt biến sắc, há miệng.Bọn họ đều có cảm giác như là tự sát. Bọn họ vừa rồi còn tranh luận về tiền rượu vậy mà mấy cô gái này lại chẳng thèm quan tâm, nói thực đúng là một đòn đả kích lớn với bọn họ.
Cô gái ngồi cạnh Bằng Phi khẽ vẫy cô gái thỏ nói:" Cho chúng tôi tám Huyết Sắc Thiên Sứ, tôi trả tiền."
Cô gái phục vụ ra vẻ ngạc nhiên, mỉm cười gật đầu:" Hóa ra là Kim tiểu thư, cô là khách hàng của câu lạc bộ chúng tôi, giảm giá còn sáu mươi tư nghìn, phải không ạ?"
Kim tiểu thư gật đầu nói:" Ta biết rồi, cuối tháng sẽ tính một thể.”
"Vâng"Cô gái tai thỏ gật đầu rồi rời đi.
Lôi Bằng Phi, Trần Bách Vinh, Vệ Dung Hòa, Từ Thanh Hải mồm miệng há hốc, sáu mươi tư nghìn tám chén đã giảm giá? So với rượu mà khi nãy bọn họ gọi chẳng là gì.Bọn họ chỉ muốn tìm cái lỗ nẻ chui vào cho đỡ xấu hổ, đúng là mất mặt quá.
Bọn họ dù thế nào cũng là nhân vật trong bộ công an, bình thường luôn oai phong, lẫm liệt, vậy mà bây giờ trước mặt bốn cô gái đến ngẩng đầu cũng không dám.
Cô gái nhuộm tóc tím ngồi cạnh Trần Bách Vinh rất xinh đẹp. Cô cười hì hì nói:" Chị Kim của chúng em bình thường không để ý đến những người đàn ông khác nhưng hôm nay với mấy anh lại khác, nên mới muốn uống cùng mấy anh, ai ngờ mấy anh lại nghi ngờ này nọ, cứ như là chúng em đang lừa bọn anh vậy.”
Trần Bách Vinh cơ hồ cười khổ nói:" Kỳ thật bọn anh còn rất nhiều việc phải làm nên không thể uống quá nhiều rượu.”Hắn xấu hổ không dám nói mình không mang theo nhiều tiền.
"Hả? Các anh đến làm việc không phải là đến chơi sao? Ngạc nhiên thật đấy."Kim tiểu thư kinh ngạc nhìn bọn họ.
Trần Bách Vinh nói:" Kỳ thật anh muốn hỏi một câu, các em ngày nào cũng ở đây chơi sao?”
Cô gái nhuộm tóc đỏ bên cạnh Vệ Dung cười nói:" Sao bọn em có thể đến đây chơi hàng ngày được? Nhưng mà không khí ở đây cũng không tồi, bọn em đến đây cũng khá nhiều lần."
Trần Bách Vinh cùng Vệ Dung , Từ Thanh Hải nhìn nhau mặt đầy kinh ngạc.Hắn vừa ho khan vừa nói:" Anh nghe nói mấy hôm trước, câu lạc bộ này có chuyện gì đó xảy ra, hình như là có án mạng, không biết bọn em có biết không?”
Bốn cô gái đang mỉm cười nghe thấy vậy bỗng trở nên nghiêm nghị.
"Mấy người rốt cuộc là ai? Sao lại hỏi vấn đề này?" Kim tiểu thư liếc nhìn bọn họ
"Bọn anh là... "Lôi Bằng Phi vội vàng nói.
"Bọn anh là những thương nhân nơi khác đến Nam Thành để vui chơi, nhưng mà nghe nói câu lạc bộ đem này có gì đó đáng sợ bởi vậy mới mạn phép hỏi mấy câu đó, hi vọng các em không để bụng.”Trần Bách Vinh sợ Lôi Bằng Phi nói ra nên bèn nói chen vào. Để thể hiện mình là một người đàn ông xấu xa hắn còn cố tình ôm cô gái bên cạnh vào lòng nói: “ Nếu như các em không muốn nói thì anh cũng không ép.”
Cô gái đó cười nói:" Kỳ thật chuyện này cũng không có gì to tát cả, chắc không ai rõ hơn mấy đứa em, bởi vì chuyện tối hôm đó có liên quan đến chị Linh.”Cô gái chỉ cô gái đang ngồi cạnh Từ Thanh Hải.
"Gì? Có liên quan đến em?"Bọn họ mấy người đều biến sắc.
Cô gái không trang điểm, khiến cho người ta có cảm giác giống học sinh trung học, có chút thẹn thùng nói:"Có liên quan gì đến chị chứ?
Vốn dĩ em thấy công tử đó không tồi muốn uống cùng một chén, ai biết Liêu Thiên Cửu, cũng chính là Cửu ca thấy em, bắt em ngủ với hắn, ai ngờ lại bị vệ sĩ của công tử đó đánh. Người của Cửu ca càng ngày càng nhiều, người bên cạnh công tử đó lại càng ít, công tử đó bị Cửu ca bắt, sau đó…”
Khuôn mặt xinh đẹp của cô hiện lên vẻ sợ hãi.
Lôi Bằng Phi nhất thời đập tay lên bàn nói:" Quả nhiên có liên quan đến Liêu Thiên Cửu, hắn ở đâu? Anh phải giết hắn."
"Cửu ca sau đó cũng bị giết rồi."Cô gái kia sợ hãi thấp giọng nói.
"Gì? Đã chết?"Lôi Bằng Phi mặt biến sắc.