Mục lục
Truyện: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (Truyện full) - Hạ Tịch Quán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 934: Anh Vậy Mà Tự Hạ Thuốc Mình

Sùng Văn suy nghĩ một chút: “Thiếu chủ, tôi thấy Hạ tiểu thư tuy là thông minh, thế nhưng muốn thoát thân khỏi gọng kìm này khả năng gần như là số không.”

“Nói chung cứ bảo Thượng Võ theo sát, mấy ngày này mọi việc đều phải càng cẩn thận hơn một ít, tôi không muốn nhìn thấy bất luận chuyện bất ngờ nào xảy ra.” Lục Hàn Đình mím môi nói.

“Vâng, thiếu chủ.” Sùng Văn vừa gật đầu, vừa nghĩ thầm, thiếu chủ đề phòng Hạ tiểu thư như vậy, lẽ nào Hạ tiểu thư thật sự là boss lớn cuối cùng có thể xoay chuyển vòng vây của hai nhà Lục Lệ và Thượng Quan Đằng?

Wow, anh ta dĩ nhiên không có ý tốt bắt đầu mong đợi chuyện đó đầy.

Đã đến giờ ăn, nhóm người làm nữ chuẩn bị một bàn thức ăn phong phú, sắc hương đều đủ.

Lục Hàn Đình dẫn Hạ Tịch Quán ngồi xuống, đối diện là Lệ Yên Nhiên.

Lệ Yên Nhiên ngồi một mình, cô ta nhìn Lục Hàn Đình và Hạ Tịch Quán như hình với bóng liền thấy mình là vợ cả thảm nhất, cô ta là Lục phu nhân cơ đấy.

Lúc này Kiều Sâm tiên sinh mang theo Dạ Minh Châu tới, Kiều Sâm tiên sinh cười nói: “Lục tổng, chỗ tôi có chai rượu Pháp quý đã ủ 62 năm rồi, vẫn luôn tiếc không dám uống, hiện tại anh đã đế, tôi đã sai người cầm rượu đỏ tới, hôm nay chúng ta cùng nhau uống một chén.”

Vừa dứt lời dưới, một phục vụ liền ôm chai rượu đỏ đã ủ 62 năm đi tới, thủ pháp phục vụ thông thạo mở ra nắp bình, rót đầy rượu đỏ vào chiếc ly dài của mọi người.

Hạ Tịch Quán ngẳắng đầu, đôi mắt sáng nhìn một người hầu nọ, sau đó nhàn nhạt thu mắt.

Rượu đỏ đã rót xong, Kiều Sâm tiên sinh nâng ly: “Tết, mọi người cụng ly nào.”

Lục Hàn Đình cầm ly rượu đỏ lên, ưu nhã nhấp một miếng.

Lệ Yên Nhiên và Dạ Minh Châu nhìn tận mắt Lục Hàn Đình uống xong rượu đỏ, để dược tính phát tác còn cần một đoạn thời gian, vừa lúc bữa cơm kết thúc vào phòng, đến lúc đó Dạ Minh Châu sẽ tách Hạ Tịch Quán đi, để Lệ Yên Nhiên nhân cơ hội tiến vào phòng họ, tại chiếc giường lớn vốn thuộc về Hạ Tịch Quán và Lục Hàn Đình thoả thích lăn lộn, tức chết Hạ Tịch Quán.

Lệ Yên Nhiên đã tưởng tượng ra đủ loại hình ảnh, cô ta ha ha ha ha cười to vài tiếng, đều phải vỗ tay vì kế hoạch hoàn mỹ này của mình và Dạ Minh Châu.

Lục Hàn Đình uống hết ly rượu đỏ, anh đột nhiên kéo khuôn mặt nhỏ của Hạ Tịch Quán nanh lên khuôn mặt tuấn tú của mình: “Quán Quán, anh thấy người nóng quá à.”

Nóng?

Hạ Tịch Quán nhìn về phía Lục Hàn Đình, sau đó bắt mạch cho anh: “Khí huyết anh chảy ngược rồi này, trong cơ thể hỏa khí đang dâng lên từ từ, có phải anh ăn trúng thứ gì không sạch rồi không?”

“Anh không ăn gì cả mà, chỉ uống một chút rượu.” Nói rồi Lục Hàn Đình đưa tay, trực tiếp chỉ ly rượu đỏ trước mặt: “Ly rượu này có vấn đề!”

Lệ Yên Nhiên và Dạ Minh Châu sắc mặt đại biến, dựa theo dược tính, Lục Hàn Đình không nên phát tác như vậy chứ.

Anh phát tác nhanh như vậy, hoàn toàn làm rối loạn nhịp điệu của bọn họ, giết bọn họ trở tay không kịp.

Kiều Sâm tiên sinh nhanh chóng đứng lên: “Lục tổng, ý của anh là… anh trúng thuốc rồi? Có người hạ thuốc trong ly anh?”

“Câu này còn cần tôi đáp? Vậy tất cả nhịn!” Lục Hàn Đình nâng chân dài đạp bàn một cái, thức ăn trên bàn toàn bộ lật ngược.

Bởi vì Lệ Yên Nhiên và Dạ Minh Châu ngồi ở đối diện, thức ăn trên bàn rượu toàn bộ hát hết lên người bọn họ.

AI Hai người thét chói tai, mặc đầm dài thướt tha giò lại dính bẩn, khó chịu lại chật vật.

“Lục tổng, anh!” Dạ Minh Châu rất tức giận, lần này cô ta hoàn toàn nghỉ ngờ Lục Hàn Đình là cố ý, cố ý chỉnh bọn họ.

Thế nhưng một giây kế tiếp Dạ Minh Châu liền đụng phải cặp mắt sâu hẹp kia của Lục Hàn Đình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK