Mục lục
Truyện: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (Truyện full) - Hạ Tịch Quán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1887:

 

Diệp Linh vũ tiệp rung động, không dám ở thời điểm này cương mình với anh, sợ giống như Sử tổng lần trước, giọng cô mềm nhữn, giãy giụa vòng eo thon như rắn nước: “Cố tổng, anh buông trước đi, em cũng đã vào phòng của anh, chắc chắn nghe lời anh, lần này đây anh muốn kiểu gì…”

 

Lời còn chưa nói hêt, Cô Dạ Cân bâm thắt lưng mềm của cô một cái không cho cô lộn xộn, hơi thở nặng nề phủ bên tai cô, anh nói giọng khàn khàn: “Kiểu gì cũng không cần, em cứ nằm như vậy, anh tự mình tới…”

 

Diệp Linh ý thức được anh muốn làm gì rồi, cô nhanh chóng đè xuống bàn tay của anh: “Không được, em đau.”

 

“Anh có cân nhắc.”

 

“Vậy anh… chuẩn bị biện pháp tránh thai đi, đừng xuất vào trong eml”

 

Cố Dạ Cẩn cúi đầu cười một tiếng: “Trêu anh à, em cũng không thể mang thai, anh còn dùng biện pháp tránh thai làm gì?”

 

Diệp Linh bị kiêm hãm, mây giây sau kịch liệt giãy giụa: “không được, Cố Dạ Cần, anh phải dùng biện pháp tránh thai, cho dù anh không cần, sau đó em cũng sẽ uống thuốc, thuốc tránh thai rất hại cho cơ thể.”

 

Cố Dạ Cẩn hơi chau mày kiếm, anh dùng cánh tay dài giam cắm người phụ nữ đang giãy giụa trong lòng: “Diệp Linh, có phải đầu óc em có vấn đề hay không, em không thể mang thai thì uống thuốc tránh thai cái gì, lúc này đừng có chọc anh mắt hứng nữa, nhé?”

 

Con ngươi Diệp Linh co rút lại phóng đại, không tránh thoát người đàn ông, cô cúi đầu, hung hăng cắn lấy cánh tay của Cố Dạ Cần.

 

Cô Dạ Cân bị đau, cô căn rât dùng sức, muốn cắn anh chảy máu.

 

Khuôn mặt tuấn tú của anh u ám, anh xưa nay đối với chuyện như thế này nói một không hai, thời điểm muốn hưởng thụ phải hưởng thụ được, cô như vậy sẽ chỉ chọc giận anh.

 

Cố Dạ Cần dùng bàn tay to nắm khuôn mặt nhỏ của cô, bịt miệng cô lại, chỉ thấy trên cánh tay của anh đã nhiều hơn một dấu răng thật sâu, còn chảy máu.

 

Cố Dạ Cẩn phát cáu không nhẹ, tuy anh không thích có con, cũng không có dự định sinh con, thế nhưng mỗi khi anh đụng tới cô, cô la hét bảo dùng tránh thai biện pháp và thuôc tránh thai, dường như đặc biệt sợ có con của anh, anh vẫn cảm thấy trong lồng ngực kéo tới một cổ lệ khí âm u.

 

“Diệp Linh, là em tự tìm, anh ngược lại muốn nhìn xem hôm nay có thể lưu lại chủng của anh ở trong bụng của em hay không !” Cố Dạ Cần cắn răng nói.

 

Bên trong phòng tắm nước chảy tí tách, rất nhanh bên trong đã bốc lên một mùi hương “đặc biệt”.

 

Yết hầu Cố Dạ Cần lăn lên lăn xuống, đợi cảm giác trí mạng đi qua, anh tự tay ôm Diệp Linh vào trong ngực mình, hôn một khuôn mặt tái nhợt của cô: “Được rồi, đừng náo loạn với anh, anh tắm cho em.”

 

Anh chính là người như vậy, chính mình hưởng lạc qua mới bằng lòng bố thí dịu dàng.

 

Cố Dạ Cẩn dùng sữa tắm giúp Diệp Linh tắm, tầm mắt dời xuống dưới, anh thấy giữa chân cô chảy rất nhiều dịch trắng xuống.

 

Cố Dạ Cần ngắng đầu nhìn Diệp Linh, ánh mắt sâu hơn, mặc dù không nói, nhưng chưa thỏa mãn, có dự định làm một lần nữa.

 

Lúc này Diệp Linh giơ tay lên, dùng sức tát lên khuôn mặt tuắn tú của anh.

 

Bốp.

 

Có Dạ Cần bị tát mạnh một cái, khuôn mặt tuần tú đều bị đánh trật.

 

Không khí cứ như vậy cương trệ, chỉ còn lại tiếng nước chảy tí tách.

 

Lúc này Diệp Linh tự tay kéo ra cửa kính mờ, trực tiếp đi ra.

 

Cố Dạ Cẩn không hề động, đứng tại chỗ, đầu lưỡi đỉnh vào hàm phải bị đánh, anh“ah” một tiếng lại cười, mẹ kiếp, con mèo hoang nhỏ này cũng quá hung dữ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK