Mục lục
Truyện: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (Truyện full) - Hạ Tịch Quán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1716:

 

Thế cục nhanh chóng ấm áp lên, thế nhưng Lục Hàn Đình và Cố Dạ Cẩn không ai nhìn nhau – hứ!

 

“Lục tông, cô dâu tương lai của anh đi ra rồi, nhìn kìa, bên cạnh còn có Diệp mỹ nhân, lúc này Diệp Mỹ Nhân là phù dâu đói”

 

Cố Dạ Cẩn ngắng đầu, anh thấy được Hạ Tịch Quán và Diệp Linh từ trong phòng đi ra, các cô cũng không đi đến đây, mà là đi qua khúc cua rồi biến mắt, thế nhưng Nam Quán Bắc Linh vẫn bá đạo hấp dẫn mảng lớn ánh mắt.

 

“Áy, trên mắt cá chân Diệp mỹ nhân đeo cái gì thế kia, hình như là… một cái lắc chân kim cương?”

 

“Cái lắc chân kim cương này chắc sẽ không phải là kim chủ đại nhân sau lưng Diệp mỹ nhân đưa đấy chứ! Vị kim : chủ đại nhân này thật biệt chơi, đây tuyên bồ với toàn thế giới Diệp mỹ nhân đã là nữ nô* bị giam cầm của anh ta rồi.”

 

*nô trong nô lệ, nữ nô – nữ nô lệ.

 

Nơi đàn ông tụ tập vẫn không thiếu mấy đề tài mờ ám, đối tượng được nhắc đến nhiều nhất vẫn là vưu vật Diệp Linh.

 

Nơi có đàn ông thì đề tài của bọn họ không thiếu Diệp Linh, đây là định luật.

 

Cố Dạ Cẩn ánh mắt rơi trên cái lắc chân kia của Diệp Linh, đêm đó anh tặng cô, cô liền đeo, cũng không biết là có ý tứ gì?

 

Mắt cá chân cô oánh nhuận tinh tế, khiến người ta nhìn đã muốn hôn một cái, hiện tại đeo một cái lắc chân kim cương, có thể đoán được là đàn ông tặng, đích thật là nữ nô mà đàn ông nuôi dưỡng.

 

Vừa rồi cô còn mắng anh biến thái, hiện tại những người đàn ông này có kẻ nào là tốt, cho dù có là đàn ông tốt ở trước mặt cô cũng sẽ có sắc tâm.

 

: Tuy là anh tặng cho cô lắc chân đích thật là có ý này, muốn cầm tù cô, muốn cô làm cắm nô của mình.

 

Ánh mắt Cố Dạ Cần u trầm nóng bỏng rơi trên hướng Diệp Linh biến mất, ở Phượng Vũ Cung anh đã mẫn cảm giác đã nhận ra thái độ cô đối với anh biến hóa, lúc ở Hải Thành cô còn để bảo anh buông cô đi, hận không thể cách xa anh vạn dặm, thế nhưng ở lúc Phượng Vũ Cung cô liền như có như không bắt đầu… câu dẫn anh.

 

Đúng vậy, cô chính là đang câu dẫn anh.

 

Tuy bây giờ anh còn không biết nguyên nhân nào làm thái độ trước sau của cô n biên hóa nghiêng trời lệch đât như vậy, nhưng anh thừa nhận anh đã mắc câu.

 

Người đàn ông như Cố Dạ Gần đã biết rất nhiều thủ đoạn của phụ nữ, đều để dán trên người anh, đủ mọi chiêu trò câu anh.

 

Thế nhưng Diệp Linh là đẳng cấp cao nhất trong đó, cô làm cũng không rõ ràng, cố ý tới gần anh, chờ lúc anh muốn vươn tay bắt cô, cô lại cách thật Xa.

 

Như là một cánh lông vũ, trêu chọc lòng anh ngưa ngứa.

 

Suy nghĩ bậy bạ.

 

Nhộn nhạo trồi lên.

 

: Diệp Linh mặc dù là con nuôi Cô gia, nhưng anh dùng vàng ròng bạc trăng nuôi cô lớn, nói em gái cũng được, nói con gái cũng không quá phận, năm 18 tuổi kia cắt đứt tất cả, đến khi cô trở về lại hết sức lãnh đạm với anh, anh thừa nhận mình đã không còn nếm được ngon ngọt trên người cô.

 

Hiện tại anh đã hơi nếm được, cô vậy mà cũng bắt đầu dùng thủ đoạn đi đối phó anh.

 

Đêm hôm đó cô ngậm ngón tay anh, hỏi anh thích Trần Viên Viên hay thích cô, hiện tại lại mang lắc chân kim cương anh tặng rêu rao khắp nơi, không phải câu dẫn thì là cái gì?

 

Hiện tại hai người đang ở giai đoạn : nào, đã là nam nữ trưởng thành đêu thầm biết rõ, lại cách một tầng lụa mỏng liếc mắt đưa tình, mà anh, lại rất Vui vẻ.

 

Hai tên giám đốc nói rất vui vẻ, nhưng rất nhanh thì bị người bên cạnh dùng ánh mắt ngăn lại, bởi vì, Cố Dạ Cần ở chỗ này.

 

Rất nhiều người thượng lưu đều biết Diệp Linh là em gái Có Dạ Cần, vừa rồi hai tên giám đốc kia thấy được Diệp Linh liền không được nhịn nói hưng phán.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK