Mục lục
Truyện: Cưng Chiều Vợ Nhỏ Trời Ban (Truyện full) - Hạ Tịch Quán
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 883: Gương Mặt Bà Mạnh Mẽ Xông Vào Đáy Mất Ông

Nói đến chỗ này, cặp mắt Đan Phượng kia của Lệ Quân Mặc liền u ám thêm vài phần, đêm đó quá tối, trong phòng không mở đèn, ông chỉ thấy được dáng người thiếu nữ lả lướt thích thú to gan dạng chân ngồi lên hông ông, nhờ ánh trăng, ông còn nhớ rõ đôi mắt như hồ nước ngày thu của bà.

Ông thật sự không biết dáng vẻ bà thế nào.

Lục Hàn Đình nhướng hàng mày kiếm anh khí, phóng khoáng nói: “Bố vợ đại nhân, đây chính là tắm ảnh độc nhất vô nhị mà Quán Quán nâng niu cất kín, con đòi hồi lâu mới có được, con cũng biết bố vợ đại nhân rất muốn thấy mặt của mẹ vợ đại nhân, đây ạ, ảnh chụp cho bố đấy, không cần cảm ơn con đâu.”

Lệ Quân Mặc liếc Lục Hàn Đình, sau đó vươn tay nhận ảnh chụp, ông nhìn về phía ảnh chụp trong tay.

Trong hình là Lâm Thủy Dao và Hạ Tịch Quán, khi đó Hạ Tịch Quán chỉ có bốn năm tuổi, còn là một cục bánh bao non nớt búng ra sữa, Lâm Thủy Dao và cô ở trên sân cỏ thả diều, ảnh chụp lại khoảnh khắc vui vẻ nhất của hai mẹ con bọn họ, Hạ Tịch Quán đang chạy, Lâm Thủy Dao kéo dây diều, ngước mắt nhìn bầu trời.

Bởi vì Lâm Thủy Dao nghiêng người, nên Lệ Quân Mặc thấy được nửa sườn mặt của bà, Hạ Tịch Quán thừa kế hoàn mỹ khuôn mặt đẹp của mẹ, chỉ nửa góc nghiêng của Lâm Thủy Dao đã là tuyệt sắc.

Hàng mi dài tựa như cánh quạt nâng lên, khóe môi đỏ mọng của Lâm Thủy Dao nhéch lên, người đã làm mẹ như bà vậy mà vẫn rạng rỡ yêu kiều như thiêu nữ mười tám tuổi, làn gió lay động làn váy lụa mỏng màu hồng nhạt trên người bà, tuyệt đại giai nhân nghiêng nước nghiêng thành cứ vậy thình lình mà mạnh mẹ xông vào đáy mắt Lệ Quân Mặc.

Lệ Quân Mặc từ nhỏ chính là con cưng Đé Đô, bên cạnh ông chưa bao giờ thiếu những mỹ nữ, mập gầy cao thắp đủ mọi loại hình loại nào cũng có, nhưng bây giờ nhìn Lâm Thủy Dao, đáy mắt của ông lóe lên tia kinh diễm.

Kỳ thực, đêm đó ông đã biết bà rất đẹp.

Bởi vì trên người bà rất thơm, không phải mùi nước hoa nhân tạo phủ lên, mà là mùi thơm cơ thể thiếu nữ mê người. Có câu nói, ngửi thấy hương thưởng thức nữ nhân. Dưới ánh trăng tư thái bà mông lung mà lả lướt, bà ghé vào trong lòng anh giơ ngón tay thon dài vẽ vòng vòng lên ngực ông, lúc giọng nói tựa chuông vang ấy thì thầm bên tai hỏi ông thích con trai hay thích con gái, ông đã cảm thấy bà là… tiểu yêu tinh mê người nhất trần gian này.

Cặp mắt Đan Phượng kia của Lệ Quân Mặc lưu luyến trên người Lâm Thủy Dao, sau đó vừa nhìn về phía Hạ Tịch Quán, tim của ông đột nhiên được lấp đầy, vừa ấm áp vừa ngưa ngứa, đây chính là cô con gái mà bà sinh cho ông?

Ừm, ông rất thích cô con gái này!

Hạ Tịch Quán mặc dù còn rất bé, thế nhưng vẻ thông tuệ tựa băng tuyết, cứng cỏi lại dũng cảm, một thân phong cách quý phái ấy đã chứng minh trên người Hạ Tịch Quán chảy xuôi dòng máu của Lệ gia.

Song, Lệ Quân Mặc lại nhanh chóng mím môi, trên gương mặt tuần tú tràn ra vài phần không vui, bà quả nhiên là không cần ông, tự mình yên lành nuôi con.

Lệ Quân Mặc ngẫm lại bản thân, mấy năm nay Dạ Huỳnh giả mạo bà, tuy ông không cho Dạ Huỳnh bắt kỳ yêu thương nào, nhưng ông cũng luôn vì đêm đó mà phụ trách, tự tay bồi dưỡng địa vị Dạ gia, cho Dạ gia ngập trời quyền quý.

Bà căn bản cũng không yêu thích những thứ kia! Ngay cả người đàn ông như ông bà cũng không thèm, Lệ Quân Mặc đột nhiên cảm thấy chính mình như kẻ ngốc.

“Nghe nói, năm đó cô ấy dẫn Quán Quán rời khỏi Đế Đô đến Hải Thành?” Lệ Quân Mặc hỏi bâng quơ.

Lục Hàn Đình cong môi, anh biết Lệ Quân Mặc muốn nghe thứ gì, Lệ Quân Mặc ngay cả giám định ADN cũng đã làm, đương nhiên cũng điều tra Hạ Tịch Quán rõ ràng, Hạ Tịch Quán họ Hạ, trước kia là con gái Hạ Chấn Quốc, là sau khi Lâm Thủy Dao đến Hải Thành lập gia đình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK