Trịnh Thế Dân bị tiếng pháo làm cho tỉnh giấc. Hẳn ta đã mặc xong quần áo và được Hy Nhất giao cho một vạn Bình Nhạc quân để đi phía sau ky binh và đột kích trận địa phía sau.
Dù rất phẫn nộ nhưng Trịnh Thế Dân biết, nếu lúc này hẳn †a dám chống đối thì chắc chắn sẽ bị Hy Nhất giết không chút lưu tình.
Bây giờ bên cạnh hắn ta chỉ có một vạn Bình Nhạc quân, sao có thể là đối thủ của Hy Nhất được.
Rơi vào đường cùng, Trịnh Thế Dân để một vạn Bình Nhạc quân dưới trướng đi về phía sau, còn chính hẳn ta thì vẫn ở lại đại doanh.
Việc nguy hiểm như tham gia chiến đấu, chắc. chản hẳn ta sẽ không nhảy vào.
Còn kết cục của một vạn Bình Nhạc quân này sẽ như thế nào, Trịnh Thế Dân chưa bao giờ nghĩ vì hắn ta cũng không thể nghĩ nổi.
Trước đó hắn ta dẫn đầu ba vạn Bình Nhạc quân, cuối cùng chỉ còn lại một vạn người thì hẳn ta đã biết mình chỉ là một tấm bia đỡ đạn trên tay Hy Nhất mà thôi.
Nhưng lại là một tấm mộc không thể không nghe lời, một khi có hành động gì, kết quả cuối cùng sẽ rất thê thảm.
Nếu ngoan... hẳn ta còn có thể sống lâu hơn một chút.
Cùng lúc ấy, trên trận địa trên đồi, Đông Ly Ưng đã chuyển chỗ chỉ huy đến đối diện Hy Nhất từ lâu.
Khi thấy tiếng pháo. xuất hiện sau lưng Hy Nhất, hắn ta ngạc nhiên dùng ống nhòm nhìn sang thì thấy được Giang Siêu đứng chỉ huy ở không xa đó.
Lúc này, hắn ta lại thấy năm hướng quân Nữ Chân khác đều đang tập trung lại về chỗ Giang Siêu, sau khi suy nghĩ, hắn ta cũng hiểu được chiến lược của Giang Siêu ngay.
Hản đang tự lấy mình làm mồi để gom quân Nữ Chân lại một chỗ. Ngay khi hắn ta không hiểu tại sao Giang Siêu lại làm vậy, từ trong ống nhòm hẳn ta thấy được từ hai bên quân Nữ Chân tập hơn có Viên Triệu quân và quân dân tộc thiểu số vây xung quanh.
Bao vây... Đây là ý nghĩ hiện ra trong đầu hắn ta. Từ trên cao nhìn xuống, hẳn ta có thể nhìn xa hơn. Hơn nữa, ống nhòm mà Giang Siêu chế tạo cũng tốt hơn ống nhòm kiểu cũ nhiều.
Ống nhòm của Hy Nhất kém ống nhòm của hắn ta quá nhiều, những thứ hẳn ta có thể nhìn thấy, Hy Nhất cũng không thấy được.
“Lập tức truyền lệnh, bắn tất cả pháo ở các trận địa, lập. tức bắt đầu tấn công quân Nữ Chân.
Đừng sợ lãng phí đạn được, tiên sinh đã trở về rồi, chúng ta... Có thể thoải mái giết địch rồi. Hôm nay, nhất định phải giữ người Nữ Chân lại chỗ này.
“Mặt khác, các trận địa bỏ trận địa đi, chuẩn bị triển khai bao vây quân Nữ Chân, không để bọn họ có bất kì cơ hội nào để chạy thoát. Hai cánh trái phải không cần để ý, đã có người bao vây rồi.
Chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt cánh chính của chúng ta là được rồi.
Dưới mệnh lệnh của hẳn ta, sáu đường đại quân dưới cờ hiệu cũng bắt đầu hành động.
Ở trận địa trên đồi núi, pháo không ngừng nã vào quân Nữ Chân, các chiến sĩ cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần tùy lúc xuất kích.
Năm đại quân vừa chuẩn bị qua hỗ trợ Hy Nhất bị pháo. bắn trúng mà tổn thất nặng nề, cũng cực kì bối rối, bọn họ. không quay đầu tấn công quân Con Cháu nữa mà liều mạng chạy về chỗ Hy Nhất tập trung.
Bọn họ vốn đã bị trận địa của quân Con Cháu làm cho sợ hãi, lúc này làm sao dám phản công lại nữa. Nếu bọn họ phản công thì kết quả chỉ có con đường chết, còn không bằng tập trung lại với Hy Nhất.
Ngay khi bọn họ chạy đến chỗ Hy Nhất, chuẩn bị vây kín Giang Siêu, các trận cũng bắt đầu vây lại.
Mười tám sư đoàn cũng đã chạy đến từ các con đường. Một vạn người của mười tám sư đoàn cũng tham gia chiến đấu, trừ quân bắn pháo ra, quân Con Cháu còn lại khoảng bốn mươi lăm ngàn người.
Lại thêm mười lăm vạn người bên phía Giang Siêu, gần hai trăm ngàn người đã tiến hành bao vây Hy Nhất.
Mà Hy Nhất lúc này còn chưa biết ông ta từ từ bị bắt vào túi rồi.
Lúc này ông ta đang nhìn đội ky binh đang chạy đến chỗ Giang Siêu, vừa lạnh lùng vừa hả hê.
Lần này, quân địch cướp đi đường lui của ông ta sẽ bị giết chết ở đây rồi.
Dù rất phẫn nộ nhưng Trịnh Thế Dân biết, nếu lúc này hẳn †a dám chống đối thì chắc chắn sẽ bị Hy Nhất giết không chút lưu tình.
Bây giờ bên cạnh hắn ta chỉ có một vạn Bình Nhạc quân, sao có thể là đối thủ của Hy Nhất được.
Rơi vào đường cùng, Trịnh Thế Dân để một vạn Bình Nhạc quân dưới trướng đi về phía sau, còn chính hẳn ta thì vẫn ở lại đại doanh.
Việc nguy hiểm như tham gia chiến đấu, chắc. chản hẳn ta sẽ không nhảy vào.
Còn kết cục của một vạn Bình Nhạc quân này sẽ như thế nào, Trịnh Thế Dân chưa bao giờ nghĩ vì hắn ta cũng không thể nghĩ nổi.
Trước đó hắn ta dẫn đầu ba vạn Bình Nhạc quân, cuối cùng chỉ còn lại một vạn người thì hẳn ta đã biết mình chỉ là một tấm bia đỡ đạn trên tay Hy Nhất mà thôi.
Nhưng lại là một tấm mộc không thể không nghe lời, một khi có hành động gì, kết quả cuối cùng sẽ rất thê thảm.
Nếu ngoan... hẳn ta còn có thể sống lâu hơn một chút.
Cùng lúc ấy, trên trận địa trên đồi, Đông Ly Ưng đã chuyển chỗ chỉ huy đến đối diện Hy Nhất từ lâu.
Khi thấy tiếng pháo. xuất hiện sau lưng Hy Nhất, hắn ta ngạc nhiên dùng ống nhòm nhìn sang thì thấy được Giang Siêu đứng chỉ huy ở không xa đó.
Lúc này, hắn ta lại thấy năm hướng quân Nữ Chân khác đều đang tập trung lại về chỗ Giang Siêu, sau khi suy nghĩ, hắn ta cũng hiểu được chiến lược của Giang Siêu ngay.
Hản đang tự lấy mình làm mồi để gom quân Nữ Chân lại một chỗ. Ngay khi hắn ta không hiểu tại sao Giang Siêu lại làm vậy, từ trong ống nhòm hẳn ta thấy được từ hai bên quân Nữ Chân tập hơn có Viên Triệu quân và quân dân tộc thiểu số vây xung quanh.
Bao vây... Đây là ý nghĩ hiện ra trong đầu hắn ta. Từ trên cao nhìn xuống, hẳn ta có thể nhìn xa hơn. Hơn nữa, ống nhòm mà Giang Siêu chế tạo cũng tốt hơn ống nhòm kiểu cũ nhiều.
Ống nhòm của Hy Nhất kém ống nhòm của hắn ta quá nhiều, những thứ hẳn ta có thể nhìn thấy, Hy Nhất cũng không thấy được.
“Lập tức truyền lệnh, bắn tất cả pháo ở các trận địa, lập. tức bắt đầu tấn công quân Nữ Chân.
Đừng sợ lãng phí đạn được, tiên sinh đã trở về rồi, chúng ta... Có thể thoải mái giết địch rồi. Hôm nay, nhất định phải giữ người Nữ Chân lại chỗ này.
“Mặt khác, các trận địa bỏ trận địa đi, chuẩn bị triển khai bao vây quân Nữ Chân, không để bọn họ có bất kì cơ hội nào để chạy thoát. Hai cánh trái phải không cần để ý, đã có người bao vây rồi.
Chúng ta chỉ cần bảo vệ tốt cánh chính của chúng ta là được rồi.
Dưới mệnh lệnh của hẳn ta, sáu đường đại quân dưới cờ hiệu cũng bắt đầu hành động.
Ở trận địa trên đồi núi, pháo không ngừng nã vào quân Nữ Chân, các chiến sĩ cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần tùy lúc xuất kích.
Năm đại quân vừa chuẩn bị qua hỗ trợ Hy Nhất bị pháo. bắn trúng mà tổn thất nặng nề, cũng cực kì bối rối, bọn họ. không quay đầu tấn công quân Con Cháu nữa mà liều mạng chạy về chỗ Hy Nhất tập trung.
Bọn họ vốn đã bị trận địa của quân Con Cháu làm cho sợ hãi, lúc này làm sao dám phản công lại nữa. Nếu bọn họ phản công thì kết quả chỉ có con đường chết, còn không bằng tập trung lại với Hy Nhất.
Ngay khi bọn họ chạy đến chỗ Hy Nhất, chuẩn bị vây kín Giang Siêu, các trận cũng bắt đầu vây lại.
Mười tám sư đoàn cũng đã chạy đến từ các con đường. Một vạn người của mười tám sư đoàn cũng tham gia chiến đấu, trừ quân bắn pháo ra, quân Con Cháu còn lại khoảng bốn mươi lăm ngàn người.
Lại thêm mười lăm vạn người bên phía Giang Siêu, gần hai trăm ngàn người đã tiến hành bao vây Hy Nhất.
Mà Hy Nhất lúc này còn chưa biết ông ta từ từ bị bắt vào túi rồi.
Lúc này ông ta đang nhìn đội ky binh đang chạy đến chỗ Giang Siêu, vừa lạnh lùng vừa hả hê.
Lần này, quân địch cướp đi đường lui của ông ta sẽ bị giết chết ở đây rồi.