Khi Quân Dao vừa đưa Tiểu Thiên đến bệnh viện thì bọn thuộc hạ của Mặc Trịnh cũng vừa đến bọn chúng đập phá đồ đạc náo loạn khắp nơi để tìm kiếm Quân Dao, cô không hề hay biết gì về điều đó đến khi mẹ nuôi cô gọi đến Quân Dao mới bất ngờ từ trước đến nay cô không hề gây thù với ai cả tại sao lại có người đến để quấy rối chứ, Trạch Hạo thừa biết mọi chuyện là do Mặc Trịnh làm hắn cho vệ sĩ bảo vệ mẹ con Quân Dao rồi mới yên lòng rời đi.
Trạch Hạo đã rời khỏi bệnh viện hắn muốn đi tìm mẹ mình để hỏi cho ra lẽ mọi chuyện mà Mỹ Kim đã nói lúc sáng, trong lòng lại vô cùng khó chịu dường như hắn đã ngộ nhận ra điều gì đó từ trước đến nay thứ hắn xem là gia đình bất chấp tất cả hi sinh hạnh phúc của bản thân chỉ để cho ông Hàn được vui lòng, nhưng tất cả chỉ là một sự thật tàn nhẫn và dối trá.
Tiếng chuông điện thoại vang lên Bà Hàn đang ở bên Mỹ cùng Trạch Đông từ ngày ly hôn bà đã không còn quay trở về đây một lần nào nữa, nhìn thấy dãy số điện thoại bà vui mừng vì Trạch Hạo rất ít khi gọi điện hỏi thăm bà chỉ có bà chủ động gọi cho hắn.
” Mẹ nghe đây con trai có việc gì mà gọi mẹ vậy.”
Trạch Hạo cất lời với chất giọng đầy sự nghiêm túc.
” Mẹ hãy nói cho con biết sự thật về sự lúc Ái Nhi mất đi đừng che dấu con bất cứ điều gì nữa con xin mẹ đấy.”
Bà Hàn hơi bất ngờ chuyện đó đã bị chôn vùi vào quá khứ từ rất lâu rồi bởi vì bà không muốn gia đình bất hòa Trạch Hạo sẽ căm hận ba của mình.
” Sao con lại nói chuyện lạ lùng vậy.”
Trạch Hạo hét vào điện thoại trong giây phút này hắn đã không còn giữ được bình tĩnh nữa.
” Mau nói đi.”
Bà Hàn giật mình ấp úng nói.
” Con bình tĩnh lại đi, mẹ…chỉ là.”
Trạch Hạo oán trách mẹ mình.
” Mẹ định giấu con đến bao giờ mẹ muốn nhìn thấy con phải sống trong nỗi căm hận suốt đời hay sao, một chút nữa thôi là con đã giết chết con trai của mình mẹ có biết không hả.”
Bà Hàn hơi bất ngờ.
” Con trai của con là sao?”
Trạch Hạo: ” Nói là con của Quân Dao và con cô ấy đã âm thầm sinh ra đứa bé hiện tại nó đang bệnh nặng cần phẫu thuật gấp nếu con không đến kịp thì mẹ con cô ấy sẽ ra sao mẹ cũng biết rồi đấy.”
Bà Hàn thật sự rất đau lòng khi nghe con trai nói.
” Được rồi mẹ sẽ nói cho con biết tất cả sự thật năm đó, chính ba con đã cho người giết Ái Nhi và cả Quân Dao cũng chính ông ấy đã gieo rắc vào đầu con là chính ba của Quân Dao đã đâm xe vào Ái Nhi, mẹ xin lỗi vì đã giấu con chuyện này suốt thời gian qua vì mẹ không muốn con hận ba mình mẹ cũng chỉ vì hạnh phúc của gia đình mình mà thôi nhưng mẹ lại không ngờ ông ấy lại độc ác đến như vậy, mẹ thật sự xin lỗi.”
Trạch Hạo vô cùng đau đớn hắn cứ nghĩ Mỹ Kim vì quá tức giận nên đã nói bừa nhưng tất cả là sự thật, bây giờ một chút lòng tin trong hắn cũng không còn. Trạch Hạo ném chiếc điện thoại vào tường tâm trí đầy rối bời và ân hận cảm giác tội lỗi đang bao trùm lấy hắn, vì suốt khoảng thời gian qua hắn đã vô tình làm tổn thương đến trái tim của Quân Dao vì một sự hiểu lầm trầm trọng này, trong lúc này Trạch Hạo không mong cô sẽ tha thứ cho mình vì lỗi lầm của hắn gây ra cho cô quá lớn dù cho có đánh đổi mạng sống của hắn cũng chẳng thể nào sưởi ấm được trái tim đã nguội lạnh trong Quân Dao.
Trạch Hạo đứng lên điên cuồng lái xe đến gặp ba của mình hắn muốn nói rõ ràng mọi chuyện với ông ấy, người đàn ông đã khiến cho cuộc sống của hắn chỉ toàn là một màu đen u ám thù hận và đau thương. Trạch Hạo tỏa ra một luồng sát khí chết người đi vào nhà chính, ông Hàn đang ngồi đó thưởng trà đầy thư thái nhìn thấy Trạch Hạo ông ta hơi bất ngờ nói.
” Sao hôm nay lại rảnh rỗi đến đây vậy.”
Trạch Hạo tức giận nói.
” Chuyện năm xưa là sao, cái chết của Ái Nhi là do ba đứng sau tất cả đúng không?”
Ông Hàn hơi bất ngờ khi nghe Trạch Hạo hỏi nhưng thái độ lại rất bình tĩnh.
” Con nói gì ta không hiểu.”
Trạch Hạo như mất hết kiên nhẫn hắn quát lớn.
” Đừng giả vờ nữa hãy nói ra sự thực đi ba là người đã giết chết Ái Nhi đúng không?”
Ông Hàn không một chút e ngại mà thẳng thừng nhìn vào đôi mắt của Trạch Hạo nói.
” Đúng thế thì sao, cô ta không xứng đáng bước vào gia tộc này ta chỉ là tiện tay trừ khử một ngọn cỏ dại thôi, không lẽ vì một người phụ nữ không xứng đáng con đến đây cãi nhau với ba mình hay sao, chính mẹ con đã nói mọi chuyện cho con nghe đúng không, ta đã nói rồi phụ nữ rất phiền phức đừng bao giờ đặt tình cảm vào trong kinh doanh con hiểu không.”
Trạch Hạo không ngờ ba mình lại là con người máu lạnh không từ bất cứ thủ đoạn nào để có được lợi ích, hắn tuyệt vọng lắc đầu nói.
” Ba thật sự phải làm đến mức độ đó sao, tại sao tôi lại có một người ba máu lạnh như thế chứ.”
Ông Hàn trách khứ Trạch Hạo.
” Con đừng nói là đứng về phía mẹ con để chống đối ta đấy nhé.”
Trạch Hạo điên cuồng gạt đổ mọi thứ trên bàn uống trà.
” Nợ máu phải trả bằng máu, từ nay về sau tôi và ông sẽ cắt đứt quan hệ không còn là ba con nữa, ông có biết là một chút nữa thôi là tôi đã giết chết con của mình rồi không hả, giọt máu của gia tộc ông còn không thương thì đừng nói đến người ngoài, ông hãy sống cô độc với đóng tài sản của mình đến chết đi, sẽ không một ai đến đây thăm ông nữa đâu.”
Nói rồi Trạch hạo dứt khoát rời đi hắn không ngờ một chút nữa thôi mình sẽ giống như người ba máu lạnh của mình, giết chết con trai của mình.