Mặc Trịnh không thể nào chịu đựng được khi bị Trạch Hạo qua mặt, hắn ta đang điên tiết lên vì Trạch Hạo không đồng ý giao dự án Thiên Bang về cho mình mà còn ngang ngược kí kết hợp đồng bắt đầu thực hiện dự án, Mặc Trịnh nghiến răng nghiến lợi tức giận quát đám thuộc hạ.
” Mau đi bắt có ả đó về đây cho tao.”
Đám thuộc hạ cuối đầu nghe lời của Mặc Trịnh đi bắt cóc Quân Dao về, nhưng hôm nay bệnh tình của Tiểu Thiên trở nặng cô phải đưa thằng bé lên bệnh viện thành phố để chữa trị trong lòng Quân Dao rất lo lắng cô cần phải kiếm tiền thật nhanh để phẫu thuật cho Tiểu Thiên, nhìn con trai đau đớn khóc la vì bệnh tật Quân Dao không thể nào kiềm lòng được cô ôm Tiểu Thiên vào lòng khóc nức nở, trên đường đi xe buýt bị thủng lớp bánh xe nên không thể tiếp tục đi tiếp, Quân Dao bế Tiểu Thiên xuống xe trong lòng cô nôn nóng đợi tuyến xe buýt tiếp theo, bỗng nhiên một chiếc xe màu đen lái vào lề đậu ngay chỗ Quân Dao đang đứng cô cứ nghĩ là xe qua đường nên không quan tâm, một vệ sĩ thân tín của Trạch Hạo bước xuống xe, anh ta được Trạch Hạo đặt biệt giao phó cho nhiệm vụ là bảo vệ mẹ con Quân Dao.
” Mời cô lên xe có vẻ như thằng bé đang rất cần đến bệnh viện.”
Quân Dao ngập ngừng từ chối.
” Tôi… không cần.”
Nhưng trong lòng cô đang rất lo lắng cho Tiểu Thiên, người vệ sĩ mở cửa xe nói.
” Lo cho đứa bé trước đã.”
Quân Dao gật đầu vội vàng lên xe đi cùng người vệ sĩ đến bệnh viện, Tiểu Thiên được đưa vào phòng cấp cứu bác sĩ bảo cô phải phẫu thuật gấp nếu còn để lâu sẽ ảnh hưởng đến tính mạng của đứa bé, Quân Dao cứ đứng đó do dự cô vẫn chưa có đủ số tiền để phẫu thuật cho Tiểu Thiên nhưng cô không muốn đặt con mình vào giữa ranh giới của sự sống và cái chết, bác sĩ bảo Quân Dao đi đóng tiền viện phí để thực hiện ca phẫu thuật, cô cứ đứng đơ ra không biết phải làm như thế nào, trong những lúc này cô lại vô cùng bất lực, người vệ sĩ biết Quân Dao đang rất cần tiền anh ta đi ra bên ngoài gọi điện cho Trạch Hạo thông báo về tình hình đang diễn ra.
” Thưa ông chủ hiện giờ con trai của cô Quân Dao đang phải nhập viện để thực hiện ca phẫu thuật lấy khói u ra nhưng cô ấy lại không có tiền để đóng chi phí phẫu thuật bây giờ phải giải quyết như thế nào ạ.”
Trạch Hạo nghe người vệ sĩ nói xong lại vô cùng nặng lòng bây giờ hắn mới biết vì sao Quân Dao lại cần tiền đến như thế một cảm giác tội lỗi đang bao trùm tâm trí của Trạch Hạo, hắn lo lắng nói.
” Tôi sẽ đến đó ngay.”
Chuyện của Mỹ Kim hắn vẫn chưa giải quyết xong bây giờ con trai của hắn lại gặp chuyện Trạch Hạo đứng lên vội vàng lái xe đến bệnh viện, đến nơi Trạch Hạo nhìn thấy Quân Dao đang ngồi ôm mặt trên ghế chờ hắn vội vàng đi đến nói.
” Đưa tôi đi đến chỗ nộp tiền, tôi sẽ chi trả mọi thứ để thằng bé được phẫu thuật nhanh chóng.”
Quân Dao nhìn thấy Trạch Hạo lại cảm thấy khó chịu cũng tại vì hắn mà cô mới đau khổ như vậy cũng tại vì hắn mà cuộc đời của cô lại vô cùng tâm tối.
” Anh tránh đi đừng xen vào cuộc sống của tôi nữa.”
Trạch Hạo nhìn Quân Dao tức giận nói.
” Tôi không thể để cho con trai của mình chết được cô đừng cố chấp như thế.”
Quân Dao thật sự đang rất cần tiền nhưng lòng tự trọng của cô lại không cho phép cô nhận tiền của hắn.
” Ai là con của anh nó là con của một mình tôi thôi có biết chưa hả, anh có biết suốt mấy năm qua tôi đã phải sống vất vả như thế nào không hả bây giờ anh lại đến đây để nhận con anh có lòng tự trọng hay không.”
Trạch Hạo vô cùng ân hận vì đã để cô một mình chống chọi với cuộc sống khắc nghiệt này hắn đưa tay lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt gầy gò của cô, Quân Dao vội vàng hất tay hắn ra, nếu những lỗi lầm của hắn gây ra cho cô trước đây cô điều tha thứ thì tất cả những chuyện đó điều là đáng đời cô xứng đáng nhận lấy.
Quân Dao nghẹn ngào nói.
” Được rồi bây giờ tôi thật sự không đủ tiền để chi trả chi phí cho ca phẫu thuật của Tiểu Thiên nhưng trách nhiệm làm cha của anh, anh phải biết làm như thế nào dù gì nó cũng là giọt máu của anh, tôi xin anh hãy cứu lấy thằng bé lần này, tôi hứa sẽ không làm phiền đến cuộc sống của anh thêm một lần nào nữa.”
Trạch Hạo đau thương nói với Quân Dao.
” Tôi sẽ chịu trách nhiệm với cả hai mẹ con em từ nay hãy quay về sống cùng tôi để tôi có thể chăm sóc cho hai người bù đắp tất cả mọi thứ.”
Bây giờ trong lòng của hắn đã không còn sự căm hận hay trả thù Quân Dao nữa vì suốt thời gian qua hắn luôn sống trong sự dằn vặt đau khổ khi thiếu vắng cô.
Quân Dao mệt mỏi thở dài nói.
” Có chuyện gì hãy để sau này hãy nói việc bây giờ là mạng sống của Tiểu Thiên.”
Nói rồi hai người đi đến chỗ nộp phí đóng tiền phẫu thuật cho Tiểu Thiên, thằng bé được đưa vào phòng phẫu thuật đôi tay của Quân Dao trở nên lạnh lẽo vô cùng cô liên tục thở dài cầu nguyện cho Tiểu Thiên Trạch Hạo đứng bên cạch cũng đang rất lo lắng.