• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mỹ Kim có một lịch quay phim ở một vùng quê, sau hôm cãi nhau với Trạch Hạo cô ta đã bỏ về nhà riêng của mình dùng rất thất vọng với những lời hắn nói ra nhưng tận đáy lòng của cô ta thật sự không nỡ kí vào đơn ly hôn, Mỹ Kim vẫn còn rất hi vọng một ngày nào đó Trạch Hạo sẽ suy nghĩ lại để cô ta có thể bước vào trái tim của hắn đúng là tình yêu đã khiến cho con người càng trở nên mất đi lý trí cứ đâm đầu vào ngõ cụt mà không muốn quay lại.

Mỹ Kim cảm thấy không thích vùng quê nghèo nàn này dù sao cô cũng là đại minh tinh có tiếng khắp mọi nơi, Mỹ Kim đi cùng quản lý đến khách sạn trước một ngày, sáng mai sẽ bắt đầu cho buổi quay đầu tiên, sau khi cất hành lý xong hết hai người họ đi ra ngoài tìm một nhà hàng nào đó để dùng bữa, trời đang mưa nên có rất nhiều vũng nước lớn Mỹ Kim cảm thấy rất khó chịu cô cứ càm ràm với quản lý.

” Sau lại phải đi đến những nơi như thế này chứ điên mất thôi.”

Người quản lý chỉ biết thở dài.

” Đó là chỉ thị của đạo diễn buộc mình phải làm theo thôi.”

Mỹ kim mệt mỏi trách móc.

” Tại sao đi từ nãy đến giờ mà chẳng có một nhà hàng nào hết.”

Bỗng nhiên có một chiếc xe máy chạy đến với tốc độ cao lao vào vũng nước khiến cho nước  văng tung tóe lên chiếc váy đắt tiền của Mỹ Kim cô ta như phát điên.

” NÀY dừng lại.”

Minh Lâm ngơ ngác quay lại rồi cậu lùi xe lại nói.

” Cô gọi tôi sao?”

Mỹ Kim tức giận đưa chiếc váy đã bị nước làm bẩn của mình lên nói.

” Anh xem chiếc váy này anh biết bao nhiêu tiền không hả.”

Minh Lâm đưa tay gãy đầu nói.

” Tôi không cố ý xin lỗi cô, chắc chiếc váy cũng không đến nổi đắt đâu cô lên xe đi tôi đưa cô đi ra chợ mua một chiếc khác.”

Mỹ Kim nghe nói Minh Lâm nói thì rất sốc.

” Anh có biết tôi là ai không?”

Minh Lâm lắc đầu nói.

” Không tôi chưa bao giờ gặp cô thì làm sao biết cô là ai.”

Mỹ Kim như muốn bốc hỏa cô nghiến răng nói.

” Xem như hôm nay tôi xui xẻo gặp phải anh.”

Minh Lâm lắc đầu khó hiểu.

” Đồ điên người ta đã xin lỗi rồi mà cứ mắng chửi hoài là sao.”

Nói rồi cậu ấy quay xe rời đi, Mỹ Kim nhìn theo bóng lưng của Minh Lâm mà tức nghẹn.

” Đúng là tức chết mà.”

Minh Lâm đang đến nhà của Quân Dao đưa cô cùng đến hộp đêm làm việc, cậu ấy cũng muốn làm thêm bên ngoài để kiếm thêm lo cho em gái đi học, Quân Dao chỉ làm những công việc dọn dẹp vệ sinh còn Minh Lâm thì làm phục vụ bồi bàn, Quân Dao đã ra điều kiện cô chỉ làm đúng công việc của mình, quản lý không được bắt cô tiếp khách, ở những môi trường như thế này đương nhiên sẽ có những cuộc giao dịch về thể xác xảy ra, nhưng Quân Dao có lòng tự trọng riêng của mình không vì tiền mà hạ thấp bản thân.

Khi về nhà trời đã rất khuya Quân Dao mệt mỏi đi đến nhìn Tiểu Thiên đã ngủ say, dù cho có mệt mỏi đến mấy Quân Dao cũng liền tan biến khi được về nhà gặp con trai bé bỏng của mình, đó là khoảnh khắc thiên liêng nhất của một người làm mẹ.

Hôm nay Mỹ Kim có lịch quay sớm cô và đoàn làm phim đã chuẩn bị xong bọn họ đang tiến hành phân cảnh quay đầu tiên, Minh Lâm cũng đang cùng Quân Dao đi đến công ty để làm việc, nhìn thấy đám đông đang vây quanh ở gần đó Minh Lâm tò mò nói với Quân Dao.

” Bên đó có gì mà nhộn nhịp quá vậy, hay là mình qua đó xem thử đi.”

Hai người đi đến đó Minh Lâm Kéo Quân Dao đi vào đám đông để xem, Mỹ Kim đang diễn với một nam diễn viên khác, Minh Lâm nhìn kĩ   gương mặt của Mỹ Kim rồi bất ngờ nói.

” Là cô gái hôm qua mắng tôi đây mà thật không ngờ lại là diễn viên chắc là mới nổi đây.”

Mỹ Kim nghe Minh Lâm nói khoé môi gật gật từ khi bước chân đến đây cô như bị sao quả tạ chiếu xuống nên mới gặp xui xẻo như thế. Mỹ Kim quay sang định mắng lại Mình Lâm nhưng ánh mắt của cô liền sững lại, Quân Dao cũng nhìn Mỹ Kim bằng ánh mắt bất ngờ có phần sợ hãi, rồi quay người bỏ chạy qua đám đông, Mỹ Kim cảm thấy rất bất ngờ đã hai năm trôi qua cô ta không còn thấy Quân Dao xuất hiện nữa,  cô ta nghĩ cô đã giữ đúng lời thề của mình biến mất mãi mãi khỏi tầm mắt cô ta,  nhưng trái đất quả thật rất tròn có đi đến chân trời góc bể cũng có thể chạm mặt nhau.

Mình Lâm vội vàng chạy theo Quân Dao.

” Chị tại sao lại chạy nhanh như thế, làm tôi đuổi theo muốn thở không nổi rồi đây này.”

Quân Dao hoàn toàn không nghe những gì Minh Lâm nói cô đang chìm vào một nổi sợ vô hình đến khi Minh Lâm nói lớn.

” CHị.”

Quân Dao mới bừng tỉnh lại.

” Cậu vừa nói gì?”

Minh Lâm vô cùng Khó hiểu với thái độ của Quân Dao.

” Chị quen cô diễn viên nữa mùa đó hãy sao, khi nhìn thấy cô ta chị lại chạy thục mạng như thế.”

Quân Dao lắc đầu nói.

Không tôi không quen chỉ là sợ muộn giờ làm nên mới đi vội như vậy thôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK