Mục lục
Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn - Trình Kiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 656

Không khí hơi an tĩnh, cuối cùng vẫn là Y Linh nói trước: “Đi cùng nhau nhé!”

“Ừ.” Trình Kiêu lại gật đầu.

Gió thu hiu quạnh, con đường đá nhỏ bên cạnh sân thể dục rất yên tĩnh, chàng trai cô gái sánh vai đi, kéo ra bóng dáng thật dài dưới đèn đường.

Hình ảnh ấm áp xua đuổi cái hiu quạnh cuối thu.

“Đúng rồi, hai tháng này cậu đi đâu vậy? Điện thoại cũng không gọi được.” Y Linh nhẹ giọng hỏi, thái độ có hơi u oán, sự quan tâm trong giọng nói rõ ràng đến mức ai cũng nghe ra được.

“Có một số việc cần làm.” Trình Kiêu không thể nói chi tiết chuyện bế quan tu luyện cho Y Linh.

Nhìn thấy Trình Kiêu không muốn nói, Y Linh thông cảm không hỏi.

“Cái đó, chuyện ở buổi kỷ niệm thành lập trường lần trước, tôi xin lỗi cậu nhé! Nếu tạo thành ảnh hưởng không tốt với cậu thì mong cậu có thể tha lỗi!” Y Linh dừng bước, cô cúi đầu thật sự trước Trình Kiêu, tóc dài đen chảy xuống vai cô, dáng vẻ quyến rũ.

Đôi mắt thâm thúy như sao trời của Trình Kiêu hiện ra ý cười, anh nói: “Không sao.”

“Có thể được hoa khôi thích là vinh hạnh của tôi.”

Y Linh sửng sốt, không ngờ là Trình Kiêu cũng biết nói mấy lời xuôi tai.

Y Linh thấy trong lòng cũng vui vui: “Xem ra Trình Kiêu cũng có cảm tình với mình.”

Hai người lại đi thêm một lúc, ngửi thấy mùi thơm tỏa ra từ người bên cạnh, Trình Kiêu cảm khái trong lòng.

Dưới bầu trời đêm trong xanh được đi sóng vai với người mình thích trên con đường mòn trong sân trường, đây chính là chuyện mà kiếp trước Trình Kiêu hằng mong.

Đó cũng là niềm khao khát sâu sắc nhất trong tận đáy lòng của rất nhiều chàng trai.

Giờ nguyện vọng này lại vô tình thành hiện thực.

Lúc này trong lòng Trình Kiêu bình tĩnh một cách lạ thường. Cảm giác của anh thay đổi trở nên rõ rệt hơn. Tiếng kêu vang của côn trùng ở xung quanh, tiếng thì thầm của cặp đôi nọ ở xa xa, tiếng đàn kiến dọn nhà… Trình Kiêu đều nghe thấy một cách rõ ràng.

Trình Kiêu hơi ngạc nhiên. Cảnh giới này tên là Tri Vi, chỉ khi đạt đến Luyện Khí Kỳ Đỉnh phong mới có thể đạt tới cảnh giới này.

Nhưng Trình Kiêu lại có được nó khi đang ở cảnh giới Luyện khí kỳ Thông thần cảnh.

Có thể việc này có liên quan đến kinh nghiệm tu hành ở kiếp trước của anh, nhưng Tri Vi là sự tiến bộ của của sức mạnh chứ không phải là cảnh giới tăng cấp. Nói cách khác, nó không liên quan đến kinh nghiệm tu luyện của anh cho lắm.

Trình Kiêu không cầm nổi lòng, hai mắt biến thành một đen một trắng.

Mọi thứ trước mắt lập tức thay đổi. Con đường đá xanh trước mặt Trình Kiêu biến thành vô số sợi tơ màu đen, gốc cây nhỏ bên cạnh cũng biến thành những sợi tơ màu đen.

Ngay cả không gian cũng biến thành vô số sợi tơ màu đen.

“Rốt cuộc mấy thứ này là gì?”

Tầm nhìn của Trình Kiêu bỗng hướng sang Y Linh ở bên cạnh. Cơ thể Y Linh cũng biến thành một đống sợi tơ chi chít và có rất nhiều đốm sáng lóng lánh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK