Ngày hôm sau trước khi ghi hình Bạch Đường Sinh gọi video với Ô Bách Chu, hai người chênh lệch múi giờ nhưng cũng không nhiều lắm, khi cậu bắt đầu quay thì Ô Bách Chu mới vừa rời giường.
Bạch Đường Sinh chọc ghẹo: “Thầy Ô của chúng ta không hổ là ông hoàng giới nghệ sĩ, cho dù có ở nước ngoài thì cũng không buông hot search Weibo.”
“Ừm.” Ô Bách Chu nhìn chăm chú người yêu đã mấy ngày không gặp trên màn hình, “Không tốt sao?”
“…” Bạch Đường Sinh nhướng mày: “Anh cố ý à?”
Ô Bách Chu cười cười: “Cố ý cái gì? Cố ý xuất hiện ở chỗ người Hoa tụ tập, cố ý mang nhẫn, hay là cố ý mua hot search sau khi bị chụp lại?”
Ô Bách Chu cười trầm thấp, có lẽ là do mấy ngày không gặp, hai người chưa từng cách xa nhau như vậy, nhất cử nhất động trên màn hình của Ô Bách Chu đều mang một tia xâm lược.
Rõ ràng tay đang thong thả ung dung thắt một nút áo sơmi, nhưng sau khi đối diện với ánh mắt Ô Bách Chu, Bạch Đường Sinh lại cảm thấy đối phương bây giờ hận không thể xuyên qua màn hình lột sạch cậu, nuốt vào trong bụng.
“Khó nhịn như vậy sao…” Bạch Đường Sinh buồn cười: “Đây có tính là lần đầu tiên sau khi đóng phim thầy Ô mua hot search hay không?”
“Tính.” Ô Bách Chu đã cài nút áo xong, lại lấy ra một cái cà vạt.
“Em đây thật đúng là vinh hạnh.”
Bạch Đường Sinh phát hiện Ô Bách Chu đang thắt cà vạt, nhất thời có chút thấy lạ. Cậu vẫn chưa thật sự tận mắt nhìn thấy dáng vẻ của Ô Bách Chu khi mặc tây trang, còn ảnh chụp thì đã thấy nhiều.
Mà mấy tháng hai người dính với nhau này gần như cũng không có dịp nào cần phải mặc tâu trang chỉn chu.
Khớp ngón tay Ô Bách Chu rõ ràng, thon dài trắng muốt, khi giao nhau thắt cà vạt tràn ngập mỹ cảm. Bạch Đường Sinh nhìn tay hắn, nói: “Em vẫn chưa được thấy anh mặt tây trang đâu.”
Ô Bách Chu vuốt phẳng vạt áo: “Trở về mặc cho em xem.”
Bạch Đường Sinh câu môi: “Trở về lúc nào thì mặc cho em xem?”
Ô Bách Chu nheo mắt: “Em muốn lúc nào cũng được, lên giường cũng được”
Bạch Đường Sinh cười: “Vậy em chờ, chờ anh về em thắt cà vạt cho anh.”
Ô Bách Chu đã quen với thói video call nói được nửa chữ đã giở trò chòng nghẹo của Bạch Đường Sinh, chỉ có ánh mắt là trầm đi khi nghe câu cuối cùng cậu nói, hắn không tiếp lời: “Hôm nay hoạt động của tôi sắp xếp khá kín, buổi tối còn có một bữa tiệc rượu. Phải trễ chút mới có thể gọi video với em, nếu quá muộn thì em ngủ trước nhé.”
“Vâng.” Bạch Đường Sinh đột nhiên nghĩ đến gì đó: “Anh đứng xa xa chút cho em nhìn xem.”
Ô Bách Chu trên màn hình đứng ra xa, Bạch Đường Sinh nói: “Xa chút nữa, được rồi, chính là khoảng cách này… Bạn trai của em thật quá đẹp…”
Trên màn hình Ô Bách Chu một thân chính trang, đôi chân thon dài được quần tây bao lấy, âu phục thân trên phác họa ra vai rộng eo gầy, là tỉ lệ hoàn mĩ hiếm có, nhan sắc lại như thần tiên, cùng với đôi chút khí chất lạnh lùng cấm dục, dù cho đối với ai thì cũng là chết người.
Bạch Đường Sinh bắt đầu hối hận vì sao lại nhận show giải trí này, ngoan ngoãn nghỉ phép ra nước ngoài với thầy Ô nhà cậu không tốt sao?
“Uống ít rượu chút.”
Ô Bách Chu đáp: “Được.”
“Tửu lượng của anh không tốt bằng em.” Bạch Đường Sinh sờ sờ mũi: “Bị người ta chuốc say lên giường thì làm sao bây giờ?”
“Sẽ không cho bọn họ cơ hội này.” Khóe môi Ô Bách Chu giương lên, “Tôi chỉ uống say trước mặt em thôi.”
Bạch Đường Sinh thoáng ngẩn ra, cậu nhớ tới hôm đóng máy Diều phi lệ thiên ấy. Dáng vẻ uống say của Ô Bách Chu, rất khác với hắn ngày thường, lộ ra vẻ tùy hứng và ngang ngược vô lý, làm người khác nhìn chỉ muốn dỗ dành hắn, lại muốn bắt nạt hắn.
Bạch Đường Sinh yên lặng một lát, đột nhiên nói một câu: “Chờ ngày chương trình này phát sóng thì chúng mình công khai đi.”
Trong mắt Ô Bách Chu nhiễm ý cười, cũng không hỏi vì sao là hôm chương trình phát sóng, “Được, em nghĩ cho kỹ, sau khi công khai, em đã đóng mác của tôi rồi, cả đời này cũng đừng mong rửa sạch.”
“Không muốn rửa.” Bạch Đường Sinh không nhịn được cười lên, tâm trạng đôi chút ngần ngại cũng tan biến, “Hơn nữa anh vậy*… Là anh nên nghĩ kỹ mới đúng, sau khi công khai, cả thế giới đều biết anh là người của em… Đời này anh cũng không đổi ý được đâu, không thể cưới vợ, cũng không thể có con.”
(*)Ở đây tác giả để sai hay sao ấy, raw để là không giống, mà t không biết không giống chỗ nào🥲
Ô Bách Chu bình tĩnh nói: “Tôi không thích trẻ con, cũng không cần con, tôi chỉ cần em.”
Chỉ cần có em, ra sao cũng được.
– –
Trò chơi ai là nằm vùng này ai cũng đã từng chơi, MC giới thiệu sơ lược quy tắc trò chơi, lần chơi này không phân theo tổ, nếu cuối cùng nằm vùng chiến thắng, hai nhóm đều bị trừ điểm. Ngược lại, hai bên xét phiếu cộng điểm.
Bạch Đường Sinh mở lá bài mình bốc được ra, trên đó viết to rõ hai chữ: “Truyện tranh”.
Sáu người ở đây vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, không nhìn ra manh mối nào.
MC cười nói: “Trước tiên để thầy Bạch của chúng ta giới thiệu từ của mình đi.”
Bạch Đường Sinh ngẫm nghĩ: “Cần phải dùng đến mắt.”
Ngụy Lạc tiếp theo: “Đa số mọi người đều từng xem.”
“Lời của Ngụy Lạc phạm có hơi rộng nha…” Thu Chiêu cười tủm tỉm nói: “Là thứ khi còn nhỏ rất thích xem.”
Tiêu Duyệt nói: “Mọi người nói thẳng chút không tốt hay sao, cái này có bằng giấy, cũng có điện tử.”
Đào Nghệ suy nghĩ: “Bên trong sẽ xuất hiện rất nhiều nhân vật.”
Lộ Tưởng nói: “Nhân vật trong đó là người bình thường chúng ta không thể gặp được.”
Kế tiếp là phần tổng kết phiếu, Thu Chiêu nói: “Tôi cảm thấy Ngụy Lạc có chút khả nghi, cô ấy nói phạm vi quá rộng, thứ mà đa số mọi người đều từng xem có quá nhiều.”
Nói xong, y lại chuyển hướng về Bạch Đường Sinh: “Thầy Bạch cũng rất đáng nghi, thứ cần dùng đến mắt… Nhưng dù sao vòng đầu tiên nói trong phạm vi lớn cũng coi như là bình thường.”
Mọi người thảo luận một hồi, không có kết quả gì, cuối cùng quyết định loại Ngụy Lạc ra trước, kết quả đương nhiên là thất bại.
Đợt thứ hai, vẫn là Bạch Đường Sinh nói trước: “Khi mười mấy tuổi rất thích.”
Thu Chiêu: “Nếu bị giáo viên phát hiện sẽ bị tịch thu, nhiều khi còn bị mời phụ huynh.”
Tiêu Duyệt: “Nếu bị cha mẹ phát hiện cũng sẽ bị tịch thu.”
“…” Đào Nghệ bó tay, “Hai ngươi nói có gì khác nhau đâu?”
Tiêu Duyệt cười hì hì: “Đương nhiên là có.”
Đào Nghệ suy nghĩ: “Sau khi xem sẽ muốn chia sẻ với bạn bè.”
Lộ Tưởng rối rắm một chút: “Nhân vật trong đó sẽ có fans.”
Nghe xong một vòng, Bạch Đường Sinh suy đoán mình chắc chắn không phải nằm vùng, nhưng nằm vùng là ai thật ra cậu cũng không rõ, bởi vì mọi người đều chỉ nói bóng nói gió.
Đào Nghệ nói: “Tiêu Duyệt khả nghi lắm nhé, sau khi thầy Thu nói xong, em ấy lập tức nói theo một câu tựa vậy.”
Thu Chiêu gật gật đầu: “Vòng này tôi khá hoài nghi Đào Nghệ.”
Lộ Tưởng tiếp lời: “Đào Nghệ nói có đi chút mơ hồ, nhưng thầy Bạch cũng nói lẫn lộn. Lần thứ hai anh ấy nói “khi mười mấy tuổi” rất thích, cứ như là nói theo câu “khi còn nhỏ rất thích xem” vòng trước thầy Thu nói.”
Tiêu Duyệt thấy chú ý đã dời khỏi mình, khẽ thở phào, “Bây giờ em nhìn ai cũng thấy khả nghi.”
Bạch Đường Sinh không nhanh không chậm mà nói: “Tôi nói như vậy là bởi vì chữ này không có nhiều từ gì để miêu tả, nói quá kỹ càng tỉ mỉ lại sợ nằm vùng đoán được.”
Nhưng Bạch Đường Sinh vẫn bị loại, MC cười nói: “Được rồi, thầy Bạch bị loại, trò chơi tiếp tục. Làm người bị loại, bây giờ cậu có thể bỏ phiếu, để tiện cho lát nữa tính điểm, nếu cậu chọn đúng thì có thể cộng thêm điểm.”
Bạch Đường Sinh ngẫm nghĩ, “Thu Chiêu đi.”
“OK.”
Bạch Đường Sinh hỏi Ngụy Lạc cũng bị loại: “Chị bỏ phiếu cho ai?”
“Tôi không được cộng điểm nữa rồi.”
Bạch Đường Sinh yên lặng, “Chị bỏ cho tôi?”
Ngụy Lạc cười: “Tôi là có suy đoán bên ngoài.”
Bạch Đường Sinh hiểu ý của cô. Ekip chương trình mời Bạch Đường Sinh đến không phải là do gần đây cậu có nhiều đề tài sao? Hơn nữa hai lão làng Ngụy Lạc và Thu Chiêu giúp trấn, rating kỳ này tuyệt đối sẽ không thấp.
Người sáng suốt đều biết vai chính kỳ này là Bạch Đường Sinh. Cho nên khi chơi trò chơi nằm vùng nhằm vào Bạch Đường Sinh cũng sẽ thú vị hơn nhiều, nhưng cố tình lần này ekip lại không đi theo kịch bản.
Thu Chiêu thoáng do dự, “Trong đó có thể sẽ có tình tiết nắm tay hôn môi.”
Đôi mắt Tiêu Duyệt cong lên: “Vai chính trong đó không chỉ giới hạn trong nam và nữ.”
Lời này vừa ra, người xem cả trường quay đều nở nụ cười. Ngụy Lạc bất đắc dĩ đỡ trán, cô nương này sớm muộn sẽ có một ngày lên hot search vì ship cp.
Đào Nghệ nói: “Nó có thể có rất nhiều bộ.”
Lộ Tưởng nói: “Nó có rất nhiều thể loại.”
Cuối cùng ván này vẫn là nằm vùng thắng, nhưng trong quá trình đó khách mời bỏ phiếu cho nằm vùng được cộng điểm.
Quay chương trình này vài ngày, có lẽ là do không có Ô Bách Chu, hứng thú của Bạch Đường Sinh không cao. Song tiết mục vẫn phát huy bình thường mà quay xong, ekip có yêu cầu gì Bạch Đường Sinh cũng không ngần ngại.
Khi đến cuối cùng, chương trình còn yêu cầu mỗi một khách mời gọi video cho Wechat mình ghim trên đầu, xem xem có người nhận hay không.
Thu Chiêu tự chọn em gái của mình, kết quả bị cúp máy thẳng thừng, sau đó nhắn một tin tới: Đang bận yêu đương, có chuyện mau nói, không có thời gian gọi video với ông đâu.
MC cảm thán nói: “Đây thật sự là em gái cậu sao?”
Thu Chiêu đỡ trán: “Tôi cũng thường xuyên nghi ngờ.”
Ghim trên top WeChat mình Tiêu Duyệt chọn Minh Triều. Hai người đã quen biết rất nhiều năm, cố định trên top cũng không lạ, vang lên trong chốc lát Minh Triều đã nhận, một khuôn mặt lôi thôi lếch thếc xuất hiện trên màn hình lớn chương trình.
Tiêu Duyệt che màn hình lại: “… Ông có thể cạo râu rồi gọi tiếp không?”
“Trước mặt bà tôi cạo râu gì?” Minh Triều không chút để ý, “Bà quay show xong rồi à?”
“… Chưa đâu.” Tiêu Duyệt buông màn hình ra, “Bây giờ tôi đang quay show.”
“…” Minh Triều lặng thinh nửa ngày: “Năm phút sau lại gọi cho tôi, cảm ơn.”
Người ở đây người đều chết cười, Thu Chiêu chọc ghẹo nói: “Tên tuổi của tiểu thịt tươi tuyệt mỹ Minh Triều vậy mà lại lụi tàn trong tay Tiêu Duyệt trong chớp mắt.”
MC cười nói: “Cho nên chọn người thì phải thận trọng…”
Ghim trên WeChat Đào Nghệ chỉ có ba mẹ, vừa gọi sang ba cô đã hỏi có phải cô bị bắt nạt hay không, hay là nhìn trúng cái kịch bản thiếu vốn nào rồi…
Mọi người: Cuộc sống của người có tiền chúng ta không hiểu.
Ghim trên WeChat Lộ Tưởng vậy mà lại rất nhiều, trong đó còn có cả Bạch Đường Sinh. Giao diện ghim trên top chắc chắn sẽ không để cho khán giả xem, chắc là hậu kỳ sẽ bị cắt đi.
Cậu đưa mắt vô tình thấy một người có ghi chú là “Anh Phi”. Người ban đầu ekip chương trình chọn là người này, nhưng vẻ mặt có chút hoảng loạn của Lộ Tưởng lọt vào mắt Bạch Đường Sinh, Bạch Đường Sinh tiến lên: “Đều là người nhà có cái gì thú vị đâu, muốn gọi thì phải gọi người không có quan hệ thân thích ấy.”
MC đáp: “Vậy thì chúng ta đây chọn cô gái có avatar rất đáng yêu này đi.”
Lộ Tưởng khẽ thở phào, gọi video sang.
Tiếp theo chính là Ngụy Lạc, cô khá có kinh nghiệm với các show giải trí, chọn bạn thân của mình. Cuối cùng đến Bạch Đường Sinh thì khá là thảm, bởi vì ghim trên top WeChat cậu chỉ có một người.
Đột nhiên đập vào hai chữ “Thầy Ô”. Ngay cả người nói chuyện phiếm gần đây cũng chẳng có ai, WeChat trống vắng không thể tả.
MC hỏi: “Thầy Bạch bình thường không nói chuyện phiếm à?”
“Đúng vậy, rất ít khi dùng WeChat.” Còn may là cậu chưa đặt biệt danh gì kỳ lạ cho Ô Bách Chu…
Sau khi gọi video qua, bên kia gần như là nhận trong một giây. Khi khuôn mặt Ô Bách Chu xuất hiện trên màn hình lớn, người xem cả trường quay đều hét lên. Ô Bách Chu vừa nghe đã biết là chuyện như thế nào, hắn hỏi: “Còn đang quay chương trình sao?”
Bạch Đường Sinh nhún nhún vai: “Ừm, ekip chương trình yêu cầu bọn em gọi video cho người mình ghim đầu trên WeChat, nhưng top WeChat em chỉ có anh.”
Ô Bách Chu gần như là nở nụ cười trong nháy mắt, “Vậy thì thật trùng hợp, WeChat của tôi cũng chỉ có em.”
Tiếng kêu của các thiếu nữ trong trường quay muốn sôi trào. Ngay cả Tiêu Duyệt cũng bưng kín miệng sợ mình cũng kêu ra tiếng theo.
Dường như cạnh Ô Bách Chu còn có người, dùng ngoại ngữ hỏi hắn một câu gì đó. Bạch Đường Sinh không hiểu, bởi vì cũng không phải tiếng Anh.
Chỉ thấy Ô Bách Chu gật gật đầu, dùng ngôn ngữ đó đáp một câu, mang theo vui vẻ khó nhìn ra.
“Tôi tìm chỗ nào yên lặng chút.”
Màn hình rung lắc một hồi, dường như Ô Bách Chu đã vào trong phòng, “Gần đây có nghỉ ngơi đầy đủ không?”
Bạch Đường Sinh ẩn ý: “Không tốt lắm”
Ô Bách Chu nghe hiểu, cười khẽ, “Khi nào thì quay show xong?”
“Hẳn hôm nay là xong rồi.”
Ô Bách Chu gật gật đầu, “Tôi đặt vé máy bay cho em nhé?”
“Được.”
Người ở đây nhìn hai người này không coi ai ra gì mà nói chuyện phiếm. Tuy rằng không hiểu bọn họ đang nói cái gì lắm, nhưng vẫn có mấy tiếng kêu nhỏ phát ra từng đợt.
Cuối cùng Ô Bách Chu chào hỏi các fan, nói qua hành trình gần đây của mình. Hắn nói bộ phim lần này quay ở nước ngoài là bộ áp chót trong năm của hắn, cuối năm còn một bộ nữa, sau đó thì không còn.
Còn về chuyện có cơ hội tham gia gameshow như lúc trước hay không, ánh mắt Ô Bách Chu chuyển hướng về Bạch Đường Sinh, dừng lại một lúc, “Chyện này phải xem ý của thầy Bạch nhà tôi.”
Lời này vừa nói ra, cả trường quay đều lặng thinh. Sau đó là từng đợt la hét vồ vập như sóng, Thu Chiêu không nhịn được “VL” một tiếng, Tiêu Duyệt túm lấy cánh tay Đào Nghệ la lên “A a a”, Lỗ Tưởng thì sững sờ, không biết đang nghĩ gì.
Ngụy Lạc do trước đó có Bạch Đường Sinh tiêm ngừa một mũi còn xem như là bình tĩnh, nhưng vẻ mặt MC đã dại ra, kiểm soát biểu cảm không biết đã chạy đi đâu.
Có lẽ là trăm triệu lần y cũng sẽ không ngờ nổi chương trình mình dẫn sẽ trở thành hiện trường công khai của ảnh đế Ô.
Trong mắt Bạch Đường Sinh nhiễm ý cười, dù sao mấy hôm trước đã nói với Ô Bách Chu khi chương trình phát sóng sẽ công khai rồi, Ô Bách Chu liền bắt đầu đạp ga thẳng chân.
Nhưng cậu cũng không kiềm chế, cong khóe mắt cười nói: “Các bạn sẽ còn có cơ hội nhìn thấy thầy Ô trên show giải trí.”
– ————-
Ụa chương sau tôi nhớ mình đã edit rồi ấy tự nhiên hôm nay mở ra trắng trơn còn nguyên raw nguyên qt cơ gì v tr bị ảo tưởng ư hay già cả r nó vậy trời🥲