Trình Như Ngọc quả nhiên không hổ là người xông xáo nhất quả đất. Chỉ sau một ngày mà cô nàng đã lên kế hoạch đâu ra đấy để tiến hành "cải tạo" Doãn Khả Vy.
Nhìn sơ qua những hạng mục chính mình phải trau dồi, tinh thần cô bất giác hạ thấp đến đáy.
Thấy cô uể oải nằm bò ra bàn, Lữ Thiên Luân liền cầm lấy tờ giấy trên tay cô.
Đọc lướt qua một lần, hắn chỉ biết âm thầm lắc đầu. Cô nàng Trình Như Ngọc này cũng hăng hái quá rồi đấy. Đến hắn nhìn qua cũng thấy đau đầu nữa là người sắp phải ra chiến trường là cô.
Tối qua hắn đã cho người điều tra về Tracy, cho nên hắn đã nắm rõ đại khái những sở trường của ả ta. Việc còn lại là phải làm cho cô có được những sở trường khác có thể đánh bại ả ta một cách trực diện khiến ả ta thua tâm phục khẩu phục.
Vấn đề tiên quyết là hiện tại cô có những sở trường gì có thể đánh bại được ả ta đây?
Mặc dù biết Doãn Khả Vy Vy đã hơn hai năm, cùng sinh hoạt trong Hội học sinh nhưng số lần tiếp xúc trực tiếp với cô không nhiều, cũng chưa từng nói chuyện riêng với cô về những chuyện cá nhân, cho nên hắn thật sự không biết nhiều về cô.
Từ ngày hai bên chính thức qua lại, ngoại trừ cùng nhau đi hẹn hò và học tập, hình như hắn và cô cũng chưa hiểu rõ về sở thích của đối phương lắm.
Cô có biết gì về hắn không cũng quan trọng, còn hắn ngoài việc biết cô thích, ghét và sợ những điều gì thì còn lại hắn đều mù tịt, hơn nữa những thứ đó đều là cô tự mình nói với hắn, hắn hầu như chẳng tự mình biết điều gì. Nghe ra cũng có chút tắc trắc nhỉ? Hắn thật sự là đáng đánh thật nha.
Được rồi, nhân cơ hội này, hắn phải từ từ tìm hiểu những thứ khác về cô, sau này lại tìm cách bù đắp cho cô sau vậy.
Trước tiên cứ dựa theo từng hạng mục mà huấn luyện cho cô, dựa trên những khả năng thiên bẩm mà cô có được.
Thấy không ai đồng tình với kế hoạch của mình, Trình Như Ngọc liền nhìn Lữ Thiên Luân dò hỏi: "Hội trưởng kiêm vị hôn phu cũ của người nào đó, anh hẳn là phải biết vị hôn thê cũ của anh có những sở trường gì chứ hả?"
Lữ Thiên Luân phóng ánh mắt sắc lạnh về phía người vừa lên tiếng khiến cô nàng chợt co rúm người, vội vàng ôm lấy cánh tay Doãn Khả Vy làm chỗ dựa, hất cằm tỏ ý khiêu khích.
Hắn chợt thở dài: "Không cẩn mỉa mai anh như thế. Anh cùng cô ta không thân nên không biết."
"Vậy thì làm cách nào đánh bại ả ta? Thấy anh tự tin như thế khiến em cứ tưởng anh ăn chắc ả ta rồi?" Trình Như Ngọc tỏ ra không dám tin nói.
Hắn nhướn mày: "Không biết điều tra à? Ngu ngốc!"
Trình Như Ngọc lắc lắc cánh tay Doãn Khả Vy tố khổ: "Vy Vy, chồng cậu ăn hiếp tớ!"
Nghe cô nàng gọi hắn là "chồng cậu", Doãn Khả Vy xấu hổ cốc đầu cô nàng một cái: "Lắm chuyện."
Vì một câu nói khiến hắn hài lòng, hắn tạm thời buông tha cho cô nàng thị phi kia, tập trung vào vấn đề cần giải quyết.
Lấy trong ba lô ra tập tài liệu mà sáng sớm nay người của hắn mới fax qua đưa cho mọi người đọc.
Hạng mục thứ nhất: hát.
Dựa theo điều tra, Tracy thích nhạc pop của Britney Spears nên có lẽ khả năng cô ta chọn nhạc của cô ca sĩ này rất cao.
Hạng mục thứ hai: nhảy.
Tracy được theo học múa ba lê từ bé, hiển nhiên cô ta sẽ chọn loại hình mà cô ta am hiểu và tự tin nhất.
Hạng mục thứ ba: chơi nhạc cụ.
Tracy cũng được học dương cầm song song với múa bale. Cho nên không cần phải suy nghĩ sâu xa, cô ta chắc chắn cũng sẽ chơi dương cầm.
Hạng mục thứ tư: Thời trang.
Cô ta có sở thích rất ư là "công chúa". Thích đầm công chúa lại còn phải màu hồng mới chịu, và đương nhiên một đôi giày công chúa màu hồng đi kèm với chiếc váy cho đủ một bộ. Không những thế, lối trang điểm và kiểu tóc cũng là kiểu Loli.
Vóc dáng nhỏ bé của cô ta thì cũng có vẻ hợp đấy nhưng cái gương mặt không đúng tuổi kia thật sự là khiến cho người khác buồn nôn mà.
Trình Như Ngọc cầm lấy tấm hình toàn thân của Tracy trong bộ trang phục Loli màu hồng thì cười thành tiếng.
Ôi cái mặt già chát mà thoa phấn đến trình độ này thì thật sự không hiểu cái nhìn về thẩm mỹ của cô ta là ở trình độ ưu tú nào? Thật cmn ói chết mất.
Thấy Trình Như Ngọc cười nghiêng cười ngả không khép miệng được, Doãn Khả Vy cũng phải phì cười theo.
Trình độ thẩm mỹ khi xưa của cô cũng thuộc loại "bậc nhất" rồi, không ngờ trên đời này còn có người còn hơn cô một bậc. Bội phục! Bội phục!
La Trọng Huy cũng phải lắc đầu không dám cười thành tiếng. Dù không biết Doãn Khả Vy sẽ trổ tài ở phần thi này như thế nào nhưng hiện tại cậu ta có thể chắc chắn cô sẽ dành chiến thắng rồi đấy.
Lữ Thiên Luân thì khác, hắn hiện tại vô cùng lãnh cảm. Có lẽ đây không phải lần đầu tiên hắn thấy hoặc là thấy nhiều rồi nên cũng chẳng còn ngạc nhiên.
Và sự thật chính là như thế. Cứ mỗi lần ả ta xuất hiện trước mặt hắn thì đều ở trong bộ dạng đó, vô cùng trướng mắt.
Hắn có cảm tưởng nếu như ả ta không ăn mặc như vậy sẽ không ai biết cô ta chính là công chúa của gia tộc mình vậy. Hắn chính là phản cảm với gu thẩm mỹ này của ả ta ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, cho dù khi đó ả ta chỉ là cô nhóc năm tuổi.
Gạt sự khinh bỉ ấy sang một bên, Lữ Thiên Luân bắt đầu tập trung vào vấn đề cần giải quyết.
Nếu như muốn thắng tất cả các hạng mục này, Doãn Khả Vy sẽ phải chọn một thể loại khác hẳn với Tracy, hơn nữa cũng phải thật đặc biệt. Nhưng trước tiên phải xem cô có sở trường gì không mới được.
"Em hát được thể loại nào?" Hắn lên tiếng hỏi.
Cô cười gượng: "Em hát không được tốt cho lắm, cũng chưa từng hát trước đám đông."
Trình Như Ngọc nhanh nhẩu nói: "Vấn đề này đơn giản, chỉ cần dựa theo kế hoạch của tớ là được rồi không phải sao?"
Cô nàng chỉ tay vào tờ kế hoạch mà mình đã suy nghĩ cả buổi tối viết ra, bắt đầu phân tích.
"Về vấn đề thi cử, cậu hiển nhiên có thể bỏ qua không cần phải quá khắt khe, để tâm trạng thư giãn thực hiện "cải tạo" là được. Mỗi một tuần sẽ cố gắng thực hiện một hạng mục, thời gian còn lại sẽ dùng để luyện lại cho thành thục. Cứ thế chờ đến ngày thách đấu là mọi thứ đều ok."
La Trọng Huy ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Ừm, kế hoạch này của Trình Như Ngọc khá ổn đấy."
Có người đồng tình, Trình Như Ngọc tiếp tục huyên thuyên: "Bắt đầu từ cuối tuần này, hạng mục đầu tiên là hát. Nếu như cậu chưa biết mình hát được thể loại nào thì cứ đi karaoke một buổi là biết ngay."
Như nhớ ra một điểm quan trọng, Trình Như Ngọc hai mắt sáng như sao, búng tay một cái: "Cậu giỏi tiếng Pháp như vậy, không bằng hát tiếng Pháp đi. Ví dụ như dân ca Pháp hoặc trữ tình Pháp chẳng hạn. Tính cách cậu trầm ổn, tớ thấy thể loại nhẹ nhàng này cậu sẽ phát huy khá tốt đấy."
Lữ Thiên Luân nghe Trình Như Ngọc phân tích như vậy thì cũng đồng tình: "Ừm, cô ấy nói đúng đấy, em cứ thử về nghe mấy bản nhạc Pháp đi. Thể loại này cũng được xem là đối lập với nhạc Pop mà cô ả kia chọn, anh nghĩ khả năng thắng sẽ rất cao đấy!"
Doãn Khả Vy lúc này tinh thần cũng phấn chấn hơn hẳn, gật đầu: "Vâng, em biết rồi."
Thấy cô đã đồng ý với sắp xếp của mình, Trình Như Ngọc lại có thêm động lực tiếp tục khai sáng kế hoạch.
"Vậy ở hạng mục thứ hai là nhảy. Vy Vy, cậu biết nhảy thể loại nào?"
Doãn Khả Vy giơ tay đầu hàng: "Tớ chịu, tớ mù tịt."
La Trọng Huy trở nên hăng hái lạ thường: "Vấn đề này để tôi liên hệ giáo viên cho. Đảm bảo trong thời gian ngắn nhất có thể khiến em nhảy tốt nhất có thể."
Trình Như Ngọc tiếp tục phấn khích búng tay: "Cô ả kia múa ba lê nhẹ nhàng, vậy thì cậu phải chọn loại sôi động mới được. Tango nhé!"
Doãn Khả Vy tiếp tục giơ tay đầu hàng: "Cậu tha cho tớ đi. Một bước nhảy tớ còn chưa biết thì làm sao nhảy tango được?"
Lữ Thiên Luân xoa đầu cô: "Tango nhảy cặp, anh sẽ nhảy với em."
Trình Như Ngọc vui như mở hội: "Được đó, quyết định tango. Nam thần nữ thần nhảy tango, ăn đứt cô ả kia rồi. La Trọng Huy, cậu liên hệ giáo viên đi."
La Trọng Huy liếc mắt nhìn hai người đối diện, âm thầm thở dài. Cậu ta còn đang định nhân cơ hội này có thể được cùng cô làm bạn nhảy một lần, không ngờ đến phút chót lại bị người nào đó hẫng tay trên. Ôi, số phận, ta đây mãi chỉ là người đến sau mà thôi!
Hạng mục thứ hai duyệt xong, Trình Như Ngọc tiếp tục đề cập hạng mục tiếp theo.
"Vy Vy, cậu chơi được nhạc cụ nào?"
Có lẽ hạng mục này Doãn Khả Vy có phần tự tin hơn, cô mỉm cười trả lời: "Đàn tranh."
Nghe cô nói xong, cả ba người còn lại đều đồng loạt hướng ánh mắt về phía cô cứ như nhìn sinh vật lạ ngoài hành tinh khiến cô bất giác co rút khoé miệng.
Trình Như Ngọc "chậc chậc" hai cái, thay hai người còn lại nói lên tiếng lòng: "Vy Vy à, quen biết cậu bấy lâu, không ngờ cậu lại là cao thủ ẩn mình nha!"
Nhìn sơ qua những hạng mục chính mình phải trau dồi, tinh thần cô bất giác hạ thấp đến đáy.
Thấy cô uể oải nằm bò ra bàn, Lữ Thiên Luân liền cầm lấy tờ giấy trên tay cô.
Đọc lướt qua một lần, hắn chỉ biết âm thầm lắc đầu. Cô nàng Trình Như Ngọc này cũng hăng hái quá rồi đấy. Đến hắn nhìn qua cũng thấy đau đầu nữa là người sắp phải ra chiến trường là cô.
Tối qua hắn đã cho người điều tra về Tracy, cho nên hắn đã nắm rõ đại khái những sở trường của ả ta. Việc còn lại là phải làm cho cô có được những sở trường khác có thể đánh bại ả ta một cách trực diện khiến ả ta thua tâm phục khẩu phục.
Vấn đề tiên quyết là hiện tại cô có những sở trường gì có thể đánh bại được ả ta đây?
Mặc dù biết Doãn Khả Vy Vy đã hơn hai năm, cùng sinh hoạt trong Hội học sinh nhưng số lần tiếp xúc trực tiếp với cô không nhiều, cũng chưa từng nói chuyện riêng với cô về những chuyện cá nhân, cho nên hắn thật sự không biết nhiều về cô.
Từ ngày hai bên chính thức qua lại, ngoại trừ cùng nhau đi hẹn hò và học tập, hình như hắn và cô cũng chưa hiểu rõ về sở thích của đối phương lắm.
Cô có biết gì về hắn không cũng quan trọng, còn hắn ngoài việc biết cô thích, ghét và sợ những điều gì thì còn lại hắn đều mù tịt, hơn nữa những thứ đó đều là cô tự mình nói với hắn, hắn hầu như chẳng tự mình biết điều gì. Nghe ra cũng có chút tắc trắc nhỉ? Hắn thật sự là đáng đánh thật nha.
Được rồi, nhân cơ hội này, hắn phải từ từ tìm hiểu những thứ khác về cô, sau này lại tìm cách bù đắp cho cô sau vậy.
Trước tiên cứ dựa theo từng hạng mục mà huấn luyện cho cô, dựa trên những khả năng thiên bẩm mà cô có được.
Thấy không ai đồng tình với kế hoạch của mình, Trình Như Ngọc liền nhìn Lữ Thiên Luân dò hỏi: "Hội trưởng kiêm vị hôn phu cũ của người nào đó, anh hẳn là phải biết vị hôn thê cũ của anh có những sở trường gì chứ hả?"
Lữ Thiên Luân phóng ánh mắt sắc lạnh về phía người vừa lên tiếng khiến cô nàng chợt co rúm người, vội vàng ôm lấy cánh tay Doãn Khả Vy làm chỗ dựa, hất cằm tỏ ý khiêu khích.
Hắn chợt thở dài: "Không cẩn mỉa mai anh như thế. Anh cùng cô ta không thân nên không biết."
"Vậy thì làm cách nào đánh bại ả ta? Thấy anh tự tin như thế khiến em cứ tưởng anh ăn chắc ả ta rồi?" Trình Như Ngọc tỏ ra không dám tin nói.
Hắn nhướn mày: "Không biết điều tra à? Ngu ngốc!"
Trình Như Ngọc lắc lắc cánh tay Doãn Khả Vy tố khổ: "Vy Vy, chồng cậu ăn hiếp tớ!"
Nghe cô nàng gọi hắn là "chồng cậu", Doãn Khả Vy xấu hổ cốc đầu cô nàng một cái: "Lắm chuyện."
Vì một câu nói khiến hắn hài lòng, hắn tạm thời buông tha cho cô nàng thị phi kia, tập trung vào vấn đề cần giải quyết.
Lấy trong ba lô ra tập tài liệu mà sáng sớm nay người của hắn mới fax qua đưa cho mọi người đọc.
Hạng mục thứ nhất: hát.
Dựa theo điều tra, Tracy thích nhạc pop của Britney Spears nên có lẽ khả năng cô ta chọn nhạc của cô ca sĩ này rất cao.
Hạng mục thứ hai: nhảy.
Tracy được theo học múa ba lê từ bé, hiển nhiên cô ta sẽ chọn loại hình mà cô ta am hiểu và tự tin nhất.
Hạng mục thứ ba: chơi nhạc cụ.
Tracy cũng được học dương cầm song song với múa bale. Cho nên không cần phải suy nghĩ sâu xa, cô ta chắc chắn cũng sẽ chơi dương cầm.
Hạng mục thứ tư: Thời trang.
Cô ta có sở thích rất ư là "công chúa". Thích đầm công chúa lại còn phải màu hồng mới chịu, và đương nhiên một đôi giày công chúa màu hồng đi kèm với chiếc váy cho đủ một bộ. Không những thế, lối trang điểm và kiểu tóc cũng là kiểu Loli.
Vóc dáng nhỏ bé của cô ta thì cũng có vẻ hợp đấy nhưng cái gương mặt không đúng tuổi kia thật sự là khiến cho người khác buồn nôn mà.
Trình Như Ngọc cầm lấy tấm hình toàn thân của Tracy trong bộ trang phục Loli màu hồng thì cười thành tiếng.
Ôi cái mặt già chát mà thoa phấn đến trình độ này thì thật sự không hiểu cái nhìn về thẩm mỹ của cô ta là ở trình độ ưu tú nào? Thật cmn ói chết mất.
Thấy Trình Như Ngọc cười nghiêng cười ngả không khép miệng được, Doãn Khả Vy cũng phải phì cười theo.
Trình độ thẩm mỹ khi xưa của cô cũng thuộc loại "bậc nhất" rồi, không ngờ trên đời này còn có người còn hơn cô một bậc. Bội phục! Bội phục!
La Trọng Huy cũng phải lắc đầu không dám cười thành tiếng. Dù không biết Doãn Khả Vy sẽ trổ tài ở phần thi này như thế nào nhưng hiện tại cậu ta có thể chắc chắn cô sẽ dành chiến thắng rồi đấy.
Lữ Thiên Luân thì khác, hắn hiện tại vô cùng lãnh cảm. Có lẽ đây không phải lần đầu tiên hắn thấy hoặc là thấy nhiều rồi nên cũng chẳng còn ngạc nhiên.
Và sự thật chính là như thế. Cứ mỗi lần ả ta xuất hiện trước mặt hắn thì đều ở trong bộ dạng đó, vô cùng trướng mắt.
Hắn có cảm tưởng nếu như ả ta không ăn mặc như vậy sẽ không ai biết cô ta chính là công chúa của gia tộc mình vậy. Hắn chính là phản cảm với gu thẩm mỹ này của ả ta ngay từ lần đầu tiên gặp mặt, cho dù khi đó ả ta chỉ là cô nhóc năm tuổi.
Gạt sự khinh bỉ ấy sang một bên, Lữ Thiên Luân bắt đầu tập trung vào vấn đề cần giải quyết.
Nếu như muốn thắng tất cả các hạng mục này, Doãn Khả Vy sẽ phải chọn một thể loại khác hẳn với Tracy, hơn nữa cũng phải thật đặc biệt. Nhưng trước tiên phải xem cô có sở trường gì không mới được.
"Em hát được thể loại nào?" Hắn lên tiếng hỏi.
Cô cười gượng: "Em hát không được tốt cho lắm, cũng chưa từng hát trước đám đông."
Trình Như Ngọc nhanh nhẩu nói: "Vấn đề này đơn giản, chỉ cần dựa theo kế hoạch của tớ là được rồi không phải sao?"
Cô nàng chỉ tay vào tờ kế hoạch mà mình đã suy nghĩ cả buổi tối viết ra, bắt đầu phân tích.
"Về vấn đề thi cử, cậu hiển nhiên có thể bỏ qua không cần phải quá khắt khe, để tâm trạng thư giãn thực hiện "cải tạo" là được. Mỗi một tuần sẽ cố gắng thực hiện một hạng mục, thời gian còn lại sẽ dùng để luyện lại cho thành thục. Cứ thế chờ đến ngày thách đấu là mọi thứ đều ok."
La Trọng Huy ngẫm nghĩ rồi gật đầu: "Ừm, kế hoạch này của Trình Như Ngọc khá ổn đấy."
Có người đồng tình, Trình Như Ngọc tiếp tục huyên thuyên: "Bắt đầu từ cuối tuần này, hạng mục đầu tiên là hát. Nếu như cậu chưa biết mình hát được thể loại nào thì cứ đi karaoke một buổi là biết ngay."
Như nhớ ra một điểm quan trọng, Trình Như Ngọc hai mắt sáng như sao, búng tay một cái: "Cậu giỏi tiếng Pháp như vậy, không bằng hát tiếng Pháp đi. Ví dụ như dân ca Pháp hoặc trữ tình Pháp chẳng hạn. Tính cách cậu trầm ổn, tớ thấy thể loại nhẹ nhàng này cậu sẽ phát huy khá tốt đấy."
Lữ Thiên Luân nghe Trình Như Ngọc phân tích như vậy thì cũng đồng tình: "Ừm, cô ấy nói đúng đấy, em cứ thử về nghe mấy bản nhạc Pháp đi. Thể loại này cũng được xem là đối lập với nhạc Pop mà cô ả kia chọn, anh nghĩ khả năng thắng sẽ rất cao đấy!"
Doãn Khả Vy lúc này tinh thần cũng phấn chấn hơn hẳn, gật đầu: "Vâng, em biết rồi."
Thấy cô đã đồng ý với sắp xếp của mình, Trình Như Ngọc lại có thêm động lực tiếp tục khai sáng kế hoạch.
"Vậy ở hạng mục thứ hai là nhảy. Vy Vy, cậu biết nhảy thể loại nào?"
Doãn Khả Vy giơ tay đầu hàng: "Tớ chịu, tớ mù tịt."
La Trọng Huy trở nên hăng hái lạ thường: "Vấn đề này để tôi liên hệ giáo viên cho. Đảm bảo trong thời gian ngắn nhất có thể khiến em nhảy tốt nhất có thể."
Trình Như Ngọc tiếp tục phấn khích búng tay: "Cô ả kia múa ba lê nhẹ nhàng, vậy thì cậu phải chọn loại sôi động mới được. Tango nhé!"
Doãn Khả Vy tiếp tục giơ tay đầu hàng: "Cậu tha cho tớ đi. Một bước nhảy tớ còn chưa biết thì làm sao nhảy tango được?"
Lữ Thiên Luân xoa đầu cô: "Tango nhảy cặp, anh sẽ nhảy với em."
Trình Như Ngọc vui như mở hội: "Được đó, quyết định tango. Nam thần nữ thần nhảy tango, ăn đứt cô ả kia rồi. La Trọng Huy, cậu liên hệ giáo viên đi."
La Trọng Huy liếc mắt nhìn hai người đối diện, âm thầm thở dài. Cậu ta còn đang định nhân cơ hội này có thể được cùng cô làm bạn nhảy một lần, không ngờ đến phút chót lại bị người nào đó hẫng tay trên. Ôi, số phận, ta đây mãi chỉ là người đến sau mà thôi!
Hạng mục thứ hai duyệt xong, Trình Như Ngọc tiếp tục đề cập hạng mục tiếp theo.
"Vy Vy, cậu chơi được nhạc cụ nào?"
Có lẽ hạng mục này Doãn Khả Vy có phần tự tin hơn, cô mỉm cười trả lời: "Đàn tranh."
Nghe cô nói xong, cả ba người còn lại đều đồng loạt hướng ánh mắt về phía cô cứ như nhìn sinh vật lạ ngoài hành tinh khiến cô bất giác co rút khoé miệng.
Trình Như Ngọc "chậc chậc" hai cái, thay hai người còn lại nói lên tiếng lòng: "Vy Vy à, quen biết cậu bấy lâu, không ngờ cậu lại là cao thủ ẩn mình nha!"