Mục lục
Là Ai Cưa Ai Khác Biệt Sao? - Dạ Hồ Điệp
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nghĩ là làm, Doãn Khả Vy mau chóng đăng nhập mạng xã hội.

Thường ngày cô và hắn cũng nói chuyện với nhau tầm giờ này nên hiển nhiên hắn đã online rồi.

Nhấp vào cái tên Mr L, hàng loạt tin nhắn hiện lên khiến cô choáng ngợp.

Chỉ mới đọc được vài dòng, tin nhắn mới lại ồ ạt chuyển đến.

Cô không vội trả lời ngay mà kiên nhẫn đọc hết toàn bộ tin nhắn mà những ngày qua hắn gửi cho cô.

Khoé miệng Doãn Khả Vy khẽ nhếch lên. Thì ra cảm giác có người lo lắng cho mình cũng không tệ.

Kiếp trước Doãn Khả Vy nằm viện nhưng vẫn giữ liên lạc với người bạn trên mạng Mr L không bỏ lỡ ngày nào. Nếu có việc bận không thể online, cô cũng sẽ báo trước hoặc treo trạng thái.

Thế nhưng lần này cô đã mất tích năm ngày mà không để lại bất cứ lời nhắn nào.

Không ngờ hắn đối với người bạn trên mạng như cô lại tỏ ra lo lắng thái quá.

Cô thật sự có chút thụ sủng nhược kinh.

Một ý nghĩ trong đầu bất chợt loé lên: hắn không phải đã thích cô rồi đấy chứ?

Chỉ là nói chuyện nhiều hơn một chút, chưa từng nhìn thấy đối phương trông như thế nào, cho nên sẽ không phải là cô tự ảo tưởng đi?

Tiếng báo tin nhắn vang lên kéo hồn Doãn Khả Vy trở về. Cô nhẹ lắc lắc đầu nở nụ cười tự giễu, mau chóng bỏ qua cái ý nghĩ điên rồ thoáng qua kia.

Bàn tay xinh đẹp di chuyển đến bàn phím, Doãn Khả Vy bắt đầu gõ một loạt icon mặt cười, sau đó gửi đến Mr L.

"Thật xin lỗi. Mấy ngày qua không thể online, cũng quên không báo với anh một tiếng."

Mr L nhanh chóng nhắn lại: "Không sao. Anh chỉ có chút lo lắng. Có thể cho anh biết lý do không?"

Cô mỉm cười, tiếp tục gõ chữ: "Ồ, em chỉ là bị bệnh nằm viện mấy ngày mà thôi!"

"Bị bệnh?"

"Có nghiêm trọng hay không?"

"Thế đã khoẻ hẳn chưa?"

Ba dòng tin nhắn liên tục được gửi đến.

Có lẽ những ngày mất liên lạc với cô khiến hắn thật sự có điểm lo lắng chứ không phải nói suông.

"Sốt siêu vi mà thôi. Cũng không nghiêm trọng lắm nhưng mẹ thì cứ bắt phải nằm viện mấy ngày. Giờ khoẻ rồi. Cả ngày nay còn đi khắp nơi với ba mẹ nữa."

Doãn Khả Vy gõ chữ trả lời, kèm theo mấy cái icon mặt cười.

Mỗi lần muốn kết thúc một câu nói, cô thường sẽ gửi đến đối phương vài cái icon biểu lộ cảm xúc. Thế nên Mr L cho rằng cô là một cô nàng tính tình vui vẻ hoạt bát.

Sự thật thì chỉ khi ở trên mạng xã hội thì cô mới nói chuyện phóng khoáng như thế mà thôi.

Ở trường, ngoài lúc phải làm đúng phận sự của mình, còn lại cô đều kiệm lời, thậm chí bàng quang trước mọi việc.

Bạn cùng lớp thường xuyên tiếp xúc với cô thì hiểu rõ cô là người thế nào nhưng người ít tiếp xúc thì lại không cho là thế.

Những lời nói xấu dèm pha về bản thân mình, cô đều ít nhiều nghe được, chỉ khẽ cười rồi bỏ ngoài tai không hề quan tâm.

Miệng của họ, cô không thể quản. Cho nên cứ xem như không nghe thấy là được.



Mr L gửi đến một icon với dấu chấm hỏi to đùng, sau đó lại là icon vẻ mặt hiếu kỳ.

Cuối cùng là một hàng chữ thể hiện sự lắm chuyện: "Kể một chút về hôm nay đi. Đã đi những đâu, làm những gì?"

Doãn Khả Vy tỏ ra khá ngạc nhiên về câu hỏi này. Bởi vì từ lúc bắt đầu nói chuyện với Mr L cho đến nay, hắn chưa bao giờ hỏi han về lịch trình của cô với cái vẻ "tám" như thế cả. Đây đích thị là lần đầu tiên.

"Thì ra Mr L của chúng ta cũng là một kẻ thị phi nha!"

Một tràng icon mặt lười lè lưỡi chuyển đến, sau đó hắn mới từ tốn gõ chữ: "Chẳng qua hơi tò mò một chút mà thôi. Lần đầu tiên nghe em nói đi chơi cả ngày, cho nên thật sự bất ngờ."

Cô ngẫm nghĩ một chút. Đúng thật là như thế.

Những năm nay, ngoài học rồi công tác, cô hầu như chưa từng đi đó đây, cũng chẳng đi du lịch nơi nào, chẳng hề dành cho bản thân một chút thời gian nghỉ ngơi. Cuộc sống cũng khá nhàm chán.

Có lẽ từ giờ cô phải nghiền ngẫm lại một chút.

Có cơ hội sống lại một lần, phải biết nắm lấy, thay đổi và tận hưởng cuộc sống chứ!

"Ồ, đúng là thế thật."

Mr L nhận được lời nhắn của cô nhưng vẫn im lặng không tiếp tục gõ chữ.

Có lẽ hắn đang đợi câu trả lời từ cô chăng?

Như hiểu hắn đang nghĩ gì, Doãn Khả Vy bắt đầu kể.

"Cũng không làm gì đặc biệt cả. Có điều hôm nay em đã làm một việc mà từ trước đến nay chưa từng làm."

"???"

Mr L không nói gì, chỉ gửi ba dấu chấm hỏi biểu thị hắn đang muốn cô nói rõ hơn.

Doãn Khả Vy mỉm cười gõ chữ trả lời hắn: "Lần đầu tiên thay đổi ngoại hình."

"???" Vẫn chỉ là dấu chấm hỏi.

Sau một lúc vẫn thấy cô chưa gửi tin qua, hắn dường như kiên nhẫn muốn rút cạn.

Không thể chờ đợi thêm, hắn truy vấn: "Em không thể nói rõ một lần hết được sao? Anh chờ đợi mà muốn hỏng não luôn đây này. Nhanh một chút kể cho anh nghe."

Ngồi trước màn hình máy tính, Doãn Khả Vy muốn bật cười, khoé miệng đã kéo căng ra hết cỡ.

Không ngờ Mr L cũng có một mặt đáng yêu như vậy. Thế mà bấy lâu nay cô cứ luôn cho rằng hắn là một người khá nghiêm túc.

"Thì là đi làm tóc, đổi một kiểu tóc mới. Sau đó đi spa chăm sóc sắc đẹp. Sau đó nữa là đi mua sắm đổi mới gu ăn mặc."

"Chỉ có vậy?" Hắn vẫn còn muốn biết thêm nữa.

"Chỉ vậy thôi!" Doãn Khả Vy thành thật trả lời.

"Chỉ như vậy mà em nói là thay đổi ngoại hình? Anh còn tưởng em đi phẫu thuật thẩm mỹ cơ."

Mr L gửi tin, kèm theo một tràng icon vừa cười vừa khóc.

Doãn Khả Vy đọc tin mà muốn phát hoả, liền biện bạch: "Phẫu thuật gì chứ? Chỉ cần thay đổi kiểu tóc cùng cách ăn mặc, em đã thành ra một người khác luôn rồi đó."

"Hoá ra chỉ cần thay đổi kiểu tóc cùng cách ăn mặc mà tính tình cũng thay đổi theo. Chắc là anh cũng thử thay đổi kiểu tóc cùng cách ăn mặc, không chừng anh cũng trở thành một người khác luôn."

Đọc những dòng chữ vừa gửi đến cùng với icon vừa khóc vừa cười, Doãn Khả Vy thật muốn lôi cái người bên kia màn hình máy tính ra xem hắn là cái dạng người gì mà có thể chọc tức cô đến nỗi không nói được lời nào phản bác.



Cô gửi cho hắn một tràng icon mặt đỏ vì tức rồi im bặt.

Lời cô nói là thật chứ có phải đùa giỡn gì đâu chứ!

Cô của hiện tại và cô của lúc trước, so ngoại hình thì đúng là hoàn toàn như hai con người vậy.

Chính bản thân cô cũng không hiểu suốt hai mươi tám năm qua mình làm sao sống với cái hình dạng khó coi như thế này.

Điều cô thắc mắc là tại sao ngay đến chính ba mẹ cũng không góp ý để cô sớm thay đổi.

Chẳng lẽ đúng như mọi người nói: trong mắt ba mẹ thì con cái dù như thế nào cũng luôn luôn là đẹp nhất?

Thấy cô im lặng không nói gì nữa, Mr L dường như thấy bản thân đã chọc vào nỗi đau của người nọ nên thôi không tiếp tục đùa giỡn.

"Giận rồi sao?"

Doãn Khả Vy chần chừ một lúc rồi mới nhắn tin trả lời: "Không có. Anh nói đúng, ai dám phản bác."

"Đây mà là không giận?"

"Chết anh rồi. Công chúa nhỏ của chúng ta giận rồi."

Mr L lại tiếp tục chọc ghẹo.

"Nghỉ chơi." Doãn Khả Vy phồng má gửi tin nhắn trái lòng.

"Ok, Ok. Anh không chọc em nữa. Công chúa nhỏ của anh dù có thay đổi thế nào vẫn cứ xinh đẹp và đáng yêu nhất quả đất." Mr L giơ tay đầu hàng.

Cô lúc này chợt nở nụ cười. Hắn hoá ra cũng biết nói những lời này. Miệng cũng thật ngọt a.

Thuận đà, cô thử dò xét hắn về mục đích ban đầu của mình khi online trò chuyện cùng hắn.

"Biết em đáng yêu xinh đẹp, vậy thì anh có hứng thú muốn gặp em bên ngoài hay không?"

Sau khi gửi tin nhắn đi, Doãn Khả Vy một tay chống cằm, một tay gõ nhịp nhàng trên bàn, mắt thì đăm đăm nhìn vào thanh trạng thái bên dưới hộp hội thoại, âm thầm tính toán xem mất bao lâu thì hắn sẽ trả lời.

Qua hơn hai phút vẫn chưa thấy đối phương có động tĩnh, cô liền gõ chữ muốn hỏi tiếp.

Thế nhưng dòng chữ vừa gõ còn chưa kịp gửi đi, thanh trạng thái đã bắt đầu có biến động.

Cô im lặng, chờ đợi tin nhắn từ đối phương.

Lại cũng mất hơn hai phút hắn mới hồi âm.

Kết quả hắn chỉ gửi đến có năm chữ: "Em thật sự muốn gặp?"

Có lẽ khi đọc dòng tin nhắn của cô, hắn đã có phần khó tin nên mới lưỡng lự về tính xác thực, hoặc là một lý do gì đó khiến hắn không thể không hỏi lại.

Trò chuyện hàng ngày với nhau hơn mười năm hắn mới quyết định gặp cô bởi vì hắn nói có lẽ hắn đã thích cô.

Khi đó cô không hoàn toàn tin tưởng, một phần là do cô chỉ xem hắn như một người bạn tri kỷ mà thôi, hoàn toàn không có tình cảm nam nữ.

Cô đã thẳng thừng nói với hắn rằng cô đã có người mình thích, nhưng hắn vẫn quả quyết muốn gặp. Hắn còn nói chỉ cần cô chưa gả thì hắn vẫn còn cơ hội.

Thấy hắn kiên định như vậy, cô cũng không nỡ tạt cho hắn một gáo nước lạnh. Vậy nên cuối cùng cũng đồng ý gặp hắn.

Hiện tại cô lại là người đề xuất việc gặp mặt này nên có lẽ đối với hắn, còn chưa xác định chăng?

So về mặt thời gian, hẳn là hiện tại hắn còn chưa có thích cô đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK