Bạch Vi đứng thẳng người dậy, chậm rãi nói: “Chắc ăn phải cái gì không tốt rồi.”
Lời cô ấy vẫn không thể khiến Ôn Noãn hoàn toàn yên †âm, trong lòng vẫn còn nghỉ ngờ đôi chút.
Đúng lúc này, bên ngoài có tiếng bước chân vang lên, sau đó vang lên một giọng nói quen thuộc: “Bạch ViI”
Vậy mà lại là Diêu Tử An.
Toàn thân Bạch Vi cứng đờ, chậm rãi quay đầu lại nhìn chồng cũ của mình, nở một nụ cười đầy miễn cưỡng: “Nghe nói anh đã sinh con trai, chúc mừng. Bao giờ chúng ta đổi được giấy chứng nhận, anh cũng có thể đưa đứa con trai bảo bối của mình vào sổ hộ khẩu rồi.”
Diêu Tử An không lên tiếng.
Con ngươi tối đen của hắn nhìn chằm chằm Bạch Vi. Dáng vẻ lúc này của cô vừa yếu ớt lại xinh đẹp, khơi dậy toàn bộ những ký ức đẹp nhất trong đầu hắn.
Ngày Bạch Vi còn học đại học, hai người họ vẫn còn rất tốt!
Đôi tay run rẩy của Diêu Tử An móc ra một bao thuốc lá từ trong túi, thành thạo rút một điếu đặt lên miệng, châm thuốc xong mới ngước mắt lên nhả ra một câu: “Bạch Vị, chúng ta… Chúng ta bắt đầu lại một lần nữa đi!”
Ngay cả giọng nói của Bạch Vi cũng biến đổi.
Cô ấy nhẹ nhàng “a” một tiếng: “Diêu Tử An, anh cứ hay nói đùa, chúng ta đã đi tới mức độ này rồi, còn muốn bắt đầu lại một lần nữa thế nào?”
Cô ấy vừa dứt lời, bụng lại đau quặn lên.
Cô ấy ôm bụng theo bản năng.
Diêu Tử An hút một hơi thuốc lá, ánh mắt chăm chú dán chặt lên tay Bạch Vi… Có một số chuyện hắn có thể đoán được, nhưng hắn giả vờ không biết, nói thẳng ra không có lợi ích gì với hắn.
Hắn cố nuốt xuống cái sừng này! Giọng Diêu Tử An nghẹn ngào: “Anh chỉ muốn làm hòa
với em thôi, em thu dọn một chút đi, ngày mai anh sẽ đến đón em”
Là một người đàn ông, hắn cảm thấy mình làm được đến bước này là đã vô cùng khó khăn.
Nhưng mà…
Nhưng mà hai người họ đều có lỗi, hắn có thể tha thứ cho Bạch Vi, hắn hi vọng Bạch Vi cũng có thể tha thứ cho hắn.
Ngay trong lúc hai bên đang giằng co, Cảnh Sâm tới.
Cảnh Sâm giao Bạch Vi cho Ôn Noấn, còn mình thì cởi áo khoác, cười khẩy: “Diêu Tử An, không phải anh nên ở nhà ôm con trai sao? Đồ cặn bã nhà anh còn đến đây làm gì? Muốn ăn đấm đúng không?”
Diêu Tử An nhìn thấy Cảnh Sâm, cơn tức giận cũng nổi lên.
Tên khốn Cảnh Sâm này, dám làm vợ hắn thành… thành…