Chương 204
” Cậu cứ giả vờ đi” Hiển nhiên là Lục Khải không tin.
Sau khi Mạc hân Hy đi ra khỏi phòng thử đồng thì cô nhìn xung quanh nhưng không thấy Lục Khải đâu.
Khi cô thay quần áo và chuẩn bị thanh toán tiền thì một người phụ nữ cao với đôi lông mày thanh tú và trang điểm xinh đẹp ngăn cô lại.
“Chờ một chút, tôi vừa thử màu tím nhạt của mẫu váy này, mặc dù thích nhưng tôi thích màu xanh lam này hơn.” Người bên kia nhìn cô từ trên xuống dưới, trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Vì Mạc Hân Hy không đi làm và ở nhà với con nên cô ăn mặc rất xuề xòa lại còn không trang điểm.
“Cô nói mấy lời này là có ý gì?” Cô để quần áo trên quầy thu ngân rồi ngẩng đầu lên, không hề có ý định nhượng bộ.
“Ý tôi là một người có thân hình thấp bé như cô thì chiếc váy này không hợp với cô chút nào.”
Nói xong thì người phụ nữ kia quay đầu lại và gọi người bạn đồng hành của mình: “Huyền My, em mau đến giúp cô gái này chọn một chiếc váy phù hợp với cô ta đi.”
Mạc Hân Hy chống lại lửa giận trong lòng: “Tại sao cô lại quyết định thay tôi?”
Khóe miệng người phụ nữ kia kéo ra một tia giễu cợt: “Tôi làm việc này cũng vì lợi ích của cô. Cô có biết giá cả quần áo ở đây là bao nhiêu không? Tại sao cô lại phải tiêu nhiều tiền như vậy cho một bộ quần áo không phù hợp với mình? “
“Thẩm mỹ của mỗi người đều khác nhau, làm sao cô có thể chắc chắn rằng bộ váy này sẽ phù hợp với mình!” Mạc Hân Hy dùng ánh mắt lạnh lùng hỏi lại.
Đồng nghiệp Huyền My ở phía sau người phụ nữ kia đi tới, cô ta mang theo vẻ chán ghét bắt đầu giới thiệu: “Chị gái tôi là nhà thiết kế nổi tiếng quốc tế, không ai dám đặt câu hỏi về thẩm mỹ với cô ấy!”
Vừa dứt lời thì sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng: “Nhà thiết kế nổi tiếng thì sao? Với tính cách tồi tệ như vậy mà có thể thiết kế ra tác phẩm tốt sao?”
Người phụ nữ kia nhìn lại thì nhìn thấy Lục Khải Dã, vẻ mặt đột nhiên trở nên vui vẻ dịu dàng: “Khải Vũ? Thật là trùng hợp?”
Lục Khải Vũ hờ hững liếc nhìn cô một cái rồi trực tiếp đi đến bên cạnh Mạc Hân Hy, anh vòng tay qua eo cô: “Vợ, có chuyện gì sao? Em đã chọn xong chưa?”
Trong mắt người phụ nữ lóe lên một tia căm hận khi nhìn thấy Lục Khải Vũ ôm Mạc Hân Hy nhưng nhanh chóng che đi vẻ kinh ngạc trên mặt: “Cậu, cậu đã kết hôn rồi sao?”
Bạch Vĩ Hạo bước tới bên người phụ nữ kia: “Lệ Mẫn, chắc là cậu không ngờ tới đúng không! Lục Khải Vũ lạnh lùng hóa ra lại là người đầu tiên kết hôn trong số chúng ta.”
Người phụ nữ này là Đào Lệ Mẫn, là người đã giành được một số giải thưởng thiết kế quốc tế trong miệng Bạch Vĩ Hạo. Ba người họ từng là bạn học thời trung học.
Mặc dù Lục Khải Vũ đã nghỉ học một năm sau sự cố của Mai Huyền Hạ năm đó nhưng cậu không hề sao nhãng chuyện học hành, vì vậy sau khi hồi phục thì cậu ấy không bị lưu ban mà trực tiếp đến lớp học ban đầu.
Sắc mặt Đào Lệ Mẫn nhanh chóng thay đổi, khi nghe Vĩ Hạo nói xong thì cô ta lập tức tiến lên nắm lấy tay Mạc Hân Hy: “Thực xin lỗi, tôi không biết Khải Vũ đã kết hôn.”
Mạc Hân Hy tựa vào trong vòng tay của Lục Khải Vũ, cô có thể cảm nhận rõ ràng đối phương không có thành ý nhưng vẫn mỉm cười ôn nhu: “Không có chuyện gì, dù sao thì cô vẫn luôn ở nước ngoài nên có rất nhiều chuyện không biết cũng là dễ hiểu!”
Nói xong cô cố ý kéo tay Lục Khải Vũ rồi chỉ vào bộ quần áo trên quầy thu ngân nói: “Chồng à, em mới thử bộ đồ này và rất thích nhưng cô Thạch nói dáng người em không phù hợp, phải làm sao bây giời ˆ “Chỉ cần em thích là được, không cần quan tâm đến ánh mắt của người khác, vợ anh là đẹp nhất, em mặc đồ gì cũng được..
Nói xong Lục Khải Vũ nhìn nhân viên bán hàng và lấy thẻ ngân hàng ra: “Mỗi màu sắc của bộ váy này lấy cho tôi một bộ.”
Đào Lệ Mẫn cắn môi, đôi mắt lóe lên vẻ u ám.
Sau đó cô ta giả vờ hâm mộ kéo tay người đồng nghiệp đang đứng sau giá treo quần áo: “Huyền My, em xem tổng giám đốc Lục yêu vợ mình đến nhường nào! Sau này chúng ta tìm được bạn trai nhất định phải tìm người giống như tổng giám đốc Lục.”
Bạch Vĩ Hạo và Lục Khải Vũ nhìn lên, khi họ nhìn thấy là Mai Huyền My thì cả hai đều sững sờ.