Chương 1652
Nói xong lời cuối cùng, tâm trạng cô ấy có chút trầm xuống, nhỏ giọng nói chỉ có mình cô nghe được: “Chúng mình là người của hai thế giới, căn bản là không có khả năng đâu”
Thời gian trôi qua thật nhanh, trong chớp mắt đã là cuối tháng chín.
Thời tiết có chút thay đổi thất thường, hai ngày đầu trời vẫn hửng nắng nhưng sau đó một ngày trời lại đột nhiên đổ mưa.
Nhiệt độ không khí cũng đột nhiên giảm mạnh theo.
Buổi chiều sau khi tan học, Hàn Tương Trúc vừa bước ra khỏi phòng học liền thấy mưa thu mù mịt rơi khắp bầu trời.
Toàn bộ khuôn viên trường được bao phủ trong màn sương mù mờ ảo.
Cô ấy quấn bộ đồng phục học sinh mùa thu trên người mình và đến phòng tự học để tìm Lục Vũ Tuấn học bổ túc môn toán học.
Trải qua khoảng thời gian học bổ túc này, điểm môn toán của cô ấy đã được cải thiện đáng kể. Trong giờ toán học, thầy giáo đã ở trước lớp nhiều lần khen ngợi cô ấy!
Một tháng nữa là sẽ bước vào kỳ thi giữa học kỳ rồi, hy vọng cô ấy lần này có thể đạt được một chút thành tựu môn toán! Như vậy cũng sẽ không uổng phí anh Vũ Tuấn bỏ thời gian ra để chuyên tâm dạy bổ túc cho cô ấy.
Cô ấy vừa mới bước ra khỏi phòng học, lớp trưởng Nghiêm Dương đột nhiên bất ngờ gọi cô ấy lại: “Hàn Tương Trúc!”
Cô ấy quay đầu có chút khó hiểu hỏi: “Lớp trưởng, có chuyện gì vậy?”
Nghiêm Dương bước đến gần cô ấy, nhẹ nhàng nói: “Ngày mười lăm tháng mười, trường chúng ta sẽ tổ chức đại hội thể thao. Sau kỳ nghỉ dài hạn, ủy ban thể thao sẽ yêu cầu mọi người đăng ký tham gia. Năm ngoái cậu không đăng ký bắt kỳ một hoạt động nào. Năm nay cậu nhất định phải đăng ký báo danh một hạng mục đó!”
Hàn Tương Trúc hơi nhíu mày, có chút ngượng ngùng: “Nhưng mà, hoạt động thể dục của tớ không tốt lắm! Tớ không có sở trường nào đặc biệt cả, sợ làm mất mặt cả lớp”
Nghiêm Dương suy nghĩ một chút rôi nói: “Những gì cậu nói cũng đúng, vậy thì như vậy đi, cậu sẽ phụ trách đội cổ vũ!
Dương Phúc dự định năm nay sẽ báo cáo ba sự kiện. Thể thao của cậu ấy rất tốt, lớp chúng ta sẽ mang theo đồ cổ cũ, đến lúc đó cậu sẽ đi theo cậu ấy, cố gắng cổ vũ cho cậu ấy. Sau đó bưng trà, rót nước, đưa khăn mặt…mọi thứ đều ổn rồi chứ!”
Hàn Tương Trúc nghe xong cũng không nghĩ nhiều, gật đầu: “Đương nhiên là có thể rồi. Cám ơn lớp trưởng đã thông cảm”
Nói xong cô ấy quay người bước ra khỏi phòng học.
Ở lối vào của lớp mười một nhất ban, bóng dáng Bạch Lâm Yên chợt lướt qua.
Kỳ nghỉ lễ dài mười một ngày sắp đến.
Các bạn học sinh tâm tình đề rất hào hứng và vui vẻ.
Tô Thu Nga ở trong ký túc xá lôi kéo Hàn Tương Trúc: “Tương Trúc ngoan, không sao đâu, cậu nhất định phải giúp tớ hỏi thăm việc sắp xếp kỳ nghỉ dài ngày của Lục Vũ Lý. Sau đó thông báo cho tớ càng sớm càng tốt để tớ tìm cách tạo cơ hội gặp gỡ bất ngờ”
Uông Liên liếc cô một cái, sau đó giơ ngón tay cái lên: “Tô Thu Nga, thật đúng là cậu. Biện pháp này không tồi!”
Hàn Tương Trúc có chút khó xử: “Việc này, Thu Nga, tớ sợ không đủ khả năng để giúp cậu”
“Tại sao? Chúng ta là bạn bè thân thiết mà”Tô Thu Nga thật không ngờ rằng cô sẽ từ chối, trong lòng có chút hơi buồn.
“Chuyện là như thế này. Trong kỳ nghỉ dài này, tớ sẽ cùng với mẹ trở về quê để thăm ông bà ngoại. Tớ không ở nhà học Lục nên không thể hỏi anh Vũ Lý có sắp xếp gì không được!”
“À? Chính là như vậy! Trời ơi, vậy tớ phải làm sao đây?”Tô Thu Nga phiền não che kín con mắt.
Chỉ có điều, cô ấy rất nhanh liền nghĩ ra một phương pháp cũng không tệ lắm.