Cây non không dám lề mề, vội vàng thả ra dây leo quấn quanh cổ tay Lâm Ninh Nhi.
Sau khỉ khám xong, cây non nhíu chặt mày: “Hàn độc đã thấm sâu vào tủy xương, chỉ dựa vào đan dược là rất khó để trị tận gốc…”
“Có cách nào khác không?” Lâm Thần nôn nóng hỏi.
“Ta chỉ có thể giảm bớt bệnh tình của nàng, nhưng mà trị ngọn không trị gốc, nếu muốn trị tận gốc hàn độc thì chắc là phải cần lực lượng ngọn lửa thuần khiết mới được…” Cây non vẻ mặt nghiêm túc. Tuy rằng bình thường nó hay đùa giỡn, nhưng cứ gặp chuyện quan trọng là nó sẽ rất nghiêm túc.
“Tạm thời giảm bớt đi. Sau này ta sẽ dẫn tỷ tỷ đi tìm người tài chữa bệnh.”
Trong mắt Lâm Thần hiện lên vẻ căng thẳng.
Trước đây đều là dùng đan dược để giảm bớt bệnh tình của Lâm Ninh Nhi.
Đan dược kia tên là Tam Hỏa Hoàn, bên trong chứa ba loại hỏa khí có thể áp chế hàn độc.
Cây non điều khiển dây leo đâm thủng làn da Lâm Ninh Nhi. Sau đó, một luồng khí lạnh tận xương tỏa ra ngoài, ánh sáng màu xanh bao phủ lên, chạm vào làn da là khỉêh người ta nổi da gà.
Cuối cùng, tất cả khí lạnh bên ngoài đã bị dây leo hút hết đi.
Vài phút sau, cây non mới hút hết khí lạnh trong cơ thể Lâm Ninh Nhi, rồi thở phào ra.
“Ợ”
Cây non ợ ra một hơi, một luồng khí lạnh tận xương phả ra từ trong miệng nó.
Mặt mày Lâm Ninh Nhi hồng hào hơn rất nhiều. Một lát sau, nàng từ từ mở mắt: “Tiểu Thần…”
“Tỷ đừng nghĩ nhiều, đệ sẽ dẫn tỷ đi chữa bệnh.” Lâm Thần vội vàng an ủi.
Lâm Ninh Nhi cười khẽ, dịu dàng nói: “Tiểu Thần, đệ không cần phải gánh vác quá nhiều thay tỷ, tỷ… tỷ không muốn trở thành gánh nặng của đệ.”
“Sao có thể chứ, đệ có một người bạn rất tốt, hắn là thần y chữa bệnh cứu người, lần này đệ sẽ dẫn tỷ đi gặp hắn khám bệnh. Chỉ cần tỷ tỷ hết bệnh rồi là có thể tu luyện. Đến khi ấy,
ngày nào đệ cũng sẽ dạy tỷ tu luyện.” Lâm Thần vừa an ủỉ vừa dỗ dành nàng.
Một lát sau, Lâm Ninh Nhi tiến vào mộng đẹp.
Lâm Thần nắm cây non đi ra ngoài sơn động.
‘Với loại tình huống như tỷ của ta, rốt cuộc có cách nào hay không?”
Khỉ hắn nói chuyện, cánh tay hơi run rẩy, giọng điệu hơi nghẹn ngào.
Đối mặt với kẻ địch, Lâm Thần không hề sợ hãi, cho dù bị thương nặng đầy người, đôi mắt cũng sẽ không chớp một cáỉ.
Nhưng lúc đối mặt với hàn độc của tỷ tỷ, hắn có vẻ vô cùng bất lực.
“Ta có thể tạm thời giúp nàng hút khí lạnh. Nhưng nói đến cùng cũng không thể trị tận gốc hàn độc. Ta đã nói rồi, cần phải có lực lượng ngọn lửa thuần khiết mới có thể loại bỏ hàn độc… Trong các thế lực gần đây, có tông môn nào am hiểu lực lượng ngọn lửa hay không?” Cây non đặt câu hỏi.
“Có…” Lâm Thần siết nhẹ nắm tay: “Ly Hỏa tông!”
Ly Hỏa tông mạnh hơn Phong Kiếm tông
rất nhiều.
Tông môn mạnh nhất Hội Ngũ Quốc chỉ có thể là Ly Hỏa tông!
Có điều, Ly Hỏa tông có rất nhiều yêu cầu cho việc nhận đệ tử.
Cần phải có được huyễn thú cấp bốn trở lên, đồng thời huyễn thú cần phải có thuộc tính thiên hướng ngọn lửa.
Chỉ có như vậy mới xem như có cơ hội vào Ly Hỏa tông tu luyện.
Đương nhiên là có ngoại lệ.
Nếu ngươi có thiên phú cực cao là có thể làm cho Ly Hỏa tông vứt bỏ tất cả quy củ nhận ngươi vào tông môn.
Tuy rằng Lâm Thần của trước kìa là thiên kiêu số một Đại Thương quốc, nhưng vẫn còn chưa tới mức lọt vào mắt xanh của Ly Hỏa tông.
Bởi vậy có thể thấy được muốn trở thành đệ tử của Ly Hỏa tông là một việc khó khăn đến mức nào.
“ừ, vậy chờ xong việc ở đây, chúng ta liền đỉ Ly Hỏa tông.” Cây non thuận miệng nói.
“Đi Ly Hỏa tông… ngươi biết yêu cầu tuyển đệ tử của Ly Hỏa tông khắc nghiệt cỡ nào
không?’
Lâm Thần không nhịn được nói móc: ‘Yêu cầu thấp nhất là huyên thú cấp bốn, ngươi mới có cấp một, ngay cả một bước thấp nhất kia cũng không qua được”
Cây non giận dữ: “Nói bậy! Tức chết ta rồi! Ta chính là cây Hồng Mông thời thái cổ, rong chơi vũ trụ, trấn áp muôn đời! Trên đời này không ai có thể xem thường Thụ ca! Nhớ năm xưa…”
“Đừng nhớ năm xưa nữa, nhớ hiện tại đi!”
Lâm Thần vỗ lá cây xanh mượt trên đầu cây non rồi thở dài.
Thật ra cũng không phải là hoàn toàn không có cơ hội.
Mỗi năm Ly Hỏa tông đều sẽ tổ chức khảo nghiệm tại hoàng thành năm quốc để lựa chọn đệ tử.
Người giành hạng nhất là thiên kiêu đặc chiêu, có thể phá cách trúng tuyển.
“Tính ra thì mấy hôm nay là thời gian thu nhận đệ tử của Ly Hỏa tông. Ta phải nhanh chóng đến hoàng thành mới được.”
Nhìn từng mảng mây mù trước mắt, trong mắt Lâm Thần hiện lên vẻ quyết tâm.
Trước mắt đã có một con đường đỉ rồi, dù thế nào thì mình cũng phải kiên trì đỉ xong.
“Xoát! Xoát! Xoát!”
Đúng lúc này, trên vách núi truyền đến từng tiếng lướt qua không khí.
Rõ ràng là có bóng dáng đang xuyên qua sương mù dày đặc.
Lâm Thần giật mình, vội vàng trốn ra sau tảng đá lớn, vểnh tai lên lắng nghe.
Tổng cộng có bảy người đang vọt tới chỗ sâu trong núi Tử Liên.
“Nhà họ Lâm cho rằng chỉ dựa vào nửa bản tàn đồ kia là có thề hợp tác với chúng ta thăm dò dỉ tích núi Tử Liên, đúng là buồn cười!”
“Đã có cơ hội chiếm riêng rồi, vì sao phải gọi bọn họ chứ?”
“Mau, sắp tới giờ rồi!”
“Thành công thì phải đỉ ngay, lão già Lâm Hồng Bân kia khó đối phó lắm!”
Cuộc đối thoại giữa vàỉ người theo tiếng gió truyền vào trong tai Lâm Thần.
“Người nhà họ Trương?” Lâm Thần hơi nheo mắt lại.
Vậy là đã rõ ràng mọi chuyện rồi.
Nhà họ Trương và nhà họ Lâm mỗi bên có một nửa bản tàn đồ, định hợp tác thăm dò di tích núi Tử Liên. Một nửa bản tàn đồ của nhà họ Lâm đang trong tay mình, chính là bản tàn đồ trong nhẫn trữ vật của Lâm Nhất Minh. Nhà họ Trương đã thông qua thủ đoạn khác biết địa điểm cụ thể của di tích núi Tử Liên, chuẩn bị ném nhà họ Lâm ra, chiếm riêng cho mình.
Sau khỉ tự hỏi, Lâm Thần quyết định chơi lớn một lần.
Hắn nhẹ nhàng cõng Lâm Ninh Nhi, bóng người bay nhanh qua sương mù dày đặc đuổi theo đám người.
Dựa vào Vạn Mộc Tranh Vanh Thể, Lâm Thần có thể cảm ứng hoa cỏ cây cối xung quanh.
Cả một khu rừng rậm rộng lớn đêu rơi vào tầm mắt hắn.
Lâm Thần theo sau bảy người với một khoảng cách an toàn.
“Nhãĩ ranh, ngươi lớn gan thật đây, ngay cả loại chuyện vui này cũng muốn xen vào.”
Cây non thở dài: “Thụ ca vốn là một gốc cây thận trọng bảo thủ, bây giờ đã bị ngươi dạy hư luôn rồi”
“Nhát gan chính là nhát gan, đừng có dát vàng lên mặt mình!” Lâm Thần bĩu môi.
Thỉnh thoảng có tiếng yêu thú rít gào cực to truyền đến từ chỗ sâu trong núi Tử Liên.
Càng vào sâu càng nhận ra được sự hung ác của yêu thú đang đè nén xung quanh.
Thảo nào ít có người dám đi vào đây.
Thật sự là rất nhiều yêu thú, chỉ hơi sơ sẩy thôi là sẽ trở thành đồ ăn.
Chỉ mới nửa canh giờ thôi mà bảy người nhà họ Trương phía trước đã bị yêu thú tấn công năm lần.
May là bọn họ thực lực mạnh mẽ mới không gặp nguy hiểm.
Dẫn đầu chắc là gia chủ Trương Huyền của nhà họ Trương, thực lực tầng sáu cảnh giới Địa Lỉnh.
Sáu người còn lại đều là cao thủ trong nhà họ Trương, tất cả đều là thực lực tầng năm cảnh giới Địa Linh.
Mấy người phía trước đột nhiên dừng lại.
Lâm Thần nhìn theo, trong mắt lướt nhanh qua vẻ không ngờ.
Trên vách núi phía trước có một hang
động bị cây cối che phủ.
Kỉnh Lôi phủ!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK