Mục lục
Mang Theo Bảo Bảo Bỏ Trốn. Vợ! Em Đừng Hòng! (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật lòng mà nói, hắn và Vệ tướng không hề có sự liên quan nào. Vệ tướng ở trong trường làm giáo quan cũng không phải giáo quan của năm một. Hai người không thể có cái tương tác gì được. Dù Giang Tấn có tự biện hộ cho mình thì tự bản thân hắn cũng không tin được. Những tình huống Vệ Kiêu đến tìm hắn thật sự chỉ là lông gà vỏ tỏi. Nếu Vệ Kiêu giống như hắn và Hạ Mễ Chúc là bạn thân thì chuyện này sẽ bình thường. Nhưng mà không hề giống, nói là người dưng thì nghe có phần hơi quá, nhưng mối quan hệ của họ chỉ có thể vô tình gặp nhau hoặc là ở trong những tình huống đặc biệt mà tương tác với nhau chút thôi, chứ đến cái mức mỗi ngày đều gặp. Đối phương tựa như vô tình gặp hắn thì trường hợp cũng quá là gượng ép. Mà nói cố ý… Tại sao chứ??

Ngẫm lại thì thấy Hạ Mễ Chúc suy nghĩ nhiều cũng không hề sai đâu. Đến hắn tự nghĩ lại đều thấy không tầm thường.

Tóm lại là câu hỏi của Hạ Mễ Chúc, hắn trả lời không được.

Ở bên này Giang Tấn bị Hạ Mễ Chúc khai thông, bên kia Lộ Nguyên Hầu bởi vì hành vi bất thường của Vệ Kiêu cũng đang khẩu vấn hắn.

“Cậu thích Alpha?”

Lộ Nguyên Hầu hỏi là vào trọng điểm, đánh vào mũi nhọn chứ không lòng vòng như tiểu Beta của hắn. Ít nhất hỏi là sẽ khiến người ta nghẹn họng luôn.

Ấy vậy mà người bình thường nên phản ứng như Giang Tấn khi bị Hạ Mễ Chúc hỏi, thậm chí là mạnh mẽ phản bác hơn, thế nhưng Vệ Kiêu khi nghe hỏi thì lại im lặng.

Lộ Nguyên Hầu vốn không chú tâm, lúc này phải bỏ xuống công việc đang xem, ánh mắt kỳ dị nhìn người bạn chí cốt gần mười lăm năm này của mình.

Vệ gia thúc giục cậu ta nhiều lần đều bị cậu ta dùng nhiều cách để thoái thác. Nhưng không ai nghĩ cậu ta sẽ có sở thích kỳ quái gì.

Hiện tại xem ra Lộ Nguyên Hầu cần phải nghiêm túc nhìn kỹ vào tính hướng của Vệ Kiêu rồi.

“Cậu đừng nói trước đây cậu từng thích tôi?”

“Phụt!”

Vệ Kiêu bị hắn một ngụm kích cho hộc máu, trực tiếp bị sặc nước miếng của chính mình.

Không thể trách Lộ Nguyên Hầu nghĩ vậy được. Thời điểm lúc mới gặp nhau, Vệ Kiêu mặc kệ hắn có lạnh lùng cỡ nào đều vẫn bám dính không ngừng. Thế mới có việc mười bốn năm quân ngũ của Lộ Nguyên Hầu chỉ có duy nhất Vệ Kiêu là bạn. Nếu không có Vệ Kiêu, Lộ Nguyên Hầu sẽ không có người bạn nào cả.

“Cậu cảm thấy tôi sẽ là bên bị đè?”

Vệ Kiêu ổn định lại tâm lý bất ổn vì sự bổ não của Lộ Nguyên Hầu, biểu tình như thường mà hỏi lại.

Hắn hỏi quá là hay. Giữa Vệ Kiêu và Lộ Nguyên Hầu, Lộ tướng bởi vì cấp bậc sẽ không là người nằm dưới. Nhưng Vệ Kiêu càng không nghĩ hắn sẽ nằm dưới.

Hai người đều không có khả năng thì lấy cái gì mà yêu với đương?

“Nếu bên kia đè được cậu chứ?”

Lộ Nguyên Hầu đúng lúc hợp tình nói. Hai Alpha đụng nhau thì sẽ có một bên nằm dưới, ai có khả năng thì nằm trên chứ sao.

“Nhưng tôi cảm thấy tôi vẫn còn tôn nghiêm của một Alpha.”

Cả hai đều không hề nghĩ đến vấn đề nên bàn cãi lúc này là hai Alpha yêu nhau, vậy mà ngồi phân tích xem cả hai có khả năng nằm dưới hay không… Thật sự là không thể hiểu nổi.

Có lẽ hai người đều không cho rằng Alpha đến với nhau sẽ có cái gì không tốt.

Tựa như Lộ Nguyên Hầu, hắn không cảm thấy Alpha cùng Omega mới là chân lý. Miễn là hắn thích người đó, dù đối phương là gì hắn cũng không hề ngần ngại mà tiến tới.

Như vậy Vệ Kiêu có thích Alpha hay không lại sẽ làm sao?

Cái Lộ Nguyên Hầu quan tâm là người Vệ Kiêu thích.

Giang Tấn là bạn thân của tiểu Beta nhà hắn, hắn vẫn nên để ý một chút. Giữa Giang Tấn và Vệ Kiêu, dựa vào cấp bậc thì chắc chắn Giang Tấn sẽ nằm dưới. Ai là Alpha bị đè mà sẽ vui?

Chưa nói hai Alpha pheromone sẽ bài xích nhau, có khi sẽ đánh nhau cũng nên chứ làm nên cơm cháo gì.

Nhưng giữa hai Alpha có cấp bậc khác nhau, Alpha cấp thấp sẽ bị áp đảo là không cần phải bàn cãi. Nếu là người khác, Lộ Nguyên Hầu sẽ không quan tâm, mặc cho Vệ Kiêu dùng biện pháp bạo lực mà bắt người đến tay hắn đều sẽ không nói gì. Hơn nữa Vệ Kiêu nếu có ý với Giang Tấn, nhất định không phải là thật sự muốn đi đến cuối với hắn. Bởi vì Vệ gia sẽ không đồng ý.

“Tôi đúng là có chút hứng thú với em ấy.”1

Vệ Kiêu cùng hắn đùa giỡn một hồi, cuối cùng cũng đứng đắn lại nói.

Quân nhân bọn họ, quanh năm suốt tháng ở cùng một đám người thô kệch. Chán nhìn mặt nhau hay không Vệ Kiêu không biết, nhưng hắn đúng là không thích những người yếu đuối, mỏng manh. Tựa như Lộ Nguyên Hầu thích người tâm tính mạnh mẽ. Nhìn Hạ Mễ Chúc như vậy thôi nhưng nhất định có điểm Lộ Nguyên Hầu ưng ý thì hắn mới sẽ chọn cậu. Vệ Kiêu không nói mình ghét Omega, chỉ là khi hắn nhìn thấy Giang Tấn, hắn bị thu hút.

Chỉ cần là có một chút hứng thú, cũng đủ để cho họ đi thử chút, có khi sẽ nhìn thấy niềm vui bất ngờ.

Cuộc sống nhàm chán, kiếm chút kích thích không được sao?

“Nếu chỉ là chơi bời thì không nên tìm hắn.”

Lộ Nguyên Hầu liếc người bạn duy nhất của mình một cái, tiếp tục nhìn việc trên tay.

Vệ Kiêu im lặng không đáp.

Bỗng nhiên vòng tay của hắn vang lên một tiếng ting, Vệ Kiêu theo bản năng nhìn xuống.

Thấy tên người gửi xong, hắn vẻ mặt quái dị ngẩng đầu lên nhìn Lộ Nguyên Hầu một bộ mặt than không có biểu tình, tựa như chẳng liên quan đến mình ngồi kia.

Vệ Kiêu nhìn một lúc đều không thấy người kia phản ứng, hắn mới giằng xuống nghi hoặc mà mở tin tức Lộ Nguyên Hầu gửi cho hắn ra nhìn xem.

Đúng vậy đấy, đúng là Lộ Nguyên Hầu người này gửi cho hắn. Mà thứ gửi đến lại có liên quan đến người mà họ vừa nhắc lúc nãy, Giang Tấn.

Vệ Kiêu vừa nhìn sắc mặt đã kỳ quái hơn, sau đó dáng vẻ ngã ngớn bình thường biến mất, trở nên đặc biệt nghiêm nghị.

Hắn không bất ngờ tại sao Lộ Nguyên Hầu lại đi điều tra Giang Tấn, nhưng thân phận của Giang Tấn lại khiến hắn không thể không nhìn thẳng vào vấn đề yêu thích của chính mình. Chính là nếu ban đầu hắn chỉ là có hứng thú, muốn tìm chút niềm vui thì hiện tại hắn lại cảm thấy mình không chỉ là chỉ có chút hứng thú thôi.

Hắn nhớ đến người đã chặn đường Giang Tấn đêm đó, ngẫm lại thân phận của đối phương, hắn xem như hiểu rồi. Nhưng thái độ của Giang Tấn lúc đó không hề có vẻ gì là vui thích đối với sự xuất hiện của đối phương cả.

Không những không thích mà còn rất bực bội.

Nếu không hắn cũng sẽ không xen vào khi nhìn thấy Giang Tấn rõ ràng yếu thế hơn.

“Nghe nói sứ thần Hạ quốc được phái đến lần này là tiểu hoàng tử Khúc Ninh. Mà Khúc Ninh đã ở Tây quốc rồi, Hạ quốc chỉ cho thêm người mang lễ vật đến nữa thôi, Khúc Ninh sẽ toàn quyền quyết định những việc có liên quan đến Hạ quốc nếu có trong buổi lễ.”

Vệ Kiêu bỗng nhiên nói.

“Nhìn những thứ này, Hạ quốc rõ ràng có ý đồ với Tây quốc chúng ta. Nhưng Giang Nghiêm đại tướng quân của Hạ quốc lại ở lúc này muốn nhận về Giang Tấn, chuyện này càng không tầm thường.”

Giang Tấn dù là Alpha nhưng cấp bậc không cao, chỉ là cấp B-. Giữa Alpha phân chia cấp bậc rất rõ ràng, ảnh hưởng của cấp bậc cao đối với cấp bậc thấp cũng lớn không kém. Đại tướng quân Giang Nghiêm của Hạ quốc không chỉ có một người con là Alpha Giang Minh cấp bậc cao nhất A+, ông ta còn một người con trai Alpha nữa cấp bậc A, một con trai Omega cũng cấp A. Mà đặc sắc nhất là ba người này đều không chỉ do một mẫu sinh ra. Hai người cấp A là cùng một mẫu, Giang Minh giống Giang Tấn đều do người khác sinh. Người sinh ra Giang Minh là chính thất của Giang Nghiêm, hai người kia do nhị phu nhân sinh ra.

Mẹ Giang Tấn nếu chịu theo Giang Nghiêm trở về Hạ quốc thì lúc này thân phận cũng là phu nhân của Giang Nghiêm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK