"Thiên hà XY-1987?" Ba người lập tức biến sắc mặt, ký ức về thiên hà XY-1987 vẫn còn khá mới mẻ với họ đến mức hơi… lạnh gáy, trước đây cả ba vẫn còn đoán xem sắp tới sẽ bị đưa đi đâu, nhưng không ngờ lại một lần nữa họ về chốn cũ, có điều cả ba người đều là những người lính dày dạn kinh nghiệm, trong khoẳng khắc họ nhanh chóng khôi phục bình tĩnh.
"Thưa phu nhân, nhưng vì sao lại phái chúng tôi tới nơi đó? Có nhiệm vụ gì sao?" Phi Luân hỏi.
"Không có gì, chỉ là một nhiệm vụ tuần tra sẵn sàng chiến đấu đơn giản mà thôi, đi một vòng rồi trở lại, một nhiệm vụ bình thường, chủ yếu vẫn là để huấn luyện cho các thành viên trên tàu Đại Thiên Sứ." Phu nhân hồi đáp.
" Tuần tra sẵn sàng chiến đấu? Đi một vòng? Chỉ có vậy thôi sao?" Thụy Sâm nhịn không được hỏi, không phải là anh hoài nghi phu nhân Almeida, nhưng lần trước bà cũng nói chỉ là một nhiệm vụ điều tra đơn giản, kết quả lại là phải đại chiến với Đế Quốc một trận, bọn họ thiếu chút nữa không về được.
"Ừ! Nếu tiện đường thì bảo vệ cho một tàu đi." Phu nhân Almeida mỉm cười," Tàu Cao Tốc đang trên đường về, dự định khoảng một tuần sau, mà lúc này thiên hà XY-1987 có dấu hiệu của Đế Quốc hoạt động ngày càng tăng, cho nên, cần phiền các bạn đi một chuyến."
" Y như rằng mà!" Thụy Sâm nhỏ giọng nói thì thầm một câu, anh đã biết câu chuyện không chỉ đơn giản như vậy.
“Lần này cũng giống lần trước, chỉ riêng có mỗi tàu Đại Thiên Sứ thôi sao, phu nhân?" Phi Luân trầm mặc một lát rồi mới chậm rãi hỏi.
"Đương nhiên là không, chúng ta sẽ không tái phạm sai lầm lần trước, lần này tàu Đại Thiên Sứ sẽ có hai khu trục hạm hộ tống, ngoài ra, bộ chỉ huy còn trang bị cho tàu một trung đội AWACS kiểu Tỏa Nhãn."
"Cái gì? AWACS kiểu Tỏa Nhãn? Chẳng phải cấp trên đã báo là không còn có cái nào dư đó sao?" Sonia, Phi Luân và Thụy Sâm liếc mắt nhìn nhau một cái, trên mặt mỗi người không giấu được nét hân hoan, loại chiến đấu cơ phụ trợ quý giá này mọi người muốn mà không được.
"Đúng vậy! Thực sự không còn dư nhiều AWACS. Trung đội này..." Phu nhân gật đầu," Nghiêm khắc mà nói, chính mới là một nửa trung đội, thực ra đây là một trung đội dự bị còn đang được xây dựng, nhân viên không đủ, cả trung đội cũng chỉ có hai chiếc Tỏa Nhãn, sĩ quan chỉ huy là thiếu tá Thule. Thụy Sâm, có lẽ cậu biết anh ta chứ."
"Ai cơ? Thiếu tá Thule?" Thụy Sâm mơ hồ lập lại một lần, cái tên này, nghe rất quen tai, chắc chắn anh đã từng nghe qua đâu đó?
"Ồ? Chắc cậu đã quên rồi, anh ta sang phía Đồng Minh khi các anh tấn công trạm không gian Holland." Phu nhân Almeida nhắc.
"Là anh ta à!" Thụy Sâm lập tức nhớ tới vị thiếu tá này, anh ta sau khi sang với Đồng Minh, được tướng quân Martin đáp ứng điều kiện, cứu xong em gái và cha của anh ta ở trạm không gian TAU-29 thiên hà Hatta, vị thiếu tá này đã trao cho Đồng Minh thông tin dẫn đến căn cứ Yajia Ma ở thiên hà Harley-Davidson. Hạm đội 7 bằng vào những tổn thất không nhỏ mới chiếm được căn cứ này và thu được một số tin tức tình báo, trong đó bao gồm cả bản thiết kế của loại Siêu Nữ Yêu, mặt khác còn có hai bộ phận tin tức đến nay vẫn chưa thể phá dịch, nhưng Thụy Sâm tin tưởng, này hai bộ phận nhất định bao hàm những tin tức trọng yếu đối với Đồng Minh, từ điểm này mà nói, trận đánh đó có tổn thất tuy lớn, nhưng vẫn là đáng giá, ấy là còn chưa nói đến trận đánh vào Yajia Ma khiến Đế Quốc phải rung động.
" Thiếu tá?" Sonia nhíu mày, nàng ngạc nhiên nói," Phu nhân, người xem, ba người chúng tôi đều là quân hàm thiếu tá, nếu thiếu tá Thule gia nhập, tàu Đại Thiên Sứ sẽ có đến bốn sĩ quan cùng cấp thiếu tá, điều này thích hợp sao?"
"Sai rồi, thiếu tá Sonia, không phải bốn mà là sáu."
"Sáu sĩ quan thiếu tá?" Thụy Sâm không thể tin được tai mình, anh nhìn phu nhân Almeida, nhưng xem ra bà không có vẻ đang nói đùa.
"Không phải tất cả đều ở trên tàu Đại Thiên Sứ, hai khu trục hạm hộ tống, tàu Dũng Khí, thuyền trưởng là thiếu tá Khải Ân, tàu Quyết Tâm, thuyền trưởng là thiếu tá Soros, cho nên, tổng cộng là sáu" Phu nhân Almeida cười nhẹ nói "Dựa theo các quy định của Đồng Minh, khi các thuyền trưởng cùng cấp bậc hoạt động trong cùng một thời điểm với nhau, ai chỉ huy tàu có ưu thế chiến thuật, sẽ đồng thời nắm quyền chỉ huy chung cho các tàu khác, cho nên, Phi Luân, đến lúc đó cô có khả năng không chỉ chỉ huy riêng tàu Đại Thiên Sứ."
"Như vậy, trên thực tế tôi sẽ chỉ huy là một phân hạm đội? Có đúng thế không, thưa phu nhân? Sao người lại có thể yên tâm để cho tôi tới chỉ huy một phân hạm đội chứ?" Sắc mặt Phi Luân có chút thay đổi, chỉ huy một tàu cùng chỉ huy một hạm đội hoàn toàn không giống nhau, chính cô cũng không biết mình có đủ khả năng gánh vác trách nhiệm đó không
“Thẳng thắn nói, có một số ủy viên lo lắng, nhưng đối với việc một thiếu tá chỉ huy mẫu hạm trong trường hợp đặc thù này, chúng ta thật sự không có nhiều sự lựa chọn, tàu Đại Thiên Sứ không thể bố trí trong đội hình hạm đội 7 để thực hành tác chiến, tốc độ của nó sẽ làm chậm cả hạm đội, mà bố trí tuần dương hạm hoặc chiến liệt hạm tốc độ cao hộ tống lại lãng phí, hơn nữa các thuyền trưởng tuần dương hạm hay chiến liệt hạm tốc độ cao bình thường đều là trung tá hoặc thượng tá, lúc đó do ai chỉ huy ai? Thiếu tá chỉ huy trung tá, thượng tá là điều không thể tưởng tượng, mà để cho thuyền trưởng tuần dương hạm chỉ huy phân hạm đội có cả thái không mẫu hạm trong đội hình cũng không thể chấp nhận được, lúc ban đầu đã dự định điều một sĩ quan cao cấp chỉ huy chung, nhưng, tôi tin ở cô, dù sao cũng còn có thiếu tá Thụy Sâm giúp đỡ, tôi tin cô có thể làm được."
"Cô có tin mình sẽ làm được không?" phu nhân Almeida nghiêm nghị hỏi.
Phi Luân không nói gì thêm, cô chỉ kiên quyết gật đầu, không điều gì có thể so sánh với sự tín nhiệm quý giá này.
"Như vậy, thiếu tá Thule thì sao?" Thụy Sâm không nhịn được nói," Anh ta sẽ làm việc trên tàu Đại Thiên Sứ."
" Thiếu tá Thule, có vẻ biết anh rất rõ, thiếu tá ạ! Nếu tôi nhớ không lầm thì hai ngươi còn có thể coi như là chiến hữu, anh ta cũng đã cùng với anh phục vụ trong hạm đội 11 Đế Quốc."
"Đúng vậy, thưa phu nhân!" Thụy Sâm thừa nhận," Nhưng mãi sau này tôi mới biết được điều này, ở hạm đội 11, hai người chúng tôi không hề quen nhau, tôi ở tuần dương hạm Columbo. Anh ta thì đảm nhiệm tham mưu tác chiến ở bộ tư lệnh hạm đội, có lẽ anh ta biết tôi, nhưng tôi lại chưa từng nghe tên gặp mặt."
“ Điều này có thể cho thấy danh tiếng của anh rất lừng lẫy, thiếu tá ạ!" Phu nhân Almeida hứng thú nhìn Thụy Sâm nói "Anh có biết vì sao chúng tôi lại quyết định điều một trung đội chưa xây dựng hoàn chỉnh cho tàu Đại Thiên Sứ không, thiếu tá?"
Thụy Sâm không biết, mà phu nhân Almeida cũng có vẻ chẳng cho rằng anh chàng có thể trả lời cho nên bà nói luôn." Trên thực tế, đó là do thiếu tá Thule yêu cầu, anh ta đang ở phụ trách xây dựng một trung đội AWACS mới, không hiểu vì sao anh ta biết tàu Đại Thiên Sứ vẫn chưa có đơn vị AWACS nên chủ động viết báo cáo yêu cầu điều trung đội của anh ta đến tàu Đại Thiên Sứ, khi chúng tôi nói về vấn đề quân hàm, thiếu tá Thule vẫn rất kiên quyết để có thể lên phục vụ trên tàu Đại Thiên Sứ, thậm chí anh ta còn đề nghị hạ quân hàm của mình xuống thượng úy."
"Hạ quân hàm?" Thụy Sâm toét miệng ra cười "Vì sao chứ? Làm gì cần thiết đến thế?"
"Đây là vấn đề của anh, thiếu tá ạ! Xem ra những người hy vọng có thể kề vai chiến đấu với anh cũng không ít. Thậm chí còn chủ động đề nghị hạ quân hàm!" Phu nhân Almeida cười cười nhìn Thụy Sâm "Đợt trước anh chỉ cần kêu gọi có một tiếng, số lượng người trên tàu Người Giải Phóng xin tình nguyện sang tàu Đại Thiên Sứ chiếm quá nửa tổng số thủy thủy đoàn. Phi công thì đi không còn một ai, đáng thương cho thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide, bây giờ hẳn ông ta đang vò đầu bứt tóc, hối còn không kịp."
Thụy Sâm còn có thể nói cái gì? Anh chàng im lặng cúi đầu không dám nhìn, trong chuyện này, anh cũng hiểu mình có lỗi với thuyền trưởng Jean-Bertrand Aristide, có lỗi với tàu Người Giải Phóng, ban đầu anh cũng chỉ định tuyển một số người tình nguyện, nếu không có ai muốn đi, anh cũng đành chịu, bất kể là thủy thủ hay phi công, chỉ tuyển chọn trong số người tình nguyện, không ngờ khi tin này truyền đi trên tàu Người Giải Phóng, đơn xin tình nguyện bay như bươm bướm, vượt xa số người họ cần, đương nhiên, phi công thì Thụy Sâm không hề khách khí nhận lấy toàn bộ, về phần thủy thủ, Phi Luân đau đầu mấy hôm vì vấn đề này, làm sao để đảm bảo tàu Đại Thiên Sứ có thể trong trạng thái sẵn sàng chiến đấu, lại không tạo thành ảnh hưởng quá nghiêm trọng đối với tàu Người Giải Phóng làm cô gái đau đầu nhức óc.
"Hiện nay, quyền quyết định thuộc về mọi người, nếu các bạn cho rằng việc đồng cấp quân hàm sẽ khiến cho việc chỉ huy có vấn đề, thượng úy Thule sẽ đem trung đội AWACS số 151 gia nhập phi đội 9 thuộc thái không mẫu hạm Đại Thiên Sứ.
" Ừm......" Thụy Sâm trầm ngâm vài giây, có chút do dự, cho dù ở trên tàu Đại Thiên Sứ thượng, Sonia, anh và Phi Luân cùng mang quân hàm thiếu tá như nhau, quan hệ giữa ba người không bình thường, phu nhân Almeida cũng từng nói riêng với anh rằng, những người tình nguyện được Liên Bang phái sang có những điểm đặc thù. Một mặt bọn họ giúp đỡ Đồng Minh, nhưng mặt khác bọn họ cũng cần giữ được sự độc lập nhất định. Tuy phu nhân nói tương đối hàm súc, nhưng Thụy Sâm cũng hiểu được ý tứ của bà, anh có quyền truy cập cấp cao, điều này cho anh cơ hội đọc được một số văn bàn cùng bị vong lục giữa hai bên, qua đó anh biết Liên Bang vẫn giữ một sự cảnh giác nhất định đối với Đồng Minh, không phải mọi thứ đều bày tỏ, đương nhiên, Đồng Minh cũng như thế, điều này là sự thật, quan hệ giữa hai bên có khắng khít đến đâu thì vẫn có thứ này thứ khác phải bí mật, cái gì cần giữ gìn cũng cần giữ gì, đó là lý do chủ yếu Sonia cùng mang quân hàm thiếu tá như Phi Luân và anh, chủ yếu là để đảm bảo cân bằng. Theo cách nói của sĩ quan liên lạc của Liên Bang ở Đồng Minh thì là: Để tránh các chiến sĩ tình nguyện từ Liên Bang bị" Lạm dụng một cách không thỏa đáng ".
Nhưng tình huống của thiếu tá Thule bất đồng, Thụy Sâm không nghi ngờ rằng anh, với huân chương của mình, hoàn toàn có thể chỉ huy được anh ta, cho dù hai người đồng cấp là thiếu tá, nhưng trong những tình huống khác, nếu anh xảy ra chuyện gì... Thụy Sâm quay đầu nhìn Phi Luân, cô ấy có thể ứng phó được không?
Ánh mắt hai người gặp nhau, Phi Luân hiểu sự lo lắng của người yêu, cô lắc lắc đầu nói," Không cần lo lắng, quyền chỉ huy tàu và chiến đấu cơ trên tàu do thuyền trưởng và phi đội trưởng nắm giữ, không giẫm chân lên nhau, hơn nữa thuyền trưởng thái không mẫu hạm cao hơn cả phi đội trưởng, chứ đừng nói là trung đội trưởng, em nghĩ không thành vấn đề."
"Anh hiểu rồi" Thụy Sâm nói rồi quay đầu lại," Phu nhân, không cần thiết, cứ để cho thiếu tá Thule cùng trung đội 151 đến tàu Đại Thiên Sứ là được."
"Anh chắc chứ?"
"Vâng! Nếu ngay cả chuyện nhỏ trong nội bộ chúng ta không thể giải quyết ổn thỏa, thì còn nói cái gì đến chiến đấu với Đế Quốc?"
"Vậy chúc các bạn thuận buồm xuôi gió, tàu Đại Thiên Sứ cứ đi thẳng tới cổng siêu không gian JPL, tàu khu trục hạm Dũng Khí, Quyết Tâm và trung đội 151 sẽ gặp các bạn ở đó." Bà trịnh trọng dặn dò một câu "Nhớ kỹ, nhất định phải hộ tống tàu Cao Tốc an toàn về đến nơi, tôi nghĩ, các bạn sẽ gặp họ ngay khi tới thiên hà XY-1987 thôi , có những tin tức quan trọng trên tàu, bất kể là đối với chúng ta hay là Liên Bang, đều trọng cực kỳ quan trọng."
Cho dù Thụy Sâm không hiểu lắm ý của phu nhân Almeida, nhưng anh vẫn cùng Phi Luân và Sonia giơ tay phải lên chào.
"Rõ! Thưa phu nhân."
P/S: AWACS: Airborne Warning And Control System. Chiến đấu cơ chuyên làm nhiệm vụ cảnh báo sớm và điều khiển trên không.