Mục lục
[Dịch]Tinh Không Chi Dực- Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thoải mái quá đi mất..." Thụy Sâm nhắm mắt lại, hưởng thụ cảm giác ấm áp của làn nước mơn man trên làn da, không khỏi kêu lên một tiếng đầy sảng khoái

Nhưng ngay lập tức hai mắt anh chàng lại mở ra hết cỡ, dưới nền ánh sáng xanh dìu dịu của ngọn đèn phòng tắm, cùng với từng mảnh vải rơi xuống nền nhà là một bức tượng thần Vệ Nữ tuyệt vời xuất hiện, không, đẹp hơn, sống động hơn thần Vệ Nữ gấp ngàn lần, nếu trong hoàn cảnh này mà còn có thể nhắm mắt lại, Thụy Sâm thực sự nghi ngờ mình có phải là đàn ông nữa hay không?

"Lại đây đi, nước ấm áp lắm......" Thụy Sâm tham lam dùng ánh mắt vuốt ve những đường cong huyền diệu, tay khẽ vỗ nhẹ xuống làn nước ấm trong chiếc bồn tắm rộng, từng vòng nước tản ra khe khẽ cùng giọng nói khàn khàn của anh cũng khiến Sonia phải nóng người lên.

"Nhìn cái bộ dạng của anh kìa, cứ làm như chưa bao giờ thấy không bằng." Lườm người yêu một cái, bỗng nhiên cô gái khẽ bật cười khúc khích, dù ráng hồng đã lan khắp đôi má mịn màng, cô vẫn chậm rãi đi tới rồi bước vào bồn tắm, lặng lẽ ngả mình vào lòng người yêu, duỗi dài gối đầu lên vai anh, nhắm mắt hưởng thụ những cảm giác dị dạng khi hai bàn tay đầy “tội ác” của Thụy Sâm lướt dọc theo thân thể cô một cách tham lam, hướng về những nơi nhạy cảm nhất...

Cũng may căn phòng được cách âm đạt tiêu chuẩn nên những âm thanh khiến người ta phải “sôi” lên mới không bị lọt ra ngoài......

Đây chỉ là một khách sạn nhỏ, nói là nhỏ, thậm chí chưa có sao nào, nhưng những thiết bị vẫn khá là đầy đủ, tuy không so được với các khách sạn lớn nhưng cũng tương đương với các khách sạn 5 sao thời kỳ trước vũ trụ. Đối với Thụy Sâm và Sonia mà nói, sau mấy chục ngày bôn ba, có được nơi nghỉ ngơi như thế này đã là quá lý tưởng rồi, ít nhất nó cũng khá hơn nhiều so với rừng núi hoang dã, huống hồ, hoàn cảnh hiện tại cũng không cho họ có cơ hội kén cá chọn canh.

Nhưng điểm mấu chốt là, Thụy Sâm từ hồi còn đi làm công nhật kiếm ăn đã từng làm việc ở những khách sạn kiểu này, anh biết rằng bí quyết để những khách sạn bình dân loại nhỏ này tồn tại được là thái độ phớt lờ của họ đối với thân phận của khách hàng, bất kể là ai, quân phản loạn hay hải tặc vũ trụ, dù đó là dân buôn lậu hay những kẻ vượt ngục, dù là tiểu thư tư bôn hay công tử trốn nhà... ở đây chỉ có một điều khiến những người chủ quan tâm, đó là khả năng chi trả của khác hàng, chỉ cần có đủ tiền, sẽ không có ai no cơm dửng mỡ đi báo cáo cho nhà cầm quyền. Hơn nữa nếu làm thế thật thì sau này còn ai dám đến ở đó, chẳng phải là tự đập vỡ bát cơm của mình sao?

Do đó vấn đề đăng ký nhân thân ở nơi này đều là qua loa cho xong. Thụy Sâm và Sonia tùy tiện bịa ra một cái tên giả để khai báo là đủ, không liên kết với hệ thống cơ sở dữ liệu tự động của chính quyền, không có thiết bị giám sát hoặc là chúng không hoạt động, đương nhiên càng không có ai chủ động đi thẩm tra thân phận của khách, đây là điểm vượt trội so với các khách sạn lớn.

Hai kẻ đào tẩu thừa đêm tối lẻn vào thành phố, có điều trước khi đi lại nghênh ngang trên đường, bọn họ đã kịp thay một bộ quần áo bình thường, đây là “chiến công đầu tiên” của hai phi công siêu đẳng này khi “bổ nhào” vào một căn hộ nhỏ trong rừng. Nói ra thì cũng chẳng có gì là ghê gớm lắm, đối với hai người được trang bị đầy đủ súng phóng tia năng lượng, thiết bị quét cầm tay, kính viễn vọng điện tử v.v… nói tóm lại là không kém gì lính đặc nhiệm, lại thêm anh chàng Thụy Sâm cũng chưa quên những bài học từ thời còn huấn luyện lính bộ binh, chiến công của họ cũng có thể nói là bình thường thôi. Không cướp nhà băng hay ám sát ai, họ chỉ lẻn vào một căn nhà vắng người để “nhón” dăm bộ quần áo cũ, một chút mất mát nhỏ như thế, nói không chừng đến khi về chủ nhà còn không phát hiện được, hoặc nếu có phát hiện, hai tên trộm đã sớm cao chạy xa bay rồi, còn về phần hai bộ quần áo đã cùng với bọn họ vượt qua hơn hai mươi này chạy trốn, chúng bị chủ nhân thẳng tay quăng vào một khe nhỏ trong rừng.

Tuy đã có quần áo mới, những cả hai ngán ngẩm phát hiện ra rằng chúng đều không mấy hợp với khổ người, quá rộng so với Thụy Sâm - chủ nhà nhất định là một gã mập mạp, còn Sonia lại kêu quá chật và quá rộng – đương nhiên cũng khó tìm được người nào có dáng người vừa rất thon thả lại vừa rất “hùng vĩ” như cô. Cuối cùng, hai người đánh liều mạng tìm đến một siêu thị nhỏ, Thụy Sâm đi vào mưa một mớ thường phục, với đủ loại quần áo trong ngoài vừa với cỡ của hai người, sau đó, ở bên ngoài Sonia lặng lẽ dùng súng phóng tia năng lượng tạo ra một vụ đoản mạch nhỏ, trong ánh sáng lờ mờ của những ngọn đèn khẩn cấp, khi mà camera cũng hệ thống thanh toán thẻ đều không hoạt động, Thụy Sâm rất trấn tĩnh và “thông cảm” moi một mớ tiền mặt của Đế Quốc để thanh toán, sau đó hai người nhanh chóng biến mất trong đám đông.

Việc tiếp theo là tìm nơi ở, đương nhiên vẫn là Thụy Sâm ra mặt, lợi thế cơ bản của anh là người địa phương, cho dù ở Đế Quốc hay Liên Bang đều sử dụng cùng loại ngôn ngữ từ thời Địa Cầu, nhưng khẩu âm các vùng vẫn có sự khác biệt, nếu Sonia lên tiếng, cho dù người khác không biết là giọng Địa Cầu, nhưng ít nhất cũng biết ngay cô không phải là người địa phương, như thế sẽ để lại dấu vết. Thêm vào đó là dáng người hoàn mỹ cùng nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành của Sonia cũng đã đủ bắt mắt rồi, trong bóng tối kết hợp với sự cố ý che dấu của hai người nên vẫn chưa khiến ai để ý, những nếu giọng nói thánh thót như chim vàng anh của cô cất lên, khó có thể khiến người khác không để ý đến cô, khi đó, hồng nhan họa thủy, các cụ nói không sai... Tốt nhất là cô nàng hãy cứ im lặng, mọi thứ để Thụy Sâm lo!

Việc tìm kiếm khách sạn đối với Thụy Sâm mà nói là khá đơn giản, dù sao anh cũng đã từng có thời làm việc trong các khác sạn tương tự, rất nhanh họ xác định được mục tiêu, ở quầy lễ tân là một người đàn ông với mái tóc hoa râm, chỉ nghe giọng địa phương cũng cách xì tiền rất “chuyên nghiệp” của Thụy Sâm là ông ta lặng lẽ đưa chìa khóa phòng cho anh không chút do dự.

“Cô nàng này…” Trở lại vị trí của mình ở quầy lễ tân, người đàn ông liếm liếm môi, tuy rằng cô nàng cố tình che dấu, nhưng với kinh nghiệm nhiều năm đứng ở vị trí này, chỉ cần qua khuôn mặt cùng bàn tay trắng muốt cũng có thể thấy đây chắc chắn là một đại mĩ nhân.

Đáng tiếc, nếu bản thân còn trẻ như mười năm hai mươi năm về trước.... Ông ta thần người ra nghĩ ngợi. “Thôi thì thế sự xoay vần, dù sao gặp được một người có thể cùng đi với mình đến tận hôm nay trên bước đường đời cũng có thể coi như là vận may của mình......”

---------------------------------------------------

"...... Alaska đại thắng, bộ tổng chỉ huy của quân phản loạn bị hoàn toàn phá hủy, theo tin tức mới nhất, kẻ cầm đầu quân phản loạn, mụ Almeida đã tử thương trong cuộc công kích, vụ phản loạn có quy mô lớn nhất từ trước tới nay sắp được quân đội anh hùng của Đế Quốc bình định......"

"...... Các hạm đội Đế Quốc hùng dũng trở lại Quỷ Vực, những hành tinh đang rên xiết dưới sự thống trị tàn bạo của quân phản loạn đều đứng lên. Dân chúng đỏ ra đường hoan nghênh đoàn quân giải phóng, niềm hạnh phúc khi được trở về với vòng tay của Đế Quốc...."

"...... Các hạm đội Đế Quốc triển khai một cuộc truy quét có quy mô lớn nhất từ trước tới nay, đám tàn quân phản loạn khốn đốn chạy trốn như những con thỏ......"

"...... Biểu tượng mới của Đế Quốc, căn cứ Omega, căn cứ quân sự hùng mạnh nhất thiên hà, chắc chắn sẽ trở thành sự đảm bảo cho hòa bình và an ninh của thiên hà...... Thượng tướng Giro Steve, với những chiến tích vĩ đại và sự cống hiến lớn lao, đã được Nguyên Thủ trao tặng quân hàm Nguyên soái của Đế Quốc, đây là vị nguyên soái đầu tiên từ khi Đế Quốc thành lập tới nay......"

Tất cả các kênh đều là tin tức đại thắng, thắng lợi, thăng chức v.v… bộ máy tuyên truyền khổng lồ của Đế Quốc hoạt động hết công suất có thể khiến cho người ta tin vào tất cả mọi thứ. Có điều Thụy Sâm và Sonia không phải là những người mới trong lĩnh vực này, ngược lại, đã từng là nhân vật được tuyên truyền, đánh bóng, bọn họ có khả năng phân biệt những gì là thật những gì là hư một cách tương đối. Kết hợp với những mẩu tin vô tình thu được khi còn chạy trốn trong khe núi Brahmaputra, tuy rằng không biết chắc chắn 100%, nhưng có một điều họ có thể khẳng định là, căn cứ bộ chỉ huy ở thiên hà Alaska đã bị hủy diệt, điều này càng được khẳng định khi họ nhận ra những dấu vết quen thuộc trên những tấm hình chụp khu vực đổ nát được phát đi phát lại trên màn hình.

Tuy rằng tâm trạng không vui những cả hai cũng không quá bi quan, căn cứ ở Alaska bị hủy diệt hoàn toàn không ý nghĩa là bộ chỉ huy của Đồng Minh bị hủy diệt. Chỉ dựa trên quy mô các đơn vị truy lùng của Đế Quốc cũng có thể xác định quy mô các hạm đội Đồng Minh còn sót lại? Mặt khác, cả hai hoàn toàn không tin rằng phu nhân Almeida đã gặp bất trắc. Các quan chức cao cấp của Đồng Minh đều biết thời gian phu nhân ở căn cứ bộ tộng chỉ huy của Đồng Minh không nhiều, đại đa số thời gian bà ở trên Đồng Minh 01. Với kỹ thuật thông tin hiện nay, bà có thể chỉ huy hữu hiệu với toàn bộ các đơn vị Đồng Minh ở bất kỳ nơi nào trong vũ trụ, thậm chí có thể nói rằng, Đồng Minh 01 đã trở thành bộ chỉ huy di động của Đồng Minh.

Kiên nhẫn xem đi xem lại từng tin một được phát đi, càng thu được nhiều tin tức, bọn họ càng khẳng định những phỏng đoán của mình là sự thật, cuối cùng, sau khi xem lại một lượt, cả hai nhìn nhau, không hẹn mà cùng thở dài nhẹ nhõm, căn cứ vào những bức ảnh được công khai, khi Đế Quốc tấn công thiên hà Alaska, các lực lượng Đồng Minh hoàn toàn không tổ chức chống cự có hiệu quả, số lượng chiến hạm và chiến đấu cơ ít hơn nhiều so với lực lượng phòng ngự ở đó theo sự hiểu biết của họ, với khả năng của căn cứ Omega, họ cũng loại trừ khả năng đại bộ phận chiến hạm lớn có khả năng rút lui an toàn trong chiến đấu, như vậy chỉ có thể đoán đại bộ phận lực lượng phòng ngự đã được rút đi từ trước, những gì còn lại khá khớp với thói quen bố trí lực lượng của Đồng Minh ở cuối các chiến dịch rút lui.

Như thế xem ra, Đồng Minh 01 và tổng bộ đã thu được cảnh báo, những gì bị Đế Quốc phá hủy, có lẽ chỉ là một cái xác căn cứ trống rỗng......

" Phi Luân, nhất định là họ." Sonia nhẹ giọng nói.

" Ừm! Phi Luân làm tốt lắm." Thụy Sâm hiểu được ý của Sonia, cuộc trinh sát cuối cùng đã chứng thật sự tồn tại của căn cứ Omega, có thể nói xem như chiến dịch thành công, thu tin tình báo của họ chỉ có hạm đội độc lập cơ động số 5, đó cũng là đơn vị duy nhất có thể phát ra tín hiệu cảnh báo cho Đồng Minh, hơn nữa Phi Luân hiểu được ý nghĩa của tin tức này, nhất là việc căn cứ Omega đã được đưa vào sử dụng, chắc chắn cô sẽ ưu tiên số một cho việc phát tín hiệu cảnh báo, tín hiệu đó đối với Đồng Minh mà nói là vô giá, vô số sinh mạng nhân viên Đồng Minh đã được họ cứu sống.

" Hiện tại chúng ta phải mau chóng nghĩ cách trở về, con bé nhất định đang lo chết đi được."

" Ừ! Hãy tìm cách đến cảng vũ trụ Anderson, rồi kiếm cách chuồn khỏi thiên hà New London hãy nói, chỉ cần rời khỏi nơi này, chúng ta còn có rất nhiều lựa chọn, trực tiếp quay lại Quỷ Vực, hoặc tới trạm Phong Thành trạm đều được." Thụy Sâm khẽ thở dài một cái," Đáng tiếc là không biết làm thế nào mới có thể liên lạc được với người của chúng ta ở thiên hà New London, nếu được mọi việc sẽ đơn giản hơn nhiều, bọn họ hẳn là biết chúng ta còn sống, không chừng cũng đang tìm chúng ta, đáng tiếc là không cách nào nhận ra nhau."

" Đúng rồi, trên đường đến cảng vũ trụ Anderson, chúng ta có thể thuận tiện vòng một chút, cũng không mất mấy thời gian." Sonia thì thầm.

" Đi vòng? Đến đâu?" Thụy Sâm nhất thời không hiểu ý người yêu.

" Qua nhà anh xem, em muốn ngắm khu vườn đầy hoa Tuy-lip mà anh vẫn nói."

" Cái gì? Không! Không nên không nên, rất nguy hiểm, để sau đi." Thụy Sâm lắc đầu nguầy nguậy, không phải anh không muốn nhìn lại mái nhà thời thơ ấu, nhưng đến đó không hề đơn giản" Hơn nữa, nơi đó nói không chừng cũng chẳng còn gì."

" Về sau nói không chừng càng không có cơ hội." Cô gái bắt đầu cứng đầu, cô không phải loại người dễ dàng đầu hàng," Chỉ cần nhìn xem, ngắm một chút từ xa cũng được mà."

Nghe giọng gần như cầu xin của Sonia, Thụy Sâm cảm thấy rất khó cự tuyệt, hơn nữa, vành tai của anh cũng đã cảnh báo, có hai hàm răng đều tăm tắp đang lượn qua lượn lại ở đó, đây rõ ràng là tín hiệu uy hiếp, nếu hai hàm răng đó dùng lực cắn xuống...

" Được rồi," Cúi đầu trước bà xã cũng không phải là chuyện mất mặt "Không được tới gần, chỉ đi qua xa xa xem một chút, sau đó rời đi ngay."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK