Thái không mẫu hạm Độc Lập, trong một phòng họp của các phi công (Briefing Room), trên màn hình lớn đang chiếu một loạt những bức ảnh chụp liên tiếp được máy ảnh gắn trên chiến đấu cơ thu lại, do chụp trong trạng thái chiến đấu, những hình ảnh chuyển động cực nhanh, hơn nữa độ rung cũng lớn, nhưng vẫn có thể nhận ra chiếc chiến đấu cơ bị truy kích phía trước đang thực hiện những động tác xoay chuyển cực gấp, thay đổi quỹ đạo liên tục, có lúc lại làm một đường xoắn ốc bất quy tắc, chiếc chiến đấu cơ truy kích cố đặt nó vào vòng ngắm mà mãi không được, đại bộ phận hỏa lực đều bay cách mục tiêu khá xa.
“Dừng lại… Chuyền ngược về trước… Trở lại đến giây thứ 43 phút thứ 5, từ đây bắt đầu chiếu lại, xem lại một lần nữa…” Một người ngồi trong bóng tối trầm giọng hạ lệnh.
Tuy giọng nói không lớn, nghe rất bình tĩnh, những không ai dám chậm trễ, mệnh lệnh lập tức được chấp hành, hình ảnh nhanh chóng quay ngược lại rồi bắt đầu chiếu lại với tốc độ bình thường.
“Dừng! Bắt đầu từ thời điểm này, từ lúc này trở đi đối phương đã ý thức được không thể tác chiến trong không gian rộng với các anh, vì các anh có ưu thế về số lượng, do đó, chúng rất thông minh chọn phương án trốn vào trong vành đai của hành tinh, chờ đợi lực lượng tiếp viện. Cũng từ thời điểm này, chúng ta có thể thấy đối phương bắt đầu sử dụng những kỹ xảo bay điêu luyện của hắn, nhìn kỹ xem, quỹ đạo của chùm tia năng lượng, nếu không nổ súng quá sớm thì là quá muộn, đại bộ phận hỏa lực đều bắn trượt mục tiêu, trượt khá xa đấy, cuối cùng để hắn trốn vào trong vành đai mà không xây xước gì.” Giọng nói toát lên vẻ châm biếm.
Trong phòng im như thóc, mọi phi công đều lặng lẽ suy nghĩ, ba phi công đã tham gia không chiến với Thụy Sâm ở khu vực hành tinh số 7, thiên hà Rumbati cúi đầu xấu hổ, những người khác cũng chẳng ai lên tiếng, tuy không trực tiếp tham gia trận không chiến, hay nói đúng hơn là cuộc rượt đuổi điên cuồng ở trong vành đai hành tinh số 7, nhưng bọn họ đã xem đi xem lại đến thuộc lòng đoạn phim đó, thành thật mà nói, ba đồng đội của họ làm không tồi chút nào, đã phát huy năng lực của mình đến mức cao nhất, nếu thay bằng bọn họ cũng chưa chắc đã làm được tốt hơn.
“Nói nguyên nhân xem nào!” Giọng nói ban đầu đã bỏ đi vẻ châm biếm, bình tĩnh nói.
Đám người tiếp tục im lặng, một chút sau, một âm thanh cẩn thận lên tiếng. “Tên phi công quân phản loạn có kỹ thuật tốt hơn chúng tôi.”
“Không sai! Điều này phải công nhận, hắn điều khiển chiến đấu cơ với phản ứng cực nhanh, động tác điêu luyện, nhuần nhuyễn, các động tác cơ động và tránh né có thể nói là liên tiếp như áo trời, không một kẽ hở, từ hình ảnh chụp được có thể thấy, hai đường biên thể hiện quỹ đạo bay chay đổi liên tục, vòng ngắm cực kỳ khó ổn định ở mục tiêu đến một giây, cho dù có ngẫu nhiên khóa được hắn, những ngay khi các người bóp cò, chùm năng lượng còn chưa thành hình rời khỏi chiến đấu cơ, hắn đã dùng từ một đến hai động tác cơ động gấp để thành công thoát khỏi đường bắn. Tôi thấy rằng điều đó không phải là ngẫu nhiên, hắn có một trực giác cực kỳ mẫn tuệ, có thể cảm nhận nguy hiểm từ trước. Nếu giao chiến một chọi một, chắc chắn không ai trong số các người là đối thủ của hắn, nhưng các người vẫn còn may mắn, các người có ưu thế về số lượng, dù hắn có giỏi thế nào cũng không địch lại số đông, nếu thay bằng tôi trong trường hợp đó cũng vậy thôi. Do đó hắn chỉ có cách tránh né các người để xâm nhập vào vành đai hành tinh chờ tăng viện, bản thân hắn cách đó không xa, các người không có thời gian công kích nhiều, do đó, trong thời gian ngắn hắn có thể lợi dụng kỹ thuật và trực giác, thoát vào trong vành đai, cách người không bắn hạ được hắn cũng là chuyện hợp lý. Còn gì nữa không?”
“Chiến đấu cơ loại Tia Chớp của quân phản loạn có tính năng tốt hơn Siêu Nữ Yêu của chúng ta.” Thấy thượng tá không có ý trách móc, một phi công do dự một chút rồi lấy hết dũng khí nói tiếp.
“Thế à? Dựa trên cơ sở nào?”
“Vì đó là sự thực, thưa thượng tá! Tôi thừa nhận kỹ thuật của phi công địch xuất sắc hơn chúng tôi, nhưng nếu hắn không có chiến đấu cơ thích hợp, nếu hắn sử dụng là loại cổ điển như kiểu Thợ Săn hay kiểu Lạc Đà, hắn không thể thể hiện được sự ưu tú đó, thậm chí nếu hắn dùng loại Siêu Nữ Yêu như chúng tôi chứ không phải loại Tia Chớp có tính năng vượt trội, hắn có thể đã bị bắn hạ rồi. Chính nhờ loại Tia Chớp có tính năng ưu tú mà hắn mới có thể thực hiện được vô số những động tác cơ động khiến người ta phải hoa mắt chóng mặt, hắn mới có thể lao vào trong vành đai hành tinh với tốc độ cao và thời gian ngắn, màn chắn năng lượng có cường độ vượt trội khiến hắn duy trì được thời gian lâu hơn. Tổng hợp các yếu tố đó có thể đáng giá rằng nếu đối phương không dùng loại Tia Chớp thì kết quả trận đánh đã có thể thay đổi, người cười cuối cùng là chúng ta chứ không phải là hắn.” Viên phi công Đế Quốc lấy hết cam đảm nói.
“Ha… Ha… Ha… Ha…! Nói hay lắm, Vino! Tôi lấy làm mừng vì các cậu không bị những lời vừa rồi của tôi dọa cho sợ chết khiếp, không bị tên phi công đó dọa cho sợ. Đúng lắm, năng lực của hắn có xuất chúng đến đâu cũng chỉ là người, không phải là thần, tôi không muốn bất cứ ai mang tâm lý tự ti xuất trận, tiếp theo, chúng ta sẽ xem xem, chiến đấu cơ loại Tia Chớp thể hiện những ưu thế của nó khi đối kháng với Siêu Nữ Yêu. Tiếp tục đi!”
Màn hình lại tiếp tục với những pha truy đuổi trong vành đai hành tinh số 7…
“Nhìn thấy chư? Loại Tia Chớp thể hiện ưu thế so với Siêu Nữ Yêu rõ rệt nhất là ở đây, một khi đối phương gia tốc, Siêu Nữ Yêu muốn đuổi theo rất khó khăn, tuy Siêu Nữ Yêu có tính năng chỉ kém Tia Chớp một chút, nhưng điểm này cũng đủ cho quân phản loạn lợi dụng rồi. Thông thường mà nói, trong vũ trụ bao la ưu thế đó không rõ rệt lắm, nếu đối phương có ý đồ kéo dãn cự ly, chúng ta vẫn có đủ cơ hội để xạ kích trước khi chúng ra khỏi tầm bắn hiệu quả của pháo trên chiến đấu cơ, thậm chí sau đó, chúng ta vẫn có thể dùng các tên lửa đối không bắt chúng phải cơ động. Nhưng trong dải vành đai hành tinh và các nơi có điều kiện phức tạp, ưu thế đó rất rõ rệt, do những khối băng tinh, vân thạch, bụi vũ trụ cản trở, những tia năng lượng phần lớn đều bị chướng ngại vật chặn lại, tên lửa cũng khó mà khóa được mục tiêu, cho dù có khá được đi chăng nữa, trong khoảng thời gian tên lửa tới đích, chỉ cần đối phương cơ động ra sau một khối thiên thạch, phần lớn tên lửa sẽ mất mục tiêu lao vào chướng ngại vật. Phi công quân phản loạn dùng cơ hội này để kéo dãn cự ly ngày càng dài, mãi đến khi chúng ta bị buộc phải bỏ việc truy kích, lúc đó nếu vẫn tiếp tục thì thật quá ngu xuẩn, vì không thể biết đối phương có lợi dụng hoàn cảnh phục kích chúng ta không?”
Vị thượng tá ngừng một chút rồi nói tiếp. “Vấn đề đáng nhẽ không nghiêm trọng, nếu các người không đuổi kịp thì cuối cùng cũng chỉ là hai bên vui vẻ quay về, tuy hơi khó coi nhưng dù sao so với việc Buxton bị bắn hạ cũng dễ chịu hơn một chút.” Thượng tá lắc lắc đầu nói. “Nhưng không biết do các người may mắn hoặc là do các người bất hạnh, ngay lúc đó, trong biên đội hai chiếc của đối phương, chiếc số 2 xuất hiện vấn đề với động cơ, tốc độ chậm lại, số 1 lập tức quay sang yểm hộ cho số 2 của mình, lúc đó vấn đề bắt đầu nghiêm trọng.”
Một bóng người đi ra từ bóng tối, đến trước màn hình, trong ánh sáng mờ mờ của máy chiếu, khuôn mặt ông ta biến thành nhăn nhúm đầy khủng bố, giọng nói cũng nghiêm khắc hơn, âm thanh cao lên. “Deepe! Các người có biết vấn đề ở đâu không?”
Bên dưới các phi công im lặng, ngay cả người tên Deepe cũng không dám nói gì, thậm chí còn không dám thở mạnh.
Thượng tá cũng không chờ trả lời, ông cao giong nói tiếp. “Trước hết các người quên mất nhiệm vụ, các người là trung đội bay thử nghiệm trên Siêu Nữ Yêu, không phải là nhiệm vụ tác chiến, các người có nhiệm vụ yểm hộ tàu thật nghiệm rút lui chứ không phải giao chiến với địch. Đối phương bị ép phải trốn vào trong vành đai là các người đã hoàn thành nhiệm vụ, đuổi theo là một sai lầm, không chỉ các người, tiểu đội kia cũng thế! Tôi thật không thể tin nổi, các người có phải lũ chim non mới cất cánh lần đầu nữa đâu?”
“Thượng… thượng tá… Ri… Riley!” Viên phi công tên Deepe lắp bắp giải thích. “Lúc đó lực lượng tăng viện của đối phương còn một thời gian nữa mới đến nơi, chúng tôi phát hiện phi công đối phương rất đặc biệt, nên đoán hắn là một nhân vật quan trọng, nếu có thể bắn hạ hắn, đối với Đế Quốc…”
“Bắn hạ? Bằng vào các người?” Thượng tá Riley cười chế nhạo. “Trong khoảng không vũ trụ các ngươi đã không làm được trò trống gì, hà huống là trong vành đai hành tinh? Các ngươi có phải không biết rằng do không dám đối kháng với Đế Quốc, quân phản loạn thường lợi dụng những khu vực kín đáo như vành đai thiên thạch hay tinh vân để hoạt động, điều này cũng khiến cho phi công của chúng lại càng thích ứng với hoàn cảnh tác chiến ở đấy. Bắn hạ! Hừ! Nếu không phải số 2 của hắn có vấn đề với động cơ, các người có thể đuổi kịp hắn trong điều kiện đó không, các người dám nói sẽ bắn hạ được hắn trước khi tiếp viện đến?”
Đám người không ai dám nói câu nào nữa.
“Đuổi theo vào vành đai hành tinh là một sai lầm, nhưng không phải là trí mạng, nếu các người có thể kịp thời bỏ qua truy kích quay lại thì không sao, nếu đã không cam tâm, đáng nhẽ khi đó phải chọn chỗ yếu để đánh, bắn hạ chiếc số 2 rồi nhanh chóng rút lui, nhưng kết quả thì sao? Các người bỏ qua chiếc số 2 đã bị hỏng động cơ không thèm để ý, quay sang vồ lấy chiếc số 1, cuối cùng bị hắn kéo dài thời gian đến khi tiếp viện đến, khiến các người cuống cuồng rút lui, không tổ chức nổi yểm hộ cho ra hồn, cuối cùng bị đối phương nhân cơ hội bắn hạ Buxton. Thế các người đã vừa ý chưa, không những về tay không còn biếu cho đối phương một chiếc Siêu Nữ Yêu mẫu!!!”
“Ngu xuẩn… Đúng là… Lính của tôi là một lũ liệt não… Các người soi gương xem… còn tự xưng là Aces… là tinh anh của không quân… Một lũ rác rưởi… Đáng nhẽ ta phải tống hết các ngươi về mẫu giáo để học lại từ đầu.” Thượng tá Riley càng nghĩ càng tức cuối cùng là một trận chửi như tát nước vào mặt.
Vẫn chưa hết phẫn nỗ, ông quay đầu nhìn màn hình, chỉ vào hình ảnh chiếc chiến đấu cơ đang hiện trên đó, chiếc chiến đấu cơ Tia Chớp màu đen. “Nhìn cho kỹ, nhớ cho kỹ hắn, kẻ đã khiến các ngươi không biết dầu mặt xuống cái lỗ nào cho đỡ xấu hổ!”
“Thượng tá! Hắn là ai?”
“Hừ! Phóng đại hình ảnh đầu mũi chiến đấu cơ!”
“Vâng! Thượng tá!” Hình ảnh dần phóng đại, cuối cùng là cả phần mũi chiến đấu cơ hiện lên ở giữa màn hình, ở đó, có thể nhìn thấy rõ một đóa Tuy-lip kiều diễm.
“Nhìn thất chưa! Đây là Tuy-lip Đen, người này tên thật là Thụy Sâm Nepali Gore, tôi tin trong các người có người đã nghe tên hắn, vốn là phi công chiến đấu của Đế Quốc, sau này chạy sang quân phản loạn, hạm đội 5 nghe nói đã bị hủy trong tay hắn, các người không thể coi thường khả năng của hắn.”
Ánh mắt của thượng tá dần trở nên cuồng nhiệt, ông nhìn chằm chằm vào màn hình như muốn nhìn rõ người ngồi trong khoang lái, trong lòng ông ta dậy lên khát vọng chiến đấu, đã quá lâu rồi không có cảm giác như thế.
Mày là của tao, tao nhất định sẽ bắn hạ mày, trước khi gặp tao, đừng để người khác bắn hạ, đừng khiến tao thất vọng nhé, Thụy Sâm Nepali Gore!