Nhìn thấy ba chiếc Nữ Yêu từng chiếc một vượt qua khối vân thạch nơi hai người ẩn nấp, tiếp tục bay về phía trước bám theo phi đội, Thụy Sâm không khỏi mừng thầm, xem ra các phi công Đế Quốc vẫn chưa phát hiện ra họ, như vậy có thể nói hai người đã thành công được một nửa.
“Bám theo, Robert Parnell!” Thụy Sâm vội gọi bạn, hai chiếc Tia Chớp nhanh chóng tăng tốc, lặng lẽ bám theo phía sau ba chiếc Nữ Yêu.
Bọn họ không thể bám theo trong một khoảng thời gian dài, rất nhanh, rada trên Nữ Yêu cũng báo động cho chủ nhân của nó biết có hai chiếc chiến đấu cơ địch đang bám sau lưng họ, như chim vỡ tổ, cả ba chiếc tản ra theo ba hướng khác nhau.
“Chia ra! Người anh em, tao theo chiếc bên trái, mày theo chiếc vọt lên cao, cố giải quyết trận đánh cho nhanh.” Thụy Sâm không thèm để ý đến chiếc bay về bên phải, anh lập tức chuyển hướng bám theo chiếc bên trái, chiếc đang lượn sát vào khoảng giữa đám khí màu lam và khối vân thạch, không ngừng cơ động len lỏi, căn cứ vào đội hình, Thụy Sâm không khó đoán ra đó chính là chiếc làm nhiệm vụ biên đội trưởng.
“Biết rồi! Hây! Chúng ta thi xem ai bắn hạ đối phương nhanh hơn?” Robert Parnell khoan khoái cười nói.
“Đủ rồi đấy! Đây không phải là game đâu!” Thụy Sâm bĩu môi nói. “Chú ý cẩn thận, ở quanh đâu cũng là chỗ nguy hiểm, đừng để cái mạng mình cũng vứt luôn nhé!”
“Yên trí! Tao còn chưa sống đã, chắc chắn không có ý định tự tử đâu!”
Thụy Sâm cười cười, anh tập trung vào chiếc chiến đấu cơ trước mặt, nó đang xuyên qua giữa các chướng ngại vật với một sự linh hoạt đáng nể. Thành thật mà nói, viên phi công Đế Quốc có sự cảnh giác khá tốt, phản ứng càng không tồi, chiến thuật sử dụng ổn thỏa, chắc chắn là một lính cựu đã dày dạn kinh nghiệm. Thụy Sâm không khỏi thở dài một tiếng, nếu trong điều kiện bình thường, ba chiếc chia ba hướng, chắc chắn hai đối thủ sau lưng phải bỏ một hướng không bám theo, như thế sẽ có một chiếc rảnh tay, chiếc đó sẽ nhanh chóng quay lại nắm lấy lợi thế chiến thuật, nếu hai chiếc bị bám đuôi kiên trì chỉ một chút thôi, họ sẽ nhanh chóng nhận được sự chi viện của đồng đội.
Nhưng… Thụy Sâm không khỏi tiếc cho mấy viên phi công ưu tú của Đế Quốc. Đây là một địa hình đặc biệt, đầy những cạm bẫy chết người, một phi công bị truy kích không những phải cố thoát khỏi cái đuôi mà còn phải tập trung quan sát tránh né các vị trí nguy hiểm, áp lực tâm lý nặng nề, chỉ hơi mất tập trung một chút là có thể phạm sai lầm. Không chiến kiểu này thường đòi hỏi các phi công phải có một tâm lý cực kỳ vững vàng, năng lực phản ứng và điều khiển chiến đấu cơ ở mức rất cao, ngoài ra do không gian bị hạn chế, các khối vân thạch và đám khí màu lam trở thành những trở ngại tự nhiên khiến cho chiếc thứ ba cũng không thể tiếp viện nhanh được. Điều đó cho phía tấn công một cơ hội để bẻ đũa từng chiếc.
Đương nhiên Thụy Sâm không thể để cho một cơ hội như vậy bị bỏ phí, tiết kiệm thời gian, liên tục nhưng luồng sáng đỏ hoặc lam của pháo lazers và ion bắn thẳng vào thân chiếc Nữ Yêu ở phía trước. Đương nhiên ở trong khu vực đầy những vân thạch này, khi đối phương không ngừng cơ động tránh né, những loạt đạn bắn ra đa số bị đối phương lợi dụng vân thạch che đỡ hoặc do bản thân Tia Chớp cơ động mạnh nên mất độ chuẩn. Chỉ có một số ít tia năng lượng có thể bắn trúng mục tiêu, nhưng Thụy Sâm cũng biết rõ, những loạt đạn ấy không thể đủ uy lực xuyên qua màn chắn ngoài của Nữ Yêu để gây tổn hại trực tiếp cho đối phương.
Nhưng anh vẫn không cần để ý, tiếp tục hao phí đạn, bởi lẽ mục tiêu của anh không phải trực tiếp bắn hạ đối phương mà là khiến cho phi công đối phương căng thẳng, lại không ngừng tăng cường áp lực, khiến cho hắn phạm sai lầm.
Trong khoảng không đầy nguy hiểm này, chỉ cần phạm sai lầm, kết quả là gì chắc không nói ai cũng biết.
“Được rồi, để chúng ta tiếp tục tăng cấp của trò chơi này, xem xem anh bạn còn kiên trì đến bao giờ, có thể chịu nổi đến khi đồng đội đến cứu viện không nhé?” Thụy Sâm lầm bầm một mình rồi đẩy nhẹ cần ga ở tay trái lên cao, đuôi lửa phía sau chiến đấu cơ càng lúc càng dài ra, cùng với đó là tốc độ răng lên, viên phi công Đế Quốc càng lúc càng hoảng loạn.
Cùng với cự ly ngày càng ngắn, những luồng đạn từ Tia Chớp càng lúc càng chính xác hơn, tỷ lệ trúng đích càng lúc càng cao. Nhìn chỉ số năng lượng của màn chắn càng lúc càng tiếp cận đến không, trong khi đó đồng đội của mình không thể có mặt yểm hộ trong thời gian ngắn, viên phi công Đế Quốc càng thêm hốt hoảng.
Liếc nhìn phía sau một cái, đối phương đang tiếp cận khá nhanh, cho dù lợi dụng những khối vân thạch đỡ không ít đạn, thêm nữa là liên tục cơ động kịch liệt càng khiến cho đối phương khó ngắm bắn, nhưng điều phiền toái là tốc độ của đối phương vượt trội hơn hẳn Nữ Yêu, anh ta biết rõ, nếu để đối phương thu hẹp cự ly, xác suất bị trúng đạn sẽ càng tăng, thậm chí là theo cấp số nhân, nếu không có biện pháp đối phó ngay, cứ theo tình hình này, trừ phi đối phương đột nhiên biến thành lính mới tò te, còn không thì trước khi đồng đội kịp có mặt chi viện, chỉ sợ chiến đấu cơ của mình đã bị bắn hạ rồi.
Hiển nhiên phi công của quân phản loạn tuyệt đối không phải là lính mới, từ đòn phục kích bất ngờ đến động tác cơ động truy kích có thể thấy rõ điều đó, thậm chí kỹ thuật xạ kích của hắn cũng đạt đến độ cực chuẩn, bởi lẽ mặc dù anh ta đã dùng hết mọi khả năng, những luồng đạn vẫn ngày càng gần, thậm chí anh ta còn dám cá cược rằng chỉ cần mình ngừng cơ động, bay thẳng trong giây lát, nhất định những loạt đạn trí mạng ở phía sau sẽ thổi bay cả người lẫn chiến đấu cơ xuống địa ngục.
Đó là một lính cựu, thậm chí là cao thủ, tinh anh của quân phản loạn. Viên phi công Đế Quốc ngày càng run, anh ta không khỏi thầm rủa cái số phận đen đủi của mình, sao lại đến phiên mình phải thực hiện nhiệm vụ trinh sát bám đuôi này? Đối phương không những bám sát mình trong hoàn cảnh phức tạp này như bóng theo hình mà còn có thể tăng tốc, điều đó chứng minh hắn không dùng toàn lực khi dẫn phi đội bay lúc nãy, bây giờ hắn đem phần còn để dành đó đối phó với mình.
Cắt đuôi chỉ là nằm mơ, lúc trước anh ta đã thử không ít cách nhưng đều vô dụng, do đó, nếu không muốn bị bắn hạ, chỉ có hai con đường để chọn, thứ nhất là giảm tốc, chờ đến khi đối thủ đến đủ gần rồi thực hiện phản gia tốc đột ngột, để cho đối phương lao lên trước mặt mình, sau đó lật ngược tình thế, cách còn lại là tăng tốc, kéo dãn cực ly nhằm kiên trì chờ tiếp viện.
Trong lúc anh ta còn đang do dự, từ phía sau mấy luồng đạn bắn chuẩn xác vào đuôi chiến đấu cơ khiến việc hạ quyết tâm diễn ra nhanh hơn, nhìn loạt đạn khiến cho năng lượng của màn chắn chỉ còn không đầy 10%, viên phi công Đế Quốc toát mồ hôi lạnh, với khả năng xạ kích siêu việt của đối phương, nếu còn giảm tốc để hắn tiếp cận, chỉ sợ chưa kịp khởi động hệ thống phản gia tốc thì chiến đấu cơ đã bị bắn tan xác pháo!
Viên phi công Đế Quốc mím môi đẩy cần ga lên hết cỡ, Nữ Yêu lao về phía trước với tốc độ nhanh nhất, xuyên qua mấy khe hở, anh ta sung sướng nhận ra đối phương không tiếp tục tăng tốc, cự ly giữa hai bên đang giãn ra, sự uy hiếp từ phía sau ngày càng giảm, trong khi đó đồng đội của anh đã sắp tiếp cận, chậm nhất là mươi giây nữa, anh ta sẽ có thể quay lại trả đũa đối thủ.
“KHÔNG!!!!!!” Nụ cười còn đọng trên khuôn mặt đột nhiên bị biến thành méo mó, khuôn mặt viên phi công trong chớp mắt trở nên trắng bệch, một khối vân thạch lớn đang chắn ngay trước đường bay của Nữ Yêu, đáng nhẽ đó không phải là vấn đề lớn, nhưng hiện nay do tốc độ của Nữ Yêu quá nhanh, không còn khả năng cơ độ tránh né chướng ngại vật nữa. Điều duy nhất mà anh ta còn có thể làm điên cuồng kéo mạnh cần lái.
“Phanh!!!!” Cú va chạm cuối cùng cũng xảy ra, điều may mắn là do những nỗ lực của viên phi công, chiến đấu cơ không trực tiếp đâm vào khối vân thạch tan xác mà lướt qua trái tránh khỏi, cánh phải của Nữ Yêu quẹt mạnh vào khối đã, trong ánh lửa chói lên, cánh phải của nó gãy mất một nửa, trên khối vân thạch còn lại một vết xước dài, Nữ Yêu loạng choạng lao qua như một con diều đứt dây.
Đối với chiến đấu cơ, mất khống chế trong khi giao chiến là điều cực kỳ đáng sợ, bất cứ phi công nào của đối phương cũng có thể lợi dụng cơ hội đó để bắn tan xác mình, là một lính cựu, đương nhiên viên phi công Đế Quốc hiểu điều đó, cho nên điều đầu tiên anh ta làm là cố tìm vị trí của đối phương trên rada. Cám ơn trời đất, hắn không đuổi theo mà đã quay lại đối phó với đồng đội anh ta đang bay tới.
Đó là niềm vui nhỏ nhoi cuối cùng mà viên phi công Đế Quốc cảm nhận được. Bởi lẽ ngay khi quan sát trước mặt, anh ta nhìn thấy trước mặt chiến đấu cơ của mình là một quần thể khí màu lam dày đặc, trong chớp mắt, anh ta dồn hết ý chí để thực hiện động tác cơ động tránh né.
Nhưng Nữ Yêu không hề có phản ứng gì, vẫn tàn nhẫn lao thẳng vào khối khí màu lam, viên phi công mới nhớ ra rằng chiến đấu cơ của mình vẫn còn chưa khôi phục được khống chế…
“A… A… A……”
Một giây sau khi chiếc chiến đấu cơ mất hút trong quần thể khí, một quẩng lửa sáng chói, chiếu rực khắp khoảng không u ám bùng lên, trong xa như một ngôi sao mới.
“Hây! Xong một chú!” Thụy Sâm cười hắc hắc, đối thủ cũng không phải tay vừa, chắc là chỉ huy của nhóm trinh sát, cũng thuộc cấp đội trưởng chứ không ít, kỹ thuật cũng không tồi, mặc dù có nhiều yếu tố hạn chế, lại thêm Tia Chớp có ưu thế vượt trội về tính năng, nhưng vừa rồi Thụy Sâm bám đuổi bao nhiêu lâu mà vẫn không bắn hạ được đối phương. Có điều suy nghĩ đó vẫn không ngăn được Thụy Sâm toét miệng cười, kỹ thuật cao thì sao chứ? Ông đây không cần tự tay hạ thủ cũng có cách xử lý ngon lành.
Khẽ lắc cần lái đưa chiến đấu cơ nấp sau một khối vân thạch để tránh mấy luồng đạn bắn thẳng từ trước mặt của chiếc chiến đấu cơ thứ ba, đối với đối thủ mới, Thụy Sâm không để ý lắm, phi công đối phương còn kém xa so với đối thủ trước của anh, nếu không anh ta cũng đã kịp đến chi viện cho đồng đội rồi.
Đúng lúc Thụy Sâm còn đang nghĩ xem nên dùng chiến thuật nào để xử lý đối phương, anh chợt phát hiện, chiếc Nữ Yêu chỉ bắn một loạt rồi quặt gấp, quay lại hướng ban đầu khi đến để chuồn.
Ách! Động tác nhanh thật!
“Thụy Sâm, xem ra đối phương định chuồn thì phải, thằng cha này cũng khá giảo hoạt, chiến đấu cơ vừa bị bắn thủng có dăm chỗ đã chuồn.” Robert Parnell cũng gọi anh.
“Tao biết rồi, bên tao đối phương cũng chuồn mất!” Thụy Sâm đoán chắc đối phương rút lui vì chỉ huy trưởng đã bị Thụy Sâm xử lý, mấy thằng cha đó, xem ra cũng có chút khôn ngoan.
“Tao đuổi theo! Thằng cha đó đã sắp ngủm rồi, tối đa chỉ thêm mấy phát nữa là tao sẽ tặng nó một vé về nhà miến phí.”
“Không! Nếu chúng đã rút lui thì chúng ta cũng chuồn, chắc chúng cũng không dám bám theo nữa đâu, chúng ta đuổi theo Jessica.”
“Nhưng để thế này thì thật đáng tiếc!”
“Đáng tiếc! Cho mày nhiều thời gian như thế, lại không có đối phương chi viện, mày còn không nắm lấy cơ hội bắn hạ, cơ hội là do mỗi người nhặt lấy, bỏ lỡ là thôi! Hanh! Còn đòi đua thời gian với tao…” Thụy Sâm nói giọng châm chọc.
“Đình! Đình! Đình! Đình! Tao sợ mày rồi, không đuổi thì thôi, chúng ta quay lại đội hình đi.” Robert Parnell nhanh chóng giơ tay đầu hàng.
“Biết là tốt! Đi nào!”
Hai chiếc Tia Chớp hợp lại thành biên đội, tăng tốc lao theo hướng của nhóm Jessica lúc nãy.