Mục lục
[Dịch] Thất Giới Truyền Thuyết Hậu Truyện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hải Vực, trong Thiên Địa Huyền Môn, Thiên Địa môn chủ và Vạn Tượng Huyền Tôn đang thích thú lắng nghe Hải Mộng Dao kể lại những chuyện xảy ra trong quá khứ. Nghe đến lúc Hải Mộng Dao và Diệp Tâm Nghi bị cửa thời không cuốn vào trong rồi, Vạn Tượng Huyền Tôn nhịn không được la thất thanh một tiếng, hỏi liền:

- Sau đó thế nào? Các vị làm sao mà thoát hiểm được?

Hải Mộng Dao khuôn mặt nhỏ nhắn đổ mồ hôi hiện lên chút hoài niệm, khẽ lẩm bẩm:

- Cuộc gặp gỡ lần đó vô cùng ly kỳ, chúng con bị cuốn vào một trận tranh đấu quỷ dị, thiếu chút nữa đã táng thân ở trong đó rồi.

Thiên Địa môn chủ trầm ngâm nói:

- Con nói hình vẽ đó có chút thần bí, dường như là thần khí có từ thời viễn cổ, làm sao lại xuất hiện ở gần nơi chúng con ẩn cư vậy?

Hải Mộng Dao đáp:

- Liên quan đến chuyện này, chúng con lúc đó hoàn toàn không biết gì cả, mãi đến sau này mới dần dần hiểu được bí ẩn ở bên trong.

Vạn Tượng Huyền Tôn nói:

- Nếu như vậy, con tiếp tục kể lại những chuyện phát sinh sau đó đi.

Hải Mộng Dao gật khẽ, suy nghĩ rồi chìm vào hồi ức, chậm rãi kể lại những chuyện đã phát sinh lần đó. Khi Hải Nữ và Diệp Tâm Nghi có phát sinh bất ngờ, Lục Vân và Trương Ngạo Tuyết đã quay về trong cốc, vừa thấy Ánh Nhật hồ gió êm sóng lặng, trong lòng liền cảm thấy kỳ quái. Nhưng chỉ chớp mắt, khuôn mặt Lục Vân liền biến thành quái dị. Trương Ngạo Tuyết phát hiện không ổn, dừng bước hỏi liền:

- Vân, sao vậy?

Lục Vân nhìn nàng, khẽ nói:

- Cha không còn ở trong cốc. Đại Linh nhi đến rồi.

Ngũ sắc lóe lên, gió nhẹ ập đến, Tứ Linh thần thú trải qua bốn năm trưởng thành, bề ngoài không nhìn thấy chút biến hóa nào, bộ dạng vẫn như ngày trước hạ mình xuống vai của Lục Vân, rồi cất tiếng nói:

- Ngươi cảm ứng được?

Lục Vân đáp:

- Không phải cảm ứng mà có thấy theo cách khác thường. Nói đi, chuyện thế nào?

Tứ Linh thần thú đáp:

- Ta liên tục ở trên đỉnh núi tu luyện, vừa rồi đột nhiên phát hiện nước có gợn sóng liền hạ xuống tra xét, lúc đó chỉ thấy một làn sáng hệt như một cái xúc tua cuốn lấy cha ngươi thì bay về, truy đuổi đã không còn kịp nữa rồi. Hiện giờ thằng ba đầu còn đang thủ giữ ở đáy hồ chờ ngươi quay lại.

Lục Vân vẻ mặt trầm ngâm, suy xét một lúc rồi dặn dò:

- Ngươi hãy về bảo vệ mẹ ta trước, ta ở đây rồi sẽ trở lại xử lý chuyện này.

Tứ Linh thần thú trả lời:

- Yên tâm, vừa rồi chỉ là thừa dịp ta không kịp chuẩn bị, bây giờ tuyệt đối sẽ không có sai lầm.

Lục Vân gật khẽ, sai Tứ Linh thần thú đi rồi liền dẫn Trương Ngạo Tuyết xoay mình ra khỏi cốc, vừa hay gặp được Bách Linh và Thương Nguyệt trở về.

- Các tỷ sao lại trở về rồi, Tâm Nghi và Mộng Dao đâu?

Hơi kinh ngạc, Trương Ngạo Tuyết hỏi. Thương Nguyệt cười khổ đáp:

- Bọn họ bị bức họa đó cuốn vào trong rồi.

Lục Vân và Trương Ngạo Tuyết nghe vậy thất kinh, vội vàng hỏi tới cho rõ nguyên nhân. Sau khi hiểu được tình hình rồi, Lục Vân trầm giọng nói:

- Xem ra đã sớm có mưu đồ, nhưng rất kỳ quái, đây là người nào đây?

Bách Linh lắc đầu trả lời:

- Ta đã nghĩ rất lâu cũng không nghĩ ra được có người nào lại làm như vậy.

Trương Ngạo Tuyết lên tiếng:

- Có lẽ hoàn toàn không phải là người chúng ta biết rõ, nhưng đối phương vì sao lại làm như vậy?

Câu hỏi này không ai đáp lại, rõ ràng mọi người đều khó mà xác định được.

Lục Vân nghĩ một lúc, trầm giọng nói:

- Quay về rồi mới nói.

Dứt lời liền dẫn ba cô chạy thẳng đến lầu trúc mà mẹ là Trương Hoa Phượng cư ngụ.

Lúc này đây, Trương Hoa Phượng còn chưa biết tin Lục Văn Vũ đã biến mất, vừa thấy con dâu cùng nhau chạy đến thì không khỏi cảm thấy có phần kỳ quái.

- Vân nhi, các con sao lại chạy đến đây. Hay là đổi giờ ăn cơm trưa à.

Lục Vân đáp:

- Mẹ, trong cốc xảy ra một số chuyện, chúng con muốn thương nghị với mẹ một chút.

Trương Hoa Phượng cười đáp:

- Có chuyện gì chúng con cứ quyết định là được rồi, mẹ không có ý kiến gì cả.

Trương Ngạo Tuyết tiến lên kéo tay bà, khẽ than:

- Mẹ còn chưa biết, chuyện lần này xảy ra rất đột ngột, cha đã không thấy đâu, Hải Nữ và Tâm Nghi cũng bị cuốn đến một nơi nào còn chưa biết được.

Trương Hoa Phượng nghe vậy thất kinh cất tiếng hỏi:

- Khi nào phát sinh chuyện này, sao mẹ không biết vậy?

Lục Vân trả lời:

- Mẹ, chuyện này vừa mới phát sinh, con dự tính nói một tiếng với mẹ, sau đó đi tìm bọn họ trở về.

Trương Hoa Phượng lo lắng nói:

- Vân nhi, con nhất định phải tìm bọn họ quay về.

Gật đầu khẽ, Lục Vân đáp:

- Mẹ yên tâm, con sẽ mang bọn họ an toàn quay về. Bây giờ Hải Nữ và Tâm Nghi không biết tìm đâu, chỉ có thể từ chỗ cha bị mất tích sau đó mới lên đường truy tìm.

Bách Linh nghe vậy trầm ngâm nói:

- Bí mật đáy của Ánh Nhật hồ quan hệ đến linh khí của cả Ngũ Phượng Triêu Dương cốc, huynh phải thận trọng một chút mới được.

Thương Nguyệt cũng nói:

- Ngoài ra, lần này chúng ta toàn bộ đều ra tay hay lưu lại ai trấn thủ nơi này?

Lục Vân nhìn cả ba cô, chậm rãi đáp:

- Về chuyện trấn thủ nơi này thì giao cho Đại Linh nhi, để nó cả ngày theo bên cạnh mẹ, Tam Đầu Linh Xà trấn thủ lối vào, phụ trách mọi chuyện an toàn.

Trương Ngạo Tuyết lên tiếng:

- Chuyện không chậm được, chúng ta đến đáy hồ để xem thế nào.

Thấy bốn người muốn đi lập tức, Trương Hoa Phượng dặn dò:

- Vân nhi, con nhớ phải trông nom cẩn thận bọn họ, đừng để bọn họ chịu chút thương tổn nào, ngoài ra phải mang cha và Tâm Nghi, Hải Nữ quay trở về.

Lục Vân nói:

- Mẹ yên tâm, con sẽ làm như vậy.

Dứt lời liền để lại Tứ Linh thần thú, rồi bốn người rời khỏi lầu trúc tiến vào trong Ánh Nhật hồ.

Trên đường đi xuống, Lục Vân dẫn ba cô nhanh chóng đến đáy của Ánh Nhật hồ, từ xa đã thấy được Tam Đầu Linh Xà đang chiếm giữ nơi đó. Bách Linh tiến lên hỏi han một lượt, biết được hôm nay đáy Ánh Nhật hồ có phần kỳ lạ, ngập tràn khí tức kỳ quái, vầng mây sáng ở giữa hồ cũng dao động khác thường. Hiểu rõ tình hình này rồi, Lục Vân đi đến giữa hồ, trước mắt ánh tím tràn ngập, một vầng mây sáng đang xoay tròn rất nhanh, đường kính nó vượt quá năm thước, đường kính trước giờ không đến ba thước cho thấy phần biến hóa rất lớn. Ngoài ra, đám mây sáng này bề mặt có thêm một số phù chú ánh sáng kỳ quái, cứ sáu cái phù chú ánh sáng lại tự động kết lại thành một hình lục giác, có thể phát xuất hào quang chói mắt, theo sự chuyển động của mây sáng mà tỏ ra xinh đẹp vô cùng.

Trương Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt ở bên quan sát, lần đầu tiên bọn họ thấy được cảnh tượng này chưa biết phải làm thế nào cho tốt thì Bách Linh đã đến bên cạnh hỏi han:

- Thế nào, có phát hiện ra sao?

Lục Vân chăm chú nhìn đám mây ánh sáng đó, điềm nhiên trả lời:

- Trong đó ẩn chứa rất nhiều thứ, ta phỏng chừng trong đám mây sáng này có một không gian thần bí còn chưa biết được, có khả năng cuốn hút vào bên trong đó. Còn Tâm Nghi và Hải Nữ có ở bên trong đó hay không, tạm thời còn chưa dám khẳng định.

Trương Ngạo Tuyết nói:

- Vân, huynh có nắm chắc tiến vào được không?

Lục Vân không lập tức trả lời, sau một lúc phân tích và quan sát, gật đầu nói:

- Muốn tiến vào trong đó không khó, bất quá phỏng chừng phải mất chút sức lực. Ta phải lưu lại nơi này một cái mốc để làm phương tiện tìm kiếm định vị khi quay về.

Bách Linh không hiểu nói:

- Mốc? Huynh chuẩn bị làm sao đây?

Lục Vân chần chừ một lúc, sau đó mở lòng bàn tay ra, thần binh Phá Thương tự động xuất hiện, lấp lánh ánh hào quang bảy màu trong nước hồ, hơn nữa còn có một lưới sáng trong suốt ngăn cách hoàn toàn nước hồ.

- Để đề phòng biến hóa nơi này, ta muốn lưu lại thần kiếm Phá Thương để áp chế sự khuếch tán của đám mây sáng này, đồng thời cũng tiện cho việc liên hệ, dễ tìm kiếm được phương hướng khi quay về.

Bách Linh, Thương Nguyệt và Trương Ngạo Tuyết cũng không nói nhiều, đối với tu vi của Lục Vân, bọn họ hiểu rõ vô cùng, không cần có binh khí cũng không có người nào có thể làm khó được chàng. Theo thời gian, Lục Vân ghi lại một mệnh lệnh ý thức ở trên thần kiếm Phá Thương, khiến nó lơ lửng trên đám mây sáng, dùng sức mạnh linh thiêng của nó để áp chế sự khuếch tán của đám mây sáng, hơn nữa còn liên tục theo dõi khí tức của Lục Vân. Hoàn thành xong mọi thứ, Lục Vân kêu ba cô đến bên mình, pháp quyết trong cơ thể biến chuyển, thân thể tản ra một lưới sáng bảy màu vây quanh bốn người, chỉ chớp mắt sau đã hóa thành một điểm sáng nhỏ bé bắn vào vầng mây sáng ở trung tâm của hồ, biến mất.

Bất ngờ đột nhiên, không gian còn chưa biết, thật ra địch nhân nào đang chờ đợi Lục Vân đây? Lần này đi đây? Kết cục thế nào? Mấy người Lục Vân có được như ý nguyện mà quay về không?

Bầu trời đầy sao mênh mông lấp lánh ánh sao hệt như những con đom đóm phân bố khắp cả trời cao vô hạn. Đây là một thời gian không gian kỳ diệu, chỉ đơn điệu hai màu trắng đen. Màu đen chính là hư không vô tận, màu trắng chính là ánh đom đóm lấp lánh, cả hai dung hợp thành một thể, tạo thành một khu vực sao rộng lớn, ngầm chứa rất nhiều huyền bí không muốn cho người biết.

Trong không gian này, ánh sao lấp lánh nhấp nháy không chừng, ai cũng không nói chính xác được ánh sáng kia khi nào sáng khi nào tắt, hoặc vĩnh viễn sẽ không tắt hoặc chỉ trong sát na. Lĩnh vực chưa biết, yên lặng vô cùng. Ánh sáng và bóng tối đối lập là chủ đề không hề thay đổi từ xưa đến nay. Không gian rộng lớn như vậy khiến mọi thứ đều trở nên rất bé nhỏ, thời gian trôi qua ở nơi này cũng trở thành yên lặng vĩnh viễn không biến đổi. Như vậy, mọi thứ đều trở thành không có sinh khí, đây chính là đặc tính của thời gian và không gian. Ngàn vạn đom đóm ánh sáng khác nhau. Có con sáng hơn, có con tối hơn, nhưng đại khái cũng không có khác biệt quá lớn. Nhưng bất biến mãi mãi chưa chắc đã là chân lý, khi bất ngờ xuất hiện, mọi thứ đều phá vỡ định luật.

Lúc này, trong không gian rộng lớn, một điểm sáng vốn dĩ yếu ớt đột nhiên lóe lên ánh sáng kỳ lạ, sau đó hào quang rực rỡ trùm khắp cả không gian vô hạn, khiến mọi thứ đều biến mất trong ánh sáng trắng rực rỡ. Cảnh tượng đó không biết kéo dài bao lâu, chỉ khi ánh trắng biến mất, trong khu vực không gian rộng lớn, một màn hình kỳ lạ lấp lánh xoay tròn thay thế cho điểm sáng vốn có để trở thành cảnh sắc duy nhất trong không gian hắc ám. Đó là một màn hình khổng lồ, trên bề mặt ánh sáng ngập tràn, trong màn đêm đã phát ra vô số tia sáng hệt như những xúc tua kéo dài đến từng góc nhỏ của không gian.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK