Lực sát thương của Ma Nữ quyết thực sự đã khiến đám học sinh Berna phải tâm phục khẩu phục. Bất quá cái này cũng đã nằm trong suy đoán của mọi người. Mã Tiểu Như vung kiếm mở đường chạy xuyên qua đám sâu, mà đám sâu cũng như thủy triều lập tức lấp lại lỗ hổng mà Mã Tiểu Như đã xuyên thủng. Hơn nữa lần này còn tụ tập đông Zago hơn lần trước khiến những kẻ đến sau lại càng gặp phải khó khăn.
Trước khi đám Zago kịp tụ tập lại, Mã Tiểu Như giống như một tia sét màu tím chạy như bay trên chiếc cầu. Mà ngay khi Mã Tiểu Như xông qua cầu, Vương Động cũng vừa khéo chạy đến nơi. Hắn chẳng cần suy nghĩ nhiều liền lập tức bám sát sau người Mã Tiểu Như.
Cứ như vậy, Vương Động chỉ cần bám sát theo sau lưng Mã Tiểu Như là có thể dễ dàng qua cầu.
Thật sự là quá tiện mà...
Keng...Keng....
Hai tiếng chuông thanh thúy vang lên, Mã Tiểu Như và Vương Động đã về tới đích. Khoảng chừng hai phút sau Apache cũng đã tới đầu cầu. Vừa rồi Vương Động 'biếu không' hắn một đám Zago nên khiến hắn phải mất một lúc mới giải quyết được.
Cả đám học viên Berna tức nổ phổi nhìn thằng 'nông rân' đang vênh váo trên màn hình: "Thằng cha này từ đâu chui ra thế!"
"Đúng là chó ngáp phải ruồi. Toàn lợi dụng công sức người khác!"
"Trên đường đến đích hắn chẳng phải đánh trận nào cả!"
"Gian manh thật! Vậy mà lại theo đuôi Mã Tiểu Như để vượt qua kiểm tra!"
Nói là nói như vậy. Tuy dựa vào uy lực của Ma Nữ quyết, dọn dẹp cho hắn một khoảng không gian nhưng Vương Động cũng chẳng khác nào con cá chạch, luồn đông lách tây né Zago, hơn nữa hắn cũng nắm thời cơ vô cùng chuẩn xác.
Ngay khi Vương Động cùng Mã Tiểu Như xông qua cầu, Materazzi cũng cố nuốt xuống cục tức này. Dù sao hắn cũng là một nhân vật không tầm thường. Hắn rất rõ ràng, trận này bên hắn thua hoàn toàn là do Mã Tiểu Như. Hắn cũng không ngờ thằng 'nông rân' kia lại nghĩ ra cái trò này. Nếu như không có Mã Tiểu Như thì hắn căn bản là không thể vượt qua được. Nhưng vận khí cũng là một phần của thực lực, Materazzi đành phải thừa nhận trận này hắn đã thua.
Cũng khó trách hắn lại dễ dàng chấp nhận trận thua này như vậy. Hắn cho rằng có thắng có thua như vậy thì cuộc giao hữu mới thú vị.
Hai phút sau Apache tới đầu cầu. Thấy hàng đàn Zago trước mắt, hắn lập tức giơ cao Trảm mã đao lên, hạch lực bùng nổ, xông tới nhanh như một tia chớp.
Chém!
Uỳnh....
Apache cùng Trảm Mã đao hóa thành một tia sáng xuyên thẳng qua hàng đàn Zago trước mắt. Phàm là con Zago nào đứng trước đường đi của hắn là thanh Trảm Mã đao của hắn chém chết một cách tàn nhẫn. Vô luận đối thủ là ai, một đao phân thắng bại, không phải người tử thì ta vong.
Mỗi khi cơn lốc Apache đi tới đâu là đám sâu lập tức dạt sang hai bên, chúng chỉ có thể chờ đợi mục tiêu tiếp theo thôi.
Về tới đích, Apache lặng lẽ thu đao lại, khí tức cũng nhanh chóng khôi phục lại như thường. Nhưng ánh mắt vẫn lướt tới lướt lui trên người Mã Tiểu Như và Vương Động không ngừng. Có vẻ hắn vẫn khinh thường sự lợi hại của Ma Nữ quyết, nhưng mà thằng cha này sao lại tới được đây.
Anh bạn Vương Động ngó ngó lại thanh đao 'cùi bắp' cửa mình rồi lại nhòm nhòm trường kiếm và Trảm Mã đao của người ta. Lúc này hắn mới nhận ra, thì ra vũ khí là được dựa theo yêu cầu cá nhân mà phân phối. Chỉ là hắn mới chỉ từng dùng qua cái mấy thanh đao cùi cùi này nên hệ thống mới cấp cho hắn vũ khí như vậy. Nếu sớm biết vậy thì hắn đã yêu cầu cấp cho một thanh thần kiếm nghịch chơi rồi.
Khi nửa giờ sắp trôi qua, một tiếng nổ lớn vang lên. Kèm theo tiểng nổ đó, một thứ bay tới rồi rơi cái rầm xuống đất.
Định thần nhìn lại... thì ra là Tào Nghị...
Thằng cha này khi đối mặt với cả đám Zago đang nhăm nhe trên cầu, hắn đã hoàn toàn không có ý niệm xông lên trong đầu rồi. Hắn không có được sức mạnh khủng bố như Mã Tiểu Như với Apache. Nhưng mỗi người đều có cách riêng của mình.
Hắn tập trung sức lực vào hai chân, đạp mạnh một cái. Cả thân thể lập tức phóng thẳng lên trời, bay về đích.
Chì là tại khống chế trên không không tốt nên cả người hắn đành duỗi thẳng tứ chi, tiếp xúc thân mật với mặt đất... (ai xem Tom and Jerrry thì biết, quả con mèo Tom rớt thẳng xuống mặt biển, chìm như tàu Titanic ấy =]])
Tào Nghị choáng váng đến lú lẫn cả người, hoàn toàn không thể xác định được đông tây nam bắc. Ngay cả sau khi Vương Động đỡ hắn đứng dậy thì hắn vẫn có chút choáng váng xoa xoa đầu.
"Chiêu này của cậu hơi bị thú vị đấy. Lần sau cậu nên thử để ...đầu xuống trước, chân xuống sau xem." Vương Động cười nói.
Tào Nghị vừa xoa xoa đầu vừa nghĩ: "Đầu xuống trước? Đây chẳng phải là xui người ta chết sao? nhưng mà... nếu đầu xuống trước thì lại rất phù hợp với động lực học...."
"Đa tạ bạn Vương. Trở về tôi sẽ nghiên cứu kỹ!" Tào Nghị nghiêm túc nói.
"Thôi đừng. An toàn là trên hết. Tôi chỉ nói đùa thôi." Vương Động á khẩu.
"Ok, trận đấu chấm dứt. Chúng ta ra thôi. Những người khác chắc không tới được đâu!" Apache vừa vươn vai vừa nói. Đợi hơn mười phút cũng đã khiến hắn thấy nhàm chán.
Trận đầu tiên Alan giành thắng lợi. Tuy nhân số về đích hai bên đều là 2-2 nhưng so về thời gian thì Alan mất ít thời gian hơn rất nhiều.
Materazzi hơi nhức đầu. Trận khai mạc đã thua mất rồi. Xem ra những trận phía sau phải cẩn thận hơn mới được.
"Các học viên nghỉ ngơi. Mười phút sau sẽ bước vào phần thi 'tin tức đối kháng'".
Materazzi đã khôi phục lại sự bình tĩnh. Những người tham dự phần thi 'vượt ảo cảnh' cũng bắt đầu nghi ngơi hồi phục.
"Hiệu trưởng Samantha nếm thử hồng trà của chúng ta xem." Materazzi nói. Không khí trước trận đại chiên tuy hơi khẩn trương, nhưng làm quan chỉ huy thì phải thả lòng tinh thần. Cho dù là ra vẻ cũng phải làm được.
Samantha cảm nhận mùi hương thơm ngát như thấm vào gan ruột: "Trà ngon. Nhìn lá cây, tôi đoán có lẽ là loại mới của Tiên Nữ Tọa."
"Ha ha, đúng là không thể qua mắt được cô. Có lẽ cô đã uống qua rồi. Bất quá những chiếc lá tươi được đưa tới đây đều đã được tôi tự mình điều chế. Hương vị không giống với những loại khác đâu. Lão sư tốt thì học viên cũng không thể tệ được. Bất quá vũ khí bí mật của cô đúng là đã làm tôi khá bất ngờ đấy."
Materazzi vừa nhấm nháp hồng trà vừa nói.
"Không dám. Tuy cậu ta có đầu óc khá tốt nhưng mà lần thắng lợi này phần lớn mà may mắn thôi."
"Hiệu trưởng Samantha, cô quá khiêm tốn rồi. Cậu ta chẳng những rất thông mình mà thực lực cũng không đơn giản. Trong khi những người khác cố gắng tranh thu thời gian thì cậu ta lại đi nhìn ngó đông tây. Ai không biết chứ tôi sao không biết chứ. Thực chất chính là cậu ta đang quan sát địa hình, phân tích chủng loại và phân bố của đám Zago. Chắc chắn học viên này của cô rất am hiểu về Zago, hơn nữa còn biết dùng mùi vị của sâu đề che dấu bản thân. Cái này không phải ai cũng làm được đâu."
"Tiền bối quá khen rồi. Cậu ta chỉ hơi láu lỉnh chút thôi."
"Ha ha, biết co biết duỗi, tùy cơ ứng biến. Đúng là nhân tài." Materazzi cũng không vạch trần hành động của Vương Động khi hắn qua cầu. Trong thời gian ngắn ngủi khi hắn qua cầu, hắn để hiện ra tốc độ là khả năng nắm bắt thời cơ vô cùng chuẩn xác. Chỉ từng ấy thôi cũng đã cho biết hắn là không phải là người dễ chơi rồi.
Materazzi mặt ngoài thì ca ngợi nhưng bên trong thì xác định mình đã nắm rõ được người này. Tuy thực lực hắn có thể không yếu nhưng hắn vân chỉ là kẻ khôn vặt, không chịu được những trận đánh trực diện mà thôi. Điều này cũng đã làm hắn yên tâm trở lại. Bây giờ có lẽ át chủ bài của Alan cũng đã xuất ra hết rồi.
Phần thi 'tin tức đối kháng' bắt đầu. Đại diện bên Alan là Lumi. Đại diện bên Berna cũng là một nữ sinh - Lục Kỳ Kỳ (ôi ta nhớ Lục Tuyết Kỳ file:///C:/Users/PHUONG%7E1/AppData/Local/Temp/msohtml1/01/clip_image001.gif() Không ngờ người nhát gan như Lumi, trong đối kháng tin tức lại bưu hãn như vậy. Trận này ai cũng nghĩ là Berna sẽ dễ dàng giành chiến thắng nhưng bất ngờ lại gặp phải sự chống trả quyết liệt của Lumi.
Bất quá trải qua 30 phút ác chiến. Thế trận của Lumi vẫn kém hơn một chiêu mà bại trận. Mặc dù cô bé rất có tài năng nhưng trên phương diện kỹ thuật và khả năng ứng biến, Lục Kỳ Kỳ tuy thua kém Lumi không ít nhưng tầm nhìn toàn cục lại mạnh hơn Lumi rất nhiều. Vì thế việc đối phương giành được thắng lợi là điều rất hợp lý.
Tỉ số 1-1.