Vương Động tỏ vẻ vô tội trả lời: "Bạn học Chu, mình có làm gì đâu. Cậu giờ khỏe mạnh thế kia, quần áo thì chỉnh tề, cậu nghĩ mình làm cái gì?"
Chu Tư Tư lúc này mới nhìn lại, thân thể đúng là không có chỗ nào khó chịu rồi quay ra nhìn ánh mắt vô tội trong veo của Vương Động, mới buông Vương Động ra: "Xin lỗi, hôm qua đã xảy ra chuyện gì, mình không nhớ gì cả."
Đáng thương cho Vương Động đang nhíu hết cả mắt mũi lại, không thể không cố gắng kể lại sơ qua chuyện hôm qua: "Chuyện duy nhất mà mình thất lễ là đặt tay lên bụng cậu. Mình cam đoan không làm gì khác. Hơn nữa đây là để cứu trị, nếu không cậu sẽ bị tẩu hỏa nhập ma mất."
Chu Tư Tư nghe xong, mặt lúc đỏ lúc trắng. Vương Động lúc này mới thấy mình thành thật đến ngu ngốc. Ông lão đã từng nói: Nói cái gì cũng phải có bảy phần thật, ba phần giả. Chỉ có thằng ngu mới toàn nói thật.
Quả nhiên Chu Tư Tư đã giơ tay lên chuẩn bị tát hắn. Con gái là thế đó, có một số chuyện còn quan trọng hơn cả tính mạng. Đương nhiên không phải ai cũng vậy, bạn học Vương Động cũng còn may, Chu Tư Tư chính là loại người đó.
Vương Động cắn răng nhẫn nhịn, cuộc đời chính như vậy. Coi như lần này là một bài học, lần sau phải rút kinh nghiệm.
Chỉ là một lúc lâu sau cái tát này vẫn không hạ xuống. Không ngờ Chu Tư Tư vẫn nhẫn nhịn được, tiểu mỹ nhân cắn môi cố gắng hết sức mới nói được: "Cái này cũng không thể trách cậu...Cậu thật là một tên khốn kiếp, mình hận cậu đến chết!"
Nói xong liền chạy vọt ra ngoài, để lại Vương Động ngồi ngây ngốc dưới đất.
Nói thế là thế nào?
Trước thì nói là không trách mình, sau lại nói hận mình đến chết. Con gái đúng là loại sinh vật còn khó hiểu hơn cả Zago.
Nhưng mà xem ra chuyện này coi như xong. Vương Động ngáp một cái rồi lại lăn quay ra ngáy o o...
Đúng lúc này bạn học Vương Động lại bị đánh thức, chỉ là lần này không phải là Chu Tư Tư mà là tiếng hét của hàng tá người.
Bản tin buổi sáng đã công bố ra một tin tức khiến toàn bộ các học viện quân sự trên toàn Liên Bang chấn động, đồng thời cũng là tin tức khiến vô số người choáng váng.
"Thưa các vị khán giả, chúng tôi xin được công bố một tin tức cực kỳ quan trọng. Vương Bí - con trai Dũng Sĩ tướng quân cách đây không lâu đã vượt qua ải sinh tử, khai khiếu lần thứ hai thành công, trong thời gian ngắn đã trở thành mục tiêu mà tất cả các học viện lớn chú ý. Theo một số nguồn đáng tin cậy, người có thể vượt qua Quỷ Môn Quan đều sẽ có lực lượng và tiềm lực siêu cường. Mà Vương Bí từ nhỏ được huấn luyện cực kỳ nghiêm khắc, tương lại thành tựu của cậu ta sẽ đạt tới mức nào thì không ai có thể biết được. Sáng sớm hôm nay, Vương Bí đã đưa ra lựa chọn, cậu ta đã nhận được thư mời của học viện quân sự Alan và quyết định gia nhập Alan, một học viện loại A...."
Đằng sau là lời giới thiệu về Alan. Alan đã mờ nhạt trong mắt mọi người từ rất lâu rồi. Nếu như không phải nó có một lịch sử huy hoàng thì có lẽ mọi người đã quên mất nó từ lâu rồi.
Điều này cũng khó trách các nữ sinh lầu năm hét lên. Hồ Dương Hiên đã tới đây, không ngờ môt Vương Bí mạnh mẽ, đầy kiên cường cũng tới đây thực làm các nữ sinh Alan vui sướng không thôi.
Mã Tiểu Như, Hồ Dương Hiên, bây giờ lại có thêm Vương Bí khiến học viện loại A như Alan lại tỏa sáng. Chỉ có điều mọi người đều cực kỳ tò mò vì sao Vương Bí lại bỏ qua hai đại học viện quân sự cấp S để tới Alan, nhất là trong khi cha hắn lại tốt nghiệp Cappas.
Nhưng bất kể là vì cái gì thì Vương Bí đến Alan đã là chuyện không thể thay đổi.
Samantha vừa ngắt điện thoại. Vừa rồi là Materazzi gọi điện đến thăm hỏi, rõ ràng là lão cáo già này đã không ngờ được Samantha lại có một chiêu cao tay như vậy. Xem ra việc Vương Bí đột nhiên Alan đã hoàn toàn phá vỡ mọi tính toán của Materazzi, Hiện giờ thì đến lượt ông ta lo lắng, có thêm một Vương Bí, cán cân thắng lợi đã hoàn toàn dao động theo chiều hướng cực kỳ nguy hiểm.
Samantha không tự tin lắm. Coi như là có Mã Tiểu Như, Hồ Dương Hiên, công thêm Vương Bí thì có thể lấy được bốn trận thắng hay không còn chưa chắc. Không thể khinh thường Berna được. Cô có Vương Động làm vũ khí bí mật thì sao Materazzi lại không có. Nhưng cuộc sống chính là như vậy, nếu như bỏ qua cuộc đấu này thì chỉ sợ cô sẽ phải hối hận.
Chỉ đáng thương bạn học Vương Động, với những tiếng hò hét chói tai thế này hắn chỉ có thể bắt đắc dĩ mà dậy, muốn ngủ cũng không được. Nhưng mà Vương Bí đến Alan thì cuộc sống lại càng vui.
Vương Động thu dọn phòng xong lại đến lấy thư ở lầu năm như thường lệ. Xem ra lầu năm đang rất náo nhiệt. Đúng là không biết nói gì, tiếng tăm Vương Bí so với Hồ Dương Hiên còn cao hơn một chút. Mặc dù từ diện mạo mà đánh giá thì Hồ Dương Hiên đẹp trai hơn nhưng Vương Bí lại được kế thừa nét mạnh mẽ của quân nhân, nên trong trường quân đội hiển nhiên càng có nhiều người hâm mộ hơn.
Vương Động lấy thư xong cũng chẳng quấy nhiễu đến kế hoach các nữ sinh. Thời gian ăn sáng còn không kịp, hắn vội vàng lên lớp.
"Hiếm khi nào thấy cậu đến muộn như hôm nay." Mã Tiểu Như cười nói.
Chẳng hiểu làm sao Vương Động lại thấy lo lắng giống như có tật giật mình: " E hèm, tại hôm qua mình học hơi muộn. Đúng rồi Vương Bí đã tới Alan, chuyện lớn đó."
Mã Tiểu Như khẽ vuốt lại lọn tóc rối: "Cậu căng thẳng sao? Chị Sasha từng nói, đàn ông khi muốn trốn tránh vấn đề nào đó đều lảng sang chuyện khác, cậu cũng thế sao?"
Vương Động chỉ còn biết kêu trời, vừa rồi mình làm sao vậy, sao lại xui xẻo thế chứ: "Mình chịu thua. Hôm qua huấn luyện đến tận khuya..."
"Với ai?"
Mã Tiểu Như hỏi luôn vào vấn đề quan trọng nhất.
"Chu Tư Tư, chỉ là trong khi huấn luyện có chuyện bất ngờ ..." Vương Động gãi đầu. Không phải lại hỏi nữa chứ.
"À, ra là thế." Mã Tiểu Như nhìn Vương Động đầy thâm ý, nhưng cũng không hỏi tiếp.
Bạn học Vương Động phát hiện ra mình đúng không phải là đối thủ của cô nàng. Đột nhiên cảm thấy nếu Mã Tiểu Như hỏi tiếp còn tốt hơn, nhưng người ta lại không hỏi nữa, khiến hắn không nói thì không ổn mà nói cũng không xong. Cuối cùng đánh phải im lặng ngồi một chỗ.
Nói nhiều không bằng nói ít, nói ít không bằng nói hay - trích lời ông lão.
Vương Động cảm thấy mình còn phải tiếp tục rèn luyện ở phương diện này. Cuộc sống thật là một trường học lớn.
Thầy giáo lên lớp. Ai cũng nhận ra được ông ta đang rất vui vẻ. Điều này quá dễ giải thích, ai mà không muốn tự hào khi nhắc tới nghề nghiệp và trường của mình, tiếp nhận ánh mắt hâm mộ của người khác. Về điểm này thì bất luận là giáo viên hay học sinh đều nhất trí với nhau. Từ khi Samantha tiếp nhiệm chức hiệu trưởng, cô đã làm rất mạnh tay, nâng cấp thiết bị, chiêu lãm nhân tài, khơi dậy sức chiến đấu trong mọi người, rồi lại đến thông tin Vương Bí sẽ nhập học khiến các giáo viên cảm thấy rất phấn khích. Đặc biệt là Gonzalez càng chuyên tâm, cống hiến hết sức mình cho việc dạy học.
Giờ học nhanh chóng kết thúc. Đến giữa trưa Mã Tiểu Như, Hồ Dương Hiên và Vương Động lại tụ tập như thường lệ. Mã Tiểu Như và Hồ Dương Hiên mặc dù chưa gặp Vương Bí nhưng cũng không lạ lẫm, hiển nhiên là đã tìm hiểu rõ rồi.
“Nếu có hắn gia nhập, thực lực Alan chắc chắn sẽ tăng cao."
"Ha ha, cẩn thận ngôi vị hotboy ở Alan của cậu đấy. Nữ sinh lầu năm nghe hắn gia nhập liền hò hét to lắm đấy." Vương Động trêu đùa.
"Cạnh tranh công bằng thì sao mình phải sợ hắn." Hồ Dương Hiên cũng rất tự tin. Hắn cảm thấy Alan quá yên bình, Vương Bí chịu đến đây thì quá hay.
"Nhưng mà lạ thật. Sao Vương Bí lại bỏ qua Cappas và J.E Shield (Da Thuẫn) để đến chỗ chúng ta nhỉ? Kể cả là do sau khi khai khiếu lần đầu thất bại, bị bỏ rơi thì cũng còn hàng cơ số học viện cấp A tốt để chọn mà."
"Hắn có muốn đi mặt trăng cũng chẳng sao cả." Hồ Dương Hiên cũng gật đầu: "Có phải là hiệu trưởng tác động không nhỉ?"
"Không đâu. Chị Sasha cũng thấy rất kì lạ. Tuy chị ấy cũng biết Vương Bí nhưng chưa từng gặp mặt lần nào, hơn nữa còn là Vương Bí tự tìm tới đây đó." Mã Tiểu Như cũng không hiểu nổi.
"... Sao cậu không nói gì thế?" Mã Tiểu Như đột nhiên quay sang Vương Động. Vương Động ngẩn ra, hắn thấy im lặng là vàng, chuyện này nói ít đi thì vẫn tốt hơn.